Bách Luyện Thành Thần

Chương 2624: Rời đi

“Kia là… là Hà Trì đại nhân…” Thu Hàn Yên kinh ngạc nóiCó lẽ Thu Thắng Thủy không biết gì về Lâm Chiến Đình, nhưng hai chữ “Hà Trì” đã như sấm bên tai. Đây chính là một trong ba Thiên Tiết Độ Sứ đứng đầu, là nhân vật nổi danh ngang với Thu Âm Hà trong Thái Nhất Thiên Cung!

La Chinh thật sự làm được…

Các đệ tử học cung cũng tỏ ra vô cùng ngạc nhiên, nhất là Thu Dịch. Gã đã rơi vào trạng thái cam chịu, chẳng qua chỉ bị La Chinh uy hiếp một lần mà chẳng dám nói linh tinh nữa. Đột nhiên thấy viện quân mà La Chinh tìm được xuất hiện, gã mới thấy mình thật sự quá buồn cười.

Về phần Nguyệt Bạch Thành và các đệ tử học cung, trong lòng họ thậm chí sinh ra cảm giác kính sợ La Chinh. Lai lịch của hắn vốn rất thần bí, giờ hắn lại mời được nhân vật như vậy đến, chứng tỏ bối cảnh của hắn mạnh đến đáng sợ. Nhưng vì sao nhân vật như vậy lại muốn gia nhập Đạo Kiếm Cung nho nhỏ này?

E rằng ngay cả La Chinh cũng không trả lời được câu này. Lúc trước, hắn gia nhập Đạo Kiếm Cung hoàn toàn là do 9527 đưa ra ý kiến.

Lâm Chiến Đình không thèm đoái hoài đến Thu Quân Sơn và mấy kẻ tộc Hắc Nhung mà nhìn thẳng về phía dưới, lên tiếng hỏi: “Ai là La Chinh?”

La Chinh bỗng nhiên đứng dậy, nhẹ nhàng cúi đầu với Lâm Chiến Đình: “Tại hạ chính là La Chinh”

“Tốt, ngươi vẫn còn sống!” Lâm Chiến Đình cười ha ha rồi nói. Dứt lời, ông ấy nhảy từ trên không trung xuống, giẫm mạnh một cái đã khiến bí giả thần thông bị vỡ, sau đó hạ xuống bên cạnh La Chinh.

Lâm Chiến Đình nhìn La Chinh chằm chằm: “Ta nghe Tiểu Sương nói ngươi có thể cứu tính mạng của con trai ta?”

“Có thể” La Chinh đáp lại không hề chần chờ chút nào.

“Tốt lắm! Hy vọng ngươi sẽ không làm ta thất vọng!” Lâm Chiến Đình thích kiểu đối thoại thẳng thắn như thế này, ông ấy vỗ vai La Chinh.

Tính cách của Lâm Chiến Đình rất ngay thẳng, ông ấy chịu chạy tới đây nhanh như vậy hiển nhiên là vì con trai mình. Sau khi nghe được chính miệng La Chinh xác nhận, ông ấy cũng yên lòng hơn nhiều.

Thu Quân Sơn và Tà Sơn thấy cảnh này, cõi lòng cả hai cũng dần chìm xuống như rơi vào vực sâu vạn trượng. Dù hai người đột nhiên xuất hiện này không lộ ra bất cứ sát cơ nào nhưng trong từng cử động của họ đều toát ra hơi thở mạnh mẽ, đám người Thu Quân Sơn không thể nào đối kháng được. Hai người cảm thấy mình như hai con kiến đang đứng trước mặt voi, dù muốn chạy trốn cũng chẳng được.

Vì sao lại như vậy…

Ngay đến mình cũng không mời nổi cường giả cấp bậc này, hắn chỉ là một đệ tử học cung mà thôi, vì sao lại làm được!

Thu Quân Sơn kêu gào trong lòng, cảm giác không cam lòng khiến máu trong người ông ta sôi sục.

“Nói đi, ai đã nhốt ngươi ở nơi này, ngươi muốn giết ai?” Lâm Chiến Đình lại hỏi.

Với khả năng nhìn nhận của Lâm Chiến Đình và Hà Trì, thật ra chỉ cần liếc mắt là họ có thể biết được thế cuộc. Toàn bộ sinh linh ở ngoài bí giả thần thông này đều có thể giết, bao gồm tên cường giả Bỉ Ngạn cảnh đứng cùng một chỗ với tộc Hắc Nhung.

Chỉ có điều, Lâm Chiến Đình nhìn thì thô kệch như kẻ có dũng không mưu, nhưng thật ra tâm tư lại rất tinh tế. Ông ấy chỉ muốn biểu đạt một ý, đó là Lâm Chiến Đình vượt qua nhiều đại châu để chạy tới đây chỉ để giúp La chinh.

La Chinh cũng hiểu ý của ông ấy, khóe miệng hắn hơi nhếch lên, ánh mắt chuyển về phía Thu Quân Sơn.

Cảm nhận được ánh mắt của hắn, Thu Quân Sơn lập tức run rẩy.

La Chinh nhẹ nhàng giơ tay lên chỉ và từ tốn nói: “Ông ta và đám dị tộc này đều đáng chết…”

Thấy mình bị phán quyết tử hình, Thu Quân Sơn lập tức dùng dịch chuyển không gian để chạy trốn khi La Chinh còn chưa dứt lời.

Tà Sơn và những người khác của tộc Hắc Nhung sao lại không có cùng ý đó? E rằng đây là cơ hội chạy trốn cuối cùng của bọn họ…

Nhưng lúc này, Lâm Chiến Đình đã siết chặt quả đấm, đấm liên tục về phía bầu trời. Từng hình nắm đấm vô hình đấm ra làm không gian vặn vẹo, tạo ra từng tiếng va chạm trầm đục.

Dao động không gian mà đám Thu Quân Sơn vừa ngưng tụ ra lập tức bị hình nắm đấm kia đánh nát. Không chỉ có đường hầm không gian bị vỡ nát, mà thân thể, đan điền và linh hồn của bọn họ cũng vỡ vụn theo.

Các đệ tử học cung thấy cảnh này, trong mắt tràn đầy vẻ chấn động. Đây chính là cung chủ của Đạo Kiếm Cung đấy, thế mà trước mặt người đàn ông này lại chẳng khác gì chó sành gà đất. Ngay cả những cường giả Bỉ Ngạn cảnh của tộc Bắc Nhung cũng chết giống hệt như vậy.

Mà đó là Lâm Chiến Đình vẫn chưa dùng hết toàn lực, chỉ làm một cách rất nhẹ nhàng, lưu loát mà thôi.

Đây mới thực sự là đại năng của Nhân tộc!

Sau khi Lâm Chiến Đình giết những kẻ kia với tốc độ sét đánh, Hà Trì mới từ từ hạ xuống, nhìn chằm chằm Thu Hàn Yên và hỏi: “Không biết Đạo Kiếm Cung gặp phải chuyện gì? Vì sao nó tồn tại nhiều năm như vậy mà giờ lại bị tàn phá?”

Lâm Chiến Đình không quan tâm Đạo Kiếm Cung, nhưng dù sao nó cũng là một thế lực phụ thuộc của Thái Nhất Thiên Cung nên Hà Trì không thể nào không hỏi tới.

Lúc này, Thu Hàn Yên mới nói: “Người vừa bị Lâm đại nhân đánh chết… Chính là cung chủ của chúng ta…”

Nàng bèn kể lại từ đầu tới cuối chuyện xảy ra ở Đạo Kiếm Cung mấy ngày qua.

Hà Trì chắp tay sau lưng suy nghĩ một lúc, sau đó nói: “Địa thế của Thất Tinh Châu hoang vu, do năm xưa Thu Âm Hà cưỡng ép mở từ trong một mảnh Yêu vực ra. Ở đây vốn đã cực kỳ gian khổ, các ngươi có thể duy trì được thời gian dài như vậy đã rất tốt rồi…”

“Nơi quỷ quái này không có giá trị cao như trong tưởng tượng, huống chi các ngươi lại mở thương lộ giúp những hội buôn kia phát tài. Ta thấy những người còn sót lại nên rời khỏi nơi này đi, trở về Thái Nhất Thiên Cung để Thu Âm Hà xử lý” Lâm Chiến Đình nói.

Nghe thấy thế, mắt của những đệ tử học cung đều phát sáng.

Trong mắt những đệ tử ưu tú như Thu Dịch và Nguyệt Bạch Thành thì Thái Nhất Thiên Cung chính là mục tiêu mà suốt đời họ theo đuổi, chỉ có điều với thiên phú của bọn họ thì khó mà được Thái Nhất Thiên Cung chọn, vì thế Thu Dịch mới ghen ghét với La Chinh. Nếu bọn họ thật sự có thể đến Thái Nhất Thiên Cung thì đúng gặp phúc trong họa.

Hà Trì nhìn Thu Hàn Yên, nói: “Đây cũng là một phương án, nhưng còn phải xem bản thân bọn họ lấy hay bỏ”

Thu Hàn Yên và Thu Thắng Thủy liếc nhìn nhau, trong mắt hai người lộ ra vẻ kiên định. Bọn họ cũng luôn hướng về Thái Nhất Thiên Cung, nhất là Thu Thắng Thủy. Với thiên phú và tâm tính của hắn ta, dù về Thái Nhất Thiên Cung cũng có khả năng sẽ trở thành Thái Nhất Vệ.

Nhưng dù gì họ cũng được sinh ra ở Đạo Kiếm Cung, bây giờ Đạo Kiếm Cung gặp nạn, sao có thể bỏ đi một mạch được. Tuy Thất Tinh thành bị phá hủy rồi, nhưng Thất Tinh Châu vẫn còn mấy chục tòa thành lớn. Nếu như bọn họ rời đi thì hàng chục triệu thần dân sẽ bị đám yêu vật nuốt hết, khiến Thất Tinh Châu quay về thời hoang sơ.

Vì thế, Thu Hàn Yên nói ý nghĩ trong lòng mình ra cho Hà Trì thượng nhân. Hà Trì cũng không miễn cưỡng nàng, còn trợ giúp Thu Hàn Yên khống chế Tham Thiên Đại Kiếm. Tuy Đạo Kiếm Cung đã bị hủy, nhưng dưới sự bảo vệ của Tham Thiên Đại Kiếm, tin rằng cuối cùng sẽ có một ngày nó lại hưng thịnh trở lại.

Lâm Chiến Đình và Hà Trì ở lại Thất Tinh Châu nửa ngày, sau đó Hà Trì thượng nhân thu La Chinh và hơn trăm đệ tử học cung vào một thế giới nhỏ, điều khiển thanh kiếm đưa Lâm Chiến Đình lên đường.

Trong thế giới nhỏ kia, mấy người Nguyệt Bạch Thành và Thu Dịch vô cùng kích động, về phần Thu Tư Nguyên và Lại Hoa Bắc thì lại cảm thấy mình đang mơ…

Thái Nhất Thiên Cung là Nhân tộc chính thống, là thế lực lớn trong truyền thuyết.

Lúc trước, Lại Hoa Bắc mời La Chinh tới thăm dò áo mộ rồi mơ hồ bị cuốn vào trong kiếp nạn của Đạo Kiếm Cung, sau đó lại mơ hồ gia nhập Thái Nhất Thiên Cung. Vận may này khiến bản thân hắn ta cũng khó mà tin được.

* Waka là đơn vị duy nhất tại Việt Nam sở hữu bản quyền tác phẩm Bách luyện thành thần. Các cơ quan, tổ chức, cá nhân khác sao chép, đăng tải tác phẩm là vi phạm bản quyền. Waka sẽ tiến hành truy cứu trách nhiệm theo trình tự pháp luật. Trân trọng!
Bạn cần đăng nhập để bình luận