Bách Luyện Thành Thần

Chương 3234: Ai mới là chính chủ

“Xoẹt!”Một đường kiếm chém lên lưng Phượng Nữ.

Lúc chém xuống một kiếm này, Phượng Nữ đã sớm đề phòng, trở tay gập lại bẻ gãy trường kiếm của La Chinh thành hai khúc, ngay sau đó lại một nhát thương đâm thẳng ngay đầu La Chinh.

Đối mặt với Phượng Nữ càng lúc càng tức giận, La Chinh lại bình tĩnh lạ thường.

Hắn hơi ngửa đầu về sau đã tránh thoát một thương, lùi về sau lưng Thi Linh Kim Ô.

Cho dù Phượng Nữ muốn truy kích, từng con từng con Thi Linh Kim Ô lại xếp chồng lên nhau ngăn cản đường đi của nàng ta.

Những con Thi Linh Kim Ô này giống như một cánh rừng biết di chuyển, La Chinh là thợ săn mai phục ở bên trong cánh rừng, Phượng Nữ chính là mãnh thú bị kẹt ở trong rừng rậm.

Chỉ cần chờ cơ hội tới, La Chinh thỉnh thoảng lại đâm một kiếm lên người Phượng Nữ.

Một kiếm này không thể làm Phượng Nữ bị thương, nhưng lại tiêu hao Hồn Nguyên Chi Linh bên trong cơ thể Phượng Nữ từng chút từng chút một.

Chỉ cần đâm đủ nhiều kiếm, La Chinh có thể đánh chết nàng ta!

Phượng Nữ chưa từng nghĩ mình sẽ rơi vào tình cảnh quái dị như vậy, những con Thi Linh Kim Ô này linh hoạt lạ thường, bất kể nàng ta trốn về phía nào chúng luôn có thể cản mình lại.

Ban đầu nàng ta để ý đến sĩ diện, không kêu gọi tộc nhân của mình.

Nhưng sau khi bị La Chinh chém ba bốn kiếm, trong lòng Phượng Nữ sinh ra cảm giác nguy cơ.

Nếu tiếp tục không có cách nào rời khỏi nơi này e rằng chết chắc!

Bị một tên tiểu bối ép đến mức này, trong lòng Phượng Nữ vô cùng chua xót.

Nhưng truyền âm của nàng ta sau khi đi ra ngoài như đá chìm đáy biển, những tộc nhân Kim Ô khác đều đang chiến đấu ác liệt, hoàn toàn không ai có thể phân thân ra cứu mình!

“Vèo…”

Lại tránh thoát được một cú vung cánh của Thi Linh Kim Ô, Phượng Nữ khẽ cắn răng, trên đôi cánh lóe ra một luồng sáng huyền ảo.

“Bách Phượng Linh Vũ!”

Sức mạnh huyết mạch của Phượng Nữ lại được thức tỉnh một lần nữa, toàn thân từ trên xuống dưới lóe lên ánh sáng màu xanh nhạt, cả người cũng trở nên vô cùng linh hoạt.

Cánh nàng ta khe khẽ rung lên đã hóa ra trên trăm ảo ảnh.

Chỉ cần phía trước hơi có một khe hở, những ảo ảnh kia đều có thể chui ra ngoài.

Nhìn từ xa dường như thân thể của Phượng Nữ lúc lớn lúc nhỏ, lúc nhiều lúc ít.

Bây giờ nàng ta chỉ một lòng muốn thoát khỏi La Chinh, vạn bất đắc dĩ mới dùng sức mạnh huyết mạch thi triển ra thân pháp bảo toàn tính mạng.

Thân pháp bậc này vô cùng gian trá xảo quyệt, cho dù là nhân vật tầm cỡ sơn chủ cũng không cách nào phân biệt ra được trong thời gian ngắn.

La Chinh thấy đám Phượng Nữ to to nhỏ nhỏ kia, nhất thời cũng hoa mắt.

Nếu như bây giờ vẫn là La Chinh điều khiển những con Thi Linh Kim Ô này sợ là không cản được Phượng Nữ.

Nhưng bây giờ đối thủ mà Phượng Nữ phải đối mặt trên thực tế là Đế Tuấn.

Trên gương mặt anh tuấn của Đế Tuấn hiện lên ý cười…

Bách Phượng Linh Vũ là thần thông thân pháp đặc biệt chỉ tộc Kim Ô mới có, thần thông này do chính ông ta sáng tạo ra.

Tuy Phượng Nữ cực kỳ linh hoạt, huyễn hóa ra các vật cản thị giác nhưng Đế Tuấn nhìn một cái đã nhìn thấu.

“Vù vù vù…”

Tầng Thi Linh Kim Ô ngoài cùng di chuyển một vòng, sau đó là tầng ở giữa, sau đó là tầng Kim Ô ở trong cùng.

Những con Thi Linh Kim Ô này di chuyển cùng nhau, tất cả những phân thân của “Phượng Nữ” lớn lớn nhỏ nhỏ kia đều đã bị phá hỏng cả, còn Phượng Nữ thật sự thì đang xông về một lối đi không lớn!

Xuyên qua lối đi này, nàng ta có thể nhìn thấy bầu trời bên ngoài.

Ngay khi Phượng Nữ cho rằng mình chạy thoát rồi thì có hai con Thi Linh Kim Ô đồng loạt chụp về phía nàng ta.

“Quạ, quạ!”

Bốn móng vuốt khổng lồ của Thi Linh Kim Ô trực tiếp cố định nàng ta ở giữa, không thể động đậy.

Phượng Nữ trợn tròn mắt, nhìn La Chinh chui ra từ phía dưới một con Thi Linh Kim Ô, vẻ mặt nàng ta như thể gặp ma.

La Chinh xách một thanh trường kiếm đi tới, vừa rồi Phượng Nữ đã bẻ gãy thanh trường kiếm của La Chinh, bây giờ trên tay hắn chính là kiếm Đằng Xà.

Hồn Nguyên Chi Linh của nàng ta đã hao tổn hơn một nửa, e rằng không chịu nổi nhát chém của kiếm Đằng Xà.

Đến giờ phút này, cuối cùng Phượng Nữ cũng hiểu ra mình không đấu lại thanh niên trước mặt – kẻ mà hai năm trước, Phượng Nữ dùng ngón tay là có thể dễ dàng nghiền nát…

“Vì sao ngươi có thể phá thân pháp của ta?” Phượng Nữ hỏi.

Nàng ta tạm thời bình tĩnh lại, sự phẫn nộ trong lòng cũng bay biến.

Nhưng La Chinh nhìn thấu Bách Phượng Linh Vũ vẫn là chuyện khiến Phượng Nữ cảm thấy không tưởng tượng nổi.

La Chinh không trả lời câu hỏi của Phượng Nữ, cũng không xuất kiếm chém chết nàng ta, lúc nghe thấy Phượng Nữ hỏi câu này, La Chinh dửng dưng trả lời: “Ta không nhìn thấu thân pháp của ngươi”

“Vậy thì làm sao…” Phượng Nữ càng nghi hoặc không hiểu.

“Người nhìn thấu thân pháp của ngươi là một người khác” La Chinh nói.

“Ai!”

Ở trong mắt Phượng Nữ, người có thể vừa nhìn đã nhìn thấu thân pháp này e rằng chỉ có một mình Đế Tuấn, Đế Tuấn không thể nào ở đây, càng không thể giúp tên nhãi này.

La Chinh không nói một lời, từ trên đỉnh đầu hắn hiện ra một ảnh ảo, chính là bản thân Đế Tuấn.

Đôi mắt linh động của Phượng Nữ trợn to, hàng nghìn suy nghĩ và khả năng bỗng thoáng hiện lên trong lòng nàng ta: “Ngươi là…”

Nàng ta cho rằng đó là tàn hồn của Đế Tuấn, nhưng khí tức lại hơi khác một chút, có điều bản năng của Phượng Nữ lại nói với nàng ta rằng đó chính là bản thân Đế Tuấn không thể nghi ngờ.

“Ta là Hạo Thiên Đế Tuấn” Đế Tuấn trả lời.

Lúc đối mặt với Phượng Nữ, Đế Tuấn để lộ một loại uy nghiêm riêng biệt, loại uy nghiêm này đủ để bất kỳ tộc Kim Ô nào thần phục.

“Nhưng ngươi cũng không phải…”

Trong lòng Phượng Nữ thấy nghi ngờ, nhưng lại không dám.

“Ta không phải Đế Tuấn mà ngươi biết” Đế Tuấn nói: “Ta mới là Hạo Thiên Đế Tuấn thật sự, là con Kim Ô đầu tiên sinh ra trong trời đất này, Đế Tuấn mà ngươi biết chẳng qua chỉ là một hạt giống ta gieo ở thế giới mẹ, là một phân thân của ta mà thôi”

Đế Tuấn ở thế giới mẹ biết lai lịch của bản thân mình, nhưng ông ta chưa từng công khai chuyện về văn minh số bảy mươi bảy.

Phượng Nữ bỗng nhiên nghe được lời giải thích như vậy, có thể tưởng tượng được trong lòng rung động tới mức nào.

Tộc Kim Ô là một thế lực siêu cấp có mức độ thuần phục rất cao, toàn bộ người trong tộc Kim Ô đều phục tùng một mình Đế Tuấn vô điều kiện, nhưng theo như lời vị Đế Tuấn trước mặt, Đế Tuấn trên thế giới mẹ chẳng qua chỉ là phân thân của vị Đế Tuấn trước mặt?”

“Ta, ta không tin!” Trên mặt Phượng Nữ loáng thoáng có vẻ sụp đổ.

Có vài người quanh năm tinh lực dồi dào, ý chí chiến đấu sôi sục, đó là vì người như vậy có niềm tin vô cùng kiên định, niềm tin của Phượng Nữ chính là bản thân Đế Tuấn, một khi niềm tin đó tan vỡ, thật sự còn khó chịu hơn so với giết chết nàng ta.

“La Chinh” Đế Tuấn nói một câu.

La Chinh cầm kiếm đâm xuống, kiếm Đằng Xà sắc bén bộc phát ra sức mạnh vô cùng lớn, “phập” một tiếng đâm xuống bả vai nàng ta.

Thân xác Phượng Nữ mạnh hơn cả những gì La Chinh dự đoán.

La Chinh liên tiếp đâm ra ba kiếm!

Hồn Nguyên Chi Linh của Phượng Nữ cuối cùng cũng mệt mỏi, mà trường kiếm của La Chinh cũng đâm thủng bả vai của Phượng Nữ.

Lúc máu tươi của nàng ta bắn ra, kim quang bỗng lóe lên trong đôi mắt Đế Tuấn, máu tươi đã hóa thành một sợi dây nhỏ màu đỏ lơ lửng ở trước mặt ông ta.

“Phân thân của ta cho ngươi thần thông Mộng Dẫn Hóa Huyết, có thể kích thích tiềm năng của ngươi, nhưng cũng gián tiếp nắm giữ ngươi” Đế Tuấn nói: “Mộng Dẫn Hóa Huyết là thần thông ta sáng tạo ra khi còn trẻ, thần thông này có thiếu sót khá lớn, có điều sau đó thiếu sót ấy đã được ta giải quyết”

Tồn tại như Đế Tuấn tương đương với kỷ nguyên Hỗn Độn còn sống hơn một nghìn năm trong Bỉ Ngạn. Công pháp, thần thông, ý nghĩ đã từng sáng tạo ra đều có đầy đủ thời gian suy diễn, đương nhiên sẽ càng ngày càng hoàn mỹ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận