Bách Luyện Thành Thần

Chương 2503: Tranh đoạt

Mỗi lần núi Thánh Nhân giáng lâm đều là một đại kiếp đối với đám người á thánh và chân thần đại viên mãnVì tranh đoạt suối thánh, tất cả mọi người sẽ dùng hết toàn bộ khả năng của mình!

Người có thể tu thành đại viên mãn ai nấy đều là tồn tại chẳng khác nào con cưng của trời, chỉ cần tiến thêm một bước là có thể đứng ở đỉnh cao của thế giới này, sức hấp dẫn như vậy đối với bọn họ mà nói là trí mạng.

La Chinh bay vùn vụt, suối thánh cách hắn càng ngày càng gần.

“Rào rào…”

Nước trong nguồn suối phun ra có màu bạc trông như thủy ngân vậy, có điều thủy ngân sền sệt còn nước suối màu bạc này lại chảy rất nhanh và mạnh.

Nước suối màu bạc chảy qua mặt đất, bởi vì địa thế ở trung tâm nguồn suối hơi thấp nên chẳng mấy chốc nơi đây đã biến thành một đầm nước màu bạc.

La Chinh lững thững đi tới, nhưng lúc hắn còn cách suối thánh kia chừng nghìn mét thì bên ngoài đầm nước bỗng nhiên nổi lên sóng gió.

“Ùng ục…”

Đầm nước màu bạc bắt đầu nổi bọt.

Chỉ lát sau, trong đầm nước lại xuất hiện một cái đầu màu bạc chui lên, sau đó là cổ, cơ thể, chân.

Đó là một “người” hoàn chỉnh, chỉ là toàn thân đều do nước suối này biến thành!

Người này vừa rời khỏi đầm nước lập tức bước chân ra, lao vọt về phía La Chinh.

“Đây chính là bài thử thách của suối thánh ư?” Sắc mặt La Chinh vẫn bình tĩnh.

Muốn chiếm cứ suối thánh không chỉ phải đối mặt với sự tranh cướp của những người khác, mà bản thân suối thánh cũng sẽ phát động công kích.

Mắt thấy người màu bạc kia chạy thẳng tới, La Chinh không né cũng không tránh. Ngón tay hắn nhẹ nhàng bắn ra, một đóa sen đỏ nở rộ trên đầu ngón tay rồi chợt cuốn về phía người màu bạc.

Nếu “người bạc” kia cũng là do năng lượng biến thành thì chắc có thể dễ dàng bị sen đỏ chuyển hóa.

“Tách…”

Đóa sen đỏ quấn trên người bạc song lại không mang đến phản ứng gì quá lớn. Người bạc chỉ đưa bàn tay lóe ánh bạc sáng chói của mình ra kéo đứt sen đỏ.

“Không thể chuyển hóa?”

Mắt La Chinh khẽ híp lại, xem ra năng lượng tạo thành người bạc chắc là đến từ bản thể núi Thánh Nhân.

Núi Thánh Nhân tọa lạc ở đây vô số năm, cho dù là thánh nhân hay cường giả Bỉ Ngạn cảnh đều không thể tiến vào, như vậy hoặc là trong núi Thánh Nhân ẩn chứa chí bảo không cách nào phá vỡ, hoặc là bản thân núi Thánh Nhân chính là một món chí bảo cực kỳ lợi hại.

Lúc La Chinh đang suy tư thì người bạc kia nhảy lên, một nắm đấm từ chính diện lao thẳng tới.

“Vù…”

Tốc độ của nắm đấm này vượt quá dự tính của La Chinh, thậm chí không gian xung quanh nắm đấm còn mơ hồ có dấu hiệu tan vỡ.

Thấy nắm đấm lóe ánh bạc sáng chói kia, La Chinh không né mà đấm lại ngay một quyền!

Cửu Tinh trong cơ thể lóe lên, hắn cũng rút ra phần lớn sức mạnh trong cơ thể.

“Ầm!”

Sau một lần va chạm, trong mắt La Chinh lóe lên vẻ kinh ngạc, ngay sau đó cả người lập tức bắn ngược ra sau.

Không ngờ hắn lại bị thua trong lần so đấu sức mạnh thuần túy này!

Có điều lúc La Chinh nhận phải lực đánh từ người bạc, trên đầu nắm đấm của hắn cũng hiện ra một tầng ánh sáng vàng. Trong ánh sáng vàng lấp lóa một luồng chân ý của đạo huyền ảo, ngay cả 9527 cũng không biết lai lịch của loại chân ý này.

Mặc dù La Chinh bị đập bay nhưng luồng sáng vàng kia quấn lên thân người bạc lại như một thanh kiếm sắc chém xuống với tốc độ cực kỳ nhanh, lập tức cắt người bạc kia thành mấy mảnh!

“Rào!”

Sau khi người bạc kia bị cắt nhỏ lập tức biến thành một dòng nước màu bạc, hội tụ trong đầm nước.

La Chinh ổn định thân hình giữa không trung, nắm tay đang nắm chặt hơi run run.

Đương nhiên, khi tiếp cận đầm nước lần thứ hai, trong đầm nước lại có thêm hai người bạc bò ra. Lần này hai người bạc kia cao lớn hơn nhiều, bên ngoài thân thể còn mặc thêm một lớp áo giáp.

Bọn họ cũng giống như người bạc trước đó, không nói lời nào đã chạy thẳng về phía La Chinh…

Một bên khác, vẻ mặt Trần Hoàng Dịch Kiếm cũng cực kỳ dè dặt.

Cho dù dưới tình huống không có ai cạnh tranh, muốn chiếm được suối thánh này cũng không phải chuyện dễ dàng.

Giống như La Chinh, khi hắn ta tới gần suối thánh kia, trong đầm nước phía dưới suối thánh cũng có một người bạc ngoi lên, có điều trong tay người bạc kia nắm một trường kiếm màu bạc.

Người bạc kia không có sức mạnh cực lớn như kẻ mà La Chinh gặp, nhưng nó có kiếm thuật cực giỏi.

“Vù!”

Chỉ thấy người bạc nọ khẽ vung trường kiếm, từng đường kiếm màu bạc hóa thành một tấm dưới dày, bao phủ ngay trên đầu Trần Hoàng Dịch Kiếm.

“Thần đạo Đoạn Tình?”

Mắt Trần Hoàng Dịch Kiếm khẽ híp lại, hai mắt tối sầm, trường kiếm cách không chém xuống và cũng tạo thành một tấm lưới kiếm bao trùm.

Hai tấm lưới kiếm đan xen, cắt chém lẫn nhau.

Lưới kiếm vốn sắp xếp vô cùng trật tự lập tức cắt đứt lẫn nhau, hóa thành từng tơ kiếm rời rạc.

Trần Hoàng Dịch Kiếm thấy vậy, sắc mặt hơi đổi. Những tơ kiếm rời rạc kia không có quy luật, càng khó mà né tránh.

Hắn ta nghiêng người, định tránh qua khe hở của các tơ kiếm, nhưng vẫn có một tơ kiếm cắt trúng thân thể hắn ta, để lại một vết thương nhỏ dài trên bụng hắn ta.

Nhưng người bạc vung kiếm kia còn thảm hại hơn, trực tiếp bị mấy tơ kiếm cắt trúng, nửa cái đầu lăn xuống đầm nước màu bạc, toàn thân cũng dần dần tan rã.

Có điều, Trần Hoàng Dịch Kiếm còn chưa kịp thở phào thì trong đầm nước lại xuất hiện hai người bạc cầm kiếm khác…

Tình hình của ba suối thánh còn lại xung quanh còn thảm thiết hơn nhiều!

Cứ mỗi một người tới gần suối thánh lại có người bạc hiện ra chặn lại và số lượng người bạc là cố định.

Nếu có mười á thánh đến gần một suối thánh thì sẽ có mười người bạc từ suối thánh chui ra ngoài.

Nếu chỉ vậy thì còn đỡ, nhưng đám á thánh và đại viên mãn xung quanh suối thánh vì tranh đoạt suối thánh còn đánh chém lẫn nhau!

“Oành!”

“Thiết Quỷ! Hôm nay ngươi giúp ta một tay! Nếu Mạnh Thác ta có thể phong thánh, ngày sau nhất định không quên ân tình của Thiết gia ngươi!” Một gã đàn ông trung niên toàn thân tỏa ra khí lạnh, trước mặt gã có một tường băng khổng lồ chặn ngang, mà ở bên kia tường băng đang có vô số nhũ băng phóng tới. Những nhũ băng này là do những người bạc kia phóng ra.

Cách đó không xa có một vị đại hán vạm vỡ cười lạnh: “Không bằng Mạnh Thác ngươi giúp ta phong thánh, để ta chiếu cố cho nhà họ Mạnh các ngươi?”

Nhập thánh có nghĩa là bất diệt và có thể dẫn dắt gia tộc đứng lên hàng gia tộc quyền thế, đây là mục tiêu cuối cùng mà phần lớn cường giả trong Thần vực theo đuổi, có ai lại dễ dàng chịu buông tha?

“Không cần tranh cãi nữa, hai người các ngươi cùng chết đi là được. Suối thánh này thuộc về Tần Lân ta!” Tần Lân là á thánh Tần gia.

Á thánh nhà quyền thế lợi hại hơn á thánh bình thường, khi nói chuyện đương nhiên cũng ngang ngược hơn nhiều.

Sắc mặt hai người Thiết Quỷ và Mạnh Thác biến đổi, sau đó nhanh chóng thống nhất ý kiến, thôi không đến gần suối thánh nữa mà chuyển sang lao về phía á thánh Tần gia chém giết.

Xung quanh ba suối thánh, mấy trận chém giết như vậy không ngừng lặp đi lặp lại.

Có người bị mấy kẻ hợp tác tấn công vài lần không gượng nổi nữa mà chết, cũng có người thân thể bị thương không thể không tạm thời lui sang một bên, chữa thương sau đó mới xông vào trong chiến trường hỗn loạn.

Ngay lúc trận chiến tranh đoạt suối thánh ở núi Thánh Nhân đang diễn ra, một chiếc phi thuyền đã dùng tốc độ cực nhanh vượt ra khỏi đám mây hỗn độn khổng lồ.

Không có đám mây hỗn độn che phủ, tầm mắt của đám người Úy Nhàn lập tức rộng mở hơn nhiều.

“Cuối cùng cũng ra khỏi khu vực kia” Úy Nhàn thở dài nói.

“Phía trước có gì đó” Lộc Gia báo cáo.

Ánh mắt Úy Nhàn thuận thế nhìn theo, liền thấy phía xa có một thứ như bảo thạch đang lẳng lặng trôi lơ lửng trên không trung.

* Waka là đơn vị duy nhất tại Việt Nam sở hữu bản quyền tác phẩm Bách luyện thành thần. Các cơ quan, tổ chức, cá nhân khác sao chép, đăng tải tác phẩm là vi phạm bản quyền. Waka sẽ tiến hành truy cứu trách nhiệm theo trình tự pháp luật. Trân trọng!
Bạn cần đăng nhập để bình luận