Bách Luyện Thành Thần

Chương 1664: Quy luật

Nguyên Tội Thiên Tôn cũng là người thông minh xuất chúngÔng biết rõ ngay khi mình bước vào Quỳ Thủy giới thì đồng nghĩa với việc sẽ dẫn tới phản công cực mạnh của Thánh tộc.

Dù ông có là Thiên Tôn cấp cao, nhưng khả năng mất mạng cũng không nhỏ!

Tuy nhiên, ông lại không thể khoanh tay đứng nhìn thi thể đứa cháu đời thứ tư của mình bị những con sói kia ăn thịt được!

Cũng may mấy Thiên Tôn khác kịp thời ngăn cản, nên Nguyên Tội Thiên Tôn cũng chậm một nhịp…

Cùng lúc đó…

Trên bầu trời Quỳ Thủy giới bất chợt hiện ra vài vết nứt không gian màu đỏ máu!

Từng tia sáng đỏ thẫm vẽ ra một bóng hình mờ ảo. Những vết nứt trào ra uy lực mạnh mẽ, không ngờ là Thiên Tôn Thánh tộc đang ẩn nấp trong đó!

Chính cảnh tượng này đã khiến Nguyên Tội Thiên Tôn tỉnh táo lại.

Ông chợt hiểu ra, nhiều lúc giận dữ không thể giải quyết được vấn đề. Nếu lúc này ông xông vào Quỳ Thủy giới, chỉ sợ kết quả tốt nhất là bị các Thiên Tôn của Thánh tộc kết hợp lại diệt trừ. Một khi bản thân ông bỏ mạng ở đó, “Tinh Hủy” mà cả bốn gia tộc hợp tác bố trí sẽ không thể vận hành, thực lực của Nhân tộc sẽ giảm mạnh.

Còn kết quả xấu hơn thì có lẽ sẽ khiến Thánh tộc bắt đầu tổng tiến công.

Bây giờ, trong tình huống này, phần thắng của Nhân tộc thấp đến đáng sợ, còn có thể dẫn tới hậu quả là toàn bộ vũ trụ bị hủy diệt…

Trong khoảnh khắc đó, Nguyên Tội Thiên Tôn không ngừng suy tính, cuối cùng vẫn nhịn được.

“Rắc rắc…”

Lúc này, vết nứt không gian mà Nguyên Tội Thiên Tôn mở ra bằng thuật dịch chuyển không gian lại lặng lẽ khép lại. Khí thế vốn đang tuôn trào từ trong đó cũng biến mất hoàn toàn.

Sau khi vết nứt không gian của ông biến mất thì những vết nứt màu đỏ màu kia cũng tan biến theo.

Tuy bây giờ Thánh tộc đang chiếm ưu thế, nhưng họ cũng không nóng vội. Chỉ cần Thiên Tôn của Nhân tộc không ra tay thì Thánh tộc cũng sẽ không hành động thiếu suy nghĩ. Miễn sao Ma Ha trụ vững ở Quỳ Thủy giới thì bọn họ sẽ có thể chèn ép thế của toàn bộ vũ trụ này.

Hành động này không chỉ có thể loại bỏ “ác ý” của toàn bộ vũ trụ Đại Diễn với Thánh tộc, mà còn có thể trấn áp được vật thu thiên trong tay lão tộc trưởng kia. Nói như vậy, người nên sốt ruột phải là Nhân tộc mới đúng!

Ma Ha khoác thêm một tấm áo choàng màu bạc rồi chậm rãi đi về thành Thiết Nguyệt. Mặc dù hắn không ở lại vị trí cũ, thậm chí chưa từng quay đầu lại liếc nhìn, nhưng hắn vẫn biết rõ những chuyện xảy ra sau lưng.

“Vậy mà Thiên Tôn kia lại nhịn được…” Hắn thản nhiên cười nói với Thi Không Vũ bên cạnh.

Thi Không Vũ bĩu môi: “Thật đáng tiếc”

Nếu Nguyên Tội Thiên Tôn có thể xung phong liều chết ở đây thì tất nhiên sẽ đúng ý của Ma Ha.

“Không sao, để ta xem bọn họ có thể nhẫn nhịn đến mức nào, hay lại sẵn lòng đưa từng tên Đạo Tử đến đây” Ma Ha vừa nói vừa ôm lấy chiếc eo thon của Thi Không Vũ rồi bước vào thành Thiết Nguyệt.

Mấy con sói bạc Thánh Nguyệt nhào lên trước, cắn xé thi thể của Hiên Viên Thần Phong. Người này là thiên tài đứng đầu trong vũ trụ Đại Diễn, vậy mà lại bị sói bạc Thánh Nguyệt ăn sạch sẽ chỉ trong chớp mắt. Dường như cảm nhận được khí tức thần đạo trong thi thể Hiên Viên Thần Phong, cả bầy sói ngẩng đầu lên trời, tru một tiếng dài, ra vẻ hài lòng rồi ngoan ngoãn chui vào túi linh thú…

Những võ giả Nhân tộc trong thành Thiết Nguyệt thấy vậy ai nấy đều đau lòng và giận dữ. Với Nhân tộc, đây chính là điều vô cùng nhục nhã, thế nhưng họ lại chẳng thể làm được gì!

Thánh tộc quá mạnh, vốn dĩ không thể thắng được Đạo Tử đứng đầu của Thánh tộc!

Khi quá phẫn uất, người ta thường có thể bộc phát ra năng lực tiềm ẩn mạnh mẽ hơn nhiều, sức chịu đựng cũng kiên cường hơn. Những võ giả trong thành Thiết Nguyệt dù là người đến từ Yêu Dạ tộc hay Nhân tộc, Ma tộc, hoặc những chủng tộc nhỏ thì bây giờ đều im lặng. Nhưng gương mặt u ám của họ lại toát ra một vẻ can trường đặc biệt, thoạt trông như những ngọn núi lửa có thể phun trào bất cứ lúc nào!

Không lâu sau, giọng nói của Thần Dụ Thiên Tôn vang lên giữa vũ trụ Đại Diễn.

Như những gì Ma Ha suy đoán, cái chết của Hiên Viên Thần Phong còn có tác dụng khác là kích thích lòng căm hận của mọi sinh linh trong vũ trụ. Hắn không cần phải thông báo khắp vũ trụ, vì thể nào các Thiên Tôn của Nhân tộc cũng sẽ làm vậy.

Trước kia, có rất nhiều sinh linh trong vũ trụ biết Hiên Viên Thần Phong đến Quỳ Thủy giới để khiêu chiến với Ma Ha, mà hình như Ma Ha còn rơi vào thế yếu. Nhưng từ đó về sau, cả vũ trụ lại cứ tĩnh lặng. Chẳng có ai thông báo tình hình tiếp theo bằng Thét Lệnh nên rất nhiều sinh linh cũng đang chờ mong tin tức này.

Mọi người ngóng trông chuyện này hồi lâu, nhưng vẫn không nghe được tin tức gì.

Ngay vào khoảnh khắc ấy…

Giọng nói của Thần Dụ Thiên Tôn lại vang vọng khắp vũ trụ…

“Ta là Thần Dụ Thiên Tôn, ta thay mặt Nhân tộc thông báo một tin buồn. Hiên Viên Thần Phong của gia tộc Hiên Viên đã ra đi dưới tay Ma Ha. Ta thay mặt Nhân tộc, thay mặt vũ trụ Đại Diễn, hy vọng có thiên tài mạnh hơn đứng lên báo thù thay chúng ta!”

Thật ra, trong cả vũ trụ này cũng chỉ có một hai người trẻ tuổi mạnh hơn Hiên Viên Thần Phong. Mà trước nay, người từng đánh bại Hiên Viên Thần Phong chỉ có hai người chính là La Chinh và Hoa Thiên Mệnh. Bây giờ Hoa Thiên Mệnh còn đang bế quan, La Chinh lại vừa mới giải quyết xong chuyện của Yêu Dạ tộc. Ngoài họ ra thì chẳng tìm được ai khác trong vũ trụ này nữa.

Bà nói vậy vốn chỉ để an ủi và cũng là một lời khích lệ đối với vô số sinh linh trong vũ trụ Đại Diễn!

Giọng nói trong trẻo lạnh lùng của bà truyền đến, không ngừng vang khắp vũ trụ. Những chủng tộc và sinh linh có trí tuệ trong vũ trụ Đại Diễn đều đồng loạt xôn xao…

“Không ngờ Hiên Viên Thần Phong lại thua tên Ma Ha kia!”

“Ma Ha này đúng là kẻ bất khả chiến bại! Chẳng lẽ buộc phải để Thiên Tôn ra tay sao?”

“La Chinh, chúng ta muốn La Chinh ra trận!”

Trong khoảnh khắc, khắp vũ trụ Đại Diễn tràn ngập thù hận…

Lời nói của Thần Dụ Thiên Tôn lan truyền khắp toàn bộ vũ trụ, tất nhiên cũng sẽ truyền đến tai La Chinh.

Xử lý xong vụ nội chiến của Yêu Dạ tộc, La Chinh bèn lén lút xuống Hạ Giới, đào thanh trọng kiếm Đại Thiên lên…

Thanh kiếm này có thể chịu được sức mạnh của hắn, nên rất phù hợp để hắn sử dụng. Nhưng một khi để nó bay khỏi tầm tay thì không có thứ gì ở thế giới tự nhiên có thể chịu nổi trọng lượng của nó. Như vậy nó cứ thế đâm thẳng theo Đại Giới xuống Hạ Giới, đâm xuống nơi sâu nhất dưới lòng đất, đến khi đụng phải ranh giới của vũ trụ Đại Diễn, hay còn gọi là là bức tường than thở thì mới dừng lại.

Sau khi đào được thanh trọng kiếm Đại Thiên, La Chinh dùng Na Di Lệnh để vào Quỳ Thủy giới. Còn Huân và đám Thương Vũ Thiên Tôn của Yêu Dạ tộc đã lên đường đến Thệ Thủy giới để tụ họp với các Thiên Tôn của Nhân tộc từ lâu.

Khi bước vào Quỳ Thủy giới, La Chinh bèn chọn hướng. Một luồng quy tắc không gian màu sáng vừa lóe lên dưới chân, hắn đã đi được hơn mấy trăm dặm.

Nếu đứng từ trên cao mà chăm chú nhìn vào La Chinh thì sẽ thấy hắn chẳng khác nào một ngôi sao lấp lánh. Ngôi sao đó liên tục lóe sáng vì không ngừng sử dụng thuật dịch chuyển không gian nhưng vẫn giữ vững tốc độ, bay cực nhanh về trung tâm Quỳ Thủy giới.

“Hiên Viên Thần Phong đã chết, không biết thi thể có bị hủy không? Phục Hoạt Thiên Tôn có thể lấy Phục Sinh Thiên Mệnh để cứu sống không?” Hắn vừa đi vừa thầm suy xét chuyện này.

Trước kia, Giang Chính Nghĩa gần như đã bị Thử Liệt Thú của Vu tộc thượng cổ bóp thành từng mảnh, nhưng cuối cùng vẫn được Phục Hoạt Thiên Tôn cứu. Nếu đưa thi thể của Hiên Viên Thần Phong đến tận tay ông thì chắc chắn có thể cứu được Hiên Viên Thần Phong. Chỉ là không biết rốt cuộc tình trạng của hắn hiện tại thế nào. Nếu thi thể hắn đã bị đốt thành tro thì không biết Phục Sinh Thiên Mệnh của ông có thể cứu sống hắn không…

“Đoàng!”

Ngay vào lúc La Chinh đang vội bay hết tốc lực thì bỗng nhìn thấy một tia chớp nổ tung trước mặt.

Mắt hắn hơi chăm chú. Ở phía trước cách đó không xa, hắn thấy có hai võ giả đang chiến đấu ác liệt.

“Là võ giả Thánh tộc” La Chinh khẽ nhíu mày, cả người nhẹ nhàng tung lên rồi bay vút về phía đó.

Cả Quỳ Thủy giới đã trở thành một sàn đấu cực lớn, các võ giả Thánh tộc và Nhân tộc liên tục chiến đấu với nhau…

Lúc này, trong trận chiến của hai người trước mắt, võ giả Thánh tộc đã ở thế áp đảo hoàn toàn, còn Đại Giới Chủ của Nhân tộc lại bị đối phương chèn ép tuyệt đối.

“Phong Lôi Quyết!”

Chỉ thấy võ giả Thánh tộc kia phóng ra một tia sét màu nâu, sau đó võ giả Nhân tộc bị trói chặt tại chỗ!

“Ha ha ha ha, chủng tộc thấp hèn không đáng nhắc đến, đi chết đi!” Đại Giới Chủ của Thánh tộc điên cuồng cười lớn, trông có vẻ sắp ra tay lấy mạng Đại Giới Chủ của Nhân tộc. Gã gọi ra một tia sét vàng, bổ thẳng từ trên trời xuống. Lúc này, Đại Giới Chủ của Nhân tộc kia không di chuyển được, chỉ đành nhắm mắt chờ chết.

Nhưng tia chớp này mới chỉ chém được một nửa…

Một bóng người đã bất ngờ hiện ra trong không gian. Bóng người này vừa giơ tay ra liền cắt tia chớp vàng kia thành hai đoạn!

Tia chớp vàng to lớn hóa thành những con rắn sét cực nhỏ chỉ trong tích tắc, sau đó tan biến vào không gian theo cánh tay của La Chinh. Hắn cười thản nhiên với người kia: “Nếu đã phân thắng bại thì đâu cần phải giết chóc nhàm chán như vậy chứ?”

“Ngươi là ai? Dám xía vào cuộc chiến của ta, điều này là phạm luật” Võ giả Thánh tộc lạnh lùng quay sang.

Quỳ Thủy giới không xảy ra trận chiến hỗn loạn nào lớn cả, võ giả Nhân tộc và Thánh tộc đều nhẫn nhịn, như thể đã giao hẹn là nếu chiến thắng thì sẽ thẳng tay tra tấn bên kia đến chết.

Võ giả Thánh tộc thế nào thì võ giả Nhân tộc cũng vậy, người khác sẽ không sẽ can thiệp. Đây chính là luật bất thành văn. Nhưng La Chinh vừa mới xuất hiện mà đã xía vào trận quyết đấu của bọn họ, như vậy chính là phá luật.
Bạn cần đăng nhập để bình luận