Bách Luyện Thành Thần

Chương 3001: Phong ấn

Đối đầu với Tà Thần trong lúc xung quanh đang hỗn chiến thế này không phải lựa chọn gì sáng suốt. Hắn ta có thể tàn sát cả dọc đường trong Hồn Nguyên Đại Thế Giới chẳng phải chỉ dựa vào mỗi năng lượng Dung Đạo. Từ miệng của tên tộc Ly Uyên kia, La Chinh biết hình như hắn ta có thể gọi một thế giới giáng lâm xuống, mà từ đầu đến giờ hắn ta vẫn chưa từng sử dụng đòn sát thủ ấy lần nàoCon mắt khổng lồ kia cứ thường canh đúng lúc mấu chốt là phóng sức mạnh sợ hãi ra, tạo thành mối đe dọa cho tất cả mọi người, cho nên điều quan trọng nhất hiện giờ là phải tiêu diệt nó!

Còn tia điện trong tay Tà Thần, đó cũng là thứ mà La Chinh nhất định phải lấy được.

Con mắt khổng lồ cũng rất buồn bực. Nó phóng ra sức mạnh sợ hãi, một mặt là để trợ giúp Hồn Nguyên Chi Linh, mà mặt khác, thanh kiếm khổng lồ do năng lượng Dung Đạo biến ra ban nãy ẩn chứa uy lực cực kỳ khủng bố, nếu Tà Thần chém trúng thì cũng coi như đã giúp nó diệt trừ một kẻ địch mạnh.

Bây giờ con mắt khổng lồ chẳng còn nghĩ gì đến chuyện cướp đoạt thân xác của mấy người này nữa, có thể bảo vệ tính mạng là tốt rồi.

Nhưng không ngờ lòng cảnh giác của La Yên lại cao đến thế, mới đó đã lập tức mang Anh Hùng Chi Siếp ra bảo vệ La Chinh. Mà Tà Thần bên kia thì nó lại càng không hiểu nổi, sao thanh kiếm mạnh như thế tự dưng lại nổ tung ngay trong tay hắn ta? Cái quỷ gì vậy?

Con mắt khổng lồ không còn cách nào khác, đành xoay lưng đổi hướng, chui thẳng vào trong núi chủ.

La Chinh thấy con mắt chui vào núi chủ thì cũng đổi hướng, đấm một cú đập tan vách tường của núi chủ rồi chui vào đó cùng với La Yên.

Hiện giờ núi chủ đang nằm nghiêng, vị trí mà con mắt khổng lồ cùng La Chinh chui vào nằm ở độ cao ba phần tư trên đỉnh núi chủ. Lúc trước, con mắt khổng lồ đã bố trí rất nhiều cơ quan ở đây, nhất là các pho tượng đa dạng được khắc chi chít trên vách.

Khi La Chinh vừa tiến vào trong, con mắt khổng lồ ồ ạt phóng sức mạnh sợ hãi ra. Cùng lúc đó, trong mắt của tất cả các pho tượng Tâm Cụ Nhãn Ma đều lóe lên tia sáng màu đỏ sậm.

“Vèo vèo vèo vèo…”

Các tia sáng này bắn về phía La Chinh từ đủ mọi góc độ.

“Phát điên đi!”

Lúc này con mắt khổng lồ cũng bắt đầu dốc sức liều mạng. Khi nó tung ra sức mạnh sợ hãi ở mức cực hạn sẽ đủ nhấn chìm cả tâm trí đối phương, làm cho lửa ký ức của đối phương bị rối loạn, thậm chí còn rửa sạch mọi ký ức của đối phương và chỉ để lại nỗi sợ vô tận, khiến người đó biến thành một tên điên lúc nào cũng chìm trong sợ hãi.

La Chinh thấy sức mạnh sợ hãi tụ đến từ bốn phương tám hướng thì sắc mặt cũng tái đi.

Bên kia, La Yên chỉ hừ lạnh rồi nhẹ nhàng kéo lấy tay La Chinh, tấm vải lụa lấp lóe ánh xanh và hóa thành một bộ áo choàng thật lớn, bọc kín cả nàng và La Chinh vào trong.

Mặc cho sức mạnh sợ hãi kia lợi hại đến thế nào cũng chẳng làm gì được hai huynh muội La Chinh và La Yên khi họ đang trốn trong vải lụa.

“Ca ca, ta giúp huynh đi qua đó” La Yên nói nhỏ bên tai La Chinh.

Nếu con mắt khổng lồ cứ liên tục phóng sức mạnh sợ hãi không ngừng thì e là họ sẽ bị giam mãi trong này. Bên ngoài, các chủng tộc còn đang chiến đấu với Hồn Nguyên Chi Linh, không biết Tà Thần sẽ gây ra rắc rối gì nên bây giờ họ chỉ có thể tốc chiến tốc thắng.

“Được” La Chinh gật đầu.

Trên bề mặt của tấm vải xanh lại bắt đầu tỏa ra từng tia sáng xanh, trong đó ẩn chứa giọt mưa Anh Hùng Chi Siếp mờ ảo. La Yên đột nhiên kéo tấm lụa một cái, Anh Hùng Chi Siếp do tia sáng xanh hóa ra thấm hết lên người La Chinh.

Dưới sự bảo vệ của Anh Hùng Chi Siếp, La Chinh lao vụt đi giữa không trung, chỉ để lại tàn ảnh. Trong nháy mắt hắn đã phóng đến cạnh con mắt khổng lồ.

“Không được qua đây!”

Con mắt khổng lồ phát ra ý thức điên cuồng, tia sáng đỏ trong đồng tử nó càng đậm hơn, đánh thẳng lên người La Chinh.

Nhưng Anh Hùng Chi Siếp lại cực kỳ khắc chế sức mạnh sợ hãi, đòn tấn công vừa rồi chẳng ảnh hưởng gì đến La Chinh.

“Ầm!”

La Chinh đâm một kiếm lên đồng tử của con mắt khổng lồ.

Đồng tử gần như là bộ phận yếu nhất của toàn bộ sinh linh, tộc Tâm Cụ Nhãn Ma cũng không phải ngoại lệ. Chẳng qua trong vòng hỗn độn của Tâm Cụ Nhãn Ma, không có bất cứ sinh linh nào dám đối mặt với ánh mắt của chúng, bởi chỉ cần nhìn vào đó thì thứ chào đón các sinh linh chính là nỗi sợ vô tận.

Nhát kiếm vừa rồi đã đâm thủng đồng tử của con mắt khổng lồ, đồng tử đen sâu thẳm tan ra và từ từ nhuộm tròng trắng xung quanh, trông vô cùng thê thảm.

“Ô ô…”

Con mắt khổng lồ bị đau, chỉ muốn lăn thật nhanh về sau để chui vào nơi sâu hơn trong núi chủ. Nhưng La Chinh đâu để cho nó có cơ hội ấy, hắn rút kiếm ra, ánh kiếm màu trắng lập lòe trong hang động.

Mắt phải của hắn lóe lên tia sáng trắng, đó chính là năng lực đặc hữu khác của tộc Tâm Cụ Nhãn Ma.

“Cửu Thiểm Phân Quang!”

Đường kiếm của La Chinh vừa sắc bén lại vừa nhanh, chỉ trong nháy mắt không biết đã đánh ra bao nhiêu nhát.

Bên ngoài thân hình của con mắt khổng lồ bị rạch ra từng vết kiếm mảnh!

Những vết kiếm này liền lại rất nhanh, nhưng tốc độ xuất hiện của vết kiếm lại nhanh hơn nữa. Vết cũ còn chưa kịp lành hẳn thì vết mới đã xuất hiện trên bề mặt con mắt khổng lồ rồi.

“Xoẹt xoẹt xoẹt xoẹt…”

Sau khi La Chinh chém ra liên tiếp hơn trăm nhát kiếm, cuối cùng con mắt khổng lồ cũng ngừng vùng vẫy và nằm yên trên đất không nhúc nhích.

La Chinh quan sát nó một lúc rồi mới từ từ tiến lại gần.

Bây giờ hắn cũng không thể nào xác định được con mắt khổng lồ này là tồn tại như nào. Nếu Tâm Thần Chi Nhãn là sinh linh Bỉ Ngạn thì nó căn bản không có khả năng xuất hiện tại Hồn Nguyên Đại Thế Giới, trừ phi nó là tín vật Bỉ Ngạn.

Nhưng nếu thứ này là tín vật Bỉ Ngạn thì ai đã dung nạp nó và đưa nó đến đây?

Ngay khoảnh khắc khi La Chinh đến gần sát con mắt khổng lồ, tia sáng đỏ rực lại bùng lên lần nữa. Luồng sáng ấy như đang thiêu đốt, dù La Chinh có Anh Hùng Chi Siếp bảo vệ nhưng vẫn cảm nhận được sức mạnh khiến người ta sợ hãi ấy.

“Nó đang tự thiêu ư?”

Tín vật Bỉ Ngạn có thể vắt ép ra uy lực khủng bố nhất nhờ thiêu đốt, nhưng nếu làm vậy thì người dung nạp nó cũng sẽ chết, đồng thời còn phải chịu đựng cơn đau đớn kinh khủng hơn nữa. Bình thường, khi còn chưa đến đường cùng thì chẳng ai lựa chọn làm vậy cả.

Chỉ có điều, lúc con mắt khổng lồ vừa bùng cháy lên, tấm vải lụa màu xanh đã tức khắc bao trùm lên nó, bọc chặt nó lại.

La Yên dùng tấm vải nhấc con mắt khổng lồ lên, ngón tay liên tục bắn trên đó, đồng thời nàng thốt ra một chữ: “Phong!” Thế là con mắt khổng lồ liền bị tấm vải phong ấn chặt chẽ.

Sau đó, La Yên nói với La Chinh: “Ca ca, ta muốn giao thứ này cho Lê Sơn”

Dứt lời, nàng nhẹ nhàng vươn ngón tay ra, nhẫn tu di khẽ lấp lóe và hút con quái vật khổng lồ vào trong.

Nhiệm vụ của La Yên khi tiến vào Hồn Nguyên Đại Thế Giới lần này là đối phó với con Tâm Cụ Nhãn Ma này.

Lê Sơn cũng cảm thấy rất hứng thú với con mắt khổng lồ nên sau khi thu phục nó rồi, đương nhiên La Yên sẽ giao nộp nó cho Phục Hy.

Nếu đổi lại là người khác thì đương nhiên chẳng thể nào dễ dàng mang con mắt khổng lồ đi ngay trước mặt La Chinh như thế, nhưng vì người vừa nói là La Yên nên tất nhiên La Chinh chẳng phản đối gì.

Lúc này bên ngoài lại vọng tới vài tiếng nổ thật lớn. La Chinh liền nói: “Chúng ta ra ngoài thôi!”

Huyết văn hạn chế quanh phạm vi nghìn mét do con mắt khổng lồ phóng ra đã biến mất, mọi người không còn bị huyết văn nhốt lại nữa nên hành động đã linh hoạt hơn nhiều. Ví như mấy con Nhĩ Thử đang bị Hồn Nguyên Chi Linh đuổi giết kia, chúng không địch lại bèn trốn thẳng vào trong pháp trận, thế nên đám Hồn Nguyên Chi Linh chẳng làm gì được chúng nữa.

Ngoại trừ mẫu thể, những con Hồn Nguyên Chi Linh khổng lồ khác đã kiệt sức cả rồi. Hàng đống kết tinh màu hổ phách tuôn ra từ trong người chúng khiến các dị tộc đều xông tới tranh giành, thậm chí chém giết lẫn nhau.
Bạn cần đăng nhập để bình luận