Bách Luyện Thành Thần

Chương 3104: Nói thật

La Chinh đã bại lộ thân phận của mình ở trong Hồn Nguyên Đại Thế Giới.

Ít nhất dựa vào kiếm Đằng Xà, bọn họ dễ dàng đoán ra lai lịch của La Chinh.

Có lẽ tộc Hữu Hùng sẽ không đánh đến Thiên Cung nhanh như vậy, nhưng không có nghĩa bọn họ sẽ không đánh lén mình ở Bỉ Ngạn.

Cứ điểm của Thái Nhất Thiên Cung ở trong Thập Tứ Trọng Thiên không bí mật gì, cũng rất dễ dàng quan sát được chiều hướng của các đệ tử Thiên Cung, lợi dụng sinh linh Bỉ Ngạn làm khó dễ mình tuyệt đối chẳng phải việc gì khó khăn.

“Vậy lúc nào mới có thể kết thúc?” Phượng Ca hỏi.

“Lúc bọn họ thấy sợ” Khóe miệng La Chinh cong lên, từ từ đứng lên rồi nói: “Ngươi lùi về phía sau một chút, trận chiến này cứ để ta”

Mũi nhọn trên đuôi vị Quỷ Hạt này hiển nhiên ẩn chứa kịch độc, La Chinh không muốn Phượng Ca mạo hiểm.

Sự thật cũng không khác lắm so với dự đoán của La Chinh.

Lúc La Chinh và đoàn người Thiên Cung tiến vào Dục Giới đã bị tộc Kim Ô theo dõi, nhanh chóng truyền đạt trong tộc.

Khác với Thái Nhất Thiên Cung ở trong Thập Tứ Trọng Thiên vô cùng yếu ớt, thế lực của tộc Hữu Hùng, Thần Nông và Kim Ô ở bên trong Thập Tứ Trọng Thiên không nhỏ.

Bên trong Thập Tứ Trọng Thiên tổng cộng có hai thành lớn là thành Vạn Linh và thành Thiên Thủy, trong hai tòa thành lớn này đều có số lượng đông đảo sinh linh Bỉ Ngạn, mà tộc Tinh Chuẩn chiếm cứ địa vị chủ đạo trong thành Thiên Thủy có chung nguồn gốc với tộc Kim Ô, quan hệ giữa hai tộc như tộc Cách Uyên và tộc Uyên Linh vậy.

Tuy nói tộc Tinh Chuẩn không có thế lực lớn gì ở trong thành Vạn Linh, nhưng một chủng tộc cường đại ở Bỉ Ngạn muốn đối phó với “thế lực linh hồn” như Thái Nhất Thiên Cung vẫn là chuyện cực kỳ đơn giản.

Cách tòa nhà bằng gỗ của Thái Nhất Thiên Cung hơn ba trăm trượng có một tòa nhà hình bầu dục, trên đỉnh tòa nhà là một cái sân lộ thiên, trên sân lộ thiên có mười mấy dương hồn đang đứng, những dương hồn này đến từ tộc Hữu Hùng, Kim Ô.

“Ban đầu ta còn lo lắng nếu bọn họ trực tiếp rút lui khỏi Bỉ Ngạn thì chúng ta đúng thật là không có cách gì với hai người bọn chúng” Một dương hồn dùng giọng nói lười biếng nói.

“Rút lui khỏi Bỉ Ngạn? Đó là chuyện không thể nào, trừ khi bọn chúng không muốn gia tăng tu vi của bản thân, sớm muộn gì cũng sẽ có ngày chúng tiến vào Bỉ Ngạn” Một dương hồn khác cười lạnh nói, sau lưng dương hồn này mọc hai cái cánh, hiển nhiên đến từ tộc Kim Ô.

“Có điều ta thấy hai người kia lại khá tự tin, không có ý định nhường bước chút nào”

“Hừ, đó là chuyện tốt, tự tin quá mức chính là tự diệt vong, bọn chúng chết, chúng ta có thể báo cáo kết quả nhiệm vụ…”

Giết chết Phượng Ca và “Thiên Hành” ở Bỉ Ngạn chắc chắn là bớt việc nhất, bốn tộc Hữu Hùng, Kim Ô… hiển nhiên lựa chọn thủ đoạn đơn giản nhất.

La Chinh lững thững đi về phía Quỷ Hạt, vừa đi vừa mở miệng hỏi: “Ta với ngươi không thù không oán, chắc hẳn là có người nhờ cậy nên ngươi mới ra tay với ta, nói cho ta biết là ai?”

Ở trong mắt Quỷ Hạt, hai nhân tộc này chẳng qua chỉ là cá nằm trên thớt, nhất là sau khi dính phải khói xanh, tuyệt đối không có khả năng chạy trốn.

Hai người này hiển nhiên phải rơi vào tuyệt vọng mới đúng!

Theo lẽ thường, La Chinh thấy mình phải quỳ xuống đất cầu xin tha thứ, mong tha cho hắn một mạng…

Nhưng biểu hiện của La Chinh hoàn toàn khác với dự đoán của Quỷ Hạt, đối phương căn bản không hề nôn nóng, dường như cũng chẳng sợ hãi gì mình, thậm chí một tí tẹo sợ hãi cũng không tồn tại.

“Ngươi giết thủ hạ của ta đương nhiên là đáng chết, đó chẳng phải là không thù không oán” Quỷ Hạt cười khà khà nói.

Cho dù thế nào, Quỷ Hạt cũng là một kẻ có đạo đức, người ủy thác nó cũng đã trả thù lao hậu hĩnh, sao nó có thể vì một câu nói của La Chinh đã phơi bày sự thật.

Tuy kẻ này ngay lập tức sẽ biến thành một người chết, nhưng tai mắt trong thành Vạn Linh không ít, Quỷ Hạt có thể cảm nhận được rõ ràng xung quanh có không ít tai mắt đang nhìn chằm chằm vào nơi này.

Ngay lúc đó, trên một đầu khác của con đường, mấy sinh linh dáng người khổng lồ chạy như điên tới. Bất ngờ thay chúng là những con chuột cao lớn như trâu! Mà ngồi trên lưng những con chuột này là mấy dương hồn Nhĩ Thử!

“Chít! Quỷ Hạt đại nhân! Xin hãy hạ thủ lưu tình!” Một con Nhĩ Thử trong số đó cao giọng nói.

Tộc Nhĩ Thử gần như không chuyện gì là không nhúng tay vào. Ở trong Dục Giới, thế lực của bọn chúng cũng không thể xem thường.

Đặc biệt là các loại sinh linh họ chuột ở trong Dục Giới đều có quan hệ vô cùng thân mật với tộc Nhĩ Thử, bọn họ cũng là một thế lực không thể xem nhẹ trong thành Vạn Linh, đủ để chống lại Quỷ Hạt.

Đám Nhĩ Thử ở trong Thập Tam Trọng Thiên đã kết một mối duyên gắn bó keo sơn với La Chinh, ở Hồn Nguyên Đại Thế Giới, đám Nhĩ Thử cũng nhờ La Chinh mà thu được rất nhiều lợi ích, đám Nhĩ Thử ai nấy cũng được phân phối đầy đủ kết tinh Hồn Nguyên Chi Linh.

Dưới mạng lưới tai mắt không chỗ nào là không có của chúng, sau khi biết được tin tức về Thái Nhất Thiên Cung, bọn chúng quyết định ra tay nhanh chóng.

Giờ phút này bọn chúng tới để khuyên giải Quỷ Hạt.

“Hạ thủ lưu tình? Các ngươi nói vớ vẩn gì vậy?” Quỷ Hạt dùng giọng nói lạnh nhạt đáp lại.

“Đám chuột ở khu Nam cũng tới tham gia náo nhiệt, không tự xem mình được mấy cân mấy lượng!”

“Đám Nhĩ Thử, khuyên các ngươi đừng trêu chọc vào Quỷ Hạt đại nhân, đây không phải chuyện các ngươi có thể can dự vào!”

Mấy cô gái tộc Hương Điệp đều liên tiếp lên tiếng châm chọc.

Nếu ở thời điểm khác, Quỷ Hạt có thể sẽ nể mặt mũi tộc chuột chút ít, nhưng tình huống hôm nay đặc thù, đương nhiên Quỷ Hạt không thể nào chấp nhận.

“Quỷ Hạt đại nhân, chuyện gì cũng có thể thương lượng được, cứ đưa ra một cái giá đi” Nhĩ Thử biểu hiện rất khẳng khái, cũng không ai hoài nghi bọn họ có đủ số tiền này hay không.

“Chuyện này không có cách nào đàm phán, các ngươi rút đi đi” Quỷ Hạt lạnh lùng trả lời.

“Quỷ Hạt đại nhân…”

Ngay khi Nhĩ Thử còn đang kiên trì, La Chinh cắt ngang lời Nhĩ Thử, đồng thời nói: “Các huynh đệ tộc Nhĩ Thử, ý tốt của mọi người ta xin nhận, có một số việc cứ giao cho ta xử lý là được”

Đám Nhĩ Thử ngồi trên lưng chuột khổng lồ kinh ngạc nhìn La Chinh.

Thông qua tin tức trước đây lấy được, thực lực của “Thiên Hành” rất mạnh nhưng chắc không đủ mạnh đến nỗi đối kháng được Quỷ Hạt.

“Nghe thấy không? Thằng nhãi này cũng không muốn các ngươi nhúng tay. Đám chuột kia, các ngươi tốt nhất vẫn nên cút xa một chút” Quỷ Hạt cười khà khà nói, dường như nó càng ngày càng hứng thú với La Chinh, ai ngờ câu tiếp theo của La Chinh lại khiến thân thể nó đột nhiên cứng đờ.

“Tiếp tục đề tài vừa rồi của chúng ta, rốt cuộc là ai ủy thác ngươi tới giết ta, bây giờ nói thật ta có thể để ngươi chết thoải mái một chút” Giọng nói của La Chinh không buồn không vui, dường như đã định đoạt xong tính mạng của Quỷ Hạt.

Những cô gái tộc Hương Điệp sau lưng Quỷ Hạt đều ngây ngẩn.

Đám Nhĩ Thử ở bên cạnh cũng rơi vào trạng thái sững sờ, bao gồm cả mấy con chuột khổng lồ mà bọn họ đang cưỡi cũng trừng to mắt nhìn La Chinh.

Chỉ có Phượng Ca ở trước tòa kiến trúc bằng gỗ mang vẻ mặt đầy hờ hững.

Từng luồng ánh sáng đường kính không quá cây kim linh hoạt chuyển động ở đầu ngón tay nàng.

Khoảng thời gian này nàng càng lúc càng vận dụng thành thạo Vô Lượng Thiên Quang, tia sáng này giống thật không phải giả, gần như có thể hóa thành bất kỳ hình dáng nào theo suy nghĩ của nàng. Ngoài hóa thành quần áo trên người, nàng còn muốn thử xem có thể hóa ra một đôi cánh hay không.
Bạn cần đăng nhập để bình luận