Bách Luyện Thành Thần

Chương 3705: Đối tượng không giết chết được

Ngay cả Cơ Hiên Viên cũng phải sợ sức mạnh của Quyết Sinh Tử thánh đạo này. Sức mạnh chất chứa trong đó mạnh tới mức không có đạo lý. Bất cứ ai bước vào trong đó cũng đều đi về phía mình mà không thể tự chủ đượcKhông có giãy giụa, cũng chẳng có hy vọng… Dường như bọn họ đều cam nguyện chịu chết, tự đi tới con đường diệt vong.

Nếu nói đây là một loại sức mạnh huyết mạch thì chẳng bằng nói nó giống với một loại tín vật Bỉ Ngạn cường đại loại thần bí nào đó. Nếu bản thân không cẩn thận đi vào trong đó, đồng nghĩa với việc đi tới con đường chết.

Bất kể như thế nào, Quyết Sinh Tử thánh đạo chính là đòn sát thủ mạnh nhất của Cơ Hiên Viên. Trong lần đối mặt với Tà Thần này, hắn ta đã ném nó ra mà không hề do dự.

Tà Thần từ từ đi trong hư không tới giống như một con rối bị điều khiển bởi những sợi dây, âm u đầy tử khí. Thân thể của Tà Thần đang dần dần biến thành từng sợi khói đen rồi nhanh chóng biến mất. Đầu tiên là tóc, rồi tới máu thịt. Chẳng bao lâu chỉ còn một bộ xương khô tiến tới, cuối cùng bộ xương khô cũng biến thành một sợi khói đen rồi biến mất.

“Cứ chết như vậy sao?” Thần Nông kinh ngạc nói.

“Người bước vào đạo này không ai sống sót được” Cơ Hiên Viên nói.

“Không biết ta có thể đối kháng không?” Không tò mò hỏi.

“Với thân thể của Không đại nhân, có lẽ ngài có thể đi xa hơn một chút. Nhưng ngài vẫn chẳng thể tránh khỏi cái chết” Cơ Hiên Viên nói với giọng khẳng định.

Thần Nông tiếc hận nói: “Đáng tiếc Tà Thần lại chết như vậy…”

Dựa theo ý tưởng của Mục Linh đại nhân thì tốt nhất là có thể khống chế Tà Thần. Không ngờ Cơ Hiên Viên lại dùng Quyết Sinh Tử thánh đạo để giết chết Tà Thần.

Trên Hắc Thuyền, lão thuyền trưởng và Thần Đồ tỏ ra vô cùng lo lắng, sâu trong đồng tử của hai người đều toát ra vẻ hoảng sợ.

Tà Thần bị Cơ Hiên Viên xử lý như vậy sao?

Không thể kết luận quá sớm được…

Trước đây, lúc Tà Thần dung hợp năng lượng thần đạo, hắn ta đã tránh được trận nổ của năng lượng cực hóa mà không hề bị tổn hại chút nào, sau đó xuất hiện trước mặt bọn họ một lần nữa. Vấn đề là lần này Tà Thần đi trên Quyết Sinh Tử thánh đạo kia, thân thể bị tan vỡ từng chút một, bọn họ thấy rất rõ ràng.

Tú Châu đứng trên boong thuyền không nói lời nào. Tú Châu không biết đã xảy ra chuyện gì nhưng nàng ta chỉ nhận định một kết quả, đó là Tà Thần chưa chết!

“Chúng ta có cần rời đi không?” Thần Đồ nhỏ giọng hỏi lão thuyền trưởng.

Lão thuyền trưởng cười khổ đáp: “E rằng chúng ta muốn rời đi cũng không dễ dàng…”

“Vù!”

Ông ta bắt đầu nhẹ nhàng vuốt ve Vòng Tròn Giáng Lâm. Lão thuyền truyền chỉ có thể đặt hy vọng vào Thông Thiên giáo chủ khi phải đối mặt với Cơ Hiên Viên, Thần Nông và Không. Vấn đề là lúc trước ông ta tiến vào Bỉ Ngạn nhưng không tìm được Thông Thiên giáo chủ. Bây giờ, lão thuyền trưởng muốn giáng lâm y xuống cũng không dễ.

Huyễn cảnh hư không bắt đầu tiêu tan, thân thể to lớn của Không lại giấu kín trong không gian một lần nữa. Cơ Hiên Viên và Thần Nông thì lướt về phía Hắc Thuyền ở trước mặt.

“Lâu ngày không gặp, từ khi chia tay tới giờ thuyền trưởng không gặp vấn đề gì chứ?” Cơ Hiên Viên mỉm cười nói.

Trong trận chiến ở Lê Sơn, Hắc Thuyền đột nhiên xuất hiện cướp Quỷ Thanh đi, coi như đập tộc Hữu Hùng một gậy. Món nợ này không thể nói là nhỏ được.

Lão thuyền trưởng chắp tay với Cơ Hiên Viên và đáp: “Mấy tháng rồi, thực lực của Đế Hồng Thị đã tinh tiến tới mức này rồi, lão hủ tự cảm thấy không bằng”

Ý cười trên mặt Cơ Hiên Viên càng đậm hơn: “Sao lão thuyền trưởng lại khiêm tốn thế, ta còn muốn luận bàn với ngươi một chút đấy. Mong rằng lão thuyền trưởng chỉ giáo cho”

“Ta thật sự không phải đối thủ của ngươi” Lão thuyền trưởng đột nhiên trả lời một cách ngay thẳng, ông ta nói như vậy đã rất rõ ràng, muốn chém muốn róc thịt tùy ý ngươi.

Cơ Hiên Viên nghe xong thì nụ cười trên mặt cũng nhạt đi nhiều, hắn ta nói luôn: “Thật ra ta có thể tha cho Hắc Thuyền một con đường sống, nhưng ngươi phải giao Vòng Tròn Giáng Lâm trong tay ngươi cho ta”

Lần trước, A Hỏa giáng lâm trong cơ thể hắn ta đã khiến Cơ Hiên Viên suýt chết. Phương pháp giáng lâm đặc thù của văn minh Nguyên Linh có tác dụng phụ vô cùng lớn. Nếu có Vòng Tròn Giáng Lâm trong tay thì có thể trực tiếp làm sinh linh Bỉ Ngạn giáng xuống, trái lại bản thân cũng tránh được phiền phức.

“Nếu như chuyện khác thì Hắc Thuyền ta có thể làm bằng hết khả năng. Nhưng nếu dính tới Vòng Tròn Giáng Lâm thì không cần bàn nữa” Lão thuyền trưởng kiên định đáp.

Thần Nông nói với giọng không hề khách sáo: “Chúng ta giết hết các ngươi thì Hắc Thuyền cũng bị tiêu diệt, Vòng Tròn Giáng Lâm cũng sẽ là của chúng ta thôi”

“Thế thì cứ thử xem” Lão thuyền trưởng nói.

Ông ta và Thần Đồ đã chuẩn bị tinh thần bỏ mạng lại nơi này.

Nhưng vào lúc hai bên nói chuyện, một thủ vệ trên tường thành của thành Nguyệt Thuẫn đột nhiên run lên rồi ngã bịch một cái xuống đất. Thủ vệ này như bị động kinh liên tục co giật trên mặt đất.

“A Kỳ, ngươi sao vậy?” Mấy hộ vệ ở bên cạnh chạy tới.

Một trong những hộ vệ đó đỡ “A Kỳ” dậy, thấy mặt của A Kỳ đã hoàn toàn mơ hồ. Cơ thịt trên mặt hắn ta đang liên tục giật giật, giống như có một bàn tay vô hình nào đó đang nhào nặn một cục bùn có màu thịt không ngừng!

Sau khi cái tay vô hình này ngừng không nhào nặn nữa, dung mạo của A Kỳ lập tức hiện ra. Hộ vệ đang đỡ A Kỳ giật nảy mình, đẩy A Kỳ ra theo phản xạ có điều kiện. Đồng thời hộ vệ này kêu lên với giọng kỳ lạ: “Ngươi… Ngươi là ai!”

Một khuôn mặt tràn ngập ác ý!

Những hộ vệ khác nhao nhao rút vũ khí ra, bao vây Tà Thần. Bọn họ cho rằng A Kỳ trúng yêu pháp gì…

Tà Thần lại hoàn toàn không để mắt tới những người này, bước một bước về phía sau, cả người trôi về phía Hắc Thuyền.

Cơ Hiên Viên và Thần Nông thấy chuẩn bị phải ra tay, đầu của Tà Thần đột nhiên xuất hiện ở một bên khác của mạn thuyền, trên mặt hắn ta là nụ cười bất cần: “Đối thủ của các ngươi là ta mới đúng”

“…”

Sắc mặt của Cơ Hiên Viên và Thần Nông đột nhiên ngưng lại. Thần Nông len lén liếc nhìn Cơ Hiên Viên một chút. Cơ Hiên Viên trừng mắt nhìn Thần Nông, ánh mắt nghi ngờ kia của ngươi là có ý gì đây?

“Rõ ràng ta đã giết ngươi rồi!” Cơ Hiên Viên lạnh giọng nói.

Tà Thần nhún vai: “Ngươi đã giết ta, nhưng không có nghĩa là ta không thể phục sinh”

“Làm sao phục sinh được?”

“Ta không nói cho ngươi biết đâu”

“Thế thì ta sẽ giết ngươi thêm lần nữa!”

Kiếm Hiên Viên trong tay Cơ Hiên Viên nhẹ nhàng giơ lên, mấy đường cong lặng lẽ quét về phía Tà Thần. Hắn ta không hề né tránh, sau đó lại rơi vào trong Quyết Sinh Tử thánh đạo. Tà Thần gục đầu xuống đi thẳng về một phương hướng như một con rối, trên người toát ra từng sợi khói đen. Làn da, máu thịt, xương cốt lại bay hơi trong trời đất một lần nữa.

Cơ Hiên Viên hơi kích động. Hắn ta đứng trên Hắc Thuyền đánh giá xung quanh. Cơ Hiên Viên muốn xem xem Tà Thần có thực sự phục sinh được không?

Thần Đồ hơi tò mò, quét mắt quan sát xung quanh. Rốt cuộc Tà Thần phục sinh như thế nào? Lão thuyền trưởng thì bất đắc dĩ cười khổ. Từng có lúc, ông ta cũng là một trong những người có máu mặt trong Hỗn Độn, nhưng hình như bây giờ đã hoàn toàn bị xem nhẹ.

Tú Châu là người có tu vi thấp nhất trong đám người này, nhưng nàng ta lại bình tĩnh tựa ở mạn thuyền, có vẻ tâm trạng của nàng ta không tệ. Chỉ một lúc sau, trên tường thành Nguyệt Thuẫn, lại một thủ vệ khác bị động kinh, lúc toàn thân co giật đã biến thành Tà Thần. Hắn ta vẫy tay về phía Hắc Thuyền và la lớn: “Đừng tìm nữa, ta ở đây này!”

Sắc mặt Cơ Hiên Viên tối sầm, định lao xuống dưới thì Thần Nông lại vượt trước một bước: “Để ta!”

Thần Nông vừa lao xuống dưới vừa kích phát huyết mạch của bản thân. Trong nháy mắt, ông ta hóa thân thành một con quái vật đầu dê, thân hổ, móng bò. Toàn thân con quái vật này bao phủ một lớp pha lê màu tối.

Sau khi Thần Nông cố gắng bay tới tường thành, ông ta mở to miệng nuốt Tà Thần vào miệng rồi nhai rôm rốp vài lần, sau đó nuốt xuống. Nhưng Thần Nông vừa nuốt Tà Thần vào bụng thì một thủ vệ cách đó không xa lại bị co giật toàn thân, một Tà Thần mới tinh lại khoan thai khoanh tay nhìn Thần Nông.
Bạn cần đăng nhập để bình luận