Bách Luyện Thành Thần

Chương 3794: Tốc độ kỳ lạ

Không Linh Cầu Thể là một loại thần thông không gian mạnh nhất của Dẫn Đạo Không Gian Thạch, quả thật đúng là rất đặc biệtBởi vì La Chinh không thử phân tích thành phần cấu thành Không Linh Cầu Thể nên trọng kiếm Bất Quy Tắc chỉ tấn công theo kiểu “đoán mò”.

Ánh kiếm đầy uy lực mà La Chinh chém ra chỉ có thể gây ra chút thương tổn cho Không Linh Cầu Thể, nhưng như vậy cũng đủ rồi…

Nhát kiếm đầu tiên chém ra, Không Linh Cầu Thể đã nứt từng đường.

Nhát kiếm thứ hai, vết nứt to hơn.

Nhát kiếm thứ ba, bên dưới Không Linh Cầu Thể to lớn phủ kín những vết nứt như mạng nhện…

Nhát kiếm thứ tư…

Nhát kiếm thứ năm…

“Bụp bụp!”

Rốt cuộc toàn bộ Không Linh Cầu Thể không chịu nổi ánh kiếm do La Chinh chém ra nữa, vỡ nát hoàn toàn từ dưới lên trên.

Nhưng ngay lúc đó, tọa độ màu vàng bỗng biến thành màu đen sì.

La Chinh cũng phát hiện tọa độ bắt đầu đổi màu, cùng lúc đó hắn chém ra thêm một nhát nữa: “Nát đi…”

Tọa độ không còn quả cầu bảo vệ, chắc chắn sẽ vỡ nát dưới nhát kiếm này, như vậy Xà Linh Vương sẽ hoàn toàn biến mất.

“Kết thúc rồi sao?”

“Xà Linh Vương đáng chết, rốt cuộc nó cũng có ngày hôm nay!”

“Tọa độ của nó bị gì thế kia, sao lại trở nên đen thui vậy? Liệu có biến gì không?”

Các Nhân Linh, Hầu Chủ, Điểu Chủ nhìn chằm chằm không chớp mắt vào ánh kiếm đang lên cao với tốc độ chóng mặt kia, trong lòng vừa kích động vừa căng thẳng.

Khi ánh kiếm đã đến trước tọa độ, từ trong tọa độ bỗng nhô ra một lưỡi đao màu đen.

“Vụt!”

Lưỡi đao cùng ánh kiếm va chạm, phát ra âm thanh của kim loại chém vào nhau. Không những thế, lưỡi đao màu đen này còn diệt trừ luôn cả ánh kiếm!

Sau đó, một con rắn đen chầm chậm chui ra khỏi tọa độ màu đen, đó chính là Xà Linh Vương.

So với thân rắn khổng lồ của Xà Linh Vương trước đây thì Xà Linh Vương hiện giờ nhỏ hơn rất nhiều lần, chắc chỉ lớn hơn Song Kỳ Đại Xà một chút, thế nhưng hình thể của nó lại thay đổi rất nhiều.

Thân rắn biến thành màu đen thuần, đồng thời từ hai bên mọc ra hai lưỡi đao màu đen trông như chân bọ ngựa, còn phần đuôi thì mọc thêm đuôi gai như cây đinh ba.

“Vương!”

“Vương không chết!”

“Quá tốt rồi!”

Đám Xà Chủ Xà Linh vốn đã chìm trong nỗi bi quan tột độ. Xà Linh Vương không thể sống lại, Song Kỳ Đại Xà cũng bị La Chinh chém chết trong một nhát, tiếp theo vận mệnh của chúng ra sao thì không cần nói cũng biết.

Thật không ngờ Vương của bọn chúng lại xuất hiện lần nữa, và còn nhẹ nhàng hóa giải nhát chém của La Chinh!

Sao chúng không hưng phấn cho được?

“Đó là gì…”

“Xà Linh Vương biến đổi hình thái!”

“Cảm giác áp lực mạnh quá!”

Vẻ mặt của tất cả mọi người trên địa đàn đều sa sầm xuống.

Xà Linh Vương ngắn nhỏ như một chiếc lá cây, chầm chậm rơi xuống từ không trung và đứng ở đối diện La Chinh.

“Xì…”

Xà Linh Vương thè lưỡi ra, trong đôi mắt rắn vốn có màu vàng óng tỏa ra vẻ hận thù nồng đậm và… chút vui sướng.

“Xem ra ta còn phải cảm ơn ngươi vì đã giúp ta lấy được sức mạnh như thế” Xà Linh Vương nói.

Nó cảm thấy mình chưa bao giờ mạnh đến vậy.

Loại mạnh mẽ này không thể nào dùng ngôn từ để hình dung…

Nó thu được sức mạnh vượt xa ngăn thế giới này, thậm chí vượt qua cả Chủ Giới. Loại sức mạnh này ắt hẳn chỉ ở trong Thâm Không mới có, nhưng bây giờ Xà Linh Vương nó đã lấy được loại sức mạnh này!

Trong lòng Xà Linh Vương thậm chí có chút bất mãn với ánh sáng đen.

Ánh sáng đen đã có được loại sức mạnh này thì sao ban đầu không trực tiếp ban cho nó luôn?

“Sức mạnh này không phải của ngươi” La Chinh lên tiếng.

Với cảm giác nhạy bén của La Chinh hiện giờ thì đương nhiên phát hiện ra được Xà Linh Vương đã mạnh hơn rất nhiều lần, loại cảm giác áp lực không thể nào diễn tả kia khiến hắn thấy nguy hiểm.

Trọng kiếm Bất Quy Tắc trong tay La Chinh khẽ rung lên, đương nhiên không phải nó e ngại mà đang kích động…

Thân là tồn tại của thế giới ngăn thứ năm, nó từng được thử thách trước loại sức mạnh này. Nó đã từng thua sức mạnh ấy, và cũng đủ khả năng thắng sức mạnh ấy. Sau vô số lần giao đấu với loại sức mạnh này, trọng kiếm Bất Quy Tắc đã giành được chiến thắng chung cuộc.

Nó thì thắng, nhưng toàn bộ Thâm Không bại.

Bây giờ đối mặt với khí tức quen thuộc này lần nữa, thử hỏi sao nó không kích động cho được?

“Sức mạnh không thuộc về ta cũng chẳng quan trọng, quan trọng là ngươi sẽ…” Xà Linh Vương vừa nói vừa giơ lưỡi đao màu đen lên, ngay sau đó thân hình bỗng biến mất, hóa thành một bóng đen lại gần sát La Chinh: “Chết!”

“Vù, vù!”

Hai lưỡi đao chém về phía La Chinh theo hai hướng trái phải.

“Tốc độ này…”

Hai mắt La Chinh mở to.

Tốc độ của Xà Linh Vương nhanh đến mức hắn không thể thấy rõ? Sao được cơ chứ?

Với tốc độ phản ứng của La Chinh hiện giờ thì đòn tấn công nhanh đến cỡ nào, hắn cũng đỡ được. Nhưng giờ phút này, tốc độ của Xà Linh Vương đã không thể dùng từ “Nhanh” để hình dung nữa mà đạt tới kết quả chém là trúng chắc.

“Keng keng keng keng keng…”

Nhưng ngay lúc này, trọng kiếm Bất Quy Tắc bắt đầu hành động. Thanh kiếm như biến mất trong tay La Chinh, không ngừng ngăn lại những đòn tấn công của Xà Linh Vương.

Bản thân La Chinh không hề nhúc nhích, nhưng tay hắn thì bị trọng kiếm Bất Quy Tắc dẫn dắt.

Vì vậy, trong mắt người ngoài hay thậm chí là trong mắt La Chinh, cảnh tượng hiện giờ vô cùng quỷ quái. Tay phải của La Chinh cùng với trọng kiếm Bất Quy Tắc đều biến mất không thấy, mà Xà Linh Vương thì càng mất tăm mất tích.

Người ngoài chỉ thấy một vệt bóng đen như có như không giao thoa không ngừng, đồng thời truyền đến những tiếng vang giòn giã của kim loại chạm vào nhau. Chỉ trong khoảnh khắc vừa rồi, cả hai đã giao đấu không biết bao nhiêu lần!

“Tốc độ nhanh quá!” Phục Hy kinh ngạc nói.

Nữ Oa nhìn chằm chằm La Chinh, trong mắt có chút lo âu: “Tình hình không đúng cho lắm, La Chinh giống như đang luống cuống!”

“Đã nhìn ra…” Nguyên Thủy Thiên Tôn gật đầu.

“Thương Giác tiền bối, chuyện này là sao vậy? Ông đã bao giờ thấy Xà Linh Vương có hình thái này chưa?” Nữ Oa hỏi.

Thương Giác chăm chú quan sát cảnh tượng này, trong mắt toát lên vẻ thâm trầm: “Sức mạnh trên người Xà Linh Vương, lão nô từng được chứng kiến một lần trong Thâm Không…”

Tứ Linh Môn trước kia từng rất sốt sắng thăm dò Thâm Không. Dù sao Khởi Nguyên Thần Huyết và Thánh Trụ của Tứ Linh Môn cũng đều đến từ Thâm Không, nơi đó có quá nhiều truyền thừa không thể tưởng tượng nổi.

Thương Giác là nô bộc cận thân của Khổ Thụ nên từng được may mắn tiến vào Thâm Không.

“Mặc dù nơi mà ta đi vào cùng Khổ Thụ đại nhân chỉ là phía ngoài cùng của Thâm Không nhưng cũng vô cùng nguy hiểm, chúng ta từng gặp một loại châu chấu màu đen ở đó, nó có một cặp lưỡi đao và khí tức mà nó phát ra rất giống Xà Linh Vương giờ phút này…” Thương Giác nói.

“Sức mạnh của Thâm Không?” Nguyên Thủy Thiên Tôn nói: “Nói cách khác, Xà Linh Vương có được sức mạnh ở tầng cấp còn cao hơn cả Chủ Giới?”

Thương Giác gật đầu: “Rất có thể!”

Mấy người Nữ Oa, Phục Hy đều không nhịn được mà hít vào một hơi khí lạnh.

Cuộc đối thoại ban nãy giữa La Chinh cùng Xà Linh Vương, bọn họ đều nghe rõ mồn một.

Sức mạnh của Xà Linh Vương là được trao cho.

Như vậy, ai là người trao cho nó sức mạnh? Là tồn tại khủng khiếp đến từ Thâm Không sao?

Cả đám người vốn cho rằng chỉ cần kết liễu Xà Linh Vương là mọi việc sẽ kết thúc, bây giờ họ đột nhiên phát hiện bọn họ đã nghĩ quá đơn giản.

“Leng keng leng keng…”

Tiếng vang giòn giã dày đặc không ngừng phát ra bên cạnh La Chinh. Trọng kiếm Bất Quy Tắc kéo lấy tay La Chinh, liên tục chống đỡ những đợt tiến công của Xà Linh Vương. Khi Xà Linh Vương tấn công ở một góc độ quá hiểm hóc, La Chinh thậm chí còn bị trọng kiếm Bất Quy Tắc lôi mạnh đến mức hai chân lảo đảo, gần như té ngã ra đất…

Nhưng bất kể thế nào, La Chinh vẫn nắm chặt chuôi kiếm không dám buông ra.

Mặc dù thanh kiếm này mạnh đến không tưởng nhưng lại vô cùng ỷ lại vào năng lượng của Khởi Nguyên Thần Huyết. Một khi trọng kiếm Bất Quy Tắc tuột khỏi tay thì trước từng đợt tấn công cường độ cao của Xà Linh Vương, cùng lắm chỉ ba đếm năm hơi thở thôi là năng lượng của nó sẽ tiêu hao hết sạch. Đến lúc đó e rằng La Chinh sẽ bị Xà Linh Vương cắt thành mảnh vụn trong nháy mắt.

(Hết tập 212)
Bạn cần đăng nhập để bình luận