Bách Luyện Thành Thần

Chương 3435: Linh Ngộ

Sâu trong đáy mắt Cơ Hiên Viên hiện ra vẻ kiêng kỵChỉ cần Nữ Oa không ra tay, đó chính là một uy hiếp to lớn đối với bọn họ.

“Hắc Thuyền muốn phá rối, như vậy tất cả mọi chuyện đều có biến số, chỉ có thể đi một bước nhìn một bước” Cơ Hiên Viên nói.

Nếu như có khả năng, đương nhiên Cơ Hiên Viên muốn bày mưu lập kế từng bước hành động, nhưng cục diện không cho phép.

“Ra tay đi…”

Cơ Hiên Viên giơ thanh Hiên Viên Kiếm trong tay lên, ánh sáng màu vàng kim chiếu rọi. Trong ánh sáng của thanh kiếm kia như ẩn chứa một thánh đạo, dường như thanh kiếm này vừa xuất ra, cả thiên hạ đều hướng về nó.

“Lựa chọn của chúng ta có đáng giá không?” Thần Nông ở bên trong phi thuyền hỏi.

Trong lòng Thần Nông vẫn hơi bất an, lý trí nói với ông ta rằng đứng ở phía đối lập với Lê Sơn có thể là một sai lầm.

“Món quà của số mệnh đã được định giá từ lâu, có lẽ đã đến lúc chúng ta phải trả lại rồi…” Cơ Hiên Viên vừa nói vừa nhẹ nhàng nhảy lên.

Ánh sáng vàng kim lượn lờ trên thân Hiên Viên Kiếm, hắn ta như đang giơ một cây đuốc lớn, cũng giơ thánh đạo của mình lên.

Đối với cái chết của Đế Tuấn, trong lòng những cường giả Bất Hủ cảnh như Cơ Hiên Viên, Thần Nông và Mẫn Hổ đều chấn động, bọn họ sinh ra nghi ngờ đối với con đường mà mình đã chọn.

Đến bước này thì nghi ngờ cũng không còn ý nghĩa gì nữa rồi, bọn họ đã định trước không cách nào thoát khỏi tộc Nguyên Linh, huống chi từ rất lâu trước kia bọn họ đều đã đặt hết tiền cược lên người tộc Nguyên Linh mất rồi.

Sự nâng đỡ và trợ giúp của tộc Nguyên Linh không phải không cần trả giá, bây giờ là lúc bọn họ phải trả cái giá đắt đó.

“Vèo!”

Luồng ánh sáng kia phóng lên cao, lại chiếu nghiêng xuống.

Dường như mặt trời trên bầu trời bị kiếm của hắn ta đâm thủng một lỗ, ngọn lửa từ bên trong mặt trời chảy xuống.

Nhưng đó không phải là ngọn lửa, đó là thánh đạo, là thánh đạo mà riêng mình Cơ Hiên Viên ngộ ra!

“Tới hay lắm!”

Đường cong trên mặt Phục Hy sáng ngời.

Hắn ta cảm giác bắp thịt toàn thân đều như đang có kiến bò lên. Đó là sự run rẩy sinh ra vì kích động, đã lâu lắm rồi hắn ta chưa gặp được loại đối thủ ở cấp bậc này…

Lúc thánh đạo màu vàng trút xuống, nó ẩn chứa một khí thế không cho phép nghi ngờ. Các đệ tử Thiên Cung tâm trí nhỏ yếu đều cong hai chân, quỳ xuống dưới thánh đạo. Cho dù là người có tâm trí khá mạnh, tồn tại cỡ như Lý Bôi Tuyết cũng phải tiêu hao tinh thần mới có thể đối kháng lại được.

“Vù!”

Trên thánh đạo màu vàng kim bỗng nhiên xuất hiện một ấn ký bát quái.

Ngay sau đó Phục Hy bỗng đánh một quyền về phía ấn ký bát quái kia!

“Oành!”

Thánh đạo vạn thần hướng tới, duy ngã độc tôn gần như vững chắc không thể đánh gãy ấy lại bị một quyền của Phục Hy đập vỡ như thế.

“Vèo!”

Nháy mắt khi đập vỡ thánh đạo, Phục Hy đã biến mất.

Một khắc sau hắn ta đã lại xuất hiện ở sau lưng Cơ Hiên Viên, ở sau lưng Cơ Hiên Viên xuất hiện một ấn bát quái.

“Đã không ưa ngươi từ lâu!” Phục Hy vừa nói vừa chuẩn bị đánh ra một quyền.

Chỉ cần lưu lại ấn ký bát quái, một quyền này chắc chắn sẽ trúng. Trong trời đất này, rất ít người có thể tránh được quyền đó của Phục Hy.

Cơ Hiên Viên xoay người lại, cũng không lựa chọn trốn đi. Hắn ta trở tay vung lên một kiếm, Hiên Viên Kiếm đã đặt trên quỹ đạo nắm đấm của Phục Hy đánh tới!

Một quyền này của Phục Hy đánh xuống Cơ Hiên Viên sẽ không chịu nổi, nhưng Hiên Viên Kiếm đâm vào nắm đấm của Phục Hy cũng tạm thời phế bỏ một cánh tay của hắn ta, đây là tình thế trói tay trói chân nhau bất đắc dĩ lắm mới phải làm ra.

Phục Hy nhướng mày, bả vai hơi hạ xuống, một quyền kia tránh thoát kiếm của Cơ Hiên Viên lại muốn đánh tới.

Nhưng Hiên Viên Kiếm vung lên một đường vòng cung, vẫn đặt trên quỹ đạo nắm đấm của Phục Hy!

Hai người thử nghiệm mấy lần, giống như đang so quyền, nhìn qua vô cùng quái dị hoang đường nhưng thực tế lại tràn đầy hung hiểm.

Tính cách của Phục Hy chung quy cũng rất nóng nảy, hắn ta lăng không lùi lại một trăm trượng rồi lại đánh ra một quyền, Cơ Hiên Viên cười nhạt: “Đã muộn”

“Ầm!”

Ấn bát quái sau lưng Cơ Hiên Viên đã nổ ầm ầm.

Sau khi ký hiệu ấn bát quái, nó sẽ kéo dài một thời gian, nếu Phục Hy không kích động ấn ký này thì nó sẽ tự động phát nổ.

Uy lực khi nổ cũng không nhỏ, nhưng đối với Cơ Hiên Viên thì tồn tại cỡ này chẳng đáng là gì.

Phục Hy mang vẻ mặt không cảm xúc nhìn Cơ Hiên Viên, mặt đầy cuồng ngạo: “Nhiều năm như vậy, ngươi vẫn chẳng có chút tiến bộ nào”

“Nhưng có thể thắng ngươi là đủ rồi!”

Hiên Viên Kiếm để ngang trước mặt Cơ Hiên Viên, luồng ánh sáng vàng lóe lên một lần nữa, hai cường giả đứng đầu thế giới mẹ lại bắt đầu một trận ác chiến.

Nháy mắt khi Cơ Hiên Viên ra tay, Thần Nông đã lăng không đạp một bước, sau khi vượt qua không gian thì đi tới thẳng bên cạnh Phượng Nữ, một tay đã đặt lên lớp thủy tinh màu đỏ.

Phục Hy biết rõ sẽ có những người khác ra tay nhắm vào La Chinh, nhưng cho dù là hắn ta, lúc đối mặt với Cơ Hiên Viên cũng phải dùng toàn lực ứng phó, chỉ cần hơi phân tâm cũng sẽ lật thuyền, cho nên hắn ta không có cách nào che chở La Chinh.

“Buông hắn ra, ta sẽ không giết ngươi” Thần Nông nhìn chằm chằm vào Phượng Nữ, nói.

Đối với ông lão ở trước mặt, Phượng Nữ cũng không xa lạ gì. Lúc nàng ta đi theo Đế Tuấn cũng đã từng gặp mặt Thần Nông mấy lần, có thể coi là quen nhau.

“Thứ cho ta khó lòng nghe theo” Phượng Nữ nghiêm nghị nói.

“Vậy… Cho dù Đế Tuấn còn sống trên đời cũng không trách ta được” Cùi chỏ của Thần Nông khẽ run lên, một thanh xích ngọc bắn ra từ bên trong cánh tay ông ta.

Thần Nông Xích là vũ khí bản mệnh của Thần Nông, có thể giết người cũng có thể cứu người.

Cái xích kia khẽ run lên, đánh thẳng về phía mặt Phượng Nữ.

Giờ phút này hiển nhiên Thần Nông Xích muốn giết người, xích dài quơ múa bốc lên mùi tanh, người có thực lực hơi yếu một chút thôi mà hít phải sẽ tan nát da thịt, hóa thành xương khô ngay tức khắc.

Đối mặt với một cường giả Bất Hủ cảnh, còn là cường giả Bất Hủ cảnh thực lực thậm chí còn mạnh hơn Đế Tuấn, Phượng Nữ không có cách nào hay để phản kích.

Thân hình của nàng ta khẽ hạ xuống, tránh được Thần Nông Xích, lách tới phía sau thủy tinh.

Thần Nông niệm tình xưa nên vẫn nương tay với Phượng Nữ, nếu không ông ta dốc toàn lực chém một cái nhất định có thể lấy mạng Phượng Nữ.

Nhưng sau khi Phượng Nữ tránh ra phía sau thủy tinh màu đỏ, lửa thần Kim Ô mãnh liệt dọc theo thủy tinh màu đỏ tấn công ngay mặt Thần Nông, nháy mắt bao vây ông ta lại.

“Phừng!”

Lửa thần Kim Ô không thể phá vỡ Hồn Nguyên Chi Linh của Thần Nông, nhưng trên mặt Thần Nông đã hiện lên vẻ tức giận: “Cho ngươi mặt mũi ngươi lại không cần, tự tìm cái chết!”

Ở giữa thanh Thần Nông Xích trong tay ông ta thoáng hiện lên ánh sáng màu xanh lục đậm, luồng ánh sáng màu xanh lục này sau khi chui ra khỏi Thần Nông Xích thì hóa thành một con phong điểu màu xanh lục lớn cỡ ngón tay cái.

Phong điểu màu xanh lục cắn nuốt sạch sẽ lửa thần Kim Ô bên ngoài thân thể Thần Nông, ngay sau đó dùng tốc độ không thể tin được bay thẳng về phía Phượng Nữ.

“Âm Độc Chúc Phong Điểu…”

Phượng Nữ cũng được coi là người có kiến thức sâu rộng, biết rõ sự lợi hại của thần thông này của Thần Nông. Nếu còn không lùi lại, chắc chắn nàng ta sẽ phải chết trong tay con phong điểu nho nhỏ này.

“Vèo!”

Lúc này Phượng Nữ quả quyết buông tay, chui vào lối đi không gian, đồng thời xuất hiện ở cách đó hơn mấy trăm trượng.

Cặp lông mày thanh tú kia nheo lại không thành hình dáng gì, trong đôi mắt xinh đẹp lại hiện lên vẻ không cam lòng.

Thực lực chênh lệch quá lớn…

Nàng ta căn bản không phải đối thủ của Thần Nông.

Thấy Thần Nông nhấc khối thủy tinh màu đỏ lên định rời đi, một luồng khói mù màu đen bỗng xuất hiện ở bên ngoài khối thủy tinh màu đỏ.

Tính chất và trạng thái của luồng khói mù màu đen này đặc thù, nó lại chui vào bên trong khối thủy tinh màu đỏ.

“Ô Trọc Chi Yên?”

Lúc Phượng Nữ thấy luồng khói đen kia, vẻ mặt hơi bất ngờ.

Phàm là vật chất bị dính Ô Trọc Chi Yên đều không thể tiến hành dịch chuyển không gian.

Hơn nửa người Thần Nông đã chui vào lối đi không gian, ông ta không biết bên ngoài đã xảy ra chuyện gì, lúc nhấc khối thủy tinh màu đỏ nhét vào lối đi không gian mới phát hiện thứ này căn bản không nhét vào được.

Bất đắc dĩ, Thần Nông chỉ có thể chui ra lối đi không gian kiểm tra, lúc này ông ta mới phát hiện cách đó không xa đang có một con Nhĩ Thử cầm điếu thuốc phun ra luồng khói mù màu đen. Đó chính là Nhĩ Thử Linh Ngộ – kẻ phản bội tộc Nhĩ Thử, một thành viên của Hắc Thuyền.
Bạn cần đăng nhập để bình luận