Bách Luyện Thành Thần

Chương 3816: Sàng lọc

La Niệm không còn đường nào phản kháng, bị treo trên không trung xoay nửa vòng rồi bị ném lên lưng “con nhện”Tuy ngực bị xuyên thủng nhưng vết thương không nguy hiểm đến tính mạng, La Niệm thuận thế lộn một vòng muốn nhảy từ trên xuống, nhưng vòng răng nhọn sau lưng “con nhện” bỗng nhô lên, những chiếc răng kia tạo thành một cái lồng giam nhốt cậu vào trong đó.

Sau khi bắt La Niệm, những con nhện khác ào ào tản ra trở lại mặt sau của lối đi, còn con nhện bắt La Niệm thì chạy như điên về phía trước.

La Niệm ngồi trên lưng nó, sau khi cầm máu vết thương trên ngực xong, cậu đưa hai tay ra nắm lấy hai cái răng nhọn tính đẩy nó ra. Nhưng hai tay vừa mới phát ra sức mạnh, hai cái răng bỗng nhiên biến thành màu đỏ thẫm giống như hai miếng sắt bị nung đỏ, nóng đến mức La Niệm vội vàng buông tay ra.

“Không đi được rồi…” La Niệm bất đắc dĩ xoa tay nói.

Ở thế giới Huyền Lượng, vận may của La Niệm vẫn luôn khá tốt, không gặp phải nguy cơ gì. Cho dù là những bức tượng đồng xanh phiền toái nhất kia, cậu cũng chỉ cần dẫn chúng xuống cho Khương Tử Nha tiêu diệt.

Đây là lần đầu tiên La Niệm đối mặt với những thứ không thể diễn tả bằng lời này, trên mặt cậu nhìn có vẻ trấn định nhưng thực ra trong lòng vô cùng hốt hoảng.

Điều duy nhất La Niệm cảm thấy hơi an ủi là trước mắt “con nhện” kia chỉ nhốt cậu lại, không một ngụm nuốt chửng cậu, hơn nữa bản thân con nhện đang tiến về trung tâm “thành Thiên Luân”, tốc độ tiến về phía trước còn nhanh gấp mười lần La Niệm.

“Sột soạt sột soạt…”

Lối đi trong thành Thiên Luân nhìn như không xa nhưng thực tế lại dài đến kinh người. Năm canh giờ mới đi được chưa tới nửa đường, sau khoảng chừng một ngày một đêm, “con nhện” kia mới tính là đã mang La Niệm đến gần trung tâm thành Thiên Luân. Nếu để La Niệm tự đi, quãng đường này ít nhất phải tốn thời gian hơn mười ngày. Chuyện này coi như đã gián tiếp giúp cậu, nhưng cậu không thể nào vui nổi.

Sau khi đến gần trung tâm thành Thiên Luân, “con nhện” vác cậu tiến vào trong một tòa kiến trúc hình vòng cung rộng rãi. Vừa mới tiến vào đó, La Niệm đã thấy rất nhiều “con nhện” đứng xếp hàng chậm rãi di chuyển về phía trước, mà phần lưng của những “con nhện” này đều vác theo đủ loại sinh linh.

Trên lưng “con nhện” ở ngay phía trước La Niệm giam giữ một con sâu tròn vo, con sâu kia không ngừng thử uốn éo, nhưng căn bản không cách nào chạy khỏi những cái răng nhọn kia. Thân thể con sâu thỉnh thoảng chạm vào răng nhọn, bị răng nhọn nóng bỏng tạo thành từng vết thương.

Trên lưng “con nhện” ở gần trước mặt nhất giam giữ một con quái vật nhỏ tay dài chân dài đuôi dài, con quái vật nhỏ này yên tĩnh ngồi trong lồng giam bằng răng nhọn, đôi mắt đỏ thẫm nhìn chằm chằm La Niệm, trên mặt treo nụ cười như có như không.

La Niệm nhíu mày, ánh mắt vượt qua con quái vật nhỏ kia, tiếp tục quan sát những sinh linh bị nhốt khác.

Những thứ bên trong Thâm Không thuộc ngăn sinh linh thứ tư, trong mắt ngăn sinh linh thứ ba thì chúng là một thứ thần bí khó hiểu, ngay cả hình thái cũng không có cách nào miêu tả, nhưng ở trong mắt La Niệm lại có vẻ rõ ràng.

Sinh linh bị đưa tới đây phần lớn đều rất nguyên thủy, thứ duy nhất nhìn có vẻ có trí khôn là con quái vật nhỏ kia…

Đám “nhện” hình thành một đội ngũ rất dài, di chuyển rất nhanh. Trong lòng La Niệm cũng thấp thỏm bất an. Con nhện này bắt cậu chắc chắn không phải là để mời cậu xem trò vui, không biết cậu sẽ gặp phải khốn cảnh gì đây.

Sau khi di chuyển một đoạn bên trong tòa kiến trúc hình vòng cung này, phía trước bỗng xuất hiện một cái sân hình tam giác, phần đáy cái sân có một khe hở rộng chừng ba thước, những “con nhện” kia đi vào là vừa khớp, vừa vặn đưa con mồi bị giam cầm vào bên trong cái sân hình tam giác.

La Niệm đang tập trung tinh thần quan sát cái sân hình tam giác, bỗng nhiên thấy bên trong sân lóe lên một luồng sáng vàng và một tiếng kêu quái dị, sau đó “con nhện” kia đã lùi ra khỏi sân.

Con mồi trên lưng “con nhện” đã biến mất, chỉ còn lại một vài thứ vụn vặt bị hóa thành than, sau đó “con nhện” đổ đống than kia xuống đất rồi nghênh ngang mà đi.

“Chết rồi, chết rồi, lần này phiền phức rồi!”

Sau khi thấy cảnh này, ánh mắt La Niệm đăm chiêu.

Rốt cuộc những con nhện này muốn làm gì… Nghìn dặm vận chuyển những sinh linh bắt được tới đây chỉ vì muốn thiêu chết bọn họ?

Từng con từng con “nhện” tiến vào bên trong cái sân hình tam giác, ánh sáng vàng lóe lên, đợi đến khi “con nhện” ra ngoài, con mồi trên lưng đã bị thiêu sạch!

Không lâu sau đã đến con quái vật nhỏ tay dài chân dài đuôi dài kia. Biểu hiện của con quái vật nhỏ này tương đối ổn định, trên gương mặt khá đặc sắc kia từ đầu tới cuối vẫn nở nụ cười.

“Chết đến nơi còn cười được” La Niệm cắn môi.

Nhưng đợi một lúc, bên trong cái sân hình tam giác cũng không lóe lên ánh sáng màu vàng, “con nhện” kia lại kéo theo con quái vật nhỏ bình yên vô sự đi ra. Sau khi con quái vật kia ra ngoài, nụ cười càng rực rỡ, thậm chí còn đưa hai tay ra lặp đi lặp lại động tác cắt cổ trên cổ mình, phát ra một loạt tiếng như lợn kêu.

Cuối cùng cũng thấy có sinh linh còn sống đi ra, La Niệm nhất thời vui mừng khôn xiết. Bất kể như thế nào bên trong cái sân hình tam giác cũng có một đường sống, ít nhất cậu cũng có một cơ hội!

“Sàn sạt sàn sạt sàn sạt…” Tiếp theo là đến phiên con sâu tròn vo phía trước La Niệm. Con sâu kia bị đưa vào mấy hơi thở, sau đó một luồng ánh sáng vàng lóe lên, lúc được “con nhện” mang ra đã bị thiêu sạch.

“Đến lượt mình rồi!”

La Niệm hít sâu một hơi, điều chỉnh tinh thần đến trạng thái mười hai phần mười.

Sau khi bị đưa vào cái sân màu vàng, có một mặt gương lớn bày ra trước mặt cậu. Bên trái chiếc gương có mười lăm khối vuông được xếp chỉnh tề, phía bên phải chỉ có một khối vuông.

“Đây là… khảo sát?”

La Niệm sửng sốt một lúc rồi nhanh chóng đưa tay di chuyển khối vuông nhỏ vào bên trong mười lăm khối vuông nhỏ, tạo thành một khối vuông lớn hoàn chỉnh.

Sau khi cậu hoàn thành bước này, cảnh tượng trên gương nhanh chóng sinh ra biến hóa, lần này là mười mấy khối vuông xếp chồng lên nhau, La Niệm phải sắp xếp lại chúng một lần nữa…

“Chỉ như vậy?”

Cậu dùng thời gian cực ngắn hoàn thành ba đề bài, sau đó lập tức thông qua khảo sát, “con nhện” kia một lần nữa đưa cậu ra ngoài.

Những đề bài này ngay cả đứa trẻ ba tuổi cũng cảm thấy đơn giản, đương nhiên La Niệm hoàn thành hết sức dễ dàng. Nhưng vừa rồi dù sao cũng đã trải qua bên rìa sinh tử, cậu cảm thấy như trút được gánh nặng.

“Những con nhện này bắt mồi có phải là vì sàng lọc sinh linh có trí tuệ, sinh linh không có trí tuệ trực tiếp bị thiêu chết, sinh linh có trí khôn thì có thể sống…” Nghĩ vậy, trong lòng La Niệm yên tâm hơn nhiều.

Bất kể đối phương định làm gì, chỉ cần là sinh linh có thể trao đổi được là tốt rồi!

Sau khi con nhện kia mang La Niệm rời khỏi tòa kiến trúc hình vòng cung, nó lại theo bậc thang xuống một không gian rộng lớn dưới đất. Hai bên không gian dưới đất xây lên từng nhà giam, trong những nhà giam này cũng nhốt các loại sinh linh. Những sinh linh này đã được sàng lọc một lần, bọn họ đều là sinh linh có trí khôn.

Lúc La Niệm bị đưa vào trong đó đã thu hút đủ loại ánh mắt quan sát, thậm chí còn có sinh linh cách hàng rào chào hỏi La Niệm, phát ra từng tiếng kêu lạ đầy hưng phấn.

Dù sao ngôn ngữ không thông, La Niệm dứt khoát lười để ý, cho đến khi “con nhện” tìm được một nhà giam bỏ trống rồi nhét La Niệm vào.
Bạn cần đăng nhập để bình luận