Bách Luyện Thành Thần

Chương 3676: Điều kiện

Thập Tam Tuyệt Chân Nha Liên bị giật xuống, thân thể của Hầu Linh Vương được khôi phục tự do, nhưng bản thân nó vẫn trong trạng thái chưa tỉnh táo. “Mộng” trói chặt ý thức của bản thân nóSau khi những chiếc răng sói kia rời đi, năng lực khống chế của bản thân Hầu Linh Vương cũng yếu đi nhiều. Nhưng điều này không có nghĩa là nó không thể phản kháng. Bất kể bên ngoài xảy ra chuyện gì, nó vẫn điên cuồng dùng sức mạnh của mình để phát tiết. Khi thì nó lăn lộn, khi lại bổ nhào, lúc lại quơ nắm đấm một cách điên dại.

Song Kỳ Đại Xà muốn thu số răng sói rơi vào trong hồ lại. Nó không cam tâm bị thất bại như vậy, nhưng bây giờ Hầu Linh Vương đang trở nên rất nguy hiểm. Bất cứ sinh linh nào tới gần nó đều sẽ bị nó công kích.

Song Kỳ Đại Xà và Mục Linh đã thử mấy lần nhưng vẫn chẳng thể thành công. Thậm chí bọn chúng còn chẳng có cơ hội tìm kiếm những cái răng sói ở trong hồ nước kia.

Thấy nhiệm vụ lần này đã hoàn toàn thất bại, Song Kỳ Đại Xà cắn răng nói: “Đi!”

“Vèo!”

Nó hóa thành một bóng trắng chui vào giữa hồ. Mục Linh, A Hỏa, A Từ cũng lần lượt theo sát phía sau chui vào vị trí giữa hồ.

Khi bọn chúng chui vào giữa hồ, mấy Hầu Chủ cũng đuổi sát phía sau. Đám Hầu Chủ này không muốn đuổi giết Song Kỳ Đại Xà. Bây giờ, Hầu Linh Vương gặp phải biến cố lớn như vậy, bọn chúng cũng chẳng có tâm trạng đuổi giết, huống chi giết Song Kỳ Đại Xà thì đã sao? Nó vẫn có thể phục sinh ở tọa độ của bản thân.

Mục đích của những Hầu Chủ này là trục xuất Song Kỳ Đại Xà, phòng tình huống bọn chúng hủy lối đi. Vất vả lắm mới sửa được lối đi ở núi quỷ, sao có thể để kẻ ở bên ngoài tùy tiện hủy đi được?

Nhưng vừa rồi, quả thật đám Hầu Chủ có cân nhắc tới chuyện phá hủy lối đi. Như vậy thì thân thể Quỷ Quyệt của Hầu Linh Vương sẽ không thể rời khỏi đây được. Nhưng đó là lựa chọn vạn bất đắc dĩ cuối cùng mà thôi…

“Rào rào rào…”

Hầu Linh Vương vẫn đang giãy giụa, dùng sức mạnh của mình để phát tiết ở giữa hồ. Không ai dám tới gần, cũng chẳng có ai dám bước tới trấn an.

Sức mạnh của Hầu Linh Vương gần như vô cùng vô tận, không biết tình trạng này sẽ tiếp diễn tới khi nào.

Đoàn người La Chinh trôi nổi trên mặt hồ đứng xa xa nhìn, yên lặng chờ. Ba vị Hầu Chủ bay tới, ba người này chính là Không Cổ, Hạ Cổ và Tấc Cổ. Địa vị trong Hầu Linh Môn của bọn chúng gần với Đại Cổ.

“Chư vị Hầu Chủ đại nhân, không biết có chuyện gì vậy?” Nguyên Thủy thiên Tôn tiến lên hành lễ và hỏi.

Không Cổ nhìn Phục Hy bản tôn một chút rồi đáp: “Các ngươi không tệ, giúp bọn ta giữ vương lại”

“Vì sao vừa rồi các ngươi không thừa dịp loạn mà chạy trốn, lại mạo hiểm như vậy giải cứu vương của bọn ta?” Hạ Cổ hỏi.

Trong lòng đám Hầu Chủ này rõ như gương sáng. Dù có giữ đám Nhân tộc này ở lại núi quỷ bao nhiêu năm thì cuối cùng họ cũng không phải người cùng đi một con đường, không có tình cảm gì để bàn tới.

Đối với đám Hầu Chủ là như vậy, đối với người của Nhân tộc cũng là như vậy.

“Bởi vì bọn ta có chuyện cần Hầu Linh Vương giúp, thậm chí cần toàn bộ Hầu Linh Môn giúp” Nguyên Thủy Thiên Tôn trả lời.

“Các ngươi hy vọng bọn ta đứng phía sau Nhân tộc?” Thốn Cổ hỏi.

“Đúng”

Loại yêu cầu này không có chỗ cho sự cò kè mặc cả, Nguyên Thủy Thiên Tôn cũng không làm gì cả, cứ ăn ngay nói thật về tất cả mọi thứ.

“Bọn ta không thể quyết định được” Không Cổ lắc đầu.

“Đại Cổ cũng không thể quyết định được” Hạ Cổ nói.

Nguyên Thủy Thiên Tôn mỉm cười đáp: “Ta biết, chỉ có Quỷ Chủ đại nhân mới có thể quyết định”

“Đúng, nếu như không thể làm ngài ấy thức tỉnh thì không thể nào thỏa mãn yêu cầu của ngươi được” Thốn Cổ đáp.

“Nếu ta có thể khiến Quỷ Chủ đại nhân thức tỉnh thì sao?” Nguyên Thủy Thiên Tôn hỏi.

Khi Nguyên Thủy Thiên Tôn nói ra câu này, mắt của ba vị Hầu Chủ lập tức sáng rực lên. Mấy Hầu Chủ biết rõ bản tính của Nguyên Thủy Thiên Tôn. Nếu ông không nắm chắc thì tuyệt đối sẽ không nói ra lời như vậy. Nếu Nguyên Thủy Thiên Tôn đã nói ra thì chắc chắn có cơ hội…

“Ngươi có thể làm được?” Không Cổ hỏi.

“Có lẽ ta làm được” Nguyên Thủy Thiên Tôn đáp.

“Rất tốt” Không Cổ nói tiếp.

“Nếu ngươi có thể khiến vương của ta tỉnh lại, tất cả Hầu Chủ sẽ góp lời nói giúp cho các ngươi”

Đúng là đám Hầu Chủ không thể nào quyết định được, nhưng Hầu Linh Vương sẽ tham khảo đề nghị của bọn chúng.

Điều mà Nguyên Thủy Thiên Tôn đợi chính là câu nói này, đây có thể xem là hứa hẹn cao nhất của đám Hầu Chủ.

“Các ngươi hãy thu gom tất cả răng sói lại” Nguyên Thủy Thiên Tôn nói.

“Sau đó thì sao?” Hạ Cổ hỏi.

Nó muốn biết sức mạnh của Nguyên Thủy Thiên Tôn tới từ nơi nào.

“Mọi chuyện phía sau cứ giao cho bọn ta là được” Trên mặt Nguyên Thủy Thiên Tôn lộ ra vẻ thận trọng.

Không thể để lộ bí mật về Khởi Nguyên Thần Huyết được, dù là Hầu Linh Môn cũng không thể biết.

Không Cổ, Hạ Cổ và Thốn Cổ không hỏi thêm nữa. Bọn chúng cắm đầu vào trong nước và bắt đầu tìm kiếm những chiếc răng sói kia.

Những chiếc răng sói kia đều cực kỳ lớn nên muốn tìm được chúng cũng chẳng có gì khó. Hầu Linh Vương dần dần di chuyển về phía bắc của đảo Dạ Kiến. Không có sự cản trở của Hầu Linh Vương nên chỉ mất nửa nén hương là đám Hầu Chủ đã mò được hết mười ba chiếc răng sói lên.



Trạng thái điên dại của Hầu Linh Vương kéo dài hơn so với tưởng tượng của mọi người.

Trọn vẹn mười ngày mười đêm!

May mà phạm vi hoạt động của nó phần lớn đều ở trong nước, chỉ có phần phía bắc của dãy núi hình vòng cung bị công kích phá hủy. Cuối cùng, Hầu Linh Vương cũng dần dần bình tĩnh lại. Đám Hầu Chủ cũng không nghĩ ra cách gì tốt để di chuyển Hầu Linh Vương nên cứ để nó ngồi ở trong hồ nước.

Trong mười ngày này, đương nhiên có người vui có người sầu. Sau khi núi quỷ vỡ, rất nhiều Quỷ Quyệt cấp Thù, cấp Hận đã trốn thoát, nhưng chúng đều bị đám Hầu Chủ và Đại Quỷ Tế bắt về.

Tộc Xích Ma, tộc Đại Di và tộc Diên Yêu vốn chờ ở đài Quỷ Tế cũng len lén trốn về địa bàn của tộc mình. Lúc đám Hầu Chủ chiến đấu với Song Kỳ Đại Xà, bọn chúng cũng len lén quan sát nên có lẽ đã đoán được chuyện gì xảy ra.

Hai vị tộc trưởng Đồ Gia và Di Khuê lại càng lúc càng nôn nóng. Nếu ở lại đảo Dạ Kiến thì nhất định không thoát khỏi chữ “chết”. Nhưng lối đi ở đảo Dạ Kiến có đám Hầu Chủ trấn giữ, bọn chúng không thể thoát được. Mấy ngày nay, bọn chúng chỉ có thể lẳng lặng chờ cái chết tới.

So với hai tộc này thì bầu không khí ở tộc Diên Yêu nhẹ nhõm hơn nhiều. Tuy đảo Dạ Kiến gặp phải biến hóa nghiêng trời lệch đất, e rằng ngày sau tất cả các dị tộc sẽ phải đứng trước một biến cục lớn khó mà nói trước được, nhưng bọn chúng lựa chọn theo Nhân tộc nên có ưu thế hơn.

Thương Đa vốn bị một Đại Quỷ Tế tên Bội Nguyên trông coi. Khi núi quỷ vỡ, Bội Nguyên cũng chẳng đoái hoài gì tới nó nữa, thế là nó mơ mơ hồ hồ rời khỏi núi quỷ đi về phía tộc Mộc Diệp. Lần này nó vào núi quỷ là muốn thử vận may, xem bản thân có thể dung hợp một Quỷ Quyệt cấp Thù lợi hại không. Nó còn chẳng dám nghĩ tới Quỷ Quyệt cấp Oán, cuối cùng thật sự lại có được một Quỷ Quyệt cấp Hận.

Hổ Thứ vẫn ở trong mảnh lưu ly của nó. Thương Đa không dám thử dung hợp Hổ Thứ, nhưng nó vẫn lấy hết dũng khí cẩn thận từng li từng tí dùng ý thức giao lưu với Hổ Thứ. Hổ Thứ là Quỷ Quyệt loại hiền lành nên cũng không bài xích Thương Đa. Qua mấy ngày trao đổi, hai bên càng lúc càng hòa hợp.

Trong lòng Thương Đa vô cùng hưng phấn. Nếu tộc trưởng nhìn thấy Quỷ Quyệt cấp Hận không biết sẽ có biểu cảm gì? Dù không dung hợp được thì cũng sẽ có được sức chiến đấu khó mà địch nổi!

Nghĩ tới điểm này, bước chân về nhà của nó càng nhanh nhẹn hơn. Nhưng lúc Thương Đa về tới địa bàn của tộc Mộc Diệp thì sắc mặt đột nhiên thay đổi. Một đám chiến sĩ của tộc Tà Hổ đang vây quanh đám người của tộc Mộc Diệp ở giữa sườn núi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận