Bách Luyện Thành Thần

Chương 2093: Dải ánh sáng màu đỏ

Thần vực rộng lớn ngoài sức tưởng tượng đã thay đổi tư thế và phương hướngMột chuyện không thể tưởng tượng nổi như vậy lại có thể làm được dễ dàng chỉ bằng cách sử dụng những vòng tròn này.

La Chinh cũng chỉ có thể cảm thán, người xây dựng nên Thần vực này quả là có bàn tay kỳ diệu!

Lúc này đây, hắn còn có chút cảm giác thành tựu.

“Nhưng Thần vực dựa vào sức mạnh gì để có thể bay lượn trong Hỗn Độn?”

Trong bảy vòng tròn này, hai cái ở trên đầu là để mình thu được một tầm nhìn bao la bát ngát.

Bốn vòng tròn ở hai tay và hai chân là để khống chế tư thế của Thần vực.

Một vòng tròn còn lại ở bên hông mình…

Lúc này La Chinh không chút do dự phóng thần thức ra ngoài, xâm nhập vào trong vòng tròn!

Sau khi kết nối với vòng tròn ở hông, hắn đột nhiên cảm nhận được bốn luồng dao động sức mạnh mênh mông cuồn cuộn!

“Những dao động sức mạnh này thật là khinh khủng…”

Dao động năng lượng khổng lồ ấy hoàn toàn vượt ra khỏi nhận thức của La Chinh, có thể nói là hắn không thể nào nhìn ra bốn luồng năng lượng này mạnh đến mức nào!

Hơn nữa, hắn cảm giác được một cách rõ ràng rằng bốn luồng sức mạnh này đến từ bốn góc Thần vực.

“Phù Tang, Nhược Mộc, Tầm Mộc, Kiến Mộc! Mình có thể điều động sức mạnh của bốn đại thần mộc thông qua vòng tròn này! Thì ra là thế… Bốn đại thần mộc giống như động lực của chiếc ‘thuyền’ này, cũng là mái chèo của chiếc thuyền, có thể lên tục cung cấp nguồn năng lượng vô tận khiến cho Thần vực có thể bay lượn trong Hỗn Độn!”

Đông Phương gia, Kiếm tộc, gia tộc Huyền Nguyệt…

Tuy ba đại gia tộc đã chiếm cứ Phù Tang, Nhược Mộc và Tầm Mộc, nhưng chẳng qua bọn họ chỉ có được một vài nơi cư trú trong thần mộc mà thôi, căn bản không thể sử dụng sức mạnh bên trong thần mộc.

Muốn sử dụng bốn đại thần mộc này cũng chỉ có thể sử dụng vòng tròn bên hông để điều khiển!

Sau khi hiểu rõ tường tận, dường như mọi thứ đều trở nên đơn giản.

Thông qua vòng tròn bên hông, La Chinh bèn phóng bốn năng lượng thần mộc ra ngoài.

Chẳng mấy chốc, bốn góc Thần vực đột nhiên phun ra bốn dòng nước xiết về phía bên dưới Hỗn Độn.

Bốn dòng nước này có màu sắc khác nhau, nhưng từ khoảnh khắc những dòng nước này bắt đầu phun trào thì tốc độ rơi xuống của Thần vực đã dần chậm lại.

“Sức mạnh thật lớn… Bốn luồng sức mạnh này đã hóa giải quán tính rơi xuống của Thần vực. Thần vực đã dừng lại trong Hỗn Độn, đồng thời bắt đầu từ từ bay lên! Quá thần kỳ!” La Chinh phấn khích reo lên.

Cuối cùng thì nhiệm vụ Vũ Thái Bạch giao cho mình cũng hoàn thành rồi. Tiếp theo chỉ cần thong thả chờ đợi là được!

Nhưng hắn còn chưa rời khỏi những vòng tròn này mà vẫn đứng ở phạm vi tầm nhìn có thể quan sát Thần vực, nhìn Thần vực dần dần bay lên.

Có điều, sau đó hắn đột nhiên cảm giác phía dưới lóe lên một đốm sáng màu đỏ…

Người phàm trong vũ trụ ngẩng đầu nhìn lên bầu trời sẽ chỉ thấy ánh sao nhỏ như lỗ kim, đó là bởi vì cách nhau quá xa xôi, song trên thực tế sao trời lớn vô số lần so với tưởng tượng của con người.

Mà ở trong Hỗn Độn, khoảng cách càng phóng đại gấp mười vạn lần, trăm vạn lần!

Đốm sáng màu đỏ kia là từ đỉnh một chiếc xương thú dưới đáy Hỗn Độn phóng tới, vậy mà La Chinh chỉ cần liếc mắt là thấy được, chỉ thế thôi đã có thể tưởng tượng đốm sáng đỏ này chói đến mức nào?

La Chinh tò mò quan sát, sau đó thấy được từ trong đốm sáng màu đỏ này tỏa ra một dải ánh sáng màu đỏ. Dải ánh sáng ấy đang nhanh chóng kéo dài về phía Thần vực bằng tốc độ có thể thấy được bằng mắt thường!

“Đây là vật gì, tốc độ nhanh như vậy…”

Con ngươi trong mắt La Chinh nở ra thật to.

Khoảng cách giữa Thần vực và đáy Hỗn Độn vẫn còn rất xa! Nhưng chỉ trong thời gian một nén nhang, dải ánh sáng màu đỏ này đã vượt qua khoảng cách dài như vô tận mà phóng tới Thần vực!

La Chinh không biết rõ dải ánh sáng màu đỏ này là gì, nhưng có nhìn thế nào đi chăng nữa cũng cảm thấy đây không phải dấu hiệu tốt lành…

“Nhanh lên, chạy mau!” La Chinh cắn răng.

Nhờ vào vòng tròn bên hông, hắn thúc đẩy bốn đại thần mộc bộc phát ra càng nhiều năng lượng.

Đáng tiếc, một vật thể khổng lồ như Thần vực, cho dù muốn giảm tốc độ hay tăng tốc độ thì đều cần một quá trình khá dài.

Bất kể La Chinh có thúc đẩy thế nào đi chăng nữa, Thần vực vẫn giống như một con ốc sên chậm rì rì từ từ leo lên phía trên.

Mà tốc độ lan tràn của quầng sáng lại nhanh hơn rất nhiều so với tốc độ đi lên của Thần vực!

Qua một lúc lâu sau, cuối cùng dải ánh sáng màu đỏ này cũng bao quanh bề mặt Thần vực, giống như một con rắn nhỏ uốn lượn bên ngoài Thần vực.

Lại mất thêm một canh giờ, dải ánh sáng màu đỏ đã quấn thành một vòng tròn bao quanh Thần vực.

La Chinh trơ mắt nhìn cảnh tượng này, bản thân hắn cũng không có cách nào khác!

Trước khi hắn điều chỉnh phương hướng, Thần vực vẫn duy trì xu thế rơi xuống, hơn nữa có lẽ đã rơi xuống như vậy rất nhiều kỷ nguyên thần rồi.

Trong khoảng thời gian dài như vậy, dải ánh sáng màu đỏ không hề xuất hiện.

Hắn vừa điều chỉnh phương hướng để Thần vực khỏi phải nhận lấy kết quả cuối cùng là rơi nát thì phía dưới lại đột nhiên xuất hiện một dải ánh sáng cuốn lấy Thần vực.

Quá đúng lúc…

“Có người không muốn để chiếc thuyền Thần vực này rời đi…” La Chinh khẽ thì thầm.

Nhưng sinh linh dưới đáy Hỗn Độn là sự tồn tại cấp độ nào? Mục đích của bọn chúng là gì?

Lẽ nào kẻ phóng dải ánh sáng ra là người thuộc phe Đông Phương Thuần Quân, thậm chí có thể là cường giả Bỉ Ngạn cảnh đứng đằng sau Đông Phương Thuần Quân…

Chỉ trong nháy mắt, trong lòng La Chinh đã cho ra vô số suy đoán.

Vốn còn đang chìm đắm trong vui sướng vì vừa hoàn thành nhiệm vụ, giờ thấy cảnh tượng như vậy, La Chinh bỗng có cảm giác thất bại trong gang tấc.

Hắn tiếp tục thúc đẩy năng lượng bốn đại thần mộc, cố gắng thoát khỏi dải ánh sáng này.

Thần vực tiếp tục bay lên, dần dần kéo dải ánh sáng màu đỏ này thành một đường thẳng tắp. Nhưng mặc kệ La Chinh có bạo phát năng lượng bốn đại thần mộc như thế nào đi chăng nữa, thậm chí dùng cả tay cả chân khiến Thần vực xoay trái xoay phải, nhưng vẫn không thể kéo đứt dải ánh sáng màu đỏ kia, chỉ có thể giữ nguyên tư thế hiện tại, tiếp tục lơ lửng trong Hỗn Độn.

“Phiền rồi đây…”

Trên mặt La Chinh đầy vẻ bất đắc dĩ.

Quá trình thử nghiệm của La Chinh cũng đã gây ra hỗn loạn ở một mức độ nhất định tại Thần vực.

Dù sao sự rung chuyển trên diện rộng tại Thần vực vẫn gây ra rắc rối không nhỏ, ví dụ như nước ở một vài sông hồ lớn đã chảy ngược dòng gây ra lũ lụt, thậm chí nước biển màu sắc sặc sỡ trong biển Thời Gian cũng trào ra một phần khá lớn!

Cả thần dân lẫn các chân thần đều hoảng loạn không yên.

Vũ Thái Bạch và La Yên đang chờ đợi tại Nhược Mộc cũng đưa mắt nhìn nhau.

“Vì sao Thần vực lại rung lắc dữ dội như vậy?” La Yên hỏi.

Vũ Thái Bạch cũng nhíu mày: “Đáng lẽ không phải vậy…”

Tuy Vũ Thái Bạch chưa từng rời khỏi Thần vực, nhưng thông qua sư tôn, tầm hiểu biết của hắn còn nhiều hơn một số thánh nhân.

Thần vực chấn động với biên độ như vậy chắc chắn không bình thường! Không biết trong quá trình điều khiển Thần vực, La Chinh đã gặp phải chuyện gì?

Sau khi thử mấy lần, cuối cùng La Chinh chỉ đành từ bỏ.

Hắn rút thần thức trở về, bảy vòng tròn lại dính xuống mặt đất như lúc ban đầu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận