Bách Luyện Thành Thần

Chương 3485: Trang sách màu đen

Mặc dù Trắc sử dụng đòn tấn công tinh thần, nhưng tấn công tinh thần dựa vào linh hồn thì về mặt bản chất vẫn là năng lượngTrong huyết mạch khởi nguyên, thứ có dính líu đến năng lực tinh thần tập trung nhiều nhất ở “góc vuông sinh mệnh”.

Trong khoảnh khắc khi mê cung ảo ảnh kia bao trùm lên người La Chinh, Khởi Nguyên Thần Huyết lập tức có phản ứng. La Chinh chỉ cảm thấy một cơn ớn lạnh truyền lên trên dọc theo lưng mình, nhập vào trong linh hồn mình rồi sau đó cả mê cung khổng lồ ấy cứ thế tự sụp đổ.

Trắc nhìn chằm chằm La Chinh một lúc lâu, cuối cùng vẻ mặt mới dần dần tự nhiên trở lại. Bấy giờ nó mới nói: “Quả nhiên người mà Tịch huynh nhìn trúng không hề tầm thường”

Tịch chỉ lạnh nhạt lườm Trắc một cái, nghĩ thầm vừa rồi ngươi còn bảo là ta phóng đại cơ mà…

Sau đó Tịch trồi lên khỏi ao, đồng thời giới thiệu với La Chinh: “La Chinh, đây chính là ‘Trắc’, một cổ thần hỗn độn khác”

Tịch gọi La Chinh đến là để giới thiệu đôi bên một chút.

“Trắc tiền bối” La Chinh chắp tay với nó, xem ra đòn tấn công tinh thần vừa rồi là để thăm dò hắn.

“Quả nhiên là hậu sinh khả uý (1)” Trong mắt Trắc mang theo vẻ chờ mong: “Huyết mạch mà ngươi dung hợp ắt hẳn là huyết mạch vòng trong, hơn nữa vừa khéo nó còn là huyết mạch có thể kháng lại tấn công linh hồn có phải không?”

(1) Hậu sinh khả úy: Kẻ sinh sau hơn hẳn bậc đàn anh.

Nếu La Chinh lấy được huyết mạch cấp bản nguyên có thể giúp tăng mạnh linh hồn thì vừa rồi hắn có thể hóa giải đòn tấn công của Trắc cũng là chuyện dễ hiểu.

Tịch ở cạnh cười nói: “Trắc, ngươi có thể dùng thủ đoạn khác dò xét một lần”

Trắc lấy làm lạ trước yêu cầu của Tịch nhưng vẫn làm theo. Nó vươn móng vuốt ra chộp lên đầu La Chinh, một bình rượu lưu ly hoàn hảo không một khuyết điểm chợt xuất hiện, nhốt kín La Chinh ở bên trong.

Năng lượng trong bình rượu này phun trào sôi sục, hiển nhiên không phải là vật tầm thường.

“Vụt!”

Lúc năng lượng trong bình phun trào, áp lực cực lớn cũng đè lên người La Chinh. Nếu hắn có tu vi thấp hơn Bất Hủ cảnh thì e là đã bị ép quỳ xuống rồi…

Đối mặt với bình rượu lưu ly đang nhốt kín mình, La Chinh bỗng vươn ngón tay ra chạm nhẹ lên vách bình trong suốt. Vách bình lập tức bị hắn chọt ra một cái lỗ tròn nho nhỏ.

“Vù…”

Áp lực khủng khiếp trong bình rượu lưu ly lập tức trào ra ngoài qua lỗ tròn, hình thành một luồng kiếm khí năng lượng bắn ra ngoài, hướng về phía thiên trì.

“Soạt…”

Thiên trì phẳng lặng yên ả cũng bị kiếm khí năng lượng này làm khuấy lên gợn sóng.

La Chinh dùng ánh mắt hỏi thăm nhìn về phía “Trắc”, hắn nhẹ nhàng dùng một ngón tay đâm thủng vách bình nên tiếp theo không còn cần chứng minh gì nữa. Nhưng tính cách của Trắc thoạt nhìn khép kín, thật ra lại rất thích âm thầm phân cao thấp. Năng lượng chân lý trào dâng trên móng vuốt của nó, năng lượng trong bình lưu ly đang nhốt La Chinh bỗng chốc tăng vọt lên, phát ra ánh sáng màu lam óng ánh!

Sau khi nhận ra Trắc không muốn nhận thua, La Chinh chỉ đành vươn hai tay ra và liên tục phớt nhẹ lên vách bình lưu ly.

“Xoẹt xoẹt xoẹt…”

Trong nháy mắt, trên chiếc bình lưu ly khổng lồ ấy đã bị La Chinh đâm thủng thành cái lỗ tròn to to nhỏ nhỏ. Kết cấu của bình lưu ly bị phá vỡ, không chịu nổi sức mạnh của Trắc nữa nên vỡ nát ầm ầm.

“Cái này…” Rốt cuộc Trắc cũng cảm thấy cạn lời.

“Nếu ta nhớ không nhầm thì bình lưu ly Thiên Bảo này là món đồ kiên cố nhất mà Trắc chế tạo ra nhỉ?” Tịch khẽ cười nói.

“Đã từng là vậy, nhưng giờ thì không phải nữa” Trắc khẽ gật đầu.

Trong sáu đại cổ thần hỗn độn, nó sở hữu chân lý sáng tạo, cũng là kẻ duy nhất có thể chuyển hóa khí hỗn độn thành bất cứ một loại vật chất nào khác, hiệu quả cũng giống với Tam Linh Kiến Vật Chân Ý.

Nhưng đương nhiên thần thông sáng tạo dùng lực lượng chân lý để thi triển ra mạnh hơn nhiều so với Tam Linh Kiến Vật Chân Ý.

La Chinh không những có thể dễ dàng phá giải đòn tấn công tinh thần của Trắc, mà ngay cả bình lưu ly Thiên Bảo cũng tùy tiện đập vỡ được, bản lĩnh ấy càng khiến Trắc cảm thấy không thể tưởng tượng nổi.

Thực ra, không phải vô duyên vô cớ mà Tịch gọi La Chinh đến để khoe khoang một trận. Trắc, Mạc và cả Tịch không phải ủng hộ Nữ Oa cùng Phục Hy, chúng tập trung tại Lê Sơn này chỉ vì từ xưa đên nay chúng luôn đi theo “Đạo Chung Yên”, trong lòng mang theo chút ảo tưởng về Chung Yên, mà hiện giờ toàn bộ ảo tưởng ấy đều đang gửi gắm trên La Chinh.

Trắc ngàn dặm xa xôi chạy đến hiển nhiên là vì muốn gặp La Chinh. Bây giờ biểu hiện của La Chinh đã vượt ra khỏi dự đoán của Trắc, ngược lại khiến nó cảm thấy chuyến đi này của mình quả không uổng công. Ít nhất nó sẽ kiên định đứng về phía Lê Sơn.

Sau khi rời khỏi thiên trì nơi Tịch đang ở, La Chinh đi một chuyến đến không gian Tắc San. Một mặt là vì Ninh Vũ Điệp hỏi thăm tình hình gần đây của La Niệm, mặt khác Khương Tử Nha cũng là một sự giúp đỡ lớn.

Nhưng khi La Chinh đang điều động Tam Linh Kiến Vật Chân Ý định tiến vào không gian Tắc San thì bỗng gặp phải một sức mạnh kháng cự lại. Hắn bị không gian Tắc San cự tuyệt!

La Chinh đã ra vào không gian Tắc San vài lần rồi, tình huống như này chưa bao giờ xảy ra.

“Chuyện gì vậy…”

Trong lòng La Chinh không khỏi sinh ra những suy đoán tồi tệ.

Thử mấy lần đều không thành công, sắc mặt La Chinh trầm xuống.

“Đừng nóng vội, e là biến cố của không gian Tắc San có liên quan đến ‘Không’” Nguyên Thủy Thiên Tôn bỗng lên tiếng.

Họ đã biết lần này tộc Hữu Hùng ra trận, Không cũng tham dự chiến đấu, mà xóa bỏ và vứt không gian vào không gian Tắc San vốn chính là thần thông của Không. Như vậy, khả năng lớn nhất chính là Không đã phát hiện ra bí mật của không gian Tắc San, sau đó Khương Tử Nha đã xử lý không gian Tắc San…

Những phân tích của Nguyên Thủy Thiên Tôn – một người cực kỳ trí tuệ – đã rất gần với sự thật rồi.

“Có lý” La Chinh gật đầu, trong lòng thoáng bình ổn lại.

Để La Niệm ở lại không gian Tắc San chính là một hành động mạo hiểm nhưng Niệm Nhi đã trưởng thành rồi, đó chính là sự lựa chọn do chính cậu đưa ra. Chỉ có điều, La Chinh không định nói chuyện này cho Ninh Vũ Điệp biết.

Trong khi đó, lúc La Chinh đang lo lắng…

Trong thế giới Huyền Lượng, La Niệm đang dẫn theo Khương Tử Nha băng qua một vùng đồng bằng.

Sau một thời gian lặn lội đường xa, bốn cây cột màu đen to lớn vô song đã rất gần họ rồi. Thế nhưng lúc này trước mặt La Niệm lại xuất hiện một vùng đồng bằng rất quái lạ, trên đó đầy rẫy những lỗ tròn to to nhỏ nhỏ.

Ban đầu La Niệm còn khá nghi hoặc, những lỗ tròn này không thể nào là các thế giới chứ?

Đến khi cậu kéo theo Khương Tử Nha tiến vào trong lỗ thăm dò thử thì thấy quả nhiên là vậy!

Những thế giới này cũng giống thế giới hỗn độn, bên trong đều có không gian độc lập, nhưng không gian không to lớn giống những thế giới trước đây mà tổng thể nhỏ hơn nhiều.

Giống như trước đó, trong các hang động này vẫn chỉ là tĩnh lặng, không có bất kỳ một sinh linh nào tồn tại.

Bây giờ La Niệm đã từ bỏ việc thăm dò, chỉ một lòng nhắm về phía bốn cây cột khổng lồ kia. Cây cột gần nhất nằm ở ngay cuối vùng đồng bằng này.

Sau khi băng qua đồng bằng đầy lỗ tròn, rốt cuộc La Niệm có thể thấy rõ cây cột to lớn trước mắt mình.

Toàn bộ cây cột tựa như được tạo thành từ từng trang sách xếp chồng lên nhau, mà trên mỗi một trang sách to lớn đều hiện lên hình xoắn ốc, vừa vặn hình thành một cầu thang xoắn ốc dẫn lên cao!

La Niệm đi đến cạnh cây cột, vươn tay chạm vào một “trang sách” màu đen. “Trang sách” này không thật sự được cấu thành từ giấy, mà là đá tảng cứng rắn!

Cậu mở to mắt nhìn, sau đó lập tức bước chân lên trên cầu thang bằng trang sách.

“Ù!”

Ngay khoảnh khắc khi cậu vừa đạp lên cầu thang, một sợi tơ màu cam nhạt chợt xuất hiện. Đầu kia của sợi tơ bay vụt về một nơi vô cùng xa xôi.

La Niệm nhíu mày nhìn sợi tơ này, vẻ mặt hơi hoang mang. Hình như phương hướng mà sợi tơ này chỉ dẫn chính là thế giới hỗn độn?
Bạn cần đăng nhập để bình luận