Bách Luyện Thành Thần

Chương 3872: Công cụ

Hàng Cách Giả lơ lửng trong hư không hỗn độn, sáu đôi mắt kép hiện lên màu cam nhạt, nó đang đánh giá, đang nghiền ngẫm về La ChinhSau khi bị La Chinh phát hiện, nó cũng không hề căng thẳng, chỉ thản nhiên trào phúng một câu.

Nghe giọng điệu của Hàng Cách Giả, trong lòng La Chinh thoáng căng thẳng. Hàng Cách Giả không thèm quan tâm tới cái chết của Xà Linh Vương, đây không phải một dấu hiệu tốt.

“Thì ra trực tiếp cắn nuốt không thể cướp đi quyền hạn của vùng đất sơ khai…”

“Sau khi vùng đất sơ khai lớn thôn tính vùng đất sơ khai nhỏ, hai chúa tể sẽ có quyền hạn tương đồng, Xà Linh Vương đúng là vô dụng…”

“Hẳn là ngươi biết được bí mật này, đã có trù tính từ trước” Hàng Cách Giả khựng lại một chút, tiếp tục nói: “Ngươi sinh ra tại vòng hỗn độn này, không có cơ hội thử nghiệm điều ấy, ta đoán là do người của Đại Sai Tưởng phủ nói cho ngươi?”

Khả năng phân tích bản chất sự việc của Hàng Cách Giả mạnh hơn bất cứ ai, gã có thể nhanh chóng suy luận ra đáp án chính xác nhất.

La Chinh im lặng nhìn vùng sáng đen kia, hắn cảm nhận được áp lực to lớn.

Lúc ở Ngọc Thanh Thiên, hiểu biết của hắn về Hàng Cách Giả không được hoàn chỉnh. Hắn ôm theo dũng khí giao thủ với Hàng Cách Giả hết lần này đến lần khác còn chiếm được thế thượng phong, nhưng sau khi Khổ Thụ thức tỉnh, La Niệm mang Thiên Hoàn Trượng trở về, hắn dần dần cảm nhận được sự khó lường của Hàng Cách Giả.

Mặc dù đã giết Xà Linh Vương, nhưng dường như thế cục vẫn đang nằm trong tay Hàng Cách Giả!

“Đúng thì sao?” La Chinh hỏi ngược lại.

“Sự phản kháng này rất tốt đẹp, cũng khiến ta cảm thấy bất ngờ, nhưng tất cả đều chỉ là phí công” Hàng Cách Giả nói.

“Phí công?” La Chinh hùng hồn đáp lại: “Đừng quên hiện tại ta là chủ nhân của vùng đất Tuyệt Táng, ta cũng có được năng lượng Cực Thái trong Thâm Không, mà ngươi thì chỉ có một mình!”

Từ bên ngoài nhìn vào, La Chinh đã chiếm hết ưu thế, hắn không nên sợ hãi Hàng Cách Giả.

“Ha ha ha…” Hàng Cách Giả phát ra một chuỗi âm thanh kiến người ta dựng tóc gáy: “Sự giãy giụa của các ngươi lúc này khiến ta nhớ tới một chuyện cũ, chủng tộc được gọi là Thánh Minh kia, chúng vừa được sinh ra đã có hình thái bất khả xâm phạm, là những tấm bia đá sống, ngươi đoán xem chúng tính toán đối phó ta như thế nào?”

La Chinh không nói gì, Hàng Cách Giả tự hỏi tự trả lời: “Chúng dốc hết sức mạnh toàn tộc, sinh trưởng cùng một chỗ, hình thành nên một nhà giam bia đá nhốt ta trong đó. Ngươi chưa nhìn thấy cái cảnh đó đâu, thật sự là danh tác xưa nay chưa từng có. Thật ra sức mạnh của thế giới ngăn thứ sáu thua xa thế giới ngăn thứ bảy, ngăn thứ tám, nhưng quyết tâm tiêu diệt ta của đám Thánh Minh đó cực kỳ kiên quyết, kết quả cũng cực kỳ tàn khốc…”

“Chúng nó làm sao?” La Chinh tò mò hỏi.

“Từ bia đá biến thành bia mộ, ha ha ha…” Hàng Cách Giả tiếp tục cười: “Sau khi ta khiến Tòng bị thương nặng tại thế giới ngăn thứ năm, thật ra ta đã thắng, thế giới này chỉ có Tòng mới có thể ngăn cản ta, các ngươi… chỉ là vật chất, chỉ là công cụ, là vũ khí mà ta và Tòng giao thủ”

“Bọn ta có trí tuệ độc lập” La Chinh nhướng mày nói.

“Không, ngươi không có” Hàng Cách Giả lắc đầu: “Trí tuệ của các ngươi quá thấp, quả thật như thế, làm được đến bước này đã là rất giỏi. Nhưng dù sao các ngươi cũng chỉ là công cụ, không có người sử dụng công cụ là Tòng, các ngươi đều không ý thức được bản thân mò mẫm trong hỗn loạn trông nực cười đến mức nào, ha ha ha…” Đây đều là những lời trào phúng của một kẻ đứng ở nơi cao cao tại thượng không thể với tới.

“Không có Tòng mà ngươi nói, bọn ta cũng có thể thắng, nếu không mấy năm nay ngươi tội gì phải ký sinh trên người Xà Linh Vương?” La Chinh đáp lại một cách mỉa mai.

“Ở Thâm Không, Tòng đã bị mất trí nhớ, còn ta thì bị mất sức mạnh, cho nên ngay cả việc hạ thấp cũng vô cùng gian nan” Hàng Cách Giả vươn cánh tay dài nhỏ ra, trọng kiếm Bất Quy Tắc xuất hiện từng khúc rồi chậm rãi hợp lại một chỗ: “Nhưng hiện tại sức mạnh của ta đã trở về, mọi chuyện đều đã khác, ta có thể cho ngươi xem vũ khí đó nên được dùng như thế nào…”

“Ù…” Khe nứt trên trọng kiếm Bất Quy Tắc bắt đầu lóe lên hào quang.

Hào quang đó không phải đơn sắc mà là đủ mọi màu sắc… Những năng lượng Cực Thái khác nhau đang nhanh chóng chuyển đổi.

“Vù…” Cùng lúc đó, La Chinh cảm nhận được tại vùng đất Tuyệt Táng có thứ gì đó đang thay đổi.

“Sinh linh hỗn loạn!”

Lúc trước Xà Linh Vương từng dùng lốc xoáy màu đen này tiêu hủy bức tường bên ngoài vùng đất sơ khai, sau đó lệnh cho sinh linh hỗn loạn phát động tấn công, vô số sinh linh hỗn loạn từ bốn phương tám hướng xông vào vùng đất sơ khai.

Nhưng vùng đất sơ khai của La Chinh đã mở rộng tới mức vô cùng khổng lồ, từ tường ngoài đã biến mất của vùng đất sơ khai đến Lê Sơn ở trung tâm, tới Quy Khư Mộ Địa, có một khoảng cách cực kỳ dài, cũng đủ để những sinh linh hỗn loạn đó tiêu phí một khoảng thời gian.

Sau khi khống chế vùng đất Tuyệt Táng, La Chinh vẫn chưa kịp phát hiện những sinh linh hỗn loạn đang trên đường đó, cho nên chúng còn đang ra sức chao liệng trên không trung.

Nhìn từ nơi xa nhất vùng đất Tuyệt Táng, những sinh linh hỗn loạn khổng lồ tạo thành một hình cầu màu đen đang dần thu nhỏ về phía trung tâm.

Giờ khắc đó, ngoài thân những sinh linh hỗn loạn đó đều hiện ra một dải ánh sáng màu xanh, cơ thể chúng đột nhiên phóng đại gấp chục lần, tốc độ thu nhỏ của những “hình cầu” màu đen nhanh hơn vô số lần…

La Chinh ý thức được không ổn, đột nhiên xuất hiện giữa trung tâm vùng đất Tuyệt Táng, truyền tin với thân phận Chưởng Khống Giả: “Trở về hết… Cho ta…”

Sinh linh hỗn loạn sinh ra tại vùng đất Tuyệt Táng, đương nhiên chịu sự quản thúc của Chưởng Khống Giả là La Chinh.

Một khắc trước chúng còn hăng hái bừng bừng, nhảy nhót tăng tốc tiến về phía mục tiêu. Đột nhiên thu được tin tức của La Chinh, cả bầy sinh linh hỗn loạn sửng sốt một chút, giống như bị một chậu nước lạnh dập tắt ngọn lửa của chúng, chúng đồng loạt bay trở về, “hình cầu” do sinh linh hỗn loạn tạo thành lại bắt đầu mở rộng về phía ngoài.

“Soạt…” Ngọn lửa màu đen cũng xuất hiện ngay giữa vùng đất Tuyệt Táng, Hàng Cách Giả cầm trọng kiếm Bất Quy Tắc trong tay, ra lệnh: “Giết sạch tất cả mọi thứ nhìn thấy trước mắt, đây là sứ mệnh ta giao cho các ngươi!”

Nghe vậy, các sinh linh hỗn loạn lại bắt đầu kêu gào, tiếp tục bao vây tấn công vào bên trong, chúng đã làm trái mệnh lệnh của La Chinh! Hàng Cách Giả thản nhiên nói: “Ngươi xem, quyền hạn của Chưởng Khống Giả mà ngươi dựa vào nực cười biết bao?”

Sắc mặt La Chinh hơi trầm xuống: “Những sinh linh hỗn loạn đó không chịu nổi một kích, ngươi có thể khống chế được chúng thì sao?”

Ý niệm trong đầu La Chinh khẽ động, phóng ra hàng ngàn phân thân.

Trước đây La Chinh dùng một phân thân đã diệt trừ được hàng trăm triệu sinh linh hỗn loạn, những sinh linh hỗn loạn đó tuy số lượng khổng lồ nhưng sức chiến đấu thật sự kém cỏi.

Nhưng lúc này kết quả lại khác xa với dự đoán của La Chinh.

Một phân thân lao về phía sinh linh hỗn loạn, đồng thời bắt đầu phóng ra lưỡi kiếm vô hình. Những lưỡi kiếm vô hình đó còn chưa đến gần sinh linh hỗn loạn thì cơ thể của những sinh linh đó đã bắt đầu mơ hồ bất ổn. Chúng cứ nhấp nháy như vậy rồi tới gần phân thân, những sinh linh hỗn loạn tính tình tàn bạo hình thể khổng lồ đã phá vỡ phân thân đó tan thành từng mảnh.

Kết cục của phân thân đầu tiên là như vậy, chín trăm chín mươi chín phân thân khác cũng không khác gì. Trong vòng ba nhịp thở, phân thân của La Chinh đã bị sinh linh hỗn loạn tiêu diệt sạch sẽ, thế cục hoàn toàn nghiêng về một phía.

“Ta chỉ cho chúng một chút thay đổi nho nhỏ, có phải cảm thấy rất thần kỳ hay không?” Hàng Cách Giả cười hỏi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận