Bách Luyện Thành Thần

Chương 218: Người cần bảo vệ

Nghe nói trong khảo hạch nội môn, cho dù là Tả Vân ở cảnh giới Tiên Thiên Đại Viên Mãn cũng không cách nào đạt đến năm vạn năm ngàn điểm khủng bốTả Vân là Tiên Thiên Đại Viên Mãn cũng không đạt được, điều này nói rõ cái gì? Nói rõ lực chiến đấu thực sự của La Chinh đã không yếu hơn Tiên Thiên Đại Viên Mãn, rất có khả năng địch được với cường giả Chiếu Thần Cảnh.

Mọi người ngoài kính nể đồng thời còn dâng lên một tia hy vọng.

Xếp hạng của ba mươi ba phong có liên quan tới các loại phúc lợi, tiền thưởng. Tất cả phúc lợi được phát hàng tháng của đệ tử thuộc các phong xếp hạng đầu như Thiên Nhất Phong, Hắc Nham Phong, có thể khiến Tiểu Vũ Phong đỏ mắt vô cùng.

Không chỉ như vậy, Thanh Vân Tông cũng sẽ phái ảo trận sư trong tông, tạo ra một ảo trận lớn cho nội môn của phong họ, tạo thành mật địa tu luyện miễn phí cung cấp cho những đệ tử nội môn đó sử dụng!

Dù nói những mật địa tu luyện kia có khả năng không bằng được những bí cảnh tu luyện cần tiêu tốn điểm tích lũy, nhưng sự khác biệt cũng sẽ không quá lớn. So với một số mật địa tu luyện ở trên Tiểu Vũ Phong, quả thực là sự khác biệt một trời một vực.

Quy tắc của Thanh Vân Tông chính là như vậy, chỉ có kẻ mạnh mới có thể có được đãi ngộ cao.

Tiểu Vũ Phong rất khó để xuất hiện một cao thủ, nhiều năm nay chỉ có một Tả Vân, nhưng vẫn luôn bị mắc ở Tiên Thiên Đại Viên Mãn, không cách nào đột phá.

Mà các phong như Thiên Nhất Phong, vì đãi ngộ và phúc lợi tốt, năm này qua năm khác thu hút nhân tài ngày càng lợi hại hơn.

Như vậy dần dần tạo thành sự chênh lệch, mạnh ngày càng mạnh, yếu lại càng yếu. Sự chênh lệch này không phải sẽ dần thu nhỏ lại, mà mỗi năm lại tăng dần lên.

Cho dù là Tô Linh Vận đến đây có bù đắp một chút cho tình trạng này, nhưng chỉ dựa vào một mình Tô Linh Vận thì cũng không mấy tác dụng. Những đệ tử thiên tài kia hiểu được việc lựa chọn tài nguyên tốt nhất, cho dù là Tô Linh Vận cưỡng ép đòi người nhưng những đệ tử kia đã nhắm trúng Thiên Nhất Phong, Hắc Nham Phong, làm sao chịu tới một Tiểu Vũ Phong đệ nhất từ dưới đếm lên?

Cho dù thế nào, Tiểu Vũ Phong cuối cùng cũng đón được một thiên tài có ý nghĩa thực sự. Nếu La Chinh thật sự có thực lực như vậy, không hẳn là không thể tranh giành xếp hạng cùng những tài tuấn của ba mươi hai phong kia!

Có lẽ không thể mong đợi những xếp hạng quá cao, nhưng chỉ cần La Chinh có thể nằm trong tốp 30, thậm chí là 50 thì liền có khả năng kéo xếp hạng của Tiểu Vũ Phong lên trên!

Còn có một số đệ tử cho rằng La Chinh thậm chí sẽ tái hiện những việc năm đó La Yên đã làm.

La Yên bị nhốt ở Luyện Ngục Sơn mới chỉ vẻn vẹn hai năm, cho nên không ít đệ tử vẫn còn nhớ chiến tích huy hoàng của nàng năm đó. Dựa vào thân nữ nhi, một đường càn quét, tiến thẳng vào trận cuối, một mình đưa Ngọc Nữ Phong lên xếp hạng cao thứ hai!

Thậm chí có không ít đệ tử hay buôn chuyện nhận ra La Yên và La Chinh đều họ La, suy đoán liệu hai người có phải là huynh muội…

Có điều với năng lực của những đệ tử này, muốn điều tra quan hệ bên trong cũng có phần khó, chỉ có thể dừng lại ở mức suy đoán.

Huống hồ trên thế gian này họ La nhiều như thế nào? Làm sao có thể chỉ dựa vào cái họ để liên kết hai người lại với nhau?

Sau khi lên tới đỉnh núi, La Chinh cùng đám đệ tử nội môn vừa thăng chức làm một số thủ tục, thay đổi thẻ đệ tử và trường bào.

Hiện tại nội dung tu luyện hàng ngày của La Chinh cơ bản đều tập trung ở Huyễn Ngư Thâm Đàm và đài Thất Tinh Kiếm Quang. Huyễn Ngư Thâm Đàm dùng để tôi luyện thân thể và đan điền của La Chinh, còn đài Thất Tinh Kiếm Quang đương nhiên sẽ là tôi luyện kiếm ý.

Vẫn còn hơn hai tháng mới diễn ra đại hội toàn phong, nhưng đối với La Chinh mà nói thì chút thời gian này không hề đủ, hắn phải nắm chắc mỗi giây mỗi phút để tu luyện.

Cuộc sống như vậy kéo dài một tuần, trong nội môn cũng không có ai dám khiêu chiến với La Chinh, cho dù là Tả Vân – Tiên Thiên Đại Viên Mãn, sau khi nhận thức được thực lực của La Chinh vượt xa mình thì cũng từ bỏ suy nghĩ khiêu chiến hắn.

Không khiêu chiến, Tả Vân vẫn còn chút mặt mũi, nếu thực sự thua La Chinh, thua trước một võ giả Tiên Thiên Nhị Trọng, vậy thì thể diện của hắn thật sự có thể ném bỏ rồi.

Sau một tuần, Tô Linh Vận đột nhiên tìm đến La Chinh, hơi vội vàng nói với hắn rằng nàng phải rời đi hai tháng, hơn nữa còn dặn La Chinh trong hai tháng này phải chuyên tâm khổ luyện, nàng sẽ nhanh chóng trở về trước đại hội toàn phong.

Đối với lời dặn dò của Tô Linh Vận, La Chinh không quá để ý, ngược lại có chút quan tâm tới Tô Linh Vận. Tô đạo sư vội vàng như vậy, lẽ nào gặp phải chuyện gì khó giải quyết?

Chỉ là Tô Linh Vận không chủ động nhắc tới, La Chinh cũng không tiện hỏi trực tiếp. Đợi sau khi Tô Linh Vận rời đi, La Chinh hỏi một vòng các đạo sư khác ở Tiểu Vũ Phong, nhưng bọn họ cũng không rõ chuyện này lắm.

La Chinh nghĩ tới chuyện mấy ngày trước hắn nhìn thấy Tô Linh Vận ngồi một mình trong đình nghỉ chân với dáng vẻ cô đơn, trong lòng có chút dao động, không cầm được mà dâng lên một chút lo lắng, dù gì người cũng là điện hạ của vương triều.

Nghe nói thái tử rất có khả năng một năm sau sẽ đăng cơ.

Nhìn chung trong dòng lịch sử, mỗi lần tân hoàng đế lên ngôi đều sẽ dấy lên một đợt sóng gió. Tranh đấu trong cung tàn khốc hơn tưởng tượng nhiều. Bởi vì trận tranh giành hoàng vị không cho phép thất bại, một khi thất bại sẽ rơi vào vực sâu vạn kiếp không thể ngóc đầu lên, ngoài cái chết ra thậm chí còn bị diệt cỏ tận gốc, chu di cửu tộc.

Việc ai làm hoàng đế cũng không liên quan tới La Chinh, người hắn lo lắng là Tô Linh Vận. Với thân phận của Tô Linh Vận, có vẻ sẽ khó tránh khỏi bị cuốn vào trận phong ba này.

Dù là đám thái giám chết tiệt trong Phần Thiên Cung hay là những cao thủ Chiếu Thần Cảnh của bảy đại sĩ tộc, với thực lực hiện tại của La Chinh đều không thể chống lại, nhưng nếu có người muốn gây bất lợi cho Tô Linh Vận, La Chinh cũng sẽ ra tay không chùn bước!

Lúc trước người La Chinh cần bảo vệ chỉ có một, chính là La Yên. Đưa La Yên ra khỏi Luyện Ngục Sơn là nguyện vọng cấp bách nhất của La Chinh. Nhưng lúc này, trong lòng hắn lại có thêm một Tô Linh Vận.

Nhưng đối với võ giả, thực lực vĩnh viễn đều được đặt lên hàng đầu, không có thực lực thì tất cả những thứ khác đều chỉ là chuyện nghìn lẻ một đêm(1), hoa trong gương, trăng dưới nước, cuối cùng chỉ có thể hóa thành tro cốt âm u, trở thành đá kê chân cho những kẻ mạnh khác, vĩnh viễn không có ngày ngóc đầu lên.

Nghĩ đến đây, thời gian này La Chinh tu luyện ngày càng điên cuồng hơn.

Thời gian này, các bí cảnh tu luyện lớn trong Thanh Vân Tông cũng đầy ắp người, đặc biệt là những người thuộc chỉ tiêu tham gia đại hội toàn phong, dường như cả ngày đều đắm mình trong bí cảnh.

Cho dù là đệ tử không được trúng tuyển đại hội toàn phong cũng kịch liệt tranh giành xếp hạng cao hơn trong nội môn, nếu trước khi danh sách đại hội toàn phong được xác định xong mà có thể đột phá tu vi của bản thân, thì vẫn còn có một tia hy vọng trên bảng danh sách!

Những bí cảnh tu luyện mỗi lần chỉ được một người vào giống như Huyễn Ngư Thâm Đàm lại càng khó có thể tranh giành. Cũng may sức chịu đựng của La Chinh mạnh hơn võ giả thông thường rất nhiều, người bình thường vào Huyễn Ngư Thâm Đàm nhiều nhất chỉ kiên trì được một canh giờ đã phải ra ngoài, nhưng La Chinh thường có thể duy trì ba đến bốn canh giờ.

Cho nên mỗi lần La Chinh hoàn thành tu luyện ở Huyễn Ngư Thâm Đàm, khi ra ngoài đều có thể nhìn thấy hàng dài người đang xếp hàng, chấp sự Tào chỉ biết cười khổ nhìn hắn.

Mà trên đài Thất Tinh Kiếm Quang, La Chinh cũng không ngừng tôi luyện kiếm ý, thử thách cực hạn của bản thân, ngày càng chống đỡ được nhiều Nguyên Cực Từ Quang.

Ở độ khó cấp chín, bên ngoài những Nguyên Từ Cực Quang kia được mạ thêm một lớp màu sắc huyền ảo như mộng, muốn dựa vào kiếm ý để cắt đứt Nguyên Từ Cực Quang đã khó lại càng thêm khó.

Lần đầu bước vào độ khó cấp chín, La Chinh đỡ được năm mươi hai đợt. Đối với thành tích này, bản thân La Chinh vẫn không hài lòng lắm, nhưng vị chấp sự Tống kia lén đến quan sát thì vẫn kinh ngạc như cũ.

Độ khó cấp chín thông thường chỉ có cường giả Chiếu Thần Cảnh mới bước vào tu luyện, hơn nữa có một số Chiếu Thần Cảnh hơi yếu một chút cũng chỉ có thể ngăn cản khoảng bốn mươi đến năm mươi đợt, nhưng La Chinh một mạch liền qua năm mươi! Hắn vẫn chỉ có thực lực Tiên Thiên Nhị Trọng, sau này nếu hắn đột phá lên Chiếu Thần Cảnh, có lẽ nào nhẹ nhàng lên tới một trăm?

Nhưng mà chấp sự Tống vẫn đánh giá thấp khả năng lĩnh ngộ kinh khủng của La Chinh.

Kiếm ý của La Chinh trong từng lần tôi luyện đã ngày càng sắc nhọn, từng đường kiếm trở nên chắc nịch, ngày càng sắc bén hơn.

Lần thứ hai bước vào độ khó cấp chín, La Chinh trụ được tới sáu mươi mốt đợt.

Lần thứ ba bước vào độ khó cấp chín, La Chinh trụ được bảy mươi bảy đợt…

Với sự tiến bộ của La Chinh, chấp sự Tống dường như đã tê liệt. Nhưng điều khiến cho Tống chấp sự thấy kì lạ là, thời gian trước hắn đã gửi báo cáo ghi chép tu luyện của La Chinh lên trên, theo suy nghĩ của hắn, một thiên tài đáng kinh ngạc như La Chinh không thể nào bị mai một ở Thanh Vân Tông.

Vốn dĩ nghĩ sau khi báo cáo lên, chấp sự Tống có thể có được một phần thưởng nhất định, nhưng hắn không ngờ, bên trên lại hồi đáp là “Không được thông qua”.

Chỉ trong bồn chữ lớn “Không được thông qua” đã có thể đọc ra rất nhiều thông tin. Theo như suy đoán của hắn, ngoại môn là đất dự bị nhân tài của nội môn, mà nhân tài trong đệ tử nội môn thì là dự bị cho đệ tử thân truyền, nhưng đệ tử trong toàn Thanh Vân Tông đều là nơi tuyển chọn nhân tài của Vân Điện cao cao tại thượng mà thôi.

Thiên tài giống như La Chinh, đừng nói Thanh Vân Tông sẽ không bỏ qua, cho dù là Vân Điện cũng sẽ không để lỡ. Hắn báo cáo thông tin của La Chinh lên trên nhưng lại không hề có phản ứng gì, điều này chứng tỏ, con người La Chinh có vấn đề, hoặc là đã đắc tội với người nào đó ở bên trên, hoặc có lẽ hắn có liên quan tới chuyện mẫn cảm nào đó.

So sánh với chấp sự Tào năm lần bảy lượt báo cáo lên rồi bị mắng, không thể không nói chấp sự Tống này thông minh hơn nhiều.

Ngoại trừ việc tôi luyện trong bí cảnh ra, thời gian khác La Chinh cũng không hề rảnh rỗi, buổi tối đều dùng để lĩnh hội Thiên Ma Thần Quyền.

Thiên Ma Thần Quyền là công pháp thánh giai, không chỉ đơn giản là cung cấp chân nguyên Thiên Ma cho La Chinh. Thức thứ nhất của Thiên Ma Thần Quyền – Ma Động Thiên Hạ, chiêu này chỉ có thể dùng tấn công một thực thể đơn, uy lực dĩ nhiên rất lớn nhưng tiêu hao chân nguyên cũng không ít.

Mà thức thứ hai Vạn Ma Dũng Động, vừa bắt đầu La Chinh đã lí giải thành một chiêu thức tấn công tập thể, nhưng tu luyện vào sâu hơn, La Chinh lại phát hiện nó không đơn giản như vậy.

Vạn Ma Dũng Động có thể hóa chân nguyên thành từng mảnh Thiên Ma Mị Ảnh màu đen.

Trong mật thất tu luyện, La Chinh ngồi ngay ngắn, giữ hai tay ấn vào nhau, bày ra một hình thù phức tạp: “Vạn Ma Dũng Động. Mở!”

“Vù vù vù vù…”

Lấy La Chinh làm trung tâm, từng đường chân nguyên màu tím đen nhanh chóng lan ra.

(1)chuyện nghìn lẻ một đêm: ý nói đây đều là những chuyện hoang đường, không hề có thật.
Bạn cần đăng nhập để bình luận