Bách Luyện Thành Thần

Chương 3354: Đảo xương cốt

Một con thuyền xương màu trắng trôi dập dềnh trên mặt biển màu xanh thẳm. Chiếc thuyền xương do cốt nô chèo lái, tốc độ tiến về phía trước đương nhiên không tính là nhanhDưới tình huống hiện tại có thể phi hành, La Chinh bay thẳng qua biển cũng được, hoặc là đẩy thuyền xương giúp đám cốt nô cũng được. Nhưng Nguyên Thủy Thiên Tôn dặn dò La Chinh không được phá hỏng quy tắc của vùng đất Kiếp Cốt, năm đó bọn họ cũng tiến vào như vậy, La Chinh bèn để đám cốt nô chậm rãi chèo thuyền…

Đám cốt nô kia có linh trí cơ bản, có thể giao tiếp lưu loát với La Chinh, nhưng những gì bọn chúng biết dường như cực kỳ ít, những vấn đề liên quan đến lai lịch của cốt nô, vùng đất Kiếp Cốt, bọn chúng chỉ ngờ nghệch trả lời là không biết.

Sau khi hỏi mấy câu, La Chinh cũng im miệng.

“Ào ào ào…”

Từ từ tiến về phía trước, vượt qua một đoạn xương cốt cắm trong nước biển, phía trước bỗng xuất hiện một hòn đảo nhỏ màu trắng.

Hòn đảo này do từng đoạn xương cốt lớn chất đống mà thành, mà ở giữa trung tâm hòn đảo còn có một cái đầu lâu khổng lồ, không biết là xương đầu lâu của loài sinh linh nào.

“Đã đến vùng đất Kiếp Cốt rồi à?” La Chinh hỏi.

“Vâng” Cốt nô gật đầu.

Sau khi chiếc thuyền xương chậm rãi cập bờ, La Chinh khẽ nhảy một cái đã rơi xuống đảo.

Ngay khi La Chinh vừa mới đứng vững, “rào rào” một tiếng, một vốc nước biển hắt thẳng về phía đầu hắn!

Hành tẩu bên trong Bỉ Ngạn lâu như vậy, La Chinh vẫn rất kiêng kỵ với những thứ như nước Tị Hồn, đôi cánh sấm sét sau lưng hắn bỗng nổ vang, thân hình ngã ngược về phía sau, khó khăn lắm mới tránh được vốc nước Tị Hồn kia!

Sau khi La Chinh ổn định thân hình trên không trung, nheo mắt nhìn mới thấy rõ ở hai bên hòn đảo nhỏ vẫn còn mười mấy sinh linh! Những sinh linh kia hình thể mỗi người mỗi khác, có kẻ nhỏ như Chủ Can, có kẻ vạm vỡ như Cự Nhân, hiển nhiên là một vài sinh linh Bỉ Ngạn!

“Không phải lâu lắm rồi chưa từng có người vào vùng đất Kiếp Cốt hay sao?” La Chinh ngạc nhiên nói.

Hắn cho rằng toàn bộ vùng đất Kiếp Cốt chỉ có một mình mình, không ngờ bỗng nhiên lại xuất hiện nhiều sinh linh Bỉ Ngạn như vậy!

“Sinh linh ở bên trong Hỗn Độn không có cách nào tiến vào vùng đất Kiếp Cốt, nhưng sinh linh Bỉ Ngạn đương nhiên có thể” Nguyên Thủy Thiên Tôn nói.

Chỉ cần không phải là Thiên Chủ bị trói buộc ở một tầng trời, sinh linh Bỉ Ngạn đều có thể từng bước một trở nên mạnh mẽ, cũng có thể đúc ra Thánh Hồn, tiếp nhận sự rèn luyện của vùng đất Kiếp Cốt, tiến vào bức tranh bất hủ, tới Tam Thập Tam Trọng Thiên.

“Là tên nhãi Nhân tộc kia!”

“Nhân loại, có hiểu quy tắc không vậy, người ở bên ngoài Bỉ Ngạn phải dính nước Tị Hồn mới có tư cách đáp xuống đất!”

“Đúng, chúng ta không cố ý nhắm vào ngươi, ngoan ngoãn tắm nước Tị Hồn này sau đó sẽ để ngươi xuống!”

So sánh với Hồn thành, vượt qua vùng đất Kiếp Cốt càng khó khăn, cũng cần nhiều thời gian hơn.

Thời gian những sinh linh Bỉ Ngạn kia ở chỗ này cũng không ngắn, cũng dần dần quen biết nhau, rất dễ thống nhất cách thức đối ngoại, mà La Chinh lại có vẻ chính là một tên ngoại lai.

“Quy tắc? Quy tắc do ai định ra?” Mắt La Chinh khẽ híp lại, nói.

“Đây không phải do ai định, trước giờ vùng đất Kiếp Cốt vẫn luôn có quy tắc này” Một sinh linh Bỉ Ngạn giải thích.

“Ha ha” La Chinh cười lạnh, nói: “Sau thời kỳ thượng cổ, bên trong Hỗn Độn đã không còn ai có thể tiến vào vùng đất Kiếp Cốt, cách một khoảng thời gian lâu như vậy, quy tắc này còn chưa đứt đoạn? Hay là nói, quy tắc này do các ngươi vừa mới lập lên?”

Nước Tị Hồn chỉ có hiệu quả đối với sinh linh bên ngoài Bỉ Ngạn, đương nhiên là quy tắc này nhắm vào sinh linh Hỗn Độn, nhưng sinh linh Hỗn Độn đã có một thời gian khá dài chưa từng đặt chân tới nơi đây. Bây giờ La Chinh vừa mới xuất hiện, quy tắc cũng được tạo ra, chín mươi chín phần trăm là tộc Nguyên Linh ở phía sau giở trò.

Bị La Chinh hỏi như vậy, những sinh linh Bỉ Ngạn kia lập tức cứng họng.

“Vẩy nước Tị Hồn về phía ta chỉ có một mục đích, đó là đề phòng ta chạy trốn đúng không?” La Chinh vừa hỏi vừa từ từ hạ xuống, cùng lúc đó, sức mạnh Bỉ Ngạn từ bên trong Văn Minh Chi Khí cũng điên cuồng dâng trào.

“Ào!”

Theo sức mạnh Bỉ Ngạn mênh mông bộc phát ra, cả người hắn giống như một thiên thạch từ bên ngoài bầu trời rơi xuống, đập thẳng xuống hòn đảo nhỏ.

Những sinh linh Bỉ Ngạn kia vốn còn muốn tụ tập lại bao vây La Chinh, nhưng sau khi cảm nhận được viên thiên thạch của La Chinh rơi xuống, sắc mặt bọn họ đồng loạt thay đổi, cuối cùng không chịu được lùi về phía sau!

“Oành!”

La Chinh nặng nề rơi xuống hòn đảo.

Sức mạnh khổng lồ lan truyền, toàn bộ hòn đảo đều chấn động, nước biển xung quanh cũng khuếch tán ra từng vòng sóng lớn.

La Chinh ngạc nhiên nhìn mặt đất trên đảo, mặt đất này cũng do từng đoạn xương cốt chất đống mà thành, nhưng mức độ rắn chắc của những đoạn xương này vượt xa dự đoán của La Chinh, va chạm như vậy mà đống xương không hề có dấu vết vỡ tan tành.

Không chấn vỡ xương cốt trên mặt đất, ngược lại chấn áp những sinh linh Bỉ Ngạn kia.

Giống như La Chinh dự đoán, bọn chúng đúng là đã nhận được tin tức, biết sẽ có một “sinh linh Hỗn Độn” tới, nếu có thể bắt sinh linh Hỗn Độn này lại, trong tộc bọn họ nhất định có trọng thưởng!

Những sinh linh Bỉ Ngạn kia vốn cho rằng người tới cực kỳ yếu đuối, nhân lúc hắn chưa kịp chuẩn bị thì vẩy nước Tị Hồn lên là có thể dễ dàng bắt lại, nào ngờ kẻ đó có thực lực bậc này?

Sau khi bối rối một lúc lâu, bọn họ vẫn không biết nói gì, cúi đầu như những đứa trẻ làm sai.

Dẫu sao bọn họ cũng không phải sinh linh Hỗn Độn, không có cách nào rút lui khỏi Bỉ Ngạn.

“Không biết còn ai muốn vẩy nước Tị Hồn lên người ta nữa hay không?” La Chinh quét mắt một vòng, lạnh giọng hỏi.

Vẫn không có ai trả lời, bọn chúng chỉ dùng ánh mắt kính sợ nhìn La Chinh.

La Chinh cất bước đi về phía một sinh linh khá vạm vỡ trong số đó. Đầu của sinh linh vạm vỡ kia giống như đầu trâu, có một đôi sừng nhọn, dáng người to con, chính là tộc Ứng Ngưu ở Nhị Thập Thất Trọng Thiên. Tộc nhân tộc Ứng Ngưu kia thấy La Chinh chạy thẳng về phía mình bèn vội vàng giải thích: “Là tin tức nó truyền tới, sau khi tới vùng đất Kiếp Cốt đã nói với chúng ta rằng nếu đối phó ngươi, tộc Nguyên Linh nhất định sẽ ban thưởng, có thể ban ơn cho tộc của ta!”

Tộc nhân tộc Ứng Ngưu chỉ về phía một sinh linh giống như con mèo ở cách đó không xa, đó là tộc Thiên Nhãn Miêu.

Sau khi tộc nhân tộc Ứng Ngưu chỉ vào nó, tộc nhân tộc Thiên Nhãn Miêu kia lùi về phía sau hai bước, đôi mắt khẽ híp lại, phóng ra ánh mắt nguy hiểm, có thể ứng phó với công kích của La Chinh bất cứ khi nào.

La Chinh chỉ lạnh nhạt liếc mắt một cái, ngay sau đó nói: “Ta tới nơi này chỉ vì muốn vượt qua vùng đất Kiếp Cốt, còn về ân oán giữa ta và tộc Nguyên Linh, các ngươi không nên nhúng tay vào thì hơn!”

Những sinh linh Bỉ Ngạn này đều là người xuất sắc của các tộc, lúc trước bọn họ chỉ coi La Chinh là một quả hồng mềm có thể mặc sức gây khó dễ, đương nhiên muốn chen nhau lên. Nhưng sau khi La Chinh để lộ sức mạnh của mình, đương nhiên bọn họ chẳng có ai sẵn lòng muốn vứt mạng mình đi!

“Vâng vâng vâng, ta cũng không phải người của tộc Nguyên Linh” Tộc nhân tộc Ứng Ngưu gật đầu liên tục, nói.

Những người khác thấy La Chinh không để lộ quá nhiều địch ý, nhất thời thở phào nhẹ nhõm, bầu không khí cũng thả lỏng.

Ánh mắt La Chinh nhìn vào sâu trong đảo nhỏ, đồng thời hỏi: “Bây giờ vùng đất Kiếp Cốt còn chưa mở?”

Vừa rồi ở trên chiếc thuyền xương, Nguyên Thủy Thiên Tôn đã nói đại khái quy tắc của vùng đất Kiếp Cốt một lần. Bản thân vùng đất Kiếp Cốt cũng giống như Hồn thành, có thời hạn đóng mở, hơn nữa chu kỳ đóng và mở dài hơn Hồn thành nhiều.

(Hết tập 189)
Bạn cần đăng nhập để bình luận