Bách Luyện Thành Thần

Chương 2417: Luyện

Hoa Thiên Mệnh hơi giật giật mắt, sau đó trả lời: “Lập trường của chúng ta khác nhau”“Lập trường? Lập trường gì?!” Trong mắt Đông Phương Thuần Quân tràn ngập vẻ thất vọng: “Đông Phương Thuần Quân ta đối xử với Thiên Kiếm ngươi đâu tệ!”

Quả thật, Hoa Thiên Mệnh vào đảo nổi của Đông Phương gia đã nhận được không ít tài nguyên bồi dưỡng từ Đông Phương gia. Ít nhất hắn ta cũng có thể vào các cấm địa một cách thuận lợi, thậm chí Đông Phương Thuần Quân còn đích thân tứ hôn cho hắn ta.

Hoa Thiên Mệnh khẽ lắc đầu rồi nói: “Ta không phải tên Thiên Kiếm, ta tên… Hoa Thiên Mệnh, đến từ vũ trụ Đại Diễn”

Câu trả lời của Hoa Thiên Mệnh khiến Đông Phương Thuần Quân thoáng sững sờ, sau đó ánh mắt trở nên sâu thẳm và lạnh lùng hẳn. Ông ta bỗng nở một nụ cười tự giễu: “Vũ trụ Đại Diễn… Ngươi cũng được La Tiêu bồi dưỡng à?”

“Đúng” Hoa Thiên Mệnh trả lời một cách rất kiên định.

“Ha ha ha…”

Tiếng cười của Đông Phương Thuần Quân càng lúc càng lớn. Trong lòng ông ta sinh ra cảm giác thất bại mãnh liệt, nhưng người làm ông ta có cảm giác đó không phải là La Chinh hay Hoa Thiên Mệnh, mà là chính La Tiêu.

“La Tiêu tính toán thật là giỏi, chết lâu rồi mà vẫn có thể tính kế lão phu…” Đông Phương Thuần Quân thì thào.

Vừa dứt lời, đôi mắt Đông Phương Thuần Quân chợt lóe sáng. Âm Dương Sinh Diệt Kiếm trong tay ông ta cao vọt thêm ba mét, sau đó đâm về phía Hoa Thiên Mệnh với tốc độ khó tin.

“Cẩn thận!”

La Chinh biến sắc, ánh lửa của sen đỏ đang quẩn quanh trên Thừa Ảnh kiếm lóe lên rồi đâm ra theo.

Thế nhưng Hoa Thiên Mệnh cách Đông Phương Thuần Quân quá gần, lại còn bị ông ta đánh lén nên nhát kiếm của La Chinh đã chậm một bước rồi.

Hoa Thiên Mệnh vẫn điềm tĩnh như trước, trong đôi mắt lóe ra ánh sáng đặc biệt, trên cơ thể tỏa ra hơi thở khiến người ta khó lòng kháng cự.

Dưới sự ảnh hưởng của hơi thở đó, không ai có thể ra tay với hắn ta.

Nếu là người khác thì sẽ không thể tiếp tục đâm kiếm ra tiếp nữa! Nhưng Đông Phương Thuần Quân chung quy không phải là nhân vật tầm thường, dương hồn của ông ta đã rất gần với Bỉ Ngạn nên mạnh hơn dương hồn bình thường rất nhiều. Hơi thở tòa ra từ người Hoa Thiên Mệnh chỉ khiến động tác của ông ta hơi chậm lại một chút chứ Âm Dương Sinh Diệt Kiếm vẫn tấn công thần tốc như thường.

Chẳng qua, chút thời gian trì hoãn ấy đã giúp Hoa Thiên Mệnh kịp phản ứng.

“Vù!”

“Sấm sét trực diện, chỉ có thể phá!”

Hoa băng bay phất phới quanh Đằng Xà kiếm, đồng thời còn có một tia sét kỳ dị bắn ra.

Lúc còn trong vũ trụ, Hoa Thiên Mệnh không thể phát huy toàn bộ uy lực của Đằng Xà kiếm. Nhưng giờ đã khác xưa, hiện giờ hắn ta đã hơn xa năm xưa rồi!

“Ầm!”

Lúc Âm Dương Sinh Diệt Kiếm và Đằng Xà kiếm giao thoa, Đông Phương Thuần Quân lập tức cảm nhận được hơi thở lạnh lẽo truyền đến tay như muốn đông cứng ông ta vậy. Không chỉ thế, những tia sét kia còn bay ngược lên và chen nhau lao về phía Đông Phương Thuần Quân như thể chúng chính là một con thú răng nanh khổng lồ đang muốn cắn nuốt ông ta!

“Đó là sấm sét trừng phạt của bảng đá thống trị!”

Đông Phương Thuần Quân vừa thấy sấm sét thì lộ vẻ mặt như gặp phải quỷ.

Trong số tất cả thánh nhân, Đông Phương Thuần Quân là người sửa chữa quy tắc nhiều nhất nên đương nhiên rất quen với sấm sét trừng phạt của bảng đá thống trị. Loại sấm sét này là tồn tại không chấp nhận sự kháng cự…

Năm xưa, các thánh nhân đã vắt hết óc nghĩ cách lẩn tránh sự trừng phạt của bảng đá thống trị, nhưng đến giờ vẫn chưa một ai thành công. Do đó, không ít thánh nhân đều bó tay chịu trói khi đối mặt với sấm sét trừng phạt của tảng đá này.

Có lẽ uy lực của sấm sét mà Hoa Thiên Mệnh phóng ra không bằng bảng đá thống trị, nhưng hơi thở của hai loại này lại hệt như nhau.

Cũng vì kiêng kỵ loại sét này mà Đông Phương Thuần Quân đành lui nhanh về sau!

Tuy nhiên, ông ta vừa lui ra sau thì La Chinh ở một bên khác đã nhanh chóng theo sát.

“Xoẹt!”

Nhát kiếm của La Chinh thuận thế đâm đến với uy lực cực lớn.

Đông Phương Thuần Quân thấy khó mà né tránh nên đành nâng kiếm đón đỡ!

“Keng!”

Mũi kiếm va chạm nhau khiến ánh sáng trên thân Âm Dương Sinh Diệt Kiếm lại tối thêm hai phần, chẳng qua Đông Phương Thuần Quân cũng thuận thế hạ xuống để kéo giãn khoảng cách với La Chinh lần nữa.

Tuy nhiên, Hoa Thiên Mệnh đã vòng qua và đâm kiếm vào bên hông của Đông Phương Thuần Quân…

Đông Phương Thuần Quân vốn đã không thể địch lại một mình La Chinh, bây giờ thêm Hoa Thiên Mệnh nên áp lực càng tăng gấp bội!

“Xoẹt xoẹt xoẹt xoẹt…”

Ông ta sử dụng hết mọi thủ đoạn để len lỏi trong khe hở giữa hai người.

Chỉ bàn về chiêu kiếm thì Đông Phương Thuần Quân mạnh hơn hai người, dù sao thời gian sống của ông ta còn dài hơn tổng số tuổi thọ của La Chinh và Hoa Thiên Mệnh cộng lại gấp vô số lần, ông ta cũng đã trải qua đủ loại hiểm cảnh rồi.

Thế nhưng thần thông của La Chinh và Hoa Thiên Mệnh đều bất phàm, huống hồ cả hai còn được thêm uy lực to lớn từ việc dung hợp năng lực của hai cô bé, đến thánh nhân bình thường cũng rất khó để sánh bằng!

Tuy Đông Phương Thuần Quân có thể nhìn thấu tương lai nhưng La Chinh lại có thể đọc được ký ức, vì vậy ông ta khó mà sử dụng năng lực của mình.

Trong phút chốc, Đông Phương Thuần Quân rơi vào tình cảnh cực kỳ nguy hiểm…

* Waka là đơn vị duy nhất tại Việt Nam sở hữu bản quyền tác phẩm Bách luyện thành thần. Các cơ quan, tổ chức, cá nhân khác sao chép, đăng tải tác phẩm là vi phạm bản quyền. Waka sẽ tiến hành truy cứu trách nhiệm theo trình tự pháp luật. Trân trọng!

Mọi người trong liên minh các gia tộc quyền thế cũng đều lo lắng.

Dù sao Đông Phương Thuần Quân cũng là hy vọng duy nhất của bọn họ, những người đang bị nhốt trong này. Bây giờ đến cả Đông Phương Thuần Quân cũng rơi vào hiểm cảnh thì làm sao bọn họ có thể ra ngoài?

“Hừ!”

Đông Phương Thuần Quân đẩy lùi nhát kiếm mà La Chinh chém về phía mình, sau đó biến ra một mũi nhọn màu đen trong lòng bàn tay và đánh về phía Hoa Thiên Mệnh.

“Vèo!”

Mũi nhọn ấy bắn vọt về phía Hoa Thiên Mệnh, khiến hắn ta phải tức tốc né tránh.

Đông Phương Thuần Quân nhân cơ hội đó lùi nhanh về sau, hiện tại ông ta chỉ còn cách ra chiêu hiểm để thoát khỏi hai tiểu bối khó chơi này!

Thế nhưng ông ta vừa lùi ra một khoảng cách nhất định thì bỗng cảm nhận được một sức mạnh không gian bao phủ lấy mình.

Cảnh tượng trước mắt thay đổi, ông ta thấy La Chinh đang vung kiếm chém thẳng vào mình!

“Hàm Thanh Đế! Ngươi!”

Đông Phương Thuần Quân nổi điên ngay lập tức.

Ông ta vất vả lắm mới kéo giãn được khoảng cách, không ngờ lại bị Hàm Thanh Đế đưa đến trước mặt La Chinh thông qua lối đi không gian!

Hàm Thanh Đế đắc ý vô cùng. Mục tiêu của ông ta cũng là thân thể Chân Ma, nhưng ông ta càng muốn đẩy ngã Đông Phương Thuần Quân trong thời khắc mấu chốt.

Động tác của Hàm Thanh Đế làm ánh mắt của cô gái sáng lên.

Hiện giờ nàng ta khó mà chen vào cuộc chiến của ba người bọn họ, nhưng nàng ta có thể sử dụng Thái Hòa Thần Thương giúp La Chinh.

“Keng, keng, xoẹt!”

Âm Dương Sinh Diệt Kiếm của Đông Phương Thuần Quân vốn đã rất tối tăm. Khi đối mặt với thế tiến công hung hăng của La Chinh, cặp kiếm trắng đen rốt cuộc nổ tung thành những mảnh vụn trắng đen và hội tụ vào bát quái khổng lồ bên trên.

Kiếm của La Chinh nhắm thẳng vào Đông Phương Thuần Quân, Hoa Thiên Mệnh cũng ngăn cản đường lui của ông ta.

“Kết thúc” La Chinh thản nhiên nói.

Không hiểu tại sao mà La Chinh lại bình tĩnh đến lạ dù cuối cùng cũng có cơ hội được chính tay đâm kẻ thù.

Đông Phương Thuần Quân nhìn La Chinh chằm chằm, tuy thẳng nhãi này vẫn còn là thanh niên nhưng ông ta lại loáng thoáng thấy bóng dáng La Tiêu trong hắn…

“Kết thúc?” Đông Phương Thuần Quân lẳng lặng thở ra như đã hạ quyết tâm, sau đó bỗng dưng cười như điên: “Tốt… Nên kết thúc rồi!”

Ông ta chợt vung hai tay lên trời, bát quái trên hư không bắt đầu chuyển động lần nữa.

“Thiên địa làm lò, âm dương làm than, vạn vật làm đồng…” Đông Phương Thuần Quân bỗng chắp hai tay lại, lớn tiếng quát: “Ta làm thợ công, luyện!”

“Xoẹt…”

Khí thế trong hư không mạnh hơn trước đây không chỉ bội phần!

Bát quái khổng lồ chuyển động vùn vụt như cối xay, tựa muốn luyện hóa hết tất cả mọi thứ trong hư không…
Bạn cần đăng nhập để bình luận