Bách Luyện Thành Thần

Chương 2569: Quy tắc

Những hình ảnh này cũng không liên tục mà bị chia thành nhiều đoạn ngắnTrì Nghĩa bị kiếm của người đàn ông áo trắng đâm xuyên, hình ảnh tan biến.

La Chinh quan tâm tình hình sống chết của Trì Nghĩa, hai mắt hung tợn nhìn Nhĩ Thử. Nhĩ Thử lại không chút hốt hoảng, nói: “Hai mươi Thần Tinh chỉ có thể thấy được chừng đó hình ảnh, muốn tiếp tục xem thì phải trả Thần Tinh”

Quả nhiên bọn chuột này rất gian trá…

La Chinh đè nén lửa giận trong lòng, trầm giọng hỏi: “Cần bao nhiêu Thần Tinh?”

“Một trăm” Trong mắt Nhĩ Thử hiện lên vẻ giảo hoạt.

Mặc dù trong tay La Chinh có nhiều Thần Tinh, nhưng rõ ràng là con chuột này đang lợi dụng tâm lý của hắn để bắt bí.

Nếu đang ở Thần vực, có lẽ La Chinh đã ra tay dạy dỗ rồi. Nhưng lúc này hắn chỉ vừa mới tiếp xúc với thế giới mẹ, còn chưa có chút căn cơ nào. Hơn nữa ngay cả 9527 cũng biết “tộc Nhĩ Thử”, chứng tỏ thế lực của bộ tộc này trên thế giới mẹ tuyệt đối không nhỏ, không phải tồn tại mà hắn có thể trêu chọc.

Vì vậy hắn chỉ có thể miễn cưỡng đè nén lửa giận, nói: “Một trăm Thần Tinh có thể mua được tin tức hoàn chỉnh hay không?”

Nếu kẻ này cứ chơi mãi một chiêu, La Chinh cũng không có cách nào.

Con Nhĩ Thử này “chít chít” hai tiếng, sau đó lên tiếng: “Một trăm Thần Tinh thì đương nhiên là đủ rồi”

La Chinh hừ lạnh một tiếng, tay ném nhẹ một cái. Trăm viên Thần Tinh từ trong tay hắn rơi xuống đĩa sứ lớn, nằm ngay ngắn chỉnh tề.

Nhĩ Thử đạt được mục đích mới vươn móng vuốt rạch nhẹ một cái trên pháp trận, hình ảnh tiếp tục…

Ngay khi Trì Nghĩa bị người đàn ông áo trắng đâm trúng, Minh Vi đã kéo y ra.

Nhát kiếm này vẫn chưa cướp đi tính mạng Trì Nghĩa nhưng máu tươi đã văng đầy đất.

Đồng thời, trong cơ thể Minh Vi cũng tỏa ra từng vầng sáng màu sắc rực rỡ, vòng sáng này có tới mấy trăm cái!

La Chinh chưa bao giờ thấy Minh Vi phóng ra một lúc nhiều vòng sáng như vậy, nhưng vừa động não một cái hắn đã hiểu ra. Cường giả Bỉ Ngạn cảnh như Minh Vi cần Thần Tinh mới có thể phát huy sức mạnh của bản thân tới mức tối đa, mà trước đây nàng ta không có tới một viên Thần Tinh.

Trên đường đi tới Thần vực, La Chinh đã chia cho mỗi một cường giả Bỉ Ngạn cảnh mấy trăm Thần Tinh, có lẽ lúc này Minh Vi đã phải dốc hết sức ứng phó.

Những vòng sáng màu sắc sặc sỡ này ẩn chứa sát khí dày đặc, nối liền nhau thành một mê cung to lớn, giam người đàn ông áo trắng vào bên trong.

Người đàn ông áo trắng không cần tới một hơi thở để phá hỏng mê cung cầu vồng, nhưng lúc này Minh Vi đã mang theo Trì Nghĩa cao chạy xa bay rồi.

Cũng không biết Minh Vi dùng thủ đoạn gì, người đàn ông áo trắng kia xoay mấy vòng mà hình như vẫn không thể truy lùng phương hướng của nàng ta, cuối cùng đành từ bỏ không truy đuổi nữa.

Thấy cảnh tượng này, La Chinh thở dài một hơi.

Trì Nghĩa còn sống, Minh Vi còn sống, đây đã là tin tức tốt nhất đối với hắn!

“Hai người này trốn thoát rồi, không biết ngươi còn cần mua tin tức nào khác không?” Nhĩ Thử nhìn chằm chằm La Chinh, hỏi: “Ví dụ như thân phận người đàn ông áo trắng này, năm mươi Thần Tinh…”

Nhĩ Thử còn chưa nói xong, La Chinh đã ném ra thêm năm mươi Thần Tinh nữa.

Con chuột này cũng bị sự dứt khoát của La Chinh làm giật mình. Dù sao, bảo chân thần đại viên mãn bình thường lấy ra dăm ba viên Thần Tinh cũng vô cùng khó khăn, nhưng hiện tại La Chinh đã bỏ ra gần hai trăm Thần Tinh rồi.

“Người đàn ông áo trắng đó tên là Hợp Âm, là người của tộc Hữu Hùng, xuất thân từ Thiên Thủ Các, đứng trong số ba nghìn người cuối cùng trong Thiên Thủ Các. Thế nhưng người này cực kỳ xuất sắc, thông thạo sử dụng một thanh kiếm lưỡi rộng. Tín vật Bỉ Ngạn của y là…” Nhĩ Thử nói lại thông tin chi tiết của Hợp Âm cho La Chinh.

Nghe xong, La Chinh cũng thầm kinh hãi. Thử Minh này thật lợi hại, mấy tin tức này mà thuộc như lòng bàn tay, như thể trong Thử Minh không tồn tại bí mật gì cả? La Chinh lại hỏi: “Theo ta được biết, tộc Hữu Hùng cũng là đại tộc trên thế giới mẹ, Thử Minh các ngươi thu thập những tin tức này không sợ Hiên Viên Vệ trả thù sao?”

Tiết lộ tin tức và bí mật cho người khác đều là điều cấm kỵ, các đại tộc khác không thể cứ để yên cho Thử Minh làm như vậy được.

“Trả thù Thử Minh chúng ta?” Trong mắt Nhĩ Thử lộ ra ánh nhìn khinh miệt: “Bọn họ còn chưa có năng lực này, chít chít!”

Thử Minh phân bố khắp các lục địa trong thế giới mẹ, nhất định phải có kỹ năng sinh tồn. Tuy những đại tộc này rất đau đầu về Thử Minh, nhưng vì một vài nguyên nhân nên vẫn chẳng làm gì được.

Cho dù nói thế nào, số Thần Tinh La Chinh bỏ ra cũng mua được sự yên tâm. Hắn chắp tay với Nhĩ Thử một cái rồi định rời đi.

Nhưng ngay khi La Chinh sắp rời khỏi căn phòng này, Nhĩ Thử lại nói: “Hẳn là vị công tử này nhớ rõ quy tắc của chúng ta chứ nhỉ? Tin tức nghe ngóng được từ chỗ chúng ta không thể tiết lộ cho người ngoài nửa câu, nếu vi phạm sẽ bị Thử Minh chúng ta truy sát không chết không thôi. Xin công tử hãy ghi nhớ!”

La Chinh gật đầu, sau đó lui ra ngoài.

Tuy Thử Minh vô cùng tham tiền, nhưng lại cực kỳ coi trọng quy tắc.

Người ra tay rộng rãi như La Chinh nhất định trong tay không chỉ có một chút Thần Tinh như vậy, nhưng Nhĩ Thử cũng sẽ không dùng thế lực của mình để giở trò cướp đoạt. Tương tự, La Chinh cũng nên tuân thủ quy tắc của chúng, đây cũng là đạo sinh tồn của chúng.

Rời khỏi trạch viện của Thử Minh, Lại Hoa Bắc đứng chờ bên ngoài liền tiến lên đón hắn.

“La Chinh huynh, có thăm dò được tin tức hữu dụng hay không?” Lại Hoa Bắc cười hỏi.

La Chinh mỉm cười, gật đầu.

“Vậy thì tốt quá, đúng là trên thế giới này không có tin tức nào mà Thử Minh không biết, ha ha!” Lại Hoa Bắc cười nói: “Không biết tiếp theo đây La Chinh huynh có tính toán gì hay không?”

Lại Hoa Bắc tiếp cận La Chinh nhất định là ôm ý định lôi kéo hắn, nhưng lúc trước bị La Chinh thẳng thừng cự tuyệt, bây giờ Lại Hoa Bắc không thể nói thẳng ra được, chỉ có thể vòng vo tam quốc.

“Dự định…”

Lúc trước La Chinh vẫn luôn quan tâm an nguy của muội muội, bây giờ biết Minh Vi đã an toàn thoát thân nên hắn yên tâm rồi, thế là nhất thời không biết nên đáp lại như thế nào.

Theo kế hoạch khi còn ở Thần vực, hẳn là Xi Vưu đã an bài xong bước tiếp theo. Nhưng Xi Vưu vẫn chưa dặn dò gì với La Chinh, mà chỉ đạt được một thỏa thuận nào đó với 9527.

Dự định tiếp theo của La Chinh hẳn là tìm 9527 để hỏi rõ đáp án mới đúng.

Nhưng bây giờ hiểu biết của hắn về thế giới mẹ quá ít, tốt nhất là dừng chân tại Thiên Dung thành và tìm hiểu sâu hơn về thế giới mẹ.

“Nếu La Chinh huynh không có chỗ nào để đi, ta có thể sắp xếp một chút. Chỉ cần La Chinh huynh không ngại là được rồi” Lại Hoa Bắc nói.

Tuy La Chinh chỉ vừa mới quen biết Lại Hoa Bắc, nhưng người này cũng không phải kẻ âm hiểm giả dối. Hơn nữa dù sao hắn ta cũng đã giúp hắn tìm được con đường tắt là Thử Minh.

Lời mời nồng nhiệt khó chối từ, lần này La Chinh không tiếp tục từ chối nữa.

Dưới sự hướng dẫn của Lại Hoa Bắc, La Chinh lại đi qua một nửa Thiên Dung thành, ngủ lại tại một gian trạch viện trong thành.

Vài ngày sau Lại Hoa Bắc đều làm bạn cùng hắn, nhờ vậy La Chinh cũng biết được sơ lược về hoàn cảnh xung quanh Thiên Dung thành.
Bạn cần đăng nhập để bình luận