Bách Luyện Thành Thần

Chương 2546: Chuẩn bị trước lúc xuất phát

Trong một cung điện tại đảo nổi, mùi thịt nồng đậm lan tỏaChân thần không cần thức ăn để no bụng, nhưng những món ăn ngon vẫn luôn được hoan nghênh trong Thần vực.

Nguyên liệu nấu ăn trên đảo nổi hội tụ từ khắp nơi trong Thần vực, cực kỳ quý giá, đệ tử trên các đảo nổi bình thường cũng không dám lãng phí chứ đừng nói tới chân thần.

“Tài nấu nướng của Yên Nhi lại tiến bộ rồi” La Chinh ngồi bên cạnh bàn thưởng thức một món ăn, khen không dứt miệng.

Khóe miệng La Yên con cong, nàng có vẻ đắc ý nhưng vẫn khiêm tốn nói: “Huynh vẫn nên cảm ơn Ấu Cầm tỷ tỷ đi! Đều là tỷ ấy dạy cho ta!”

Từ nhỏ La Yên và La Chinh đã phải xa cách, thời gian ở chung với La Tiêu cũng cực ngắn, càng không có duyên gặp mặt mẫu thân. Bây giờ cả nhà có thể đoàn viên, nàng rất quý trọng thời gian hiện tại.

Những ngày vừa qua nàng rất thích nấu nướng. Tuy trên đảo nổi không thiếu các đầu bếp có tay nghề, nhưng lần này vẫn là do Khê Ấu Cầm đích thân dạy dỗ.

“Yên Nhi khiêm tốn rồi. Con thông minh như vậy, không cần dạy cũng có thể tự hiểu” La Tiêu nói.

La Yên ngồi bên kia chiếc bàn rộng lớn, hai tay nâng cằm, đầu nhỏ đối diện với Lê Lạc Thủy, ánh mắt linh động sáng ngời nhìn bà chằm chằm. Nàng nói: “Mẫu thân, có phải mọi người có lời gì muốn nói với con hay không?”

Lê Lạc Thủy vẫn luôn mỉm cười, đột nhiên bị La Yên hỏi như vậy, thân thể bà bỗng cứng đờ.

“Mẫu thân có tâm sự, Yên Nhi biết” La Yên lại đột nhiên đưa mắt nhìn sang La Chinh, hung hăng trừng mắt với ca ca mình: “Hơn nữa ca ca cũng biết, nhưng lại không muốn trực tiếp mở lời với ta!”

“Cái này…” La Chinh lúng túng ra mặt.

Quả thực là có rất nhiều chuyện còn chưa tiết lộ cho La Yên, hắn không muốn muội muội mình có gánh nặng, nhưng đôi khi vận mệnh chính là như vậy.

“Để con đoán một chút” La Yên chớp mắt: “Lúc kiểm tra huyết thống của con, cô gái tên Minh Vi kia đã hỏi con có bằng lòng tới Lê Sơn hay không. Con không biết đó là nơi nào, nhưng chắc chắn không phải Thần vực, mà mọi người lại không thể cự tuyệt nàng ta, đúng không?”

La Yên không biết đến sự tồn tại của Xi Vưu, thời điểm Minh Vi hỏi thì nàng đã cự tuyệt rồi, cho nên hiện tại nàng mới đưa ra suy đoán như vậy.

Nhìn sắc mặt La Tiêu và Lê Lạc Thủy, La Yên cúi đầu nói: “Nếu phụ thân và mẫu thân bảo con tới Lê Sơn, Yên Nhi sẽ không cự tuyệt, chỉ là Yên Nhi muốn ở lại nơi này bầu bạn với hai người…”

“Không phải vì Minh Vi. Nếu chỉ vì Minh Vi, cho dù phụ mẫu đồng ý, ta cũng sẽ không đồng ý” La Chinh đột nhiên nói.

Trong mắt La Yên hiện lên vẻ hoài nghi, nàng hỏi: “Vậy là vì cái gì?”

Lê Lạc Thủy thở dài một hơi, sau đó mới lên tiếng: “Là vì ông ngoại của con”

“Ông ngoại? Ông ngoại của con là ai?” La Yên thắc mắc.

Sau đó Lê Lạc Thủy kể về lai lịch Cửu Lê và tộc Hữu Hùng, để La Yên hiểu được sơ lược.

Nghe xong, La Yên lại nhìn chằm chằm La Chinh, hỏi: “Nói cách khác, cho dù con không tới Lê Sơn, ca ca cũng sẽ rời khỏi Thần vực?”

“Đúng” La Chinh gật đầu.

Thực ra La Chinh sao lại không muốn ở lại Thần vực chứ? Có dàn thê thiếp Ninh Vũ Diệp làm bạn, định cư ở Thần vực chẳng khác nào cuộc sống thần tiên.

Nhưng 9527 sẽ là người đầu tiên không đồng ý.

La Yên mím môi một cái, cuối cùng vẫn gật đầu: “Đã như vậy, con đồng ý tới Lê Sơn…”

Những gì trải qua suốt mấy năm nay đã khiến nàng chín chắn hơn. Nàng biết mẫu thân mình khó xử, đương nhiên sẽ không khiến bà phải bận lòng.

Mặc dù nàng đã thoải mái đồng ý, nhưng trong lòng Lê Lạc Thủy và La Tiêu vẫn trĩu nặng. Nếu có lựa chọn khác, bọn họ sẽ không để con gái mình rời xa.



* Waka là đơn vị duy nhất tại Việt Nam sở hữu bản quyền tác phẩm Bách luyện thành thần. Các cơ quan, tổ chức, cá nhân khác sao chép, đăng tải tác phẩm là vi phạm bản quyền. Waka sẽ tiến hành truy cứu trách nhiệm theo trình tự pháp luật. Trân trọng!

Ngoại trừ thuyết phục La Yên, La Chinh còn phải đối mặt với một vấn đề khác.

Chuyến đi tới thế giới mẹ lần này có lẽ phải mất hết vài trăm năm đi đường, càng không biết ngày nào mới trở về.

Tuy Ninh Vũ Điệp, Khê Ấu Cầm đã tu thành chân thần, thọ nguyên vô hạn, có lâu hơn nữa thì các nàng vẫn chờ được, nhưng mấy năm nay hắn vẫn luôn chạy ngược chạy xuôi, chung đụng thì ít mà xa cách thì nhiều.

Nói thế nào để thuyết phục bọn họ cũng là một vấn đề.

“Ta không đồng ý cho chàng rời đi! Gì mà thế giới mẹ, ta không có hứng thú! Thần vực lớn như vậy, cần gì phải hướng mắt về nơi chẳng liên quan!” Khê Ấu Cầm là người đầu tiên đứng ra phản đối.

Huân và Tô Linh Vận thì bình tĩnh hơn một chút, nhưng bọn họ cũng vô cùng bất ngờ.

Phiền phức lớn trong Thần vực đã giải quyết xong, vậy mà phu quân lại định rời khỏi Thần vực, các nàng cảm thấy hơi khó hiểu.

Ninh Vũ Diệp trầm tư một lúc rồi đột nhiên nói: “Nếu phu quân nhất quyết phải rời khỏi Thần vực thì cũng có thể dẫn chúng ta cùng đi”

Ánh mắt La Chinh cứng đờ, lập tức hỏi: “Ý nàng là tiến vào thế giới bên trong cơ thể của ta?”

“Ừ” Ninh Vũ Diệp gật đầu: “Trước đây chúng ta tu vi không đủ, chỉ có thể sống dưới sự bảo vệ của Tiên phủ. Bây giờ tất cả mọi người đều là chân thần, có thể tiến vào thể giới bên trong cơ thể phu quân”

Phương án Ninh Vũ Diệp đề xuất nghe có vẻ khả thi, La Chinh hoàn toàn có thể mở ra cho các nàng một đại lục, giúp các nàng tạo ra một hoàn cảnh mới, thậm chí làm thành một Trung vực bản sao chép cũng chưa chắc không thể.

“Nhưng nếu ta bỏ mạng, thế giới trong cơ thể cũng sẽ vỡ nát, đến lúc đó làm sao bảo đảm an nguy của các nàng…” Sắc mặt La Chinh hiện lên vẻ lo âu.

Ai ngờ Ninh Vũ Điệp lại nhẹ nhàng cười: “Nếu phu quân đi rồi, sao ta có thể sống trên thế gian này được nữa?”

Câu trả lời này khiến trong lòng La Chinh tràn đầy cảm động.

Kể cả Huân, Tô Linh Vận, và cả Mục Ngưng cũng có suy nghĩ này.

Hàm Lưu Tô ngồi ở phía xa lại nhẹ nhàng cười nói: “Huống chi chúng ta còn muốn đi xem thế giới mẹ trông như thế nào!”

Nhóm Khê Ấu Cầm sinh ra trong vũ trụ nên không hề hứng thú với thế giới mẹ, nhưng Mục Ngưng, Hàm Lưu Tô từ lúc sinh ra đã đứng trên đỉnh Thần vực, tầm nhìn rộng hơn bọn họ rất nhiều. Họ có lòng kính nể đối với Bỉ Ngạn cảnh, cũng có lòng hiếu kỳ đối với thế giới mẹ.

“Nhưng…” La Chinh vẫn cảm thấy Thần vực an toàn hơn rất nhiều, ít nhất thì cường giả Bỉ Ngạn cảnh tầm thường không thể xâm phá, hơn nữa có tới lui ở biên giới Hỗn Độn cũng rất khó bị phát hiện.

Lúc này Huân đang ở một bên vươn bàn tay lạnh lẽo của mình đặt lên trán La Chinh, thản nhiên nói: “Không cần do dự, chuyện này không do chàng quyết định, mà là chúng ta”

“Được rồi!” Cuối cùng La Chinh cũng đưa ra quyết định.

***

Nửa tháng sau, La Chinh lại về trong vòng xoáy, bắt đầu thu Thần Tinh.

Theo tính toán của Phù Nhị, sau khi tốc độ Thần vực tăng nhanh, việc tiêu hao Thần Tinh sẽ chậm lại.

La Chinh không rõ những Thần Tinh này giá trị như nào, nhưng nó có tác dụng ở thế giới mẹ.

Có điều, để phòng ngừa bất trắc nên hắn chỉ lấy đi một nửa Thần Tinh, đồng thời còn để ô Thanh Dương lại cho La Tiêu.

Tuy Viên Thừa Đạo đã chết rồi, nhưng hồn khí Chuyển Thế vẫn có thể tìm ra lửa ký ức của ông. Nếu sau này Viên Thừa Đạo chuyển thế sống lại có thể khôi phục tu vi của bản thân thì La Chinh sẽ tiếp tục để ông điều khiển phương hướng của Thần vực.

Một tháng sau, nhóm lão Kim và Minh Vi đến đứng trước phi thuyền Lăng Tiêu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận