Bách Luyện Thành Thần

Chương 3353: Cốt nô

Sau khi ra ngoài từ đỉnh động xương cốt, La Chinh thấy một gò cát màu trắngLa Chinh bước lên gò cát đó, đưa tay vốc một nắm cát trắng ở gò cát lên, nói: “Đám cát trắng này đều là xương, dường như là vô số xương cốt bị nghiền nát hội tụ tại đây?”

“Xương cốt bị vỡ nát đến mức độ này thì đã sớm bị phong hóa rồi, đám xương đó vốn dĩ đã nhỏ như thế” Nguyên Thủy Thiên Tôn trả lời.

Nghe thấy Nguyên Thủy Thiên Tôn nói như vậy, La Chinh mới quan sát cẩn thận. Quả nhiên như lời Nguyên Thủy Thiên Tôn nói, mặc dù đám xương cốt này nhỏ nhưng phần lớn đều là hình thái nguyên vẹn, cũng không có chỗ nào bị hư hại!

“Sinh linh nhỏ bé như vậy, chẳng lẽ là văn minh Kế Trù?” La Chinh hỏi.

“Không phải bọn ta, hình thái của bọn ta còn nhỏ hơn xương cốt trong tay ngươi” Văn minh màu xanh lục trên Văn Minh Chi Khí trả lời.

Bên trong Hỗn Độn từng sản sinh ra quá nhiều nền văn minh, quá nhiều hình thái sinh linh. Chỉ tính cấp chúa tể cũng đã có hơn một nghìn, huống hồ còn có rất nhiều chủng tộc chưa từng thống trị Hỗn Độn.

“Ngươi đi về phía trước đi, sẽ còn có phát hiện mới” Nguyên Thủy Thiên Tôn nói.

La Chinh bèn đi dọc theo bãi cát màu trắng này. Hắn không ngừng đi về phía trước, theo đó xương cốt trên đất cũng dần dần lớn hơn, từ nhỏ như hạt cát đến lớn như đậu Hà Lan, đến lớn chừng nắm đấm…

Cảnh tượng này hơi tương tự với Vạn Cổ hoang nguyên, nhưng chỗ khác nhau là xương cốt ở Vạn Cổ hoang nguyên để lộn xộn, còn xương trắng trên bãi cát này được sắp xếp theo trật tự.

Bước tiếp về phía trước hai bước, La Chinh thấy được một bộ xương rất quen, đó là xương cốt của loài người!

Hắn khom người nhặt một khúc xương cánh tay lên, ngay sau đó hỏi: “Bãi biển xương cốt này lưu trữ lại toàn bộ xương cốt của các sinh linh trong Bỉ Ngạn qua từng thời kỳ?”

“Đúng vậy” Nguyên Thủy Thiên Tôn trả lời.

“Vậy văn minh Thanh Ngọc đâu?” La Chinh tò mò hỏi.

Có một vài nền văn minh có hình thái đặc thù, giống như văn minh Thanh Ngọc, có xương cốt hay không cũng khó nói.

“Chàng trai trẻ, nhìn về phía trước bên trái” Thanh Ngọc Chi Linh bỗng nhiên mở miệng mỉm cười nói.

Thanh Ngọc Chi Linh cũng đã từng đặt chân đến vùng đất Kiếp Cốt, đương nhiên cũng hiểu rõ nơi này.

La Chinh nhìn về phía trước bên trái, trong đống xương trắng lóa lại thấy không ít mảnh vụn màu xanh lục, mà ở bên cạnh mảnh vụn màu xanh lục còn xuất hiện từng đoạn xương cốt từ kim loại, đó chắc hẳn là hài cốt của văn minh Kim Loại…

“Tiến vào Hồn thành là để linh hồn hoàn thành một lần lột xác, mà tiến vào vùng đất Kiếp Cốt chính là để thân xác lột xác. Nhớ lấy, mức độ lột xác của linh hồn và thân thể trực tiếp quyết định ngươi có thể lấy được sức mạnh ở bên trong bức tranh bất hủ kia hay không” Nguyên Thủy Thiên Tôn dặn dò.

Bất Hủ cảnh, người trong tranh chính là tồn tại cường đại nhất trong trời đất này. Nhưng bức tranh bất hủ cũng có xếp hạng, càng ở phía trên, sức mạnh lấy được càng lớn.

“Liên quan đến bức tranh bất hủ?” Lông mày La Chinh nhướng lên.

“Đúng” Trong giọng nói của Nguyên Thủy Thiên Tôn mang theo ý cười: “Chín khắc ấn Thánh Hồn… Ngươi coi như là người đầu tiên từ cổ chí kim. Chỉ dựa vào chín khắc ấn Thánh Hồn, thứ hạng của ngươi ở bên trong bức tranh bất hủ cũng sẽ không thấp, có điều nếu ngươi có thể đạt được chín khắc ấn Kiếp Cốt, lúc vào bức tranh bất hủ tự nhiên như hổ thêm cánh!”

Thật ra thì liên quan tới chuyện này, Nguyên Thủy Thiên Tôn đã từng thảo luận với những anh kiệt Nhân tộc, hiển nhiên bọn họ tràn đầy mong đợi về La Chinh.

“Có phải lấy được càng nhiều khắc ấn thì thứ hạng trong bức tranh bất hủ càng cao hay không?” La Chinh hỏi.

“Phần lớn tình huống đều là như vậy, có điều cũng có ngoại lệ” Nguyên Thủy Thiên Tôn nói: “Vị sư đệ nọ của ta từng lấy được mười sáu khắc ấn nhưng thứ hạng ở bên trong bức tranh bất hủ không quá lý tưởng, mà nghe nói tên xếp hạng nhất ở bên trong bức tranh bất hủ chỉ có mười bốn khắc ấn”

Người có càng nhiều khắc ấn đương nhiên ở trong bức tranh bất hủ sẽ như hổ mọc thêm cánh, nhưng vẫn có một vài sinh linh với nghị lực kinh người có năng lực sáng tạo ra kỳ tích, thậm chí còn lấy yếu thắng mạnh.

“Kẻ đó là ai?” La Chinh hiếu kỳ hỏi.

“Là Mục Linh của tộc Nguyên Linh” Nguyên Thủy Thiên Tôn nói, trên mặt lộ ra vẻ thận trọng.

Trên thế giới này, sinh linh có thể khiến Nguyên Thủy Thiên Tôn thận trọng như vậy cũng không nhiều, “Mục Linh” được coi là một trong số đó.

“Mục Linh… Nó là một trong những kẻ mạnh nhất tộc Nguyên Linh?” La Chinh hỏi.

“Đúng” Nguyên Thủy Thiên Tôn gật đầu.

La Chinh không tiếp tục đặt câu hỏi nữa.

Sau khi vượt qua vùng đất Kiếp Cốt, sớm muộn gì hắn cũng sẽ tiến vào Tam Thập Nhị Trọng Thiên, đánh vào bức tranh bất hủ, trước mắt vẫn phải vượt qua vùng đất Kiếp Cốt rồi nói sau.

Sau khi La Chinh đi qua xương cốt của loài người, tiếp tục tiến về phía trước, đám xương cốt rời rạc kia có hình thể càng ngày càng lớn, xương cốt mấy trượng, mấy chục trượng, mấy trăm trượng đều có. Những bộ xương khổng lồ kia chỉ có một số ít trôi lơ lửng ở trên biển, chỉ là một góc tảng băng nổi để lộ ra ngoài.

Không lâu sau, La Chinh đã đi tới bên bờ bãi cát màu trắng này, tiếp tục tiến về phía trước chính là biển nước Tị Hồn…

“Đến điểm cuối rồi” La Chinh nhún vai: “Vùng đất Kiếp Cốt kia ở đâu?”

“Chờ chút, chắc là sẽ có cốt nô đến” Nguyên Thủy Thiên Tôn nói.

La Chinh bèn ngồi trên một khúc xương lớn chờ đợi, ngay lúc này, ở phía xa xa ngoài biển bỗng nhiên hiện lên từng đốm lửa ma trơi màu xanh lục!

Quỷ hỏa à?

Mộ địa là vùng đất chôn xương, thường có ma trơi bay lên. Nơi này có nhiều xương cốt như vậy, xuất hiện ma trơi ngược lại là bình thường, có điều nơi này sáng như ban ngày mà cũng có ma trơi bay lên khiến người ta hơi bất ngờ.

Sau khi mấy đốm lửa ma trơi kia bay thẳng vào xương đầu lâu Nhân tộc, mấy cái đầu lâu kia lập tức bay lên, tìm những bộ phận khác của thân thể. Xương sống, xương bả vai, xương sườn… Chỉ chốc lát sau, chúng đã biến thành mấy bộ xương khô, đi về phía La Chinh.

“Bọn chúng chính là cốt nô?” La Chinh hỏi.

“Đúng, mỗi chủng tộc đều có cốt nô đồng tộc tương ứng” Nguyên Thủy Thiên Tôn trả lời.

“Nếu một chủng tộc lần đầu tiên tiến vào nơi này thì sao?” La Chinh hỏi thêm một câu.

“Trước khi bọn họ tiến vào, xương cốt của chủng tộc này sẽ được sáng tạo ra” Nguyên Thủy Thiên Tôn nói.

Bên trong Bỉ Ngạn có một số sức mạnh đặc thù, Hồn thành và vùng đất Kiếp Cốt đều là do văn minh Khoảnh Khắc tự tay xây dựng, đương nhiên cũng khác với những nơi khác.

“Vậy đám xương này chính là vật tạo ra từ hư không?” La Chinh lại hỏi.

Nguyên Thủy Thiên Tôn bị La Chinh hỏi như vậy, tự nhiên liên tưởng đến “Chân ý Tam Linh Kiến Vật”, ông khẽ mỉm cười nói: “Đúng là có khả năng này!”

Khương Tử Nha phát hiện chân ý Tam Linh Kiến Vật ở bên ngoài Hỗn Độn, mà văn minh Khoảnh Khắc kia lại đến từ bên ngoài Hỗn Độn.

Đám xương khô đi thẳng tới bên cạnh La Chinh, bộ xương đi đầu tiên đi ngang qua La Chinh, lật một bộ xương có thể hình khá lớn, xương này lập tức nổi trên mặt nước Tị Hồn, hình thành một chiếc thuyền.

Sau khi ra dấu tay, xương khô dùng giọng cổ quái nói: “Mời lên thuyền”

Trên mặt La Chinh lộ ra vẻ cảnh giác, hắn đang hỏi ý kiến của Nguyên Thủy Thiên Tôn.

“Muốn tới vùng đất Kiếp Cốt đương nhiên phải ngồi lên chiếc thuyền xương này” Nguyên Thủy Thiên Tôn trả lời.

Lúc này La Chinh mới nhảy lên, rơi thẳng xuống chiếc thuyền xương. Những bộ xương khô khác thì tìm kiếm khắp nơi, sau khi tìm được một khúc xương vừa tay để làm mái chèo, lúc này mới lục tục nhảy lên chiếc thuyền xương.
Bạn cần đăng nhập để bình luận