Bách Luyện Thành Thần

Chương 3338: Bàn tay khổng lồ

Lý Bôi Tuyết và Phượng Nữ cũng căng thẳng cực độ. Tuy các nàng không tận mắt nhìn thấy người khổng lồ đầu trọc nhưng từng bị bàn tay khổng lồ kia tấn công. Nếu bàn tay khổng lồ kia vồ tới, bọn họ ắt hẳn phải chết! Nhưng hiện tại đã không còn con đường nào để đi…La Chinh khiêng Nguyên Linh Thần Hỏa Tráo, lùi lại từng bước một. Nguyệt Hỏa Nô thì tiến lên từng bước, Ngưng Băng Nô và Huyễn Lôi Nô ở hai hướng khác cũng chậm rãi tới gần.

Ba trăm trượng…

Hai trăm trượng…

Sau khi La Chinh lùi vào phạm vi hai trăm trượng, đám Ngũ Hành Linh Nô đã tiến vào phạm vi tấn công của người khổng lồ đầu trọc.

La Chinh vừa lùi lại vừa quan sát người khổng lồ đầu trọc ở đằng sau. Hắn ta vẫn trợn trừng mắt, duy trì tư thế ban đầu. Trong lòng La Chinh thầm nghĩ người khổng lồ đầu trọc này nhịn giỏi thật đất, chẳng lẽ là muốn một lưới hốt gọn cả đám Ngũ Hành Linh Nô này?

Một trăm trượng…

Năm trăm trượng…

La Chinh liên tục nhìn dáo dác đằng sau, điều này đã khiến đám Ngũ Hành Linh Nô chú ý. Con Nguyệt Hỏa Nô đầu tiên ngay trước mặt hắn cười ha hả: “Thằng nhóc, ngươi liên tục nhìn đằng sau như vậy, ngươi có thể nhìn thấy thứ trong Lãnh Ngục?”

Nguyệt Hỏa Nô, Ngưng Băng Nô và Huyễn Lôi Nô đều biết trong Lãnh Ngục đang nhốt một người khổng lồ đầu trọc. Khi đó, để đưa người này vào Lãnh Ngục, tộc Nguyên Linh đã tốn rất nhiều công sức, Ngũ Hành Linh Nô nghe tộc Nguyên Linh sai phái, cũng đóng góp sức lực.

Người khổng lồ đầu trọc này đã bị nhốt trong Lãnh Ngục, không thể nhúc nhích, cũng không hề có sức uy hiếp. Nhưng sau khi con Nguyệt Hỏa Nô kia nhìn thấy hành động của La Chinh, trong lòng đột nhiên thấy buồn bực. Mấy đốm sáng trong Lãnh Ngục có cái gì đẹp mà xem?

La Chinh tiếp tục lùi về sau, mỉm cười nói: “Đương nhiên có thể”

“Nếu ngươi thấy rõ, vậy ngươi nói thứ trong Lãnh Ngục là gì?” Huyễn Lôi Nô bên trái cười lạnh.

Đương nhiên chúng không tin La Chinh có thể thấy rõ cảnh tượng bên trong Lãnh Ngục.

La Chinh lại chỉ khẽ nheo mắt.

Đây là thời khắc quan trọng nhất…

Cảm xúc của người khổng lồ đầu trọc kia đã bị Nguyên Thủy Thiên Tôn đoán trúng. Sau khi người khổng lồ đầu trọc bị giam cầm, tính tình hắn ta trở nên vô cùng nóng nảy. Đứng ở góc độ của người khổng lồ đầu trọc, hắn ta căm hận tất cả sinh linh trong Bỉ Ngạn. Cho nên ban nãy người khổng lồ đầu trọc vừa mới thức tỉnh đã lập tức tấn công nhằm vào hắn!

Hắn không thể trò chuyện được với người khổng lồ đầu trọc một mặt là vì hắn không thể phát ra ngôn ngữ Phạn văn, một mặt khác là vì người khổng lồ đầu trọc cực kỳ căm hận hắn. Nhưng từ việc người khổng lồ đầu trọc kiên nhẫn chờ đợi đám Ngũ Hành Linh Nô tới gần, có thể thấy hắn ta không hề ngốc…

Điều quan trọng nhất bây giờ là phải khiến người khổng lồ đầu trọc hiểu được rằng hắn là kẻ địch của Ngũ Hành Linh Nô!

Hoặc là người khổng lồ đầu trọc đã biết, nhưng La Chinh phải làm ấn tượng này khắc sâu!

Dù sao kẻ địch của kẻ địch thì cũng xem như đồng bọn.

Trong đầu La Chinh nhanh chóng trò chuyện với Nguyên Thủy Thiên Tôn, sau một nhịp thở, La Chinh đáp: “Trong Lãnh Ngục là một người khổng lồ đầu trọc…”

Câu trả lời này của La Chinh khiến đám Nguyệt Hỏa Nô thoáng sửng sốt, chúng không ngờ La Chinh lại trả lời chính xác! Chẳng lẽ thằng nhóc này có thể nhìn thấy tình hình bên trong Lãnh Ngục?

Trong lúc chúng đang sững sờ thì La Chinh đã nâng Nguyên Linh Thần Hỏa Tráo xông lên trước một đoạn, trong đầu thầm nói: “Nguyên Thủy Thiên Tôn tiền bối, mời ra tay!”

La Chinh nâng Nguyên Linh Thần Hỏa Tráo che chở Phượng Nữ và Lý Bôi Tuyết nên không tiện chiến đấu, hiện tại chỉ có thể nhờ Nguyên Thủy Thiên Tôn ra tay!

Với thực lực mà một luồng khí hồn của Nguyên Thủy Thiên Tôn có được thì tuyệt đối không thể đánh bại Ngũ Hành Linh Nô trong Tam Thập Trọng Thiên, nhưng toàn lực ứng phó, đánh chết một con Nguyệt Hỏa Nô vẫn không thành vấn đề.

Ngay khi La Chinh xông lên, hư ảnh của Nguyên Thủy Thiên Tôn cũng hiện lên, chỉ tay về phía trước một cái.

“Ù!”

Sau khi điều động sức mạnh trong cuộn sách, đầu ngón tay Nguyên Thủy Thiên Tôn bắn ra một tia sáng.

“Vù!”

Tia sáng bỗng chốc xuyên qua linh hạch trong cơ thể của Nguyệt Hỏa Nô gần nhất! Thân thể Nguyệt Hỏa Nô kia đột nhiên run lên, ngọn lửa màu xanh biếc trong cơ thể bắt đầu bùng lên rồi lại hoàn toàn vụt tắt ngay trong khoảnh khắc, áo giáp trên người tan rã, rơi loảng xoảng xuống mặt đất…

Giết chết con Nguyệt Hỏa Nô này chẳng qua chỉ để tỏ rõ lập trường, lấy hành động thực tế để nói cho người khổng lồ đầu trọc rằng La Chinh đứng ở phe đối lập với tộc Nguyên Linh.

Có thể mượn việc này để nhắc nhở người khổng lồ đầu trọc hay không thì phải xem ý trời!

Sau khi đánh chết Nguyệt Hỏa Nô xong, La Chinh lập tức rút lui! Nháy mắt ba người đã xẹt qua khoảng cách năm mươi trượng, đi tới rìa Lãnh Ngục, lùi lại một bước, lập tức rơi vào Lãnh Ngục. Cho dù có sự bảo vệ của Nguyên Linh Thần Hỏa Tráo nhưng ba người vẫn thấy sau lưng lạnh toát.

Trong hoàn cảnh này, La Chinh giết chết một tên đồng bọn của bọn chúng, hơn nữa còn là vỡ linh thạch mà chết, đây là hoàn toàn bỏ mạng! Tất cả Ngũ Hành Linh Nô lập tức nổi cơn thịnh nộ.

“Vù vù vù…”

Chúng không còn ôn hòa tiếp cận như lúc trước nữa mà lao thẳng tới chỗ La Chinh.

“Nhóc con! Ngươi còn dám giãy giụa, chúng ta sẽ không cho ngươi chết một cách thoải mái!” Một Nguyệt Hỏa Nô gào lên.

“Còn chưa ra tay?”

La Chinh ngoảnh đầu nhìn chằm chằm người khổng lồ đầu trọc, không ngờ lại chạm phải ánh mắt của hắn ta, lúc này hắn mới phát hiện trên mặt người khổng lồ đầu trọc mang theo biểu cảm cười như không cười… Giống như mọi hành động mà hắn làm ra đều bị hắn ta nhìn thấu?

Thấy Nguyệt Hỏa Nô càng ngày càng gần, trong lòng La Chinh cũng vô cùng căng thẳng. Nếu người khổng lồ đầu trọc thực sự không ra tay, e rằng hôm nay hắn chỉ có thể chết tại đây!

Lúc Nguyệt Hỏa Nô còn cách La Chinh chừng mười trượng thì vô số đốm sáng trong Lãnh Ngục đột nhiên bay lên! Một đôi tay khổng lồ kéo dài ra khỏi Lãnh Ngục, vồ về phía đằng trước La Chinh!

“Rầm!”

Một tiếng nổ vang lên, hai bàn tay khổng lồ kia đã nện trúng bảy tám Nguyệt Hỏa Nô xông tới trước nhất, đánh văng chúng xuống mặt băng. Bàn tay còn day nghiến xuống mặt băng…

Người khổng lồ đầu trọc từng chiến đấu với tộc Nguyên Linh, biết những sinh linh lửa này hoạt động dựa vào linh hạch. Hắn ta ma sát đè nghiến một hồi, khôi giáp ngoài thân Nguyệt Hóa Nô bị nghiền nát, ngay cả linh hạch trong cơ thể chúng cũng vỡ vụn…

Chờ khi người khổng lồ đầu trọc nhấc tay lên thì trên mặt băng chỉ còn một vài mảnh khôi giáp vỡ vụn, đám Nguyệt Hỏa Nô kia cũng bỏ mạng theo linh hạch bị dập nát.

Ngưng Băng Nô, Huyễn Lôi Nô ở đằng sau bị cú vồ đột nhiên xuất hiện này làm cho sửng sốt. Tư thế xông lên phía trước của chúng đột nhiên dừng lại.

Trong tình huống không ai hạ mệnh lệnh, chúng không biết đối phó thế nào, cả đám đều ngây ngốc đứng yên một chỗ.

“Rầm!”

Đôi tay kia giơ lên, vồ tới phía đầu đám Ngưng Băng Nô với tốc độ không thể nào tin nổi, sau đó giáng xuống thật mạnh như đập chết một con muỗi.

Đám Ngưng Băng Nô thấy bàn tay khổng lồ giáng xuống thì nhanh chóng thay đổi hình thái của bản thân. Nhưng Ngưng Băng Nô cũng giống như Nguyệt Hỏa Nô, đều sống dựa vào linh hạch, chẳng qua Nguyệt Hỏa Nô là hỏa linh hạch còn Ngưng Băng Nô là thủy linh hạch mà thôi.

Bàn tay khổng lồ không ngừng đè ép xuống mặt băng, đám Ngưng Băng Nô cũng theo gót Nguyệt Hỏa Nô.

Sau khi giết chết Ngưng Băng Nô, người khổng lồ đầu trọc lại chuyển mục tiêu tới Huyễn Lôi Nô.

Người khổng lồ đầu trọc này thông minh hơn nhiều so với tưởng tượng của La Chinh. Thậm chí hắn ta còn biết Huyễn Lôi Nô không có linh hạch, muốn giết chết bọn chúng tương đối khó khăn, vì thế bàn tay khổng lồ quơ một cái trên không trung, sau đó lôi đám Huyễn Lôi Nô vào Lãnh Ngục.
Bạn cần đăng nhập để bình luận