Bách Luyện Thành Thần

Chương 2491: Cơ hội thoáng qua trong nháy mắt

Trong tay Thi Tiểu Xảo xuất hiện một cây quyền trượng màu vàng quýt, nàng ta nhẹ giọng hỏi: “Cần ta ra tay không?”“Chờ một chút!”

Cưu Thánh nhìn chằm chằm về phía trước, trả lời.

Cơ hội chỉ có một lần, phán đoán của ông đương nhiên vô cùng quan trọng!

Trên đỉnh Thần vực…

Sắc mặt của La Tiêu cũng dần trở nên khó coi.

Cưu Thánh báo cho La Tiêu biết tất cả những gì mình nhìn thấy.

Theo kế hoạch ban đầu của bọn họ, thời điểm Vũ Hưu ra tay chính là cơ hội tốt nhất, nhưng dường như Hiên Viên Vệ còn chuẩn bị đầy đủ hơn.

“Sao vậy?” La Chinh nhìn chằm chằm phụ thân mình, hỏi.

“Tên Hốt Diễm kia vẫn đang chặn trước núi Thánh Nhân” La Tiêu nhíu mày nói.

La Chinh suy tư một chút, sau đó nói: “Có thể thả con xuống được rồi”

Có lẽ ngọn lửa của Hốt Diễm cực kỳ đáng sợ, nhưng La Chinh cảm thấy mình có thể chịu được, dù sao chỉ cần chui vào cửa lớn núi Thánh Nhân là được.

La Tiêu lại lắc đầu nói: “Không chỉ có một mình Hốt Diễm ngăn ở cửa, còn có một gã Hiên Viên Vệ khác”

“Không thể nào tìm được một cơ hội vẹn toàn, tình cảnh này đã nằm trong dự tính của chúng ta, huống chi chúng ta còn có Thi Tiểu Xảo” La Chinh nghiêm mặt nói.

La Chinh cũng biết phụ thân tuy rất muốn đưa hắn vào núi Thánh Nhân nhưng vẫn lo lắng cho hắn. Có điều, bọn họ đã quyết xông vào núi Thánh Nhân thì chắc chắn sẽ phải gặp nguy hiểm. Cơ hội chỉ đến trong một khoảnh khắc, nhiều lúc chỉ có thể lựa chọn mạo hiểm đánh một trận.

La Tiêu không nói gì, ông tin tưởng vào năng lực phán đoán của Cưu Thánh.



* Waka là đơn vị duy nhất tại Việt Nam sở hữu bản quyền tác phẩm Bách luyện thành thần. Các cơ quan, tổ chức, cá nhân khác sao chép, đăng tải tác phẩm là vi phạm bản quyền. Waka sẽ tiến hành truy cứu trách nhiệm theo trình tự pháp luật. Trân trọng!

Dưới chân núi Thánh Nhân, sau khi máu độc do Đế Hận phun ra bị Hậu Bá ngăn chặn, nó lại tiếp tục quơ xúc tu về phía hai cường giả Bỉ Ngạn cảnh.

Thân thể khổng lồ của nó cũng lao lên!

Thấy cảnh tượng này, trên mặt Hậu Bá toàn là vẻ cười nhạo: “Con nghiệt súc này đúng là ngu xuẩn!” Nói xong, ông ta lại phóng ra chân ý Thánh Ngôn Thuật Diệt, lần này ông ta thốt ra hai chữ: “Kiếm Lục!”

Ngay phía trước Hậu Bá, một thanh kiếm vô hình khổng lồ xoay tròn với tốc độ cực nhanh.

Kể cả xúc tu lẫn thân mình của Đế Hận đều bị thanh kiếm khổng lồ này chém đến mức máu thịt lẫn lộn, máu tươi như mưa kèm theo vô số thịt nát văng tung tóe.

“A a a a…”

Đế Hận cũng nổi điên lên, gần như tiêu hao hết toàn bộ sức lực lao tới.

Sức mạnh của loại quái vật khổng lồ này cực kỳ đáng sợ. “Thần thông Kiếm Ngôn” mà Hậu Bá sử dụng đúng là rất sắc bén, nhưng đối với Đế Hận thì lượng máu thịt nó bị cắt xuống chỉ như chín trâu mất một sợi lông, giống như con người bị khoét một miếng thịt nhỏ, tuy đau đớn nhưng không mất mạng.

“Rầm!”

Cuối cùng thân thể khổng lồ của Đế Hận đập trúng quả cầu ánh sáng hình bầu dục, còn quả cầu thì đụng trúng núi Thánh Nhân.

Tuy quả cầu ánh sáng cực kỳ hùng mạnh nhưng lực phòng ngự vẫn có hạn, núi Thánh Nhân và Đế Hận đè ép từ hai phía khiến nó phát ra âm thanh răng rắc, bề mặt bắt đầu xuất hiện một vết rạn.

Hốt Diễm nhìn vết rạn này, trên mặt cũng hiện lên vẻ lo âu.

Ông ta không sợ con nghiệt súc kia, nhưng không thể không thừa nhận sức mạnh của Đế Hận thực sự quá lớn. Nếu bảo Hốt Diễm khiêu chiến Đế Hận, chỉ cần cho ông ta đầy đủ thời gian thì ông ta sẽ có thể giết chết con thú này mà không hề bị thương, sức mạnh của Đế Hận có lớn đến mấy cũng khó mà phát huy tác dụng.

Nhưng bây giờ bọn họ phải canh giữ trước lối ra của núi Thánh Nhân, nếu quả cầu ánh sáng này vỡ vụn, rất có thể họ sẽ bị Đế Hận ép đến tan xương nát thịt!

“Chịu nổi không?” Hốt Diễm lo lắng hỏi.

Hậu Bá cười khổ một tiếng: “Không chịu nổi, lập tức…” Đang nói thì ông ta biến sắc, quát: “Đi!”

“Rắc…”

Cuối cùng quả cầu ánh sáng đã vỡ nát, thân thể khổng lồ của Đế Hận ép về phía bọn họ.

Hai vị cường giả Bỉ Ngạn cảnh phản ứng cực nhanh, gần như ngay khoảnh khắc quả cầu ánh sáng vỡ nát đã lập tức thi triển dịch chuyển không gian rồi biến mất.

“Rầm…”

Thân thể khổng lồ của Đế Hận đánh trúng bề mặt núi Thánh Nhân.

Ngọn núi này kiên cố cực kỳ, ngay cả Bỉ Ngạn cảnh cũng không thể lay động nửa phân. Cho dù kích thước của Đế Hận gần như tương đương với núi Thánh Nhân, nhưng cú va chạm ấy cũng không thể khiến núi Thánh Nhân treo trên không trung lung lay một tấc!

“Cuối cùng cũng rời đi rồi! Lúc này chính là cơ hội!”

Cưu Thánh thấy cảnh tượng này, sắc mặt thoáng vui vẻ, lập tức truyền tin cho La Tiêu.

Thời điểm La Tiêu thông báo cho Minh Vi, chân ý Hư Không Huyễn Diệt đọng trên đầu ngón tay Minh Vi đã đánh xuống phía dưới.

“Ù…”

Một đường hầm không gian xuyên qua tầng ngoài Thần vực với tốc độ không thể tin nổi, xuyên qua vũ trụ của một vị thánh nhân nào đó, đáp xuống khoảng trăm mét trước cánh cửa khổng lồ của núi Thánh Nhân một cách chuẩn xác.

Vị trí và khoảng cách đáp xuống của đường hầm không gian đều đã được tính toán và chuẩn bị kỹ càng từ trước, đương nhiên vô cùng chính xác.

“Đi!”

La Chinh không do dự chút nào, xung phong nhảy vào đường hầm không gian.

Hoa Thiên Mệnh và Trần Hoàng Dịch Kiếm theo sát phía sau!

Nhoáng cái, cả ba người đã biến mất trong đường hầm không gian…

Hốt Diễm và Hậu Bá vừa dịch chuyển không gian rời đi thì một đường hầm không gian lập tức xuyên thẳng xuống, vẻ mặt hai người cũng tái đi.

“Là đường hầm không gian!”

“Là đường hầm được tạo ra từ chân ý Hư Không Huyễn Diệt, đám người ngoại vực ra tay rồi!”

Bàng Miểu mệnh lệnh mấy người bọn họ giữ chặt trước lối ra của núi Thánh Nhân, không được rời đi nửa bước. Song, ban nãy họ bị con nghiệt súc kia quấy nhiễu nên chỉ đành phải nhường ra một con đường.

Hai người càng không ngờ được, bọn họ vừa bị Đế Hận ép rời khỏi núi Thánh Nhân thì người ngoại vực đã ra tay.

Đế Hận đánh hụt, thân thể khổng lồ tiếp tục xông về phía hai người kia, nhưng bọn họ không có tâm trạng đâu mà chém giết với nó nữa.

Hai người định thi triển dịch chuyển không gian tiếp tục ngăn chặn trước lối ra núi Thánh Nhân, nhưng lúc này Cưu Thánh cách xa ngàn dặm đã gật đầu với Thi Tiểu Xảo.

Thi Tiểu Xảo không chút do dự vung quyền trượng trong tay lên, một luồng sức mạnh vô hình lấy nàng ta làm tâm điểm, chỉ trong chớp mắt đã lan khắp toàn bộ Thần vực.

Từ Bắc Thần vực tới Nam Thần vực, từ đảo nổi đến biển Thời Gian đều chìm vào yên tĩnh.

Không chỉ có âm thanh mà sức mạnh của tất cả mọi người cũng tạm thời bị phong tỏa, chân thần không thể kết nối với thế giới trong cơ thể mình, thánh nhân không thể kết nối với vũ trụ.

Sự phong tỏa này đã tác động lên sức mạnh khắp toàn bộ Thần vực, ngay cả Bỉ Ngạn cảnh cũng không thể thoát khỏi sức mạnh của quyền trượng Trầm Mặc.

Hốt Diễm và Hậu Bá sao còn có thể thi triển dịch chuyển không gian?

Hai người không chỉ không thể thi triển dịch chuyển không gian mà ngay cả bay cũng không bay được nữa, đồng loạt rơi xuống.

Thế tiến công của Đế Hận lại không hề ngừng nghỉ, vì nó sử dụng sức mạnh của thân thể nên hiển nhiên à không bị Thi Tiểu Xảo ảnh hưởng, xúc tu khổng lồ lập tức quất vào người hai gã Hiên Viên Vệ.

Không có bất cứ một âm thanh nào, chỉ thấy hai người quay cuồng trên không trung như cánh diều đứt dây, dọc đường còn kéo theo hai đường máu tươi.

Không chỉ có hai người này bị ảnh hưởng, lúc trước vì để tránh thoát sóng thần của biển Thời Gian mà những chân thần đại viên mãn và á thánh ở đây đều bay thẳng lên không trung, hiện giờ bọn họ đều rơi xuống.

Sắc mặt những kẻ đang rơi ấy đều trắng bệch như nhau.

Rơi xuống từ độ cao mấy trăm nghìn mét không hề đáng sợ, nhưng ban nãy sóng thần khiến nước biển màu sắc sặc sỡ lan tràn khắp bên dưới, họ chỉ cần chạm vào nước biển Thời Gian là sẽ chết.
Bạn cần đăng nhập để bình luận