Bách Luyện Thành Thần

Chương 2522: Tín vật Bỉ Ngạn

Trong chớp mắt, hộp gấm này đã xuyên qua khoảng cách hai trăm tỉ dặm, xuất hiện trong tay La Chinh“Cạch…”

Hộp gấm mở ra, phơi bày ngọn lửa ký ức ở bên trong.

La Chinh lấy được hồn khí Chuyển Thế ở vùng đất chuyển thế, nhưng lúc đó hắn căn bản không tra ra được ký ức của Hàm Thanh Đế, nên hắn biết nhất định ông ta đã dùng một vài thủ đoạn để ẩn giấu ký ức của mình, còn giấu ở đâu thì đương nhiên La Chinh không biết.

Nhưng bây giờ, với khả năng nắm rõ mọi thứ trong Thần vực, trong lòng La Chinh chỉ hơi nghi vấn về một chuyện thì đã biết toàn bộ chân tướng.

“Ta không phải Đông Phương Thuần Quân, còn cho ngươi cơ hội trốn chui trốn nhủi đến tận bây giờ. Ký ức của ngươi tốt hơn hết là chết cùng ngươi luôn đi…” La Chinh nhẹ giọng nói.

Lúc Hàm Thanh Đế thấy cái hộp gấm kia, trên mặt ông ta toát lên vẻ sợ hãi cực độ.

Ông ta không sợ vũ trụ vỡ nát, dù thân xác bị hủy diệt hoàn toàn ông ta cũng không sợ. Chỉ cần ngọn lửa ký ức vẫn còn tồn tại thì ông ta có thể vực dậy mọi thứ một lần nữa.

Ban đầu, lúc ông ta bảo tồn lại ngọn lửa ký ức là biết mình đã đứng ở thế bất bại.

Thiên phú của ông ta cực cao, còn có kinh nghiệm làm thánh nhân hai đời, cho dù bất hạnh chết đi thì ông ta cũng có thể sống lại hết lần này đến lần khác!

Làm sao Hàm Thanh Đế có thể ngờ được La Chinh lại có thể tìm được ngọn lửa ký ức của ông ta dễ như trở bàn tay!

“Ngươi, sao ngươi lại biết!” Giọng Hàm Thanh Đế run rẩy, hận ý tàn bạo trong mắt biến mất sạch.

“Thần vực không có gì là bí mật với ta” La Chinh trả lời.

“Tha cho ta, cầu xin ngươi, cho ta một cơ hội. Ta có hai đứa con gái, ta có thể để bọn nó bầu bạn với ngươi, để bọn nó hầu hạ ngươi…” Hàm Thanh Đế dùng giọng run rẩy cầu xin.

Hàm Thanh Đế không đề cập đến Hàm Lưu Tô và Hàm Sơ Nguyệt còn đỡ, lúc ông ta nhắc tới, trong lòng La Chinh bỗng nhiên bốc lên một cơn giận. Ngón tay hắn khẽ bóp, ngọn lửa ký ức màu xanh biếc đang cháy bừng bỗng tắt ngúm.

Vũ trụ tan vỡ, hồn hình toàn diệt, ngay cả ngọn lửa ký ức cũng tắt. Khi ấy Hàm Thanh Đế mới tính là thực sự chết đi.

Dưới bao nhiêu tầng đảm bảo chắc chắn như vậy, người bình thường đúng là không giết được ông ta, cho dù là Hiên Viên Vệ cũng khó mà làm được.

Thấy kết quả của Hàm Thanh Đế, trong lòng những thánh nhân kia không nhịn được mà rùng mình.

Thật ra thì cái chết của Hàm Thanh Đế là điều mà đám thánh nhân mong đợi, ngay cả Đường Lôn và Mục Hải Cực từng có xích mích với La Chinh cũng vậy.

Nhưng chuyện La Chinh chỉ tiện tay là có thể phá vỡ một vũ trụ vẫn khiến mấy thánh nhân khó mà yên lòng, điều này nói rõ số mạng của tất cả thánh nhân đều nằm trong tay La Chinh, hắn muốn người nào chết thì kẻ đó không thể không chết!

“Đùng đoàng…”

Cách đó không xa, Bàng Miểu vẫn ở chỗ cũ gắng sức đối kháng với tia lôi phạt kia.

Bản lãnh của ông ta vượt ngoài dự đoán của La Chinh, ông ta dường như đã tiêu hao hết tất cả máu thịt trong Liệt Hải Xỉ, toàn thân từ trên xuống dưới máu tươi đầm đìa, mà máu tươi này dường như có thể ô nhiễm lôi phạt.

Mỗi lần lôi phạt đánh lên người ông ta, sức mạnh sấm sét sẽ mờ nhạt đi mấy phần. Không lâu sau, lôi phạt kia cuối cùng cũng bị Bàng Miểu tiêu trừ.

Nhưng bây giờ Bàng Miểu cũng hết sức chật vật, toàn thân từ trên xuống dưới đều cháy khét, hơi thở suy yếu, sắc mặt cũng trắng bệch.

Liệt Hải Xỉ cũng rơi xuống đất, bề ngoài xương cá khô cằn, hiện đầy vết nứt.

“Chịu được một lần lôi phạt đúng là không tệ, đáng tiếc đòn sát thủ của ngươi hình như đã bị phế bỏ” La Chinh nói.

Không có sự trợ giúp của Liệt Hải Xỉ, Bàng Miểu không thể phá nổi quyền trượng Trầm Mặc của Thi Tiểu Xảo, mà La Chinh có thể vận dụng sức mạnh của Hồn Hoang không chút giới hạn, cộng thêm trạng thái thê thảm lúc này của Bàng Miểu đã cho thấy ông ta căn bản không thể nào đối địch được với La Chinh.

Sắc mặt Bàng Miểu âm trầm như nước, ông ta trợn mắt nhìn La Chinh chằm chằm.

Chưa tới một canh giờ, bốn Hiên Viên Vệ đi theo ông ta nhiều năm như vậy đều đã chết, có thể tưởng tượng được ông ta không cam lòng đến thế nào.

“Thật đáng tiếc, nếu Úy Nhàn đại nhân tiến vào Thần vực sớm hơn thì đã có thể ngăn cản ngươi tiến vào núi Thánh Nhân…” Bàng Miểu lẩm bẩm.

Nghe vậy, La Chinh hơi sửng sốt: “Úy Nhàn đại nhân? Là ai thế?”

Bàng Miểu thấy phản ứng của La Chinh chợt sảng khoái hơn đôi phần: “Đó là người của tộc Hữu Hùng chúng ta, cường giả gia nhập Thiên Thủ Các. Bây giờ chắc hẳn ngài đã tàn sát sạch những kẻ ở ngoài vực kia rồi? Ha ha ha!”

Sắc mặt La Chinh bỗng nhiên biến đổi.

Hắn có thể nắm giữ tất cả mọi chuyện trong Thần vực, nhưng chuyện xảy ra ngoài Thần vực thì hoàn toàn không hay biết gì cả.

Mẫu thân và phụ thân hắn đều đang ở ngoài vực, nhưng có lão Kim và Minh Vi bọn họ bảo vệ, đương nhiên là La Chinh sẽ nhận định bọn họ tuyệt đối an toàn. Tuy nhiên, nghe ý của Bàng Miểu thì còn có những Hiên Viên Vệ khác tới Thần vực?

Ngay lúc La Chinh đang phân tâm, trong mắt Bàng Miểu lóe lên vẻ điên cuồng.

Thân hình ông ta bỗng lóe lên, thoắt cái đã tới gần sát La Chinh.

“Két, két, két…”

Cả người Bàng Miểu dán sát vào lưng La Chinh, hai tay kẹp chặt hắn từ hai bên sườn.

“Muốn giết chết ta cũng được thôi, nhưng ngươi cũng phải trả giá bằng mạng mình, ha ha ha ha…”

Từ trong cơ thể Bàng Miểu, từng sợi tơ màu máu bắn ra. Những tia máu mềm dẻo kia lập tức trói ông ta và La Chinh lại với nhau, khí tức khó mà hình dung được bộc phát ra từ trong cơ thể ông ta.

Cuối cùng La Chinh vẫn trẻ người non dạ, bị Bàng Miểu làm phân tâm sau đó lại để Bàng Miểu có hội ra tay.

Trong lòng hắn khẽ động, huy động sức mạnh Hồn Hoang hòng giam cầm sức mạnh trong cơ thể Bàng Miểu.

Nhưng vào giờ phút này, sức mạnh Hồn Hoang lại hoàn toàn không có tác dụng, không thể áp chế được khí tức kia!

“La Chinh, ông ta đang đốt cháy tín vật Bỉ Ngạn” 9527 nhắc nhở.

“Tín vật Bỉ Ngạn?”

La Chinh nào biết đó là thứ gì.

“Là nguồn gốc sức mạnh của các cường giả Bỉ Ngạn cảnh, cũng là thứ quan trọng nhất đối với cường giả Bỉ Ngạn cảnh. Đốt cháy tín vật Bỉ Ngạn sẽ phải chịu trừng phạt của Chân Lý, kết quả của ông ta cũng sẽ cực kỳ thê thảm…” 9527 giải thích.

Cặp mắt của Bàng Miểu đã đỏ bừng, cả người từ trên xuống dưới như ngâm trong máu tươi, sức mạnh ông ta bộc phát ra hoàn toàn vượt khỏi thực lực của bản thân ông ta.

Sức mạnh từ trong cơ thể ông ta bắt đầu điên cuồng bành trướng ra ngoài, Bàng Miểu vốn có dáng người hơi gầy giờ phút này lại biến thành một tên mập…

Những thánh nhân vây xem cách đó không xa cảm nhận được sức mạnh của Bàng Miểu thì đều kinh hãi không thôi, vội vàng thi triển dịch chuyển không gian để cách xa ra.

“La Chinh!”

“La Chinh!”

Cưu Thánh và Thi Tiểu Xảo cách đó không xa muốn xông lên.

“Tránh ra!” La Chinh cảnh cáo.

Hắn cũng khó phỏng đoán Bàng Miểu đốt cháy tín vật Bỉ Ngạn có thể bùng nổ sức mạnh tới bậc nào, dù sao ngay cả tín vật Bỉ Ngạn là gì hắn cũng không biết.

Dưới tình huống đó, trong lòng La Chinh khẽ động, trực tiếp dùng dịch chuyển không gian. Hắn kéo theo cả Bàng Miểu đang phồng to với tốc độ chóng mặt vào lối đi không gian, đi tới chỗ sâu trong biển Thời Gian.

Thi Tiểu Xảo và Cưu Thánh chỉ đành nhìn La Chinh dẫn theo Bàng Miểu cùng biến mất ở trước mắt, rồi một giây sau, trong biển Thời Gian vang lên một tiếng nổ nặng nề. Toàn bộ mặt đất xung quanh biển Thời Gian đều không ngừng rung lắc chấn động, trung tâm biển cũng loang ra một vũng máu đỏ tươi.

Ngay cả mảnh vỡ thời gian cũng không thể nào hấp thụ những vũng máu này, mùi máu tanh đậm đặc bốc lên ngút trời.

* Waka là đơn vị duy nhất tại Việt Nam sở hữu bản quyền tác phẩm Bách luyện thành thần. Các cơ quan, tổ chức, cá nhân khác sao chép, đăng tải tác phẩm là vi phạm bản quyền. Waka sẽ tiến hành truy cứu trách nhiệm theo trình tự pháp luật. Trân trọng!
Bạn cần đăng nhập để bình luận