Bách Luyện Thành Thần

Chương 3732: Trận chiến hao mòn

“Tiếp tục đi tới”Sau khi giải quyết đám Tuyết Điểu, Mạch phủ tướng lại ra lệnh lần nữa.

Cứ mỗi một đợt tấn công, Xà Linh Môn đều muốn tất cả Nhân Linh phải chết trận!

Nhưng nhóm Nhân Linh lại dừng bước.

Ba Nhân Linh vừa chết chắc chắn sẽ bị xóa bỏ tọa độ, tiếp theo vẫn còn bảy người nữa!

Nói cách khác, trong số họ đã định sẵn là sẽ có bảy Nhân Linh bị xóa tọa độ!

“Mạch phủ tướng, chúng ta cứ tấn công thế này thì kiểu gì cũng sẽ chết trận hết, theo như lời ngươi nói, trong số chúng ta nhất định sẽ có mười huynh đệ bị xóa tọa độ ư?” Thân Thần Cương không nhịn được bèn đứng ra nói.

“Mạch phủ tướng, chúng ta cùng là Nhân Linh, sao ngươi lại nhẫn tâm như vậy?” Hắc phủ tướng cũng nói theo.

Hai vị thân là phủ chủ, thực lực mạnh hơn Nhân Linh bình thường rất nhiều, đương nhiên họ sẽ không chết trước. Thế nhưng người của ba phủ dù gì cũng là đồng tông đồng tộc, bị Mạch phủ tướng đối đãi như thế, nỗi căm uất trong lòng họ đã lên đến cực độ.

Mạch phủ tướng khinh bỉ ra mặt, hắn ta nhìn chằm chằm Thân Thần Cương: “Nếu các ngươi cảm thấy mười người là nhiều, vậy thì có thể tự mình đệm vào. Chỉ cần đủ mười là những kẻ còn lại sẽ an toàn thôi!”

Vừa nghe được câu này, các Nhân Linh ở đây lại càng giận dữ hơn.

Ngay cả vài Nhân Linh của Quảng phủ đi theo Mạch phủ tướng cũng vô cùng tức giận, một đại hán vạm vỡ trong đó thậm chí còn gọi thẳng tên của Mạch phủ tướng ra mà mắng: “Mạch Trọng Thiên, uổng cho ta mắt mù nên mới gia nhập vào Quảng phủ của ngươi!”

“Mạch phủ tướng, ngươi thân là một phủ chủ của phủ Thập Phương, vậy mà bạc bẽo đến thế…”

“Mạch phủ tướng, ngươi chết không yên lành…”

Các Nhân Linh mắng to.

Những tiếng mắng khó nghe ấy truyền vào tai Mạch Phủ tướng, thế nhưng hắn ta lại không hề tức giận chút nào, ngược lại còn nói như đang đứng từ trên cao nhìn xuống: “Đám Hầu Linh trong thành Thiên Phương đều bị xử tử hết, các ngươi cũng muốn nối gót theo à?”

Sở dĩ ba phủ Nhân Linh còn tồn tại được là vì đám Xà Chủ thấy họ vẫn còn giá trị lợi dụng, nếu mất đi giá trị đó thì ngược lại sẽ trở thành tai họa ngầm, chúng sẽ xử lý nhóm Nhân Linh không hề nương tay.

Trong lòng các Nhân Linh hơi run lên, tiếng mắng vốn đang vang lên tới tấp giờ đây đều im bặt…

Ai cũng không muốn chết trong hồ nước nhỏ này, chỉ có sống sót thì mới có thể nhịn được đến lúc xé màn đêm trông thấy ánh sáng.

Thân Thần Cương cắn răng: “Các huynh đệ ba phủ, theo ta tiếp tục xông lên!”

Sau đó Thân Thần Cương dẫn đầu xông ra ngoài…

Các Nhân Linh còn lại đều lộ vẻ mặt bi tráng, cùng bay vọt theo Thân Thần Cương.

Mạch phủ tướng nhìn đám người xông pha vào tổ chim, sâu trong đôi mắt bắn ra một tia sáng không cách nào tả được.

Lúc này trên bờ vai Mạch phủ tướng hiện ra một dấu ấn hình rắn nho nhỏ, từ trong dấu ấn đó phát ra âm thanh: “Mạch phủ tướng, làm không tệ”

“Đa tạ Thiên Âm Xà Chủ khích lệ” Chút hối hận vừa nhen lên trong lòng Mạch phủ tướng lập tức biến mất không còn một mảnh, thay vào đó là gương mặt hưng phấn.

“Đánh ngã tổ chim ngoài cùng bên phải đi, Xà Linh Môn ta tự sẽ cho ngươi một phần thưởng thật lớn. Sau này quay về Chủ Giới, ngươi sẽ là người cai quản Linh Môn” Thiên Âm Xà Chủ nói.

Dù là Xà Chủ, Xà Linh, hay thậm chí là tất cả những Quỷ Quyệt khác, không kẻ nào chịu ở lại thế giới hỗn độn nho nhỏ này. Bọn họ đều từng nghĩ đến ngày trở về, mà Xà Linh Vương cũng đã từng thề hứa như thế.

Nếu quay về Chủ Giới, đương nhiên phải dựng lại Tứ Linh Môn. Đến lúc đó, Xà Linh Môn làm chủ, ba Linh Môn khác e rằng chỉ có thể biến thành phụ thuộc.

Có thể trở thành Nhân Linh Vương, cho dù trở thành phụ thuộc cũng không tệ. Mạch phủ tướng hớn hở nói: “Thiên Âm Xà Chủ hậu đãi như vậy, Mạch phủ tướng muôn lần chết không chối từ!”

Dấu ấn hình rắn mờ dần.

Thiên Âm Xà Chủ dẫn đầu Thanh Xà bộ cách đó trăm dặm cười lạnh, nói: “Sau khi Điểu Linh Môn bị đánh hạ, các ngươi cũng không còn giá trị tồn tại nữa. Quay về Chủ Giới? Trở thành Nhân Linh Vương? Buồn cười cho một giấc mộng hão huyền…”

Vất vả lắm Xà Linh Vương mới biến Tứ Linh Môn thành bộ dáng như hiện giờ, trở về Chủ Giới thì làm sao có thể dựng lại Tứ Linh Môn?

Trong tương lai sẽ chỉ có Tứ Linh Môn tồn tại, mà Xà Linh Vương “Nghiệt” chính là vị vương duy nhất của Chủ Giới!

Thiên Âm Xà Chủ lẩm bẩm mỉa mai một lúc rồi lớn tiếng nói: “Thanh Xà bộ, tốc độ phục sinh của đám chim thối kia càng lúc càng chậm, hãy tranh thủ công phá tổ chim trong đợt này! Cùng ta xông lên!”

Thanh Xà bộ ở trước Thiên Âm Xà Chủ đây chính là một trong những đại quân chủ lực của Xà Linh Môn.

Thiên Âm Xà Chủ ra lệnh một tiếng, đám Xà Linh lập tức chen nhau xông về phía tổ chim.

Những tổ chim do Điểu Linh Môn dựng nên này chính là cứ điểm tự nhiên, từ ngoài nhìn vào thì chỉ là một đám sợi đay rối tung, nhưng không gian bên trong lại rất đặc biệt. Các Điểu Linh có thể giang rộng cánh và linh hoạt bay lượn trong đó, nhưng phe tấn công lại bị ngăn trở tầng tầng lớp lớp, khó mà triển khai toàn bộ lực lượng. Cũng nhờ vậy mà Điểu Linh Môn đã chặn được từng đợt tấn công của Xà Linh Môn.

“Roẹt…”

Thiên Âm Xà Chủ xuyên qua xuyên lại bên trong tổ chim như một bóng ma. Hai bên thân thể nó là hàng đao sắc bén, trông nó lúc này hệt như một con rết. Đây cũng chính là hình thái chiến đấu của nó.

Chỉ cần đằng trước nó xuất hiện cái bóng của Điểu Linh thôi là Thiên Âm Xà Chủ sẽ lập tức dẫn đầu xông lên. Không hề có một khoảng nghỉ, thậm chí ngay cả tiếng vang cũng không có, đám Điểu Linh cứ thế bị từng thanh đao sắc bén cắt thành mảnh nhỏ.

“Vèo!”

Ngay khi Thiên Âm Xà Chủ đang trắng trợn tàn sát thì trong tổ chim bỗng có một bóng hình khổng lồ lao xuống. Bóng hình này vươn đôi móng sắc ra, vồ về phía Thiên Âm Xà Chủ. Thân thể Thiên Âm Xà Chủ hơi nghiêng qua, hàng đao bên cạnh thân thể liền cắt chém lên móng vuốt một cách tuần tự.

“Keng keng keng keng keng…”

Mấy chục thanh đao va chạm với móng vuốt, tiếng vang lanh lảnh quanh quẩn trong tổ chim.

Thiên Âm Xà Chủ vọt ra một khoảng, sau đó quấn cơ thể quanh một cây cột, đôi mắt rắn nhìn chằm chằm con chim khổng lồ cách đó không xa. Nó nói: “Hàn Ca đại nhân, đã lâu không gặp, có khỏe hay không”

Con chim khổng lồ kia chính là Điểu Chủ Hàn Ca của Điểu Linh Môn, thực lực đứng thứ hai trong số các Điểu Chủ.

Hàn Ca hừ lạnh một tiếng, hai mắt như đao nhìn Thiên Âm Xà Chủ đầy vẻ đe dọa: “Ngươi sẽ phải chết ngay thôi, duyên phận hai ta không dài đâu!”

Đôi cánh nặng nề khẽ đập, Hàn Ca đã xuất hiện trước mặt Thiên Âm Xà Chủ.

Cơ thể đang quấn lại của Thiên Âm Xà Chủ đột nhiên bắn lên, nó giống như một con dao xoắn ốc giết về phía Hàn Ca.

Tốc độ của Hàn Ca nhanh hơn Thiên Âm Xà Chủ rất nhiều, nó như một thanh kiếm sắc bén lập lòa, thoắt cái đã biến mất, chớp mắt sau lại xuất hiện. Giữa mỗi một lần xuất hiện và biến mất như thế, trên lưng, đầu và đuôi của Thiên Âm Xà Chủ đều bị để lại một vết cào sâu hoắm.

Trong móng vuốt của Hàn Ca cũng có khảm đá thánh, ánh sáng Phá Diệt thuận theo vết cào rót vào trong cơ thể Thiên Âm Xà Chủ, từng chút phá hỏng thể Quỷ Quyệt của Thiên Âm Xà Chủ.

Thiên Âm Xà Chủ muốn thoát khỏi cục diện bị động bị đánh này. Nó luồn lách tán loạn bên trong tổ chim phức tạp ấy, muốn mượn kết cấu của tổ chim để né tránh đòn tấn công của Hàn Ca.

Nhưng hiển nhiên Hàn Ca hiểu rõ tổ chim hơn Thiên Âm Xà Chủ, dù là hoàn cảnh chật hẹp cỡ nào nó đều có thể lui tới tự nhiên.

Thiên Âm Xà Chủ muốn tránh cũng không được, thân thể bắt đầu phình to lên, liều lĩnh bắn vọt về phía trên tổ chim, sau khi đâm qua tổ chim khiến tổ chim bị thủng một lỗ lớn thì bay vụt lên trời.

Nhưng nó vừa mới bay được đến độ cao nghìn mét thì Hàn Ca đã vỗ cánh đuổi kịp, cặp móng vuốt kẹp chặt lấy Thiên Âm Xà Chủ như đang kẹp một con trùng bình thường, lôi về lại tổ chim.
Bạn cần đăng nhập để bình luận