Bách Luyện Thành Thần

Chương 2964: Phá tổ mà ra

Cơn lốc khuấy động sương đen, thổi vun vútTrong cơn lốc có hai Thần Sào Nữ Yêu giang rộng đôi cánh bay lượn theo gió. Các nàng không thể chống lại cơn lốc này, nhưng thuận gió mà đi thì có thể quyết định phần nào khoảng cách và phương hướng của bản thân.

Đôi mắt của Thần Sào Nữ Yêu tên Yêu Ẩm bay đằng trước chợt sáng lên, nàng ta nói: “Lăng Đạc, có nhận thấy không?”

“Ừ” Nữ yêu tên Lăng Đạc bay đằng sau khẽ gật đầu: “Nếu ta nhớ không sai, dấu ấn linh hồn này hẳn là do một tên tộc Lăng Sơn phát ra”

“Trí nhớ của Lăng Đạc tốt đấy” Yêu Ẩm cười: “Mấu chốt là tên nhóc La Chinh kia đang ở chỗ này”

Nhắc tới hai chữ La Chinh, giọng của Yêu Ẩm mang theo sự oán hận lạnh lùng.

Trong tộc Kim Ô, Phượng Nữ không phải mạnh nhất nhưng là đối tượng toàn bộ Thần Sào Nữ Yêu sùng bái. Thằng nhóc này lại dám đối xử với Phượng Nữ đại nhân như vậy, đây là tội không thể tha thứ.

Tộc Hữu Hùng muốn diệt La Chinh chẳng qua là vì sử dụng phương pháp loại trừ, mục đích vẫn là dốc hết sức giết chết “Thiên Hành”. Cho dù La Chinh có phải Thiên Hành hay không, bọn họ vẫn sẽ ra tay trong Hồn Nguyên Đại Thế Giới.

Nhưng vì Phượng Nữ, sự căm thù tộc Kim Ô dành cho La Chinh còn nhiều hơn gấp bội.

“Chúng ta qua đó?” Lăng Đạc hỏi.

“Đương nhiên! Hắn cách chúng ta không xa, mà có lẽ còn có người khác gia nhập” Yêu Ẩm đáp: “Bây giờ gió lốc vẫn đang thổi, rất nhiều người không thể hành động trong cơn lốc. Nhưng một khi nó dừng lại, nhất định sẽ có một lượng đông đảo hướng tới gần vị trí của dấu ấn linh hồn, có khi họ còn đang ở cùng mục tiêu trong một nơi trú ẩn, hoặc một hang núi nào đó!”

Nói xong, Yêu Ẩm mở rộng đôi cánh màu vàng, thoáng điều chỉnh hướng gió và bay về phía trước, Lăng Đạc cũng làm như vậy.



Trong hang núi, đám kiến hung đầu tiên bay ra khỏi cột đá đã bị La Chinh tiêu diệt toàn bộ.

Nhưng nhóm Sầu Tuẫn vẫn không dám tới gần. Kiến hung trong cột đá không chỉ có mấy chục con như vậy, trước lúc giải quyết sạch sẽ, không ai muốn lấy mạng mình ra đùa cả.

Đám kiến hung trong các lỗ nhỏ trên cột đá vốn phát ra ánh sáng đỏ, bây giờ đã hoàn toàn rụt trở về.

“Không ra ngoài nữa à?”

La Chinh nhìn vào trong một lỗ hổng, chỉ thấy một màu đen thùi lùi chứ không nhìn được gì hết.

Lúc hắn sử dụng thần thức điều tra mới phát hiện trong cột đá có thứ gì đó ngăn cản mình…

Nếu kiến hung bên trong không dám ra, đương nhiên La Chinh sẽ không khách sáo.

Hắn lùi về sau một bước, sức mạnh Lực Thần Đồ Đằng đột nhiên bùng nổ, lực lượng mênh mông hội tụ trong nắm đấm, nện thẳng vào cột đá.

“Bịch!”

Sức mạnh bị hấp thu hết bởi những Hồn Nguyên Chi Linh ẩn náu trong cột đá. Cột đá chỉ lay động nhẹ một cái rồi khôi phục lại bình thường, La Chinh không thể lay động nó chút nào.

Nhưng hắn cũng không nản lòng. Cây cột đá này càng cứng rắn thì chứng tỏ Hồn Nguyên Chi Linh trốn trong đó càng nhiều. Đợi khi cột đá bị phá ra, thu hoạch của hắn cũng càng lớn.

“Bịch!”

“Bịch!”

“Bịch!”

La Chinh nện hết nắm đấm này tới nắm đấm khác vào cột đá, sức mạnh Bỉ Ngạn cũng càng lúc càng lớn.

Sầu Tuẫn cảm nhận được uy lực trong nắm đấm của La Chinh, ánh mắt cũng tấm tắc thấy lạ. Hắn quả không hổ là người đoạt giải nhất trong Thất Sơn Tiểu Hội, không biết kiếm đạo của thằng nhóc này đã tu luyện tới trình độ nào?

Tuy nắm đấm của La Chinh mạnh mẽ, nhưng đối mặt với nhiều Hồn Nguyên Chi Linh tập trung cùng nhau như thế, hắn vẫn không đủ sức.

Trong khi hắn còn đang liên tục ra đòn thì một tiếng “rầm” nặng nề vang lên, Thải Hồng Thạch của Lam Tình đã đập mạnh vào cột đá.

La Chinh nghiêng đầu nhìn sang, thấy Lam Tình mỉm cười gật đầu ra hiệu với mình rồi tiếp tục giơ hai tay lên, Thải Hồng Thạch rơi trên mặt đất lại xuất hiện trong tay nàng.

Tuy Lam Tình không dám tới gần cột đá này nhưng vẫn có thể giúp La Chinh một tay.

Một người tộc Thiên Lang khác cũng triệu hồi tín vật Bỉ Ngạn của mình ra. Đó là một cây thương màu xám tro, hẳn là đến từ một chủng tộc Bỉ Ngạn nào đó chứ không phải do thiên nhiên tạo thành, hình dáng được điêu khắc vô cùng tinh xảo.

Thấy Lam Tình có thể giúp một tay, tên tộc Thiên Lang này cũng không chịu thua kém. Bây giờ gã góp một chút sức, nếu thật sự có thể đập cột đá ra, ít nhất gã cũng có tư cách được chia một ít Hồn Nguyên Chi Linh.

“Vù…”

Người tộc Thiên Lang đột nhiên ném mạnh, cây thương phát ra một tiếng rít chói tai giữa không trung và đâm vào cột đá.

“Cách!”

Cột đá chấn động một cái, nhưng cây thương chẳng thể để lại bất cứ dấu vết gì trên cột đá, ngay cả một lỗ nhỏ cũng không có.

Đây là điểm mạnh của Hồn Nguyên Chi Linh.

Trước khi Hồn Nguyên Chi Linh rơi vào trạng thái kiệt quệ, ngay cả một cọng lông của nó cũng khó mà chạm vào. Hồn Nguyên Chi Linh có thể trợ giúp cường giả Hồn Nguyên cảnh thu nhận bất cứ mọi thương tổn nào, và bây giờ cây cột đá trước mắt chính là một cường giả Hồn Nguyên cảnh…

La Chinh, Lam Tình và tên tộc Thiên Lang tấn công luân phiên, những sinh linh khác thấy kiến hung không bay ra ngoài thì lá gan cũng lớn hơn. Tuy bọn họ không có tín vật Bỉ Ngạn loại giáng lâm nhưng có thể sử dụng một ít thủ đoạn khác để tham gia, uy lực tuy không lớn, nhưng mỗi người một tay có thể cống hiến bao nhiêu hay bấy nhiêu.

“Rầm!”

“Bịch!”

“Ầm ầm ầm…”

Trong thoáng chốc, các loại thần thông đều được thi triển ra, tiếng nổ không ngừng vang vọng trong hang động.

Mọi người công kích liên tục nửa nén hưng, cuối cùng kiến hung ẩn nấp trong cột đá cũng không chịu nổi nữa. Từng đốm sáng đỏ nổi lên trong lỗ hổng lớn bằng nắm đấm.

Thấy kiến hung phát ra ánh sáng đỏ, trên mặt nhóm Sầu Tuẫn lại hiện lên vẻ cảnh giác. Sầu Tuẫn hô lên: “Mọi người… Cẩn thận… Chạy mau!”

Ngay khi Sầu Tuẫn cảnh báo mọi người, tất cả kiến hung trong cột đá cũng phá tổ mà ra, bay khắp bốn phương tám hướng, số lượng phải lên tới mấy ngàn con!

Phần lớn kiến hung đều vây quanh La Chinh, dù sao La Chinh cũng đứng gần cột đá nhất nên đương nhiên chúng sẽ xem hắn là mục tiêu hàng đầu.

Nhưng còn có mấy trăm con kiến hung phân tán ra ngoài, chúng bay thẳng tới chỗ Sầu Tuẫn. Sầu Tuẫn chỉ kịp nói một chữ “chạy”, thân hình đã lập tức lao ra ngoài hang động.

Bọn họ không giống La Chinh, không thể đứng đó mặc cho kiến hung cắn xé.

Nếu bị kiến hung cắn một cái, bọn họ lập tức xong đời!

“Vù vù vù vù…”

Người tộc Thiên Lang cùng các dị tộc và cả Lam Tình đều chạy về phía lối ra. Chỉ cần bọn họ chạy ra nơi rộng rãi bên ngoài hang động thì chưa chắc đã phải sợ đám kiến hung này.

Nhưng khi Sầu Tuẫn chạy dọc theo con đường gồ ghề trong hang động, bên tai hắn ta vang lên tiếng gió thổi vù vù, trong lòng lập tức dâng lên dự cảm chẳng lành.

Lúc đến lối ra hang động thì cũng là lúc cơn lốc thổi vào, lập tức thổi hắn ta đập vào vách hang.

Cơn lốc chặn lại cửa động…

Với sức mạnh của bọn họ thì không thể nào ngược gió mà lên, lao ra khỏi hang động này được.

Lam Tình và các dị tộc thấy vậy, tâm trạng lập tức chìm xuống.

Sau lưng bọn họ, kiến hung vỗ cánh phát ra tiếng ù ù ầm ĩ, nếu không thể thoát khỏi hang động này thì hôm nay tất cả bọn họ đều sẽ mất mạng tại đây.
Bạn cần đăng nhập để bình luận