Bách Luyện Thành Thần

Chương 3037: Mở ra

Lúc nhát thương này tới trước mặt Tà Thần, uy lực của nó đã không còn đáng kể nữa, ngay cả thân thể của Tà Thần cũng không đâm thủng đượcThấy cảnh này, Sơn cau mày hỏi: “Còn đâm được nhát thương thứ hai không?”

Thân thể vốn phình lên như quả bóng của Địch An đã không còn nữa, y lại khôi phục về dáng vẻ bình thường, trên mặt tràn đầy vẻ mỏi mệt.

Trước đó Địch An vốn đã bị thương nặng, đòn vừa rồi y đã dùng toàn lực rồi, nào còn sức đâm mà đâm thêm lần thứ hai chứ?

“Vậy tới phiên ta rồi?”

Tà Thần đứng trong Siêu Phương Cấm Cố nở một nụ cười đáng sợ, những năng lượng màu đen kia lại hóa thành từng con thằn lằn một lần nữa, lao thẳng về phía hắn ta.

Những con thằn lằn màu đen này không thể tiến sâu vào trong Siêu Phương Cấm Cố, vì thế chúng bám vào bên trên, bao trùm toàn bộ không gian lập phương kia, đồng thời liên tục dùng miệng cắn xé.

Thấy cảnh này, khóe mắt Địch An hơi giật giật: “Tên nhãi này định cắn thủng không gian giam cầm ấy sao?”

“Có lẽ vậy” Sơn đáp.

“Thế thì chúng ta nên chuồn thôi…”

Địch An cũng không muốn chết trong tay Tà Thần. Hồn Nguyên Chi Linh trong tay y đã vượt qua con số hai trăm rồi, sau khi y vào pháp trận dung hợp Hồn Nguyên Chi Linh là sẽ đủ để đột phá Hồn Nguyên cảnh, đương nhiên sẽ được đưa ra ngoài.

Trên thực tế, ở đây có một số người đã dung hợp xong kết tinh Hồn Nguyên Chi Linh và được đưa ra khỏi Hồn Nguyên Đại Thế Giới, nhưng vẫn còn có rất nhiều tộc nhân không thể gom đủ kết tinh Hồn Nguyên Chi Linh. Họ chỉ có thể trông chờ rằng bản thân sẽ được chia một phần từ mẫu thể Hồn Nguyên Chi Linh.

“Vèo…”

Thân thể Địch An bay lên, phóng tới một pháp trận.

Sơn thấy Địch An bỏ chạy thì chỉ bất đắc dĩ lắc đầu, người này đúng là không có tiền đồ. Nhưng Thần Nông Thị và Hữu Hùng cũng chỉ là quan hệ hợp tác thôi, Sơn không có quyền ngăn cản đối phương.

So ra, Sơn và Địch An khác nhau một trời một vực. Gã vốn chỉ là một vị khách qua đường trong Hồn Nguyên Đại Thế Giới, không thực sự muốn gây sự với người khác. Dù Tà Thần cực kỳ tàn bạo cũng chẳng liên quan tới gã, nhưng vì Tà Thần đã giết Mộc Mộc, chạm tới ranh giới cuối cùng của Sơn.

Mọi người thấy Tà Thần đang tạm thời bị nhốt thì lại chuyển mục tiêu về mẫu thể Hồn Nguyên Chi Linh. Con đường đúng đắn nhất hiện giờ là nhân cơ hội này giết mẫu thể Hồn Nguyên Chi Linh, chỉ cần lấy được đủ Hồn Nguyên Chi Linh thì còn ai thèm quan tâm tên Tà Thần này làm gì chứ?

Thân thể của Sơn lóe lên, lao về phía đám người của Thái Nhất Thiên Cung và Lê Sơn.

“Ngươi định làm gì?” Phượng Ca tiến lên trước một bước, trên mặt tràn đầy vẻ cảnh giác.

Ánh mắt La Yên cũng tĩnh mịch như nước, nhìn chằm chằm người đàn ông có thân hình cao lớn trước mặt. Nàng cho rằng ca ca mình vẫn có cơ hội trở về thế giới này, chỉ cần Sơn chịu là được.

Sơn chẳng thèm để ý tới Phượng Ca, gã nhìn thẳng vào Sầu Tuẫn: “Giúp ta hóa giải thứ này”

Sầu Tuẫn vốn vẫn đang xoắn xuýt xem có nên giúp Sơn hóa giải bàn tính hay không. Dù sao, với tình hình này thì e rằng ở đây cũng chỉ có mình Sơn có thể đối kháng được Tà Thần.

“Đúng là ta có thể hóa giải bàn tính này, nhưng ngươi phải đồng ý với ta một điều kiện” Sầu Tuẫn bình tĩnh nói.

Sơn đáp vô cùng dứt khoát: “Sau khi ngươi giúp ta hóa giải bàn tính, ta tuyệt đối sẽ không ra tay với bất cứ đệ tử nào của Thiên Cung và người của Lê Sơn. Ta nói được thì sẽ làm được”

Với tính cách của Sơn, gã nhất định nói được làm được, Sầu Tuẫn tin điều này, nhưng điều hắn ta hy vọng không chỉ là thỏa thuận bảo vệ ấy.

Sầu Tuẫn còn chưa lên tiếng, Lam Tình ở bên cạnh đã nói: “Nếu ngươi có thể thả La Chinh ca ca ra thì ân oán giữa chúng ta coi như xóa bỏ!”

“Đúng, thả La Chinh ra rồi nói tiếp” Lăng Sương cũng nói.

Đương nhiên Sơn biết những người này sẽ đưa ra điều kiện này, gã hơi nhíu mày nói: “Chuyện khác thì dễ thôi, nhưng thật sự La Chinh đã hoàn toàn biến mất khỏi thế giới này. Ta không có cách nào đưa hắn quay lại đây”

Câu trả lời này khiến lòng mọi người chìm xuống.

“Thế ca ca còn hy vọng trở về không?” La Yên trầm giọng hỏi.

Sơn suy nghĩ một lúc rồi đáp: “Có lẽ có hy vọng, còn có người mạnh hơn có thể đưa hắn trở về. Ta có thể giúp các ngươi cầu xin, nhưng không phải bây giờ”

Mặc dù Sơn là phân thân của cổ thần Hỗn Độn, nhưng chung quy cũng không phải bản thể, gã không có cách nào tiến hành “thu hồi”. Song, Sơn nghĩ là bản thể có năng lực này, gã không hề biết cổ thần Hỗn Độn cũng không có cách nào tiến hành thu hồi.

Trên mặt mọi người toát lên vẻ hụt hẫng, nhìn thái độ của Sơn thì gã thực sự không nói dối. Dù bọn họ không hiểu thần thông không gian của gã, nhưng cả đám cũng hiểu La Chinh không chỉ đơn giản là bị trục xuất mà thôi…

“Két, két, két…”

Những con thằn lằn màu đen được hình thành từ năng lượng đang ra sức gặm nhấm, phía trên phát ra từng tiếng nổ.

“Nếu không hóa giải bàn tính này, e rằng các vị cũng sẽ gặp rắc rối chứ đừng nói đến việc đối kháng với mẫu thể Hồn Nguyên Chi Linh kia. Hy vọng các vị sẽ hiểu cái lợi và cái hại trong đó” Sơn lại tiếp tục nói với thái độ thành khẩn.

Trong khoảng thời gian chiến đấu vừa rồi, liên tục có người chạy từ Hồn Nguyên Đại Thế Giới ra ngoài. Trong khi đó, cả Thái Nhất Thiên Cung và Lê Sơn đều chưa tích lũy đủ kết tinh Hồn Nguyên Chi Linh. Nhất là Thái Nhất Thiên Cung, một phần lớn kết tinh Hồn Nguyên Chi Linh đang nằm trong tay La Chinh. Vì thế, được chia một phần từ mẫu thể Hồn Nguyên Chi Linh là chuyện vô cùng quan trọng.

Khi Sầu Tuẫn còn đang do dự thì Siêu Phương Cấm Cố của Sơn đã bị cắn rách.

Siêu Phương Cấm Cố này thực sự được bố trí cực kỳ tài tình, nhưng thằn lằn màu đen của Tà Thần cũng rất mạnh. Chúng hoàn toàn dựa vào sức mạnh cơ thể để phá vỡ Siêu Phương Cấm Cố, là sự trao đổi về mặt năng lượng thuần túy.

Sơn vẫn dùng ánh mắt thành khẩn nhìn chằm chằm Sầu Tuẫn, không nói lời nào.

Sầu Tuẫn khẽ thở dài một hơi, cầm lấy bàn tính màu vàng kim ở bên cạnh Sơn rồi nói: “Hy vọng ngươi có thể tuân thủ lời hứa, cầu xin người nọ giúp bọn ta…”

“Ta biết” Sơn gật đầu.

“Còn nữa…” Sầu Tuẫn chỉ lên không trung và nói: “Giúp ta xử lý hắn ta cho tốt!”

“Ta biết” Sơn mỉm cười đáp lại.

Tình hình đã thay đổi, lập trường về địch và bạn cũng thay đổi liên tục.

Khi Sầu Tuẫn lấy bàn tính màu vàng kim đi, thân thể Sơn liền bay ngược về đằng sau, hóa thành một con đại bàng. Sức mạnh trở lại cơ thể gã một cách nhanh chóng, toàn thân gã tỏa ra một hơi thở mạnh mẽ hùng hậu.

Tà Thần vừa thoát khỏi Siêu Phương Cấm Cố thì thấy khí thế của Sơn đã tăng lên. Một tia sáng lạ chợt lóe lên trong mắt hắn ta, ý chí chiến đấu dâng lên hừng hực. Sức mạnh huyết mạch toàn thân được điều động đến mức tối đa, hai người lại bắt đầu một trận ác chiến.

Trên không trung, hai người đánh nhau quên trời đất, thoắt ẩn thoắt hiện.

Sầu Tuẫn và La Yên dẫn các đệ tử và tộc nhân gia nhập nhóm đánh mẫu thể Hồn Nguyên Chi Linh.

Lúc này tốc độ của nó đã chậm hơn rất nhiều. Nhìn từ mặt ngoài thì có vẻ nó chẳng bị chút tổn thương nào, nhưng thật ra mấy chục nghìn kết tinh Hồn Nguyên Chi Linh trong cơ thể nó đã bị tiêu hao gần hết, chí ít là có hai phần ba kết tinh Hồn Nguyên Chi Linh đã lâm vào trạng thái kiệt quệ…

Nhưng nó vẫn không có cách nào thoát thân, chỉ có thể phản đòn một cách khó khăn, mặc cho những cường giả dị tộc kia lần lượt tấn công vào thân thể to lớn của nó.
Bạn cần đăng nhập để bình luận