Bách Luyện Thành Thần

Chương 3733: Trừng phạt

Thiên Âm Xà Chủ bị Hàn Ca giẫm dưới chân, trong mắt không hề có sự e ngại mà ngược lại, âm trầm cười nói: “Quả thật tại hạ không phải đối thủ của Hàn Ca đại nhân, nhưng ngay cả Hàn Ca đại nhân mà cũng phải tự mình ra tay rồi, chứng tỏ Điểu Linh Môn đối phó không xuể rồi nhỉ?”Trong mười một đợt tấn công mà Xà Linh Môn khởi xướng trước đây, Hàn Ca Điểu Chủ chưa bao giờ tham gia chiến đấu. Bây giờ Hàn Ca Điểu Chủ xuất hiện tức là Điểu Linh Môn đã bắt đầu đối phó trong mệt nhọc, không thể không điều động Điểu Chủ mạnh hơn chống cự đợt tiến công của Xà Linh Môn.

“Câm mồm!”

Sát ý hiện lên trong mắt Hàn Ca, Thiên Âm Xà Chủ đã chạm đến nỗi đau của nó.

Trận chiến giữa Điểu Linh Môn cùng Xà Linh Môn trong Ngọc Thanh Thiên vẫn luôn ở thế giằng co, nhưng loại giằng co này không phải là vì thế lực ngang nhau, Điểu Linh Môn luôn là phe yếu hơn.

Tuy nhiên, Xà Linh Môn muốn bắt giữ Điểu Linh Môn thì lại không đủ khả năng…

Mặc dù Điểu Linh Vương “Thú” chưa thức tỉnh nhưng vẫn có thực lực phi phàm, Xà Linh Vương muốn đánh hạ Điểu Linh Môn cũng không dễ dàng.

Vì thế, chiến tranh kéo dài vô số năm như thể không có điểm cuối cùng.

Đám Điểu Chủ dựa theo ý chí của Thú, bắt đầu bồi dưỡng tộc Vô Không và chuẩn bị hủy diệt hỗn độn này.

Dưới sự bồi dưỡng của đám Điểu Chủ, tộc Vô Không lớn mạnh nhanh chóng, đặc biệt biểu hiện của Thông Thiên giáo chủ khiến đám Điểu Chủ phải lau mắt mà nhìn. Cho đến hỗn độn vòng này, vị Tà Thần mới gia nhập tộc Vô Không kia lại nắm giữ thế giới mẹ trong tay!

Đây là chuyện chưa từng có…

Đám Điểu Chủ nhạy cảm nắm bắt được một cơ hội.

Lợi dụng thế giới mẹ để hủy diệt thế giới hỗn độn và trả mọi thứ về không trở nên vô cùng đơn giản.

Nhưng không lâu sau khi Tà Thần nắm giữ thế giới mẹ, Xà Linh Môn bắt đầu phát động từng đợt tấn công dữ dội. Thậm chí Xà Linh Môn còn sửa hết tọa độ lại, chỉnh về Vụ thành. Đây là động thái được ăn cả ngã về không!

Điểu Linh Môn đành phải chống cự những đợt công kích cường độ cao!

Trước đó Quỷ Quyệt của Xà Linh Môn đã phát động mười một đợt tiến công khiến đám Điểu Chủ và Điểu Linh mỏi mệt không chịu nổi, hiện giờ một phần Điểu Linh vẫn đang trong trạng thái hư vô, cần thời gian nhất định mới có thể sống lại ở tọa độ định trước.

Cũng chính vì một phần Điểu Linh chưa sống lại ấy mà Hàn Ca buộc phải ra tay để đắp vào chỗ trống trong tổ chim.

Nhưng thế công của Xà Linh Môn vẫn vũ bão như trước, có thể đoán được tiếp theo Xà Linh Môn sẽ phát động đợt tấn công thứ mười hai, mười ba, mười bốn… Mãi đến khi Quỷ Quyệt của Điểu Linh Môn khó sống lại nữa mới thôi.

Chiến thuật bào mòn này khiến Hàn Ca cảm thấy vô cùng uất nghẹn, giờ phút này nó căm hận vô cùng.

“Hàn Ca đại nhân tức giận như vậy, thế thì cứ ra tay giết ta đi” Thiên Âm Xà Chủ hờ hững nói.

Chết là sau đó sống lại ngay, có ai để ý đến cái chết nữa?

Hàn Ca nhìn chằm chằm Thiên Âm Xà Chủ, sát ý trong mắt dần thu lại: “Ta không giết ngươi! Ta cầm tù ngươi!”

Dứt lời, nó dùng hai móng của mình quắp lấy Thiên Âm Xà Chủ rồi bay lên.

Nếu nhốt Thiên Âm Xà Chủ lại thì nó sẽ không thể phục sinh nữa, đương nhiên sẽ không thể tham gia vào trận chiến tiếp theo.

“Hàn Ca đại nhân, biện pháp mà ngươi có thể nghĩ tới, chẳng lẽ bọn ta không nghĩ ra à?” Thiên Âm Xà Chủ bỗng cười quái gở.

Vừa nói dứt câu, ánh sáng Phá Diệt chợt nổ tung bên trong thân thể của Thiên Âm Xà Chủ. Thể Quỷ Quyệt của nó trực tiếp đổ sụp và biến mất trong đôi móng sắc nhọn của Hàn Ca, chỉ còn lại vài viên đá thánh rơi xuống mặt đất.



Sau một ngày một đêm, đợt công kích thứ mười hai của Xà Linh Môn đã kết thúc.

Kết quả đương nhiên là Xà Linh Môn thất bại, những Quỷ Quyệt tham gia tấn công gần như bị diệt toàn bộ.

Thế nhưng tâm trạng của đám Điểu Chủ lại vô cùng tệ hại, chúng tập trung lại bàn bạc đối sách.

Ở đằng sau Tửu Trì, những tọa độ màu vàng nổi bồng bềnh chi chít giữa không trung.

Đa số tọa độ màu vàng đều mờ tối, điều này nói rõ tọa độ bị thiếu năng lượng, cần thời gian mới có thể khôi phục.

Nhưng hiển nhiên Xà Linh Môn sẽ không cho chúng quá nhiều thời gian, đợt tấn công thứ mười ba nhất định sẽ nhanh chóng ập đến.

Trong khi đó, bên phía Vụ thành, không khí của Xà Linh Môn lại thoải mái hơn nhiều.

Trong mắt đám Xà Chủ, chuyện đánh hạ Điểu Linh Môn là chuyện ván đã đóng thuyền, chỉ là vấn đề thời gian nữa thôi.

Ở biên giới Tây Bắc Vụ thành, từng điểm tọa độ màu vàng lóa ra ánh sáng, nhóm Nhân Linh của ba phủ không ngừng sống lại.

Thân Thần Cương cũng chui ra khỏi tọa độ của mình và hóa thành hình thái Nhân Linh, trên mặt hắn ta là vẻ mỏi mệt thấy rõ.

Trong trận chiến này hắn ta cũng phải dốc hết sức lực, chủ yếu là muốn tranh thủ biểu hiện để đám Xà Chủ hơi hài lòng một chút, đừng đặt ra điều kiện quá hà khắc với ba phủ.

Nhưng khi hắn ta nhìn thấy Mạch phủ tướng khoanh hai tay đứng ở một bên với vẻ mặt vô cùng đắc ý thì trên mặt hắn ta lập tức phủ kín mây đen.

Sau khi các Nhân Linh đã lần lượt sống lại, Thiên Âm Xà Chủ lặng lẽ trườn tới. Nó nhìn lướt qua nhóm Nhân Linh ở đây, ánh mắt rơi lên người Mạch phủ tướng. Nó khích lệ: “Đợt tấn công này các ngươi biểu hiện rất tốt, tốc độ phục sinh của nhóm Nhân Linh thật nhanh, Nhân Linh ba phủ chính là lực lượng không thể thiếu trong Thanh Xà bộ ta!”

Nghe được lời của Nhân Linh, tim của các Nhân Linh ba phủ đều giật thót. Nếu Thiên Âm Xà Chủ thật sự nể trọng ba phủ thì đã không xóa tọa độ của họ.

Mạch phủ tướng khiêm tốn và cung kính nói: “Toàn bộ đều nhờ diệu kế của Thiên Âm Xà Chủ, các Nhân Linh ở đây sợ tọa độ của mình bị xóa nên mới liều mạng chém giết với đám Điểu Linh, không thì bọn họ vẫn cứ ra trận không ra lực như trước!”

“Vậy ý của ngươi là…” Thiên Âm Xà Chủ híp mắt hỏi.

“Ta vốn định xóa bỏ tọa độ của mười người, nhưng vì Nhân Linh ba phủ đều biểu hiện rất tốt nên thôi cứ duy trì năm người như hiện tại!” Mạch phủ tướng nói.

“Làm theo ý ngươi đi” Thiên Âm Xà Chủ nói.

Nghe vậy, Thân Thần Cương cùng Hắc phủ tướng đều tức giận vô cùng. Các Nhân Linh còn lại thì trừng mắt nhìn chằm chằm Mạch phủ tướng như thể muốn một ngụm ăn tươi nuốt sống hắn ta.

Mạch phủ tướng lại vờ như không nghe thấy, chỉ nói: “Những kẻ bị giết đầu tiên trong trận chiến thứ mười hai chính là Văn Nho, Kiếm Hiên, Thái Bình, Trọng Tôn và Miêu Sơn!”

Cứ mỗi lần hắn ta đọc đến tên của một người là gương mặt người đó lập tức trắng bệch, cơ thể không nhịn được mà run lên.

“Mạch phủ tướng! Hãy cho ta một cơ hội nữa!” Văn Nho cầu xin.

“Xà Chủ đại nhân, lần này ta chỉ là do sơ suất, không phải là lười chiến đấu hay có hành động tiêu cực…” Kiếm Hiên giải thích.

“…”

Đối mặt với lời giải thích cũng như cầu xin của năm người, sắc mặt Mạch phủ tướng không hề suy chuyển: “Quy củ chính là quy củ, nếu quy củ này có thể tùy ý phá bỏ, vậy đợt tiếp theo các ngươi sẽ không ra sức như vậy nữa!”

Sau đó, Mạch phủ tướng đi thẳng đến tọa độ của những người kia, trong tay hắn ta ngưng kết ra một cái búa nhỏ màu vàng. Đây chính là món đồ mà Thiên Âm Xà Chủ ban cho hắn ta, có thể dùng để gõ bỏ tọa độ.

Hắn ta cầm búa nhỏ màu vàng, gõ nhẹ lên một tọa độ trong đó. Tọa độ lập tức vỡ nát.

Nhân Linh tên Văn Nho bỗng phát ra tiếng hô quái dị, sau đó cơ thể càng lúc càng mờ dần, chầm chậm hóa thành một lớp ảo ảnh trong suốt rồi cuối cùng biến mất…

“Ngươi, ngươi thực có can đảm ra tay… Ta liều mạng với ngươi!”

“Mọi người cùng nhau xông lên!”

Kiếm Hiên và Thái Bình nổi giận gầm lên một tiếng, đồng thời xông về phía Mạch phủ tướng.

Song, những Nhân Linh khác không nghe theo lời kêu gọi của họ, bao gồm cả Thân Thần Cương và Hắc phủ tướng. Trong lòng mọi người đều đang căm giận đến tột độ, thế nhưng chút lý trí cuối cùng còn sót lại nói với họ rằng, bây giờ mà phản kháng thì cũng đồng nghĩa với cái chết.

Kiếm Hiên và Thái Bình còn chưa đến gần Mạch phủ tướng, Thiên Âm Xà Chủ đã nhẹ nhàng cong đuôi lại và hất lên, thể Quỷ Quyệt của họ lập tức tán loạn.

Mạch phủ tướng cười lạnh, lần lượt đập nát bốn tọa độ còn lại.

Bốn Nhân Linh này đã vĩnh viễn mất đi cơ hội sống lại, thật sự phải chết trong thế giới thứ cấp.
Bạn cần đăng nhập để bình luận