Bách Luyện Thành Thần

Chương 220: Quyết tâm

“La Chinh huynh thông qua khảo hạch, thăng chức lên đệ tử nội môn Tiểu Vũ Phong chúng ta, bên này vẫn là phải chúc mừng huynh trước!” Tả Vân cườiLa Chinh khoát khoát tay nói: “Tả Vân huynh đa lễ rồi, nghe Lâm Canh nói, huynh tìm ta tới đây là vì bàn bạc chuyện đại hội toàn phong?”

Tả Vân gật đầu: “Đúng vậy. Có câu biết địch biết ta trăm trận trăm thắng, La Chinh huynh luôn ở ngoại môn, có một số chuyện e là vẫn chưa rõ. Về chuyện này, thực ra cũng là một vị đạo sư gợi ý cho ta làm, để chúng ta thương lượng một chút sách lược trong đại hội toàn phong”

“Có thể có sách lược gì? Những phong khác mạnh như vậy, chúng ta có lợi hại đến đâu thì cũng giành được thứ hạng gì chứ? Cùng lắm là đến góp vui một ngày…” Một vị đệ tử nội môn nói. Hắn ta vẫn không phục chuyện La Chinh hiện tại là kẻ mạnh nhất nội môn Tiểu Vũ Phong, hàm ý chính là châm chọc thực lực La Chinh không đủ.

Tả Vân khẽ cau mày, lại nói: “Võ giả thi đấu, thành bại là do người. Tuy Tiểu Vũ Phong chúng ta không mạnh, nhưng mọi việc đều do con người, nếu vẫn chưa xuất chiến đã mất đi khí thế, như vậy tương lai chúng ta làm sao tiến lên trên con đường võ đạo?”

Nghe lời nói của Tả Vân, La Chinh cũng gật đầu, trong lòng tự nhiên vô cùng tán thành.

Thực lực là một phương diện nhưng khí thế cũng là một phương diện. Là một võ giả không phải là không thể thua, mà là không sợ thua, không nhận thua. Con đường võ giả trăm khổ ngàn khổ, nếu không nắm giữ tâm niệm mạnh mẽ, làm sao có thể đi xa hơn trên con đường này?

La Chinh thấy Tả Vân cùng lắm chỉ hơn mình hai tuổi, vậy mà lại có thể tu luyện tới Tiên Thiên Đại Viên Mãn, cũng được xem như kỳ tài thiên phú. Có điều hắn có thể đạt được thành tựu như vậy, thiên phú dĩ nhiên quan trọng, nhưng tâm thái lại càng quan trọng hơn!

Tả Vân nói vậy, vị đệ tử nội môn kia cũng không lên tiếng nữa. Dù gì trong nội môn, Tả Vân tồn tại giống như một người lãnh đạo. Ý của hắn cũng không phải nói Tả Vân, mà là chỉ La Chinh, nhưng nếu Tả Vân đã giúp La Chinh phản bác, hắn còn có thể bắt bẻ gì chứ?

“Ta muốn biết, trong đại hội toàn phong, thực lực của đám đệ tử đó rốt cuộc mạnh ra sao?” La Chinh đặt câu hỏi đầu tiên.

Câu hỏi của La Chinh, rõ ràng có chút ấu trĩ.

Đại hội toàn phong ba năm một lần của Thanh Vân Tông, cơ bản đều có ghi chép. Những tư liệu này cũng không phải thứ gì bí mật, ngược lại rất ít người không rõ.

Một vị đệ tử nội môn khác đại khái lại định buông lời châm biếm, nhưng Tả Vân lại chặn trước nói: “Thời gian La Chinh huynh gia nhập vào Thanh Vân Tông chúng ta quá ngắn, chỉ chú tâm vào tu luyện, nên đại khái không hiểu những thứ này, đây cũng là lý do vì sao ta mời La Chinh huynh đến đây một chuyến. Quy tắc của đại hội toàn phong và đối thủ mà chúng ta sẽ gặp phải, ta sẽ cùng La Chinh huynh đi chi tiết một lần”

Tả Vân lập tức nói chân thành.

Đại hội toàn phong, ba mươi ba phong đều sẽ tham gia, nhưng số người mỗi phong phái ra đều không giống nhau, Thiên Nhất Phong là nhiều nhất, Tiểu Vũ Phong thì ít nhất.

Ngoài đệ tử của ba mươi ba phong ra còn có những vị trí đặc biệt, những vị trí này là giữ cho những đệ tử thân truyền.

Trong Thanh Vân Tông, đệ tử thân truyền được coi là hàng đệ tử cấp cao nhất, bọn họ có sư phụ cố định chỉ điểm, có tài nguyên phong phú bồi dưỡng, thực lực tiến bộ nhanh chóng.

Trong đệ tử thân truyền cũng có một bộ phận đệ tử có thiên phú rất cao nhưng hiện tại thực lực vẫn còn thấp, có điều đệ tử thân truyền đều cường hãn hơn nhiều so với đệ tử của ba mươi ba phong.

Vì vậy dường như mười xếp hạng đầu của mỗi kì đại hội toàn phong đều sẽ bị những đệ tử thân truyền kia nhận hết.

Mà đệ tử của ba mươi ba phong dù có nổi bật hơn người, dù có thực lực mạnh mẽ, cao nhất cũng chỉ có thể đạt được thành tích trong khoảng xếp hạng hai mươi.

Cho nên cái gọi là đại hội toàn phong, trên thực tế chỉ là tranh giành xếp hạng tốp 20.

Có điều những phong giống như Tiểu Vũ Phong, thực lực bản thân vừa yếu lại càng khó bồi dưỡng ra cao thủ, nếu có thể may mắn nằm trong tốp một trăm, đã coi như không tồi rồi.

Cứ so sánh với Chung Lâu Phong xếp thứ ba mươi hai, ở kì đại hội toàn phong lần trước, chỉ có một vị đệ tử nội môn lọt vào tốp một trăm, xếp thứ chín mươi bảy, nhưng chính thứ tự của vị đệ tử này đã giúp Chung Lâu Phong vượt qua Tiểu Vũ Phong.

“Tốp một trăm? Tả Vân huynh có nắm chắc sẽ lọt vào không?” La Chinh đan chéo ngón tay vào nhau hỏi.

Tả Vân khẽ cười: “Nói thật lòng, không nắm chắc lắm”

“Tiên Thiên Đại Viên Mãn mà đến tốp 100 cũng không vào được?” Lông mày La Chinh dựng lên.

“Cũng không thể nói như vậy, cho nên ta chỉ có thể nói không nắm chắc. Những phong khác, ví dụ như Thiên Nhất Phong phái ra hơn bốn mươi người, mà trong những người này yếu nhất cũng là Tiên Thiên Đại Viên Mãn, trong đó thậm chí còn có một số ít đệ tử nội môn đã đột phá Chiếu Thần Cảnh, nếu vận khí không tốt, phân ở cùng một nhóm với bọn họ, điều này…” Tả Vân lại lắc đầu.

So sánh Tiểu Vũ Phong với Thiên Nhất Phong thì chỉ có thể nói là một cái trên trời, một cái dưới đất.

Trong Thiên Nhất Phong, cho dù là Tiên Thiên Đại Viên Mãn cùng cảnh giới với Tả Vân cũng không chắc có tư cách tham gia đại hội toàn phong. Như vậy cũng có thể tưởng tượng ra, bốn mươi ba cao thủ được chọn ra từ một đám Tiên Thiên Đại Viên Mãn kia, thực lực tuyệt đối không yếu.

Nhìn lại Tiểu Vũ Phong, mạnh nhất về cảnh giới cũng chỉ có một mình Tả Vân…

Cặp mắt La Chinh khẽ híp lại, yếu nhất đều là Tiên Thiên Đại Viên Mãn, đích thực là khó giải quyết, hơn nữa trong đó còn có cường giả Chiếu Thần Cảnh. Trong các đệ tử tham gia còn có… đệ tử thân truyền giống như Vương Yến Diêu!

Thực lực của những đệ tử thân truyền này càng quỷ thần khó lường hơn.

Bản thân mình có thể đi đến đâu trong đại hội toàn phong?

Thêm nữa năm đó, muội muội của mình – La Yên rốt cuộc mạnh cỡ nào? Trong nhiều người như vậy, đưa Ngọc Nữ Phong ở phía sau lên vị trí thứ hai, điều này cần thực lực mạnh bao nhiêu? Vì sao La Yên lại mạnh như vậy?

Nhất thời các bí ẩn thi nhau nổi lên trong lòng La Chinh. Những bí ẩn không lời giải đáp này cũng không thể nghĩ ra câu trả lời trong chốc lát, đương nhiên La Chinh sẽ không để chúng gây ảnh hưởng, lập tức hỏi lại: “Tả Vân huynh, đại hội toàn phong ngoại trừ vị trí thứ hạng của ba mươi ba phong ra, còn có giải thưởng gì nữa không?”

“Giải thưởng? Khà khà, giải thưởng dĩ nhiên là có. Có điều…” Tả Vân lắc đầu: “Mục tiêu của chúng là chỉ là lọt vào tốp 100, giải thưởng trong mỗi kì đại hội toàn phong cơ bản đều bị đệ tử thân truyền giật hết, không liên quan gì tới chúng ta”

Tả Vân không phải là người tự coi nhẹ mình, cho dù thực lực không đủ, hắn cũng sẽ không dễ dàng bỏ cuộc. Nhưng sự khác biệt thực lực quá lớn ở ngay trước mắt, Tả Vân hiểu những giải thưởng đó không hề có liên quan tới bản thân. Dựa theo quy tắc của đại hội toàn phong, giải thưởng chỉ phát cho hạng sáu trở lên mà thôi. Ai có thể là đối thủ của đệ tử thân truyền?

Hắn vẫn tiếp tục nói: “Giải thưởng của đại hội toàn phong rất mê hoặc lòng người. Người đứng đầu sẽ được thưởng một viên Thanh Hư Đan! Không chỉ như vậy, còn có thể được tặng một thanh tiên khí trong Thanh Vân Tông, và đi một chuyến lên Thanh Vân Lộ!”

“Thanh Hư Đan, Thanh Vân Lộ…” La Chinh thì thào nói.

Hai thứ này rất nổi danh, dĩ nhiên không cần Tả Vân phải giải thích nữa.

Thanh Hư Đan kia là một loại thánh dược, nghe nói sau khi vào Chiếu Thần Cảnh, muốn tiếp tục đột phá thì bắt buộc phải dựa vào Thanh Hư Đan. Vậy nên tưởng tượng cũng biết Thanh Hư Đan này có giá thế nào?

Nghe nói với khả năng của Thanh Vân Tông cơ bản là không chế tạo ra được Thanh Hư Đan, mà phải dựa vào sự ban phát của Vân Điện, mỗi năm cũng chỉ có bảy tám viên Thanh Hư Đan được Vân Điện phát ra.

Trong Thanh Vân Tông, nhiều chân nhân, đường tọa, trưởng lão như vậy, có ai không cần Thanh Hư Đan để phá bình cảnh của bản thân?

Từ đó có thể nhìn ra Thanh Hư Đan quý giá cỡ nào.

Ngoài Thanh Hư Đan còn có Thanh Vân Lộ…

Thanh Vân Lộ đại khái là một nơi thử luyện, một nơi khảo hạch.

Trong thử luyện có thể có cơ duyên to lớn, hơn nữa sau khi đi qua Thanh Vân Lộ là có thể có được sự ủng hộ của Vân Điện, mà Vân Điện là một con quái vật to lớn đứng trên cả Thanh Vân Tông, một khi có tư cách gia nhập, thân phận sẽ khác đi rất nhiều.

Nói khó nghe thì cho dù là Hoàng đế Tô Khiêm của vương triều Phần Thiên cũng chỉ là đệ tử của Vân Điện mà thôi. Tô Khiêm là cửu ngũ chí tôn, nhưng gặp người của Vân Điện vẫn phải cung kính, từ đó có thể tưởng tượng ra địa vị của Vân Điện cao cỡ nào.

“Thanh Hư Đan và Thanh Vân Lộ chỉ ai có đứng đầu mới được sao?” La Chinh lại hỏi.

“Thanh Hư Đan là đứng đầu mới được, có điều đi Thanh Vân Lộ… thì dựa theo lệ cũ, người trong tốp ba mỗi một kì đại hội toàn phong đều có tư cách bước vào Thanh Vân Lộ tiến hành thử luyện” Tả Vân thấy La Chinh có hứng thú với giải thưởng như vậy, trong lòng cũng bắt đầu nghi hoặc, không phải La Chinh thực sự có ý định xông vào tốp ba đấy chứ?

Tốp ba mỗi lần đại hội toàn phong cơ bản đều đã bị đệ tử thân truyền bao trọn rồi. Có thể nói trận tranh đấu xếp hạng mười trở lên không dành cho đệ tử ba mươi ba phong!

Đệ tử của ba mươi ba phong mà muốn đi trên Thanh Vân Lộ quả thực là đang nằm mơ.

Với sự tu dưỡng của Tả Vân, đương nhiên sẽ không mở miệng phá vỡ giấc mộng của La Chinh, hắn chỉ nghĩ trong lòng như vậy, nhưng miệng tuyệt đối sẽ không nói ra.

Có điều những đệ tử mặc trường bào đen khác thì không nhịn được nữa, một vị cười nói: “La Chinh, lẽ nào huynh còn muốn đi Thanh Vân Lộ?”

Ánh mắt La Chinh phóng qua, lông mày giương lên: “Làm sao? Không được sao?”

“Khà khà…” Nếu không phải La Chinh phô ra thực lực biến thái kia và thân phận đứng đầu nội môn Tiểu Vũ Phong hiện tại, vị đệ tử trường bào đen này e rằng muốn cười lớn tại chỗ.

Trên mặt mấy vị đệ tử khác đều chứa ý cười, phần nhiều trong đó đều mang theo hàm ý chế nhạo.

Tả Vân cũng chỉ có thể vòng vo cho qua, nhẹ giọng nói: “Cố gắng là tốt, cố gắng là tốt…”

Cho dù thế nào, hôm nay La Chinh cũng hiểu được một số thông tin cơ bản trong đại hội toàn phong từ chỗ Tả Vân.

Muốn đánh bại đệ tử của ba mươi ba phong trong đại hội toàn phong, cộng thêm những đệ tử thân truyền kia, độ khó không phải lớn bình thường.

La Chinh đứng ở cửa phòng mình nhìn bầu trời đầy sao, cặp mắt của hắn sáng lên. La Yên khi đó có thể dựa vào năng lực của bản thân, đưa Ngọc Nữ Phong lên vị trí thứ hai, bản thân người ca ca này sao có thể thua muội?

Thanh Hư Đan, ta nhất định muốn. Thanh Vân Lộ, ta cũng buộc phải đi!

Quyết tâm của La Chinh giống như một luồng thánh hỏa, hừng hực cháy trong lòng!
Bạn cần đăng nhập để bình luận