Bách Luyện Thành Thần

Chương 2778: Nung pháp bảo

Nếu là sắt thép bình thường thì ngay khi bị ánh sáng xanh chiếu xuống, nó đã hóa thành bụi rồi. Thế nhưng hai pháp bảo này được chế tạo từ phong thạch, rắn chắc hơn Bỉ Ngạn Đạo Bảo bình thường nhiều, bị chìm trong ánh sáng xanh lục mà vẫn chẳng hư haoĐại trận Cửu Duyên Luyện Khí vừa mở ra vẫn chưa vững lắm, nhưng chí nửa canh giờ sau, những tia sáng xanh kia đã dần ổn định lại. Bề ngoài của búa chiến tựa như được phết lên một lớp đường, còn mũi kiếm của Phong Loan kiếm cũng có một chút thay đổi.

“Tốc độ này nhanh thật…” La Chinh ngạc nhiên nhìn chằm chằm vào hai món pháp bào.

Tô Do Thần rời khỏi trận nhãn, nói với La Chinh: “Thứ bị nung chảy chỉ là tạp chất trong đó thôi, còn phải lần lượt loại bỏ những tạp chất đó. Quá trình này rất phức tạp, ít nhất phải mất ba ngày. La công tử muốn đợi ở đây suốt hay sao?”

Dùng phong thạch chế tạo pháp bảo còn cần thêm những nguyên liệu khác, bọn họ phải lấy những nguyên liệu này ra.

“Đợi” La Chinh gật đầu, nói.

Không phải hắn không tin tưởng Tô gia nhưng dung dịch phong thạch này quá quan trọng, đương nhiên không thể lơi là.

Hai canh giờ sau, Tô Hữu Tuyết được đưa đến.

Bên cạnh đại trận Cửu Duyên Luyện Khí còn có một phù trận màu máu, cảnh tượng không khác gì lúc ở Bích Vân thành.

Nhưng Tô Hữu Tuyết đã không còn sợ hãi như trước. Có Thần Mạch Đan trợ giúp, huyết mạch của nàng đã tăng tiến rất nhiều, nàng ung dung đi cùng Tô Khoan vào phù trận màu máu.

Từng tia lực huyết mạch của tộc Liệt Cương Ảnh bị rút ra, chui vào hai kiện pháp bảo.

“Lách tách…”

Một sợi tơ bạc bị rút ra từ trong Phong Loan kiếm, biến thành một quả cầu kim loại bạc nhỏ.

“Đây là thép Kiếm Lâm, một nguyên liệu rất quý báu. Ban đầu ta đã tự tay dung nhập nó vào phong thạch, không ngờ vẫn có ngày thu hồi nó lại được” Tô Do Thần thở dài, nói.

Đương nhiên ông rất tiếc cho thanh Phong Loan kiếm này, nhưng nếu La Chinh muốn hòa tan nó thì ông cũng chỉ có thể làm theo ý hắn mà thôi.

“Xì…”

Lại có một sợi tơ vàng bị rút ra từ Phong Loan kiếm, đây là vàng Kim Tằm, cũng rất quý giá.

“Tách…”

Từng loại nguyên liệu bị rút ra khỏi Phong Loan kiếm như kéo tơ bóc kén, hóa thành những quả cầu nhỏ bay lơ lửng xung quanh nó.

Đúng lúc này, búa chiến bên cạnh cũng có động tĩnh.

“Xì…”

Từng sợi tơ đen bị rút ra và nhanh chóng tập hợp lại, hóa thành một khối kim loại đen thể lỏng bé xíu hình giọt nước. Chất lỏng này phát ra mùi cực kỳ khó ngửi, khiến mọi người không nhịn được mà bịt mũi lại.

Thấy chất lỏng kim loại đen này, mấy người Tô Do Thần, Tô Do Danh đều sáng mắt lên.

“La thép Đoán Ma! Gia chủ!”

“Cây búa này lại được chế tạo từ thép Đoán Ma! Chỉ sợ đây là vũ khí được tuồn ra từ tộc Càn Thú! Chẳng trách nó là một cây búa chiến!”

“Đem thép Đoán Ma và phong thạch chế tạo thành loại pháp bảo như này, tộc Càn Thú đúng là phí phạm của trời!”

Tộc Càn Thú cũng là một chủng tộc sinh tồn trong lòng đất. Vì sống dưới lòng đất lâu nên đôi mắt của họ bị thoái hóa, nhưng thân xác lại cực kỳ mạnh mẽ, cũng là một tộc lớn xưng vương xưng bá trong lòng đất.

Tộc Càn Thú giỏi đào xới, trong tay có rất nhiều nguyên liệu mà những tộc khác không thể có được. Nhưng tộc này với tộc Nhĩ Thử là kẻ thù truyền kiếp, đã tranh đấu với nhau vô số năm rồi.

Thép Đoán Ma là nguyên liệu chỉ tộc Càn Thú mới có, cơ bản không có mặt trên thị trường, cho dù có cũng là giá trên trời.

Một cây búa lớn như vậy ắt hẳn phải dung nhập không ít thép Đoán Ma…

Chất lỏng màu đen hình giọt nước ngưng tụ bên người Tô Do Thần càng ngày càng nhiều, Tô Do Thần cũng không nhịn được mà nhìn La Chinh.

Tô gia không nhắc tới chuyện thù lao nhưng một lần vận hành đại trận Cửu Duyên Luyện Khí thật sự tốn kém không ít, nguyên liệu rút ra từ hai món chí bảo tín ngưỡng này đương nhiên sẽ thuộc về Tô gia.

Nhưng thép Đoán Ma rút ra được này có giá trị không tầm thường, Tô Do Thần cũng ngại chiếm nó làm của riêng.

Thật ra La Chinh vốn không muốn những nguyên liệu này, không những thế, hắn sẽ trả thêm một khoản Thần Tinh cho Tô gia.

Hắn chú ý thấy ánh mắt của Tô Do Thần bèn cười nói: “Ta không biết luyện khí, những nguyên liệu này có quý hiếm hơn nữa cũng vô dụng thôi, Tô gia hãy tận dụng hết giá trị của chúng đi”

“Ha ha, La công tử đúng là người hào phóng. Lão phu xin nhận!” Tô Do Thần nhanh chóng đáp lại.

Mấy canh giờ sau, nguyên liệu bên trong pháp bảo đều đã bị rút ra hết, Phong Loan kiếm và búa chiến lơ lửng giữa không trung đã trở nên gồ ghề nhưng vẫn duy trì hình thái vốn có. Dẫu sao chúng cũng được rèn từ phong thạch, mặc dù có hòa thêm nguyên liệu khác vào nhưng phong thạch vẫn không bị thay đổi.

Một ngày sau, thân Phong Loan kiếm đã gãy, đầu của búa chiến thì vỡ một nửa.

Hai ngày sau, Phong Loan kiếm đã hóa thành một đống bùn nát cứng rắn, búa chiến cũng không khác là bao. Mặc dù trông chúng bèo nhèo nhưng thực tế vẫn rất cứng chắc.

Lần này bọn họ không vội bóc lột Tô Hữu Tuyết nên mỗi ngày nàng chỉ tới đây hai ba canh giờ đã bị Tô Khoan dẫn đi.

Đến ngày thứ ba, từ sáng sớm Tô Hữu Tuyết đã có mặt, bắt đầu cống hiến lực huyết mạch của mình.

Mấy canh giờ sau, hai khối bùn nát trôi lơ lửng trong chùm sáng xanh bắt đầu trở nên tơi xốp rồi hòa làm một…

“Bốp!”

Tô Do Thần nhẹ nhàng vỗ một cái, một cái bình nhỏ bắn ra. Ông mở miệng hô: “Thu!”

“Òng ọc…”

Sau khi dung dịch phong thạch được thu hết vào bình, Tô Do Thần liền ném nó cho La Chinh.

La Chinh cầm dung dịch phong thạch nặng trĩu trong tay, chắp tay thành khẩn nói với Tô Do Thần: “Đa tạ gia chủ Tô gia”

Dứt lời, hắn lấy ra một chiếc nhẫn tu di đưa cho ông rồi nói tiếp: “Đại trận Cửu Duyên Luyện Khí là trận pháp luyện khí số một của Thiên Cung, ta nghe Tô Khoan nói mỗi lần vận hành đều tiêu tốn không ít chi phí. Ở đây có hai mươi triệu Thần Tinh, mặc dù không thể bù đắp hết cho chi phí sử dụng đại trận nhưng vẫn mong gia chủ vui lòng nhận cho”

“Hai mươi triệu Thần Tinh…”

Tô gia không thiếu Thần Tinh nhưng La Chinh có thể tiện tay lấy ra hai mươi triệu Thần Tinh cũng khiến Tô Do Thần rất bất ngờ. Tuy nhiên, lúc này ông lại từ chối: “Ngươi là bạn của Tô Khoan, còn từng cứu mạng nó nữa, chút chuyện nhỏ này sao có thể thu Thần Tinh của ngươi?”

La Chinh lại vẫn kiên trì muốn trả. Hai người đẩy qua đẩy lại một hồi thì Tô Do Thần đột nhiên nói: “Đúng rồi, còn chưa đến một ngày nữa là đến đại hội Thiên Ba Đình. Tô gia ta không thể nhận hai mươi triệu Thần Tinh này nhưng xin La công tử giúp Tô gia thêm uy có được không?”

“Thêm uy?” La Chinh hơi sửng sốt.

“Đúng vậy. Đại hội Thiên Ba Đình là một ngày quan trọng với các gia tộc sinh sống xung quanh Minh Hồ. Ngày hôm đó, con cháu các nhà sẽ lên đài tỷ thí. La công tử vừa vặn là tinh nhuệ của Thiên Cung, hẳn thực lực cũng không kém” Tô Do Thần nói.

Lần này La Chinh tới đây là vì dung dịch phong thạch, không có hứng thú gì với việc lên đài tỷ thí nên hắn vẫn nghiêng về phương án trả Thần Tinh hơn.

Ngay lúc này, Tô Khoan cũng nói: “Đúng rồi, kỳ chủ! Đại hội Thiên Ba Đình rất vui! Đó là ngày lễ lớn ở Minh Hồ, không thể bỏ qua!”

Đối mặt với lời mời nhiệt tình của hai cha con, cuối cùng La Chinh vẫn đồng ý.

Lấy được dung dịch phong thạch làm tâm trạng của La Chinh khá phấn khích. Sau khi trở lại hậu viện Tô gia, hắn lật tay tạo một kết giới cấm chế, đồng thời cởi áo mình ra.

Hắn mở nắp bình, dung dịch phong thạch liền chậm rãi bay ra.

Mỗi viên phong thạch đều có kích thước cố định, dung dịch phong thạch lần này đương nhiên nhiều gấp đôi lần trước.
Bạn cần đăng nhập để bình luận