Bách Luyện Thành Thần

Chương 2260: Thỉnh cầu của La Chinh

Tầm nhìn trong hỗn độn cực kỳ trống trải, khi nhìn ra xa sẽ thấy được cảnh tượng cực kỳ xa xôi như ngẩng đầu ngắm sao vậyMinh Vi quan sát vài lần rồi thản nhiên nói: “Có lẽ là sinh vật phù du trong hỗn độn, nó cách chúng ta quá xa, không cần phải để ý đến”

Với tốc độ bay của nhóm Minh Vi, muốn đến gần điểm đen đó thì cũng phải mất đến mấy năm trời.

“Trong hỗn độn cũng có sinh linh sao?” La Chinh nhân cơ hội hỏi.

“Dĩ nhiên, hỗn độn trông rỗng tuếch là vì nó quá lớn, sự thật là bên trong hỗn độn có không ít sinh linh đấy!” Minh Vi khẽ cười mỉm.

La Chinh quan sát điểm sáng đang bay vút ở đằng xa rồi lại nhìn đám mây hỗn độn nâu mênh mông trên trời, vẻ mặt như suy tư.

Sư tôn bước vào hỗn độn nhiều năm mà vẫn không nghe tin tức gì, không biết sư tôn có khả năng tự vệ trước những sinh linh mạnh mẽ trong hỗn độn hay không.

Nói đi cũng phải nói lại, biết đâu sư tôn đã quay về Thần vực sau khi mình rời khỏi thì sao?

Nghĩ đến đây, La Chinh lập tức cảm thấy gấp gáp hơn. Hắn đã rời đi lâu rồi, không biết Tiên phủ thế nào, cũng không biết mẫu thân có an toàn không…

Trong lúc đang sầu lo, hắn đến gần những “vật nhô lên” to lớn cùng với nhóm Minh Vi.

Mấy người bị lưu đày không do dự quá lâu mà tiếp tục sử dụng thần thông hòng phá vỡ hàng rào Thần vực, hy vọng có thể mượn vũ trụ này để trốn vào trong Thần vực.

Không ngờ kết quả vẫn không quá khác biệt, khiên Thiên Kính kia vẫn xuất hiện như bóng với hình!

Sau lần thất bại thứ hai, Trì Nghĩa kết luận: “Chúng ta không thể đánh vỡ khiên Thiên Kính này, sợ rằng không thể dùng bạo lực để vào Thần vực!”

“Nếu ngay cả các ngươi mà cũng không thể vào Thần vực thì Hiên Viên Vệ lại càng không” La Chinh buồn bực nói.

Nghe vậy, lão Kim nghiêm túc tự hỏi: “Có lẽ sức mạnh của Hiên Viên Vệ còn lợi hại hơn chúng ta thì sao?”

“Có khả năng đó, nhưng không lớn lắm” La Chinh chớp chớp mắt.

“Ngươi tin tưởng bọn ta quá” Minh Vi cười khẽ: “Nếu không phá được khiên Thiên Kính thì sợ rằng chỉ còn mỗi một cách nữa thôi. Cách này tuy khá là ngu ngốc nhưng đảm bảo chúng ta có thể đi vào Thần vực. Ta đoán… ban đầu Hiên Viên Vệ cũng sử dụng phương pháp như vậy!”

Đôi mắt La Chinh toát lên vẻ nghi vấn còn mắt Phù Nhị lại lóe sáng. Ông nói: “Phá hỏng hàng rào không gian?”

Lão Kim cũng gật đầu: “Hàng rào không gian bao quanh Thần vực khá dày, chắc phải tốn một thời gian không ngắn mới có thể phá hỏng nó được”

“Mất bao lâu?” La Chinh lại hỏi.

“Nửa năm, hai năm, năm năm?… Khó đoán lắm, dù sao người thiết lập hàng rào không gian này cũng là Xi Vưu, chúng ta chỉ có thể phá từ từ. Tuy cách này rất ngốc nhưng chắc chắn là có tác dụng” Minh Vi trả lời.

“Ta không chờ được lâu như vậy, ta không biết mẫu thân ta thế nào, biến số sau vài năm là quá lớn!” La Chinh lắc đầu, vẻ mặt thất vọng.

Bọn họ đã đến phía ngoài Thần vực mà lại cần vài năm mới có thể vào trong, điều này làm La Chinh rất khó tiếp nhận.

Mấy người trong tộc Xi Vưu như lão Kim, Phù Nhị, Trì Nghĩa,… đều yên lặng cúi đầu.

Lập trường của bọn họ và bộ tộc Nữ Oa của Minh Vi khác nhau.

Minh Vi trợ giúp La Chinh là vì tình cảm, còn bọn lão Kim giúp La Chinh là vì nghĩa vụ!

Huống hồ mẫu thân “Lạc Thủy” mà La Chinh nói chính là con gái của đại tù trưởng, đồng thời là công chúa tộc Lê bọn họ!

La Chinh vừa thấy dáng vẻ của bọn lão Kim và Phù Nhị thì biết ngay mình đã nói quá nặng, có lẽ trong lòng bọn họ còn lo lắng hơn cả mình.

Hắn đi trách bọn họ thì đúng là vô lý.

La Chinh suy nghĩ một lát rồi hỏi: “Nếu hàng rào không gian này cản trở các ngươi thì đưa ta vào trước được không?”

Minh Vi đã từng nói, người được sinh ra trên Thần vực có thể tự do ra vào mà không bị hàng rào không gian cản trở.

Cả La Chinh lẫn các thánh nhân từng ra vào Thần vực đều đã kiểm chứng điều này.

“Đưa La Chinh vào cũng không khó” Phù Nhị lo âu: “Nhưng ta e rằng sức mạnh hiện tại của ngươi khó có thể đối mặt với Hiên Viên Vệ!”

Trì Nghĩa cũng nói: “Đúng, cho dù để một mình ngươi đi vào thì cũng không giải quyết được gì!”

Lão Kim gật đầu tán thành: “Tuyệt đối không thể!”

Nói gì thì nói, bọn họ vẫn lo lắng cho sự an nguy của La Chinh…

Sau khi vào Thần vực, hắn sẽ phải đối mặt với các chân thần đại viên mãn, Thánh Nhân và cả cường giả Bỉ Ngạn cảnh nữa!

Trong mắt nhóm lão Kim và Phù Nhị, việc để La Chinh vào Thần vực một mình chẳng khác nào bảo hắn đi tìm cái chết, thử hỏi sao bọn họ có thể yên tâm?

La Chinh bĩu môi, hít sâu một hơi rồi từ từ nói: “Phụ thân ta tu thần đạo Đại Diễn là chính, ông đã mưu tính vô số năm để báo thù đám thánh nhân và Hiên Viên Vệ này, nếu tính theo thời gian vũ trụ thì tầm khoảng ba, bốn chục tỷ năm, cũng tức là trên mười thần kỷ nguyên rồi”

“Trong kế hoạch của phụ thân ta không có sự tồn tại của các ngươi” Ánh mắt La Chinh sáng quắc, hắn tiếp tục nói: “Ta chọn tin tưởng phụ thân mình”

La Chinh nói rất thẳng thắn.

Trong kế hoạch đối đầu với Đông Phương Thuần Quân và Hiên Viên Vệ của La Tiêu vốn không hề tính đến những người bị lưu đày dưới đáy hỗn độn.

Dù không có bọn họ, La Chinh vẫn tin vào kế hoạch và sách lược của phụ thân!

Lão Kim và Trì Nghĩa lặng lẽ liếc nhìn nhau.

Bọn họ cảm thấy, chỉ cần mình vào được Thần vực thì mọi huyên náo dẫu có long trời lở đất đều sẽ bị họ quét sạch và kết thúc!

La Chinh quá sức quan trọng, bọn họ tuyệt đối không cho phép hắn đi chịu chết!

Vì vậy, nhóm lão Kim định khống chế La Chinh, chờ giải quyết xong mọi chuyện mới thả hắn ra.

Đúng lúc bọn họ còn đang lưỡng lự, Minh Vi chợt đi về phía La Chinh, ngón tay thon dài khẽ điểm và biến ra một ngọn đèn nho nhỏ. Nàng ta giơ ngọn đèn xoay một vòng trước trán hắn.

La Chinh chỉ cảm thấy linh hồn của mình kết nối với ngọn đèn, sau đó một ánh lửa màu lục sẫm bùng lên bên trong ngọn đèn.

“Đèn sinh mệnh của ngươi đã làm xong, nếu ngươi chết thì đèn sinh mệnh sẽ tắt, bọn ta sẽ biết ngay” Minh Vi khẽ nói: “Ta giúp ngươi vào Thần vực”

“Minh Vi!”

“Minh Vi môn chủ!”

“Ngươi biết La Chinh có ý nghĩa như thế nào với tộc Lê ta không?”

Trên mặt bọn lão Kim và Phù Nhị lộ rõ sự tức giận, bọn họ cho rằng Minh Vi đã đẩy La Chinh vào hố lửa.

“Đương nhiên là ta biết” Minh Vi quay đầu, mỉm cười: “Nhưng các ngươi đừng quên đây là con đường La Chinh tự chọn. Nếu hắn thật sự là hy vọng của tộc Lê thì các ngươi phải tin tưởng hắn, bằng không tộc Lê các ngươi chẳng có hy vọng gì đâu!”

Nhóm người lão Kim im lặng.

Muốn vực dậy tộc Lê lần nữa chắc chắn chỉ mỗi nhóm lão Kim thôi là không đủ, quan trọng nhất vẫn là La Chinh có thể trưởng thành hơn, nếu cứ mãi che chở hắn thì quả là không có tác dụng quá lớn.

Thấy bọn họ im lặng, đôi mắt xinh đẹp của Minh Vi hơi lóe lên. Nàng ta giơ tay nhẹ điểm xuống dưới, ngay sau đó năng lượng không gian nồng nặc lan rộng thành một lối đi không gian hình tròn trước mặt nàng ta.

Lối đi không gian này kéo dài đến một vũ trụ cách đó tỷ dặm và thông hướng bên trong Thần vực.

Trong lúc nàng ta mở lối đi không gian ấy, Mục Hải Cực đang ngồi nhắm mắt tĩnh dưỡng trên ghế hoa sen tại một hòn đảo nổi trên biển Thời Gian bỗng mở mắt ra, vẻ mặt khiếp sợ: “Là ai! Ai đã đâm xuyên qua vũ trụ của ta?”

* Waka là đơn vị duy nhất tại Việt Nam sở hữu bản quyền tác phẩm Bách luyện thành thần. Các cơ quan, tổ chức, cá nhân khác sao chép, đăng tải tác phẩm là vi phạm bản quyền. Waka sẽ tiến hành truy cứu trách nhiệm theo trình tự pháp luật. Trân trọng!
Bạn cần đăng nhập để bình luận