Bách Luyện Thành Thần

Chương 3072: Mục tiêu sai lầm

Giọng của La Chinh không lớn, nhưng tin tức trong đó chẳng khác nào tiếng sấm rền nổ tung bên tai Nữ OaMấy chuyện này thật sự quá khó tin…

Về những thông tin liên quan đến Bỉ Ngạn thứ hai, có lẽ La Chinh có thể bịa ra được, nhưng chân ý Tam Linh Kiến Vật có năng lực tạo vật từ hư không kia lại thật sự tồn tại!

“Bên ngoài hỗn độn, rốt cuộc bên ngoài hỗn độn là gì?” Nữ Oa nhìn chằm chằm La Chinh và hỏi, trông hệt như một cô bé ham học hỏi.

“Cái này…” La Chinh thoáng do dự.

“Không thể tiết lộ ư?” Nữ Oa thấy thái độ của La Chinh thì hơi thất vọng.

“Không phải…” La Chinh cười, lắc đầu. Vô Ưu Vương không đặt ra quá nhiều hạn chế cho La Chinh, chỉ đưa ra một yêu cầu duy nhất là giúp ông tìm ra Nhân tộc Bỉ Ngạn, huống chi La Chinh nghĩ rằng có tiết lộ những tin tức này cho Nữ Oa cũng chẳng phải vấn đề gì nghiêm trọng.

Thế là hắn nói tiếp: “Thế giới bên ngoài hỗn độn rất đặc biệt, sau khi vào trong đó, hình thái của toàn bộ vật chất đều thay đổi hoàn toàn, ta không biết dùng lời gì để hình dung nữa…”

La Chinh kể lại sơ lược về cảnh tượng mình thấy bên ngoài hỗn độn cho Nữ Oa nghe. Hiển nhiên hắn không thể nào miêu tả chính xác, nhưng đại khái vẫn khiến người ta cảm nhận được sự đặc biệt của thế giới ấy, ngay cả La Yên đứng cạnh cũng nghe đến say sưa.

Sau khi La Chinh kể xong, trên mặt Nữ Oa cũng hiện vẻ mê say.

Đúng lúc này, một giọng nói vang lên: “Ngươi bảo rằng không gian đó có thể xem như một Bỉ Ngạn khác, vậy chẳng lẽ dùng chân ý Tam Linh Kiến Vật này là sẽ vào được Bỉ Ngạn đó?”

Một thân hình cao lớn bỗng xuất hiện trên đài phỉ thúy, không ai khác chính là Phục Hy.

“A, ngươi nghe lén!” La Yên thấy Phục Hy liền tỏ vẻ bất mãn.

Phục Hy cười hề hề, nói: “Sao lại nói là nghe lén chứ, ta vẫn đứng ở đây nãy giờ mà”

Vừa rồi, hiển nhiên Phục Hy đã nghe hết toàn bộ cuộc đối thoại giữa La Chinh và Nữ Oa. Đối với vùng không gian kia và cả thế giới bên ngoài hỗn độn, trong lòng hắn ta cũng ngứa ngáy vô cùng. Chính vì hắn ta không thể nào nhịn nổi nên mới phải hiện thân.

La Chinh lại không hề để bụng chuyện này, hắn gật đầu đáp: “Đúng vậy, dùng chân ý Tam Linh Kiến Vật là sẽ quay lại Bỉ Ngạn kia”

“Bằng linh hồn hay thân thể?” Phục Hy hỏi.

“Chuyện này ta cũng không rõ…” Vấn đề này đã làm khó La Chinh. Sau khi trở về từ không gian kia, hắn vẫn chưa từng thử quay lại đó.

Bỉ Ngạn không thể dùng chân ý Lực Phạt Thánh Thể để tiến vào, cho nên thân thể không vào được Bỉ Ngạn, song không gian kia lại là Bỉ Ngạn do Vô Ưu Vương tạo ra nên chắc sẽ không có hạn chế này.

“Vậy ta phải đưa ra cái giá gì mới có thể đổi lấy chân ý Tam Linh Kiến Vật trong tay ngươi?” Phục Hy lại hỏi.

Phục Hy cùng Nữ Oa vẫn luôn khổ sở tìm kiếm Nhân tộc Bỉ Ngạn vô số năm nay, Vô Ưu Vương có thể là một trong số những người họ đang tìm nên đương nhiên Phục Hy rất muốn gặp một lần.

Tuy nhiên, chân ý Tam Linh Kiến Vật lại nằm trong tay La Chinh, mà họ thì tất nhiên sẽ không ép buộc hắn.

“Giá?” Ánh mắt La Chinh hơi lóe lên.

La Chinh không có ý định dùng chân ý Tam Linh Kiến Vật để trao đổi với thứ gì cả, song hắn cũng không quên sứ mạng của mình, cũng chính là lời di ngôn của Xi Vưu: Phục hưng Cửu Lê.

Hắn từng dùng Chân Ngộ Thiên để đổi lại một lời hứa của Đông Hoàng Thái Nhất, nhưng theo thế cục hiện tại thì Thái Nhất Thiên Cung đang bị tộc Hữu Hùng áp chế gắt gao, nhất là bây giờ sau khi thân phận của hắn đã bị lộ, không biết tộc Hữu Hùng sẽ vạch ra kế hoạch gì nữa.

Nếu chỉ có một Thái Nhất Thiên Cung thì e khó mà đối kháng với các đại tộc siêu cấp như Hữu Hùng, Thần Nông Thị cùng Kim Ô.

Nhân Hoàng đã mở lời thì…

“Ta có một yêu cầu” La Chinh nói: “Hy vọng Lê Sơn trở thành trợ lực cho ta, giúp ta phục hưng Cửu Lê”

La Yên yên lặng nhìn ca ca mình. So với nàng vẫn luôn hưởng thụ tháng ngày không buồn không lo ở Lê Sơn thì trách nhiệm mà ca ca nàng phải gánh vác nặng hơn nhiều.

Vẻ mặt của Phục Hy và Nữ Oa chẳng hề thay đổi, họ biết về lai lịch của La Chinh nên cũng đã nghĩ rằng hắn sẽ đưa ra yêu cầu tương tự thế.

La Chinh nhìn thẳng vào hai vị Chí cường giả trong Nhân tộc, vẻ mặt thành khẩn mà bộc trực. Hắn cảm thấy Lê Sơn sẽ không cự tuyệt yêu cầu của mình.

“Ta không thể đáp ứng ngươi” Nữ Oa nói.

“Tại sao?” La Chinh rất bất ngờ.

Mí mắt Nữ Oa hơi cụp xuống, nàng đang suy nghĩ xem mình nên dùng ngôn từ nào mới không khiến La Chinh thất vọng: “Bởi vì chúng ta làm không được”

“Nhưng mà…” Trên mặt La Chinh tràn đầy vẻ không hiểu: “Nếu Lê Sơn cùng Thái Nhất Thiên Cung bắt tay cùng nhau thì chưa chắc đã không thể…”

Thấy La Chinh tỏ vẻ lo lắng, Nữ Oa nở nụ cười ung dung, nói: “Ngươi có bao giờ nghĩ đến chuyện phục hưng Cửu Lê là quá trình thế nào không? Tập hợp tàn quân Cửu Lê lại, để người của tộc Cửu Lê sinh sôi nảy nở lần nữa, từ đó sinh ra một Chí cường giả rồi mới dẫn dắt Cửu Lê bước lên con đường trở thành thế lực siêu cấp trong thế giới mẹ lần nữa?”

Bị Nữ Oa hỏi như thế, La Chinh bỗng chốc không nói được gì.

“Hồn Nguyên Đại Thế Giới đã không còn” Hai mắt Nữ Oa sáng ngời long lanh, nàng nói: “Từ nay về sau, thế gian khó mà sinh ra cường giả Hồn Nguyên cảnh. Ngươi lén mang theo mười phần kết tinh Hồn Nguyên Chi Linh ra khỏi Hồn Nguyên Đại Thế Giới và tặng một phần cho môn chủ Bách Vi môn, như vậy chỉ còn lại chín phần. Ngươi định dựa vào chín phần kết tinh Hồn Nguyên Chi Linh này để bồi dưỡng và đào tạo tộc nhân tộc Cửu Lê ư?”

Kết tinh Hồn Nguyên Chi Linh vốn không được phép mang ra khỏi Hồn Nguyên Đại Thế Giới, chuyện La Chinh lấy đi hai nghìn viên, Lê Sơn biết rất rõ.

La Chinh vẫn không nói gì…

Hắn luôn miệng bảo rằng phải chấn hưng Cửu Lê, nhưng lại chưa từng nghĩ đến quá trình phải làm như nào. Nếu tính cả bậc cửa Hồn Nguyên cảnh này vào thì việc phục hưng Cửu Lê đúng là chẳng có hy vọng gì.

“Nữ Oa nương nương, Cửu Lê chúng ta thật sự không có hy vọng phục hưng sao?” La Yên chớp mắt hỏi giúp ca ca mình, trên khuôn mặt nhỏ nhắn cũng toàn là vẻ thất vọng.

Nữ Oa tiến lên ôm La Yên vào lòng, cách nàng đối xử với La Yên hệt như La Yên là con gái mình. Nàng nói: “Không phải là không có hi vọng, chẳng qua ca ca con đã tính sai trình tự rồi”

“Trình tự gì cơ?” La Yên không hiểu bèn hỏi lại.

“Nếu Đạo Chung Yên vẫn không hoàn thành được thì việc phục hưng Cửu Lê chẳng mang lại ý nghĩa gì cả. Hỗn độn sẽ phải kết thúc, Lê Sơn chúng ta cũng như Thiên Cung và Hữu Hùng… Tất cả mọi người đều không thoát khỏi cái chết. Còn nếu ca ca con có thể hoàn thành Chung Yên thì muốn phục hưng toàn bộ Cửu Lê chẳng lẽ không phải chỉ dựa vào một ý nghĩ trong đầu thôi sao?” Nữ Oa dịu dàng giải thích.

Sau khi Phục Hy quay về Lê Sơn, hắn ta đã kể lại toàn bộ mọi chuyện dưới đáy hỗn độn cho Nữ Oa nghe, thế nên nàng biết rõ La Chinh chính là người mà ‘Tịch’ chọn trúng.

Khác hẳn với Phục Hy căm tức không phục, nàng lại rất bình thản trước chuyện này.

Nàng không biết nguyên nhân khiến Tịch nhìn trúng La Chinh, nhưng thân là một trong sáu đại cổ thần Hỗn Độn, chắc chắn Tịch có ánh mắt độc đáo của riêng mình. Có lẽ La Chinh thật sự có thể hoàn thành Đạo Chung Yên, trở thành Chúa tể Chung Yên chí cao vô thượng trong hỗn độn thì sao?

“Bây giờ ngươi đã rõ mục tiêu của mình rồi chứ?” Trên mặt Phục Hy toát lên vẻ xấu xa.

Lúc rời khỏi nhà giam kia, hắn ta vô cùng căm giận và không phục, cảm thấy Tịch bị mù rồi nên mới chọn tên nhãi ranh này. Tuy nhiên, sau lần gặp mặt tại Hồn Nguyên Đại Thế Giới, La Chinh đứng trước mặt hắn ta đã hoàn toàn lột xác, tên nhóc ấy như được số mệnh chỉ định, chỉ trong thời gian ngắn đã mạnh hơn rất nhiều.

Ít ra biểu hiện của La Chinh đã thuyết phục được Phục Hy và cũng khiến Phục Hy càng thêm kiên định về nhận xét của mình.
Bạn cần đăng nhập để bình luận