Bách Luyện Thành Thần

Chương 2474: Gặp lại

Tào Tư không ngồi yên được nữa, gã đứng dậy nói: “Không được, ta phải bẩm báo chuyện này cho phụ thân, các ngươi thông báo cho các thúc phụ của ta! Thần Phong huynh, hôm nay đột nhiên xảy ra chuyện này quấy rầy nhã hứng của huynh, xin thứ lỗi”Hiên Viên Thần Phong khoát tay nói: “Không sao! Việc này nên xem trọng, nếu có chỗ nào cần ta giúp đỡ thì cứ mở miệng là được”

Tào Tư gật đầu, lúc này mới vội vàng rời đi.

Hiên Viên Thần Phong cũng không ở lại nữa, ra ngoài từ phía cửa hông đại điện.

Dạ Minh thành là thần thành trung ương của Dạ Minh vực, dù không phải là một thành lớn nhưng lại vô cùng đặc sắc.

Ba trăm dặm bên ngoài Dạ Minh thành có một khu mỏ, sản xuất loại đá ngưng tụ ánh sáng đặc thù. Loại đá này ban ngày hấp thu ánh sáng mặt trời, ban đêm sẽ chiếu sáng lấp lánh.

Khoáng sản này không có lợi ích gì đối với chân thần, nhưng dùng làm trang sức lại có thể biến một thần thành trở nên xa hoa lộng lẫy, ngay cả các gia tộc quyền thế trên đảo nổi cũng mua về một ít.

Dọc theo đường phố, xung quanh đều tỏa ra ánh sáng màu xanh nhạt.

Hiên Viên Thần Phong phát triển vô cùng ổn định, vài năm đã có nhà riêng trong Dạ Minh thành.

Lúc đang trên đường về nhà, Hiên Viên Thần Phong bỗng cảm nhận được một luồng khí tức như có như không.

Hắn ta khẽ cau mày, tiếp tục đi về phía trước như không có gì xảy ra.

Tuy tin tức truyền tới từ Viêm Nguyệt thành vô cùng kỳ lạ, nhưng trong tiềm thức Hiên Viên Thần Phong vẫn cho rằng Dạ Minh thành rất an toàn.

Người muốn ra tay ở đây, thực lực ít nhất cũng phải từ chân thần đại viên mãn trở lên, người như vậy không thể nào tới tìm hắn ta.

“Hay là mình quá nhạy cảm?” Hiên Viên Thần Phong thầm nghĩ.

Nhưng chưa đi được hai bước, luồng khí tức như có như không kia lại truyền tới.

Khí tức này không được che giấu nhiều lắm, như thể cố ý để cho hắn ta phát hiện.

Hắn ta khẽ híp mắt lại, lập tức tăng nhanh tốc độ, chạy thẳng về phía trước…

Nhưng kỳ lạ thay, cho dù tốc độ của hắn ta có nhanh thế nào đi chăng nữa cũng không thể thoát khỏi luồng khí tức kia, cứ cách mấy hơi thở nó lại thình lình kéo tới tuyên bố sự tồn tại của mình.

Không còn cách nào khác, Hiên Viên Thần Phong vọt vào một góc, siết chặt nhẫn tu di trong tay.

Trận chiến trong thần thành sẽ kinh động bảng đá, nhưng kích hoạt bảng đá cũng cần một thời gian nhất định, điều hắn ta phải làm lúc này là đề cao cảnh giác.

Đúng lúc này, một bóng người chợt vọt tới.

Thời khắc bóng người kia xuất hiện, nhẫn tu di của Hiên Viên Thần Phong chợt phát sáng, một cây trường thương màu xanh đã nhô ra một nửa.

Ngay vào lúc này, một cánh tay phất nhẹ qua, đánh trường thương lui trở về trong nhẫn tu di. Đồng thời, một âm thanh truyền tới: “Ra tay sẽ kinh động đến bảng đá bách giới, Thần Phong huynh, lâu ngày không gặp”

Hiên Viên Thần Phong tập trung nhìn kỹ, là gương mặt cười như không cười của La Chinh.

“La Chinh?” Hiên Viên Thần Phong kinh ngạc ra mặt: “Ngươi làm sao tìm được ta…”

Nói thật thì Hiên Viên Thần Phong không muốn nhìn thấy gương mặt này một chút nào.

Tuy những chuyện trong vũ trụ Đại Diễn đều đã trôi qua, nhưng chỉ cần nhìn thấy người này thì trong lòng hắn ta vẫn còn bị ám ảnh.

Hiên Viên Thần Phong kinh ngạc, sau khi đánh giá La Chinh thì vẻ kinh ngạc trên mặt lại càng thêm mãnh liệt: “Ngươi, ngươi đã tu thành đại viên mãn?”

Không chỉ là đại viên mãn!

Khí tức La Chinh tỏa ra vô cùng vi diệu, cho dù đứng ở đâu hắn cũng có thể hòa làm một thể với cảnh sắc xung quanh, không hề có cảm giác đột ngột. Khí chất này không phải thứ mà thần đạo ban cho.

La Chinh nhẹ nhàng gật đầu, sau đó nói: “Không phải ta tìm ngươi, là phụ thân ta, ông ấy có thể cảm nhận được sự tồn tại của ngươi”

“Phụ thân ngươi? Vậy chẳng phải là…” Hiên Viên Thần Phong đang nói thì cách đó không xa có một hình bóng mơ hồ nổi lên, hiển nhiên chính là La Tiêu.

Mặc dù La Tiêu đã che giấu tu vi của mình, nhưng bởi vì vũ trụ nên thánh nhân vẫn luôn có một luồng khí tức mênh mông độc nhất.

Quan trọng hơn, La Tiêu là chủ nhân của vũ trụ Đại Diễn, mà Hiên Viên Thần Phong vốn là một sinh linh trong vũ trụ Đại Diễn, mối quan hệ giữa sinh linh với người sáng tạo càng làm cho Hiên Viên Thần Phong vô thức cảm thấy kính nể.

“Thần Phong bái kiến chủ nhân Đại Diễn” Hiên Viên Thần Phong chắp tay nói.

Lúc ở trong vũ trụ, Hiên Viên Thần Phong vẫn luôn kiêu ngạo về gia thế của mình.

Hắn là con trai của Thiên Tôn, hơn nữa còn là Thiên Tôn mạnh nhất trong vũ trụ.

Mãi đến khi chiến tranh vũ trụ với “Thánh tộc” kết thúc, Hiên Viên Thần Phong mới biết đến sự tồn tại của Thần vực, biết được nguồn gốc của chiến tranh vũ trụ, cũng biết được thân phận của La Chinh…

“Theo chúng ta rời khỏi đây, có lẽ thần thành này sẽ xảy ra phiền phức lớn” La Tiêu nói.

Vừa rồi La Tiêu và La Chinh vẫn luôn ẩn nấp bên ngoài, đương nhiên đã nghe được lời bẩm báo của hạ nhân Tào gia.

“Dạ Minh thành sẽ xảy ra phiền phức gì?” Hiên Viên Thần Phong vội vàng hỏi.

Tuy chí hướng của Hiên Viên Thần Phong là các gia tộc quyền thế trên đảo nổi, nhưng dù sao hắn ta cũng đã lăn lộn trong thần thành này mấy năm, vẫn có chút tình cảm.

“Có thể làm cho người dân trong một thần thành biến mất sạch sẽ, chân thần đại viên mãn khó mà làm được điều này. Người ra tay chí ít phải là thánh nhân” La Tiêu thản nhiên nói.

“Thánh nhân!” Hiên Viên Thần Phong kinh hãi, nhưng hắn ta nhanh chóng nhớ ra người đứng trước mắt mình lúc này cũng là một vị thánh nhân.

La Tiêu mỉm cười, tiếp tục nói: “Thánh nhân sẽ không nhàm chán đến mức tàn sát thần dân như vậy, cho dù là để tu luyện một loại thần đạo cần rèn luyện sát tâm nào đó cũng sẽ không chọn thần thành trong Dạ Minh vực. Dù sao thần thành này cũng được Bạch gia che chở, xử lý không tốt sẽ gây ra tranh chấp giữa các gia tộc quyền thế… Sợ rằng đối phương còn mạnh hơn cả thánh nhân”

Kỳ thực trong lòng La Tiêu đã có suy đoán.

Ông từng nghe Lê Lạc Thủy nhắc tới, trong tay mấy tên Hiên Viên Vệ kia có một món cấm khí, cần phải hấp thu một lượng máu rất lớn mới có thể kích hoạt.

Hiện giờ Hiên Viên Vệ đã được thả ra ngoài, chắc chắn sẽ sử dụng cấm khí này. Chuyện người dân trong thần thành mất tích hàng loạt cũng đã có lời giải đáp, hơn nữa cũng chỉ có Hiên Viên Vệ mới không sợ chọc giận Bạch gia.

Nghe vậy, Hiên Viên Thần Phong lại càng khó hiểu: “Không phải thánh nhân đã là mạnh nhất trong Thần vực rồi sao? Còn có nhân vật như thế nào mới vượt lên cả thánh nhân?”

Tầm mắt của Hiên Viên Thần Phong và La Chinh đã chênh lệch tương đối lớn. Hắn ta không biết sự tồn tại bên ngoài Thần vực, đương nhiên cũng không biết đến sự tồn tại của cường giả Bỉ Ngạn cảnh.

“Cái này một chốc một lát không thể nói rõ được, dù sao hiện tại chúng ta không có cách nào chống lại cường giả như vậy, vẫn nên nhanh chóng rời khỏi nơi này thì hơn” La Chinh thúc giục.

Không ngờ Hiên Viên Thần Phong suy nghĩ một lúc rồi nói: “Ta có thể thông báo cho Tào gia sơ tán người trong Dạ Minh thành được không? Nếu những người này chết oan thì quá đáng tiếc…”

Xông pha Thần vực mấy năm nay, tính tình bạo ngược của Hiên Viên Thần Phong đã bị mài mòn đáng kể.

La Chinh và La Tiêu đưa mắt nhìn nhau, hơi do dự.

Tiếp theo bọn họ còn phải thu nạp thần đạo khắp Thần vực nên không muốn kinh động tới Hiên Viên Vệ.

“Chỉ sơ tán người trong thần thành thì chắc bọn họ không đoán ra chúng ta đâu. Dù sao Tào gia cũng đã phát hiện ra sự kỳ lạ của Viêm Nguyệt thành nên lập tức lựa chọn sơ tán, đây cũng là chuyện hợp lẽ thường. Ngươi hành động nhanh lên một chút” La Tiêu nói.

Những Hiên Viên Vệ kia có thể ập tới bất cứ lúc nào, đụng phải bọn họ ở chỗ này thì tình hình sẽ rất tệ.

(Hết tập 145)

* Waka là đơn vị duy nhất tại Việt Nam sở hữu bản quyền tác phẩm Bách luyện thành thần. Các cơ quan, tổ chức, cá nhân khác sao chép, đăng tải tác phẩm là vi phạm bản quyền. Waka sẽ tiến hành truy cứu trách nhiệm theo trình tự pháp luật. Trân trọng!
Bạn cần đăng nhập để bình luận