Bách Luyện Thành Thần

Chương 3380: Giúp đỡ

Sau khi bước ra, cậu bé ba mắt kia cũng nhìn chằm chằm La Chinh. Từ trước tới nay cậu chỉ nhìn thấy dương hồn ở nơi này. Lần ngoại lệ duy nhất chính là gặp tên nhóc kia khi bị chuyển xuống Thập Tam Trọng Thiên để rèn luyệnĐịa vị của cậu bé ba mắt trong tộc Tam Mục không hề thấp, hơn nữa những năm gần đây cậu còn là thiên tài có khả năng trở thành Bất Hủ cảnh cao nhất.

Khi Thập Tam Trọng Thiên xuất hiện một mỏ chước tinh lớn, cậu bé ba mắt đã bị đưa vào Thập Tam Trọng Thiên. Một mặt là để tranh đoạt mỏ quặng, một mặt là để cậu bé ba mắt có thể rèn luyện.

Sự cạnh tranh trong Thập Tam Trọng Thiên vô cùng kịch liệt, tộc Nguyên Linh và tộc Vô Không đều ra tay. Nghiêm túc mà nói thì tộc Tam Mục không hề đứng vững trong Thập Tam Trọng Thiên.

Nhưng tộc Tam Mục có quan hệ rất tốt với con vượn khổng lồ ở Thập Tam Trọng Thiên. Sau khi nhận được sự giúp đỡ của nó, họ đã chiếm được ưu thế khá lớn.

Đối mặt với tổ hợp cậu bé ba mắt và vượn khổng lồ, đội quân được sắp xếp ở Ám Vực của tộc Nguyên Linh và tộc Vô Không liên tục thất bại. Nhất là những “con khỉ màu đen” lệ thuộc vào tộc Vô Không kia. Chúng bị cậu bé ba mắt và vượn khổng lồ hợp lực tàn sát không ít.

Đám quái mặt heo phụ thuộc vào tộc Nguyên Linh thì đặt hết hy vọng vào một phương pháp khác, đó là trở thành Thuần Khiết Giả.

Lúc ấy, Thập Tam Trọng Thiên không có Thuần Khiết Giả. Đám quái mặt heo thành công một cách dễ dàng. Nhưng khi quái mặt heo “Hổ Doãn” sắp thành công thì bị Phượng Ca quấy rối nên đã thất bại trong gang tấc.

Về sau, Phượng Ca đưa La Chinh thoát khỏi Ám Vực, cậu bé ba mắt cũng không còn cơ hội gặp lại bọn họ nữa. Bây giờ, cậu bé ba mắt lại gặp La Chinh ở Tam Thập Tam Trọng Thiên, cậu mơ hồ cảm thấy hơi quen thuộc.

Nhưng La Chinh đã đi qua Hồn thành và vùng đất Kiếp Cốt nên khí tức toàn thân đã thay đổi rất nhiều. Vì thế cậu bé ba mắt cũng khó mà xác nhận được.

Tộc trưởng Cửu Thiên của tộc Tam Mục cũng phát hiện ra sự khác thường của cậu bé ba mắt nên hỏi: “Phi Dục, con quen người này à?”

Phi Dục không trả lời câu hỏi của tộc trưởng mà hỏi: “Ngươi từng đi qua Ám Vực ở Thập Tam Trọng Thiên chưa?”

La Chinh mỉm cười, bình tĩnh trả lời: “Đương nhiên là đi qua rồi”

Phi Dục hơi sững sờ, sau đó cậu mỉm cười nói: “Ông nội, khi ở Thập Tam Trọng Thiên con từng bị thương nặng, là người này đã chữa thương giúp con. Không ngờ hắn đã tới Bình Dịch Thiên chỉ trong thời gian ngắn như vậy”

Sở dĩ từ đầu Phi Dục không dám chắc chắn là vì muốn từ Thập Tam Trọng Thiên lên tới đây rất khó khăn. Ngoài bản thân là người vừa ra đời đã ở Tam Thập Nhị Trọng Thiên ra, cậu vốn chẳng dám tin có người có thể lên tới đây nhanh như vậy!

Tộc trưởng Cửu Thiên cũng vô cùng kinh ngạc, bèn nhìn La Chinh một cách chăm chú: “Theo ta được biết thì Phi Dục xuống Thập Tam Trọng Thiên rèn luyện cách đây ba năm. Leo từ Thập Tam Trọng Thiên tới Tam Thập Nhị Trọng Thiên chỉ trong ba năm ư?”

Tốc độ này đúng là khiến tộc trưởng Cửu Thiên phải giật mình.

“Cam huynh của Thiên Cung, người này thật sự leo lên đây chỉ trong ba năm ư?”

“Tốc độ bậc này đúng là hiếm gặp…”

“Xem ra lần này Thiên Cung lại có một nhân vật không tầm thường rồi!”

Những tộc nhân khác của tộc Tam Mục đứng sau lưng tộc trưởng Cửu Thiên nhao nhao nói.

Tuy tộc Tam Mục không thể so được với quái vật khổng lồ như tộc Nguyên Linh, tộc Vô Không, nhưng địa vị của tộc này trong Tam Thập Nhị Trọng Thiên vẫn cao hơn Thiên Cung, thực lực cũng mạnh hơn rất nhiều.

Thiên Cung có thể tồn tại một cách bình yên vô sự trong Tam Thập Nhị Trọng Thiên là nhờ cơ chế bảo vệ của Bình Dịch Thiên. Đợi tới kỷ nguyên Hỗn Độn sau, Thiên Cung chỉ có thể dựa vào hai cường giả Bất Hủ cảnh là Đông Hoàng và lão Anh. Nhưng không thể bảo vệ được một tòa thần miếu của Thiên Cung.

Những cường giả của tộc Tam Mục không thể ngờ Thiên Cung nhỏ yếu này lại có một hậu bối khó lường như vậy. Tốc độ tiến bộ của tên nhãi này còn lợi hại hơn Đông Hoàng lúc trước nhiều ấy nhỉ?

Lúc mấy người của tộc Tam Mục còn đang cảm thán thì Phi Dục đột nhiên lên tiếng: “Ông nội, không phải ba năm. Sau khi con tiến vào Thập Tam Trọng Thiên hai năm mới gặp La Chinh. Chuyện con bị thương mới chỉ xảy ra cách đây khoảng một năm mà thôi”

Toàn bộ người của tộc Tam Mục đột nhiên im lặng, bọn họ lại không tự chủ được quay sang nhìn La Chinh.

Một năm…

Tên nhóc này là yêu quái chui từ đâu ra?

Tuy đám người của tộc Tam Mục duy trì trạng thái im lặng, nhưng trong lòng đám Cam Cao Hàn lại vô cùng vui mừng. Thiên Cung biết rất rõ tình huống của La Chinh. Hắn đáng sợ không phải chỉ ở phương diện tốc độ tiến bộ.

“Xem ra Thái Nhất Thiên Cung đã dồn không ít tâm huyết và tài nguyên cho ngươi nhỉ?” Tộc trưởng Cửu Thiên mỉm cười nói.

Cam Cao Hàn đang định phủ nhận vì dù sao những tài nguyên kia cũng do bản thân La Chinh tự tìm. Nhưng lúc này La Chinh lại gật đầu nói: “Đúng vậy. Ta có thể nhanh chóng tới Bình Dịch Thiên như vậy cũng là nhờ có tài nguyên của Thiên Cung”

Nếu ca tụng sức mạnh của toàn tộc đã cho La Chinh một lượng lớn cảnh giới linh hồn và Phạt Thể Cương Ngọc thì cũng được.

Sau khi thấy La Chinh thẳng thắn như vậy, rất nhiều cường giả của tộc Tam Mục lộ ra vẻ mặt “quả nhiên là vậy”. Nếu giải thích như vậy thì chí ít trong lòng họ cũng thấy tốt hơn một chút.

“Các đệ tử Thiên Cung các ngươi đều chỉ có linh hồn mà không có thân thể, khó khăn lắm mới có người dùng thể xác thật tiến vào Bỉ Ngạn, đương nhiên sẽ dốc toàn lực” Tộc trưởng Cửu Thiên đứng bên cạnh cười nói: “Trước kia, thằng cháu trai này của ta đã thu được bốn khắc ấn Thánh Hồn, năm khắc ấn Kiếp Cốt. Nó cũng là người giành được nhiều khắc ấn nhất trong tộc Tam Mục từ trước tới nay. Ta tin rằng nó có thể đạt được thứ tự không tệ trong bức tranh bất hủ”

Ông ta chuyển chủ đề tới người thân trong gia đình, nhưng lại quên mất không hỏi La Chinh giành được mấy khắc ấn.

Trên mặt Phi Dục tràn ngập vẻ tự tin: “Ông nội, lần này con nhất định sẽ không phụ sự kỳ vọng của người”

Tộc trưởng Cửu Thiên gật đầu: “Tiểu huynh đệ của Thái Nhất Thiên Cung này có ơn với con, chờ sau khi vào bức tranh thì con phải giúp đỡ cậu ấy đấy”

“Đương nhiên con sẽ làm như thế rồi!” Phi Dục cười gật đầu với La Chinh.

“Cảm ơn tộc trưởng Cửu Thiên” Cam Cao Hàn bình tĩnh chắp tay nói cảm ơn.

Tộc trưởng Cửu Thiên nhìn Cam Cao Hàn với ánh mắt kỳ lạ. Nếu như bình thường thì người của Thái Nhất Thiên Cung được bọn họ chiếu cố sẽ rất vui mừng. Nhưng vừa rồi, mặc dù Cam Cao Hàn tỏ ra cảm ơn nhưng giọng điệu lại không hề rung động chút nào. Dường như ông không quá cần sự trợ giúp của cháu trai mình thì phải?

Chắc bản thân đã cả nghĩ quá rồi…

Người giành được bốn khắc ấn Thánh Hồn, năm khắc ấn Kiếp Cốt quả thực là người cực kỳ tài giỏi. Nhưng sao ông ta có thể biết được rằng nếu so với La Chinh thì chẳng là gì cả, hai người vốn không cùng một cấp bậc.

Sau đó, Phi Dục và hai người khác của tộc Tam Mục tự tìm một tảng đá Tam Thanh cho bản thân. Họ lấy Khinh Thạch ra rồi treo dương hồn và thân thể của mình vào trong đó.

Linh hồn và thân thể của sinh linh trong Bỉ Ngạn là một thể.

Đợi tới lúc bọn họ đi ra thì hai bên đá Tam Thanh xuất hiện hai “thân thể mỏ neo”. Đương nhiên một là thân thể, một là linh hồn. Nếu bọn họ có thể trở thành Bất Hủ cảnh thì sẽ xuất hiện “thân thể mỏ neo” thứ ba.

Sau khi tộc Tam Mục xuất hiện thì một vài chủng tộc Bỉ Ngạn khác cũng lũ lượt xuất hiện. Bọn họ muốn treo thân thể và linh hồn vào đá Tam Thanh trước khi bức tranh bất hủ mở ra.
Bạn cần đăng nhập để bình luận