Bách Luyện Thành Thần

Chương 3392: Mưa máu

Khoảnh khắc bốn sinh linh Bỉ Ngạn bị giết chết, trong bức tranh bất hủ bỗng xuất hiện bốn dấu chấm tròn màu máu nhạtSau khi chấm tròn màu máu xuất hiện, các sinh linh Bỉ Ngạn ở đây đểu trở nên thận trọng. Xuất hiện chấm tròn màu máu nghĩa là đã có người chết, giờ phải xem người chết là thành viên của tộc nào.

Hiện tại bức tranh bất hủ chỉ mới mở ra chưa tới hai canh giờ, trang đầu tiên căn bản không thể có người chết, xảy ra tình huống này có vẻ vô cùng bất thường.

Dưới ánh nhìn chăm chú của những người ở đây, bốn chấm tròn màu máu đột nhiên phóng ra bốn tia sáng màu máu!

“Vù vù vù vù!”

Bốn tia sáng màu máu bay ra từ bức tranh, lao thẳng về phía Bắc, đánh trúng bốn tảng đá Tam Thanh. Người đứng quanh bốn tảng đá Tam Thanh này là tộc nhân tộc Khô Huyết!

Tộc Khô Huyết cũng là đại tộc đứng đầu trong Tam Thập Nhị Trọng Thiên, người tộc Khô Huyết nhìn thấy cảnh này, sắc mặt đều vô cùng khó coi. Bốn người này chính là thiên tài tộc Khô Huyết dốc lòng bồi dưỡng, vậy mà mới tiến vào bức tranh bất hủ chưa được hai canh giờ đã bỏ mạng trong đó?

“Rốt cuộc trong bức tranh bất hủ đã xảy ra chuyện gì!”

“Hẳn là bọn họ phải ở trang đầu tiên mới đúng, vì sao?”

“…”

Các thành viên tộc Khô Huyết đang vừa bi phẫn cực độ vừa khó hiểu, nhưng những chủng tộc Bỉ Ngạn khác thì thở phào một hơi. Mặc kệ trong bức tranh bất hủ xảy ra chuyện gì, người chết không phải người nhà bọn họ là được.

Nhưng Trùng Mạc trong bức tranh bất hủ lại đông đúc tấp nập, những sinh linh Bỉ Ngạn khác sao có thể may mắn thoát khỏi?

Sau khi bốn gã tộc Khô Huyết bỏ mạng, trong bức tranh bất hủ lại xuất hiện thêm hai chấm tròn màu máu. Nhìn thấy hai chấm tròn này, tâm trạng bọn họ lại trở nên căng thẳng.

“Rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì?”

“Trang đầu tiên của bức tranh bất hủ trở nên nguy hiểm như vậy từ khi nào?”

“Lại có thêm hai người chết…”

Hai tia sáng màu máu kia đâm thẳng vào một chủng tộc Bỉ Ngạn khác, khiến sắc mặt các thành viên trong chủng tộc này từ trên xuống dưới đều rất khó coi.

“Có thể là ngoài ý muốn!”

“Tuy trang đầu tiên rất ít khi có người chết, nhưng trong lịch sử cũng từng có…”

“Chỉ có thể xem như bọn họ đen đủi!”

Trong lịch sử, những trường hợp bỏ mạng tại trang đầu tiên của bức tranh bất hủ cũng không nhiều, lâu lắm mới có một hai người ngã xuống, nhưng lần này bức tranh bất hủ chỉ mới mở ra không lâu, thật sự quái lạ.

Trong lúc các sinh linh Bỉ Ngạn đều cho rằng đây là chuyện ngoài ý muốn thì trên trang đầu tiên của bức tranh bất hủ lại đột nhiên xuất hiện mấy chục chấm tròn màu máu!

Khoảnh khắc những chấm tròn màu máu kia xuất hiện, cả bề mặt đồng thau đều trở nên tĩnh lặng.

Các sinh linh Bỉ Ngạn nhìn lên không trung, hai mắt trợn tròn, há hốc miệng không nói được một lời. Những chấm tròn màu máu kia như một hình vẽ ghê người, thông báo chuyện xấu xảy ra trong trang đầu tiên cho các sinh linh Bỉ Ngạn.

“Vù vù vù vù…”

Mấy chục tia sáng màu máu chồng chéo đan xen từ bức tranh bất hủ bắn xuống, mỗi khi bắn trúng một tảng đá Tam Thanh có nghĩa rằng sinh linh Bỉ Ngạn trong tảng đá đó đã bỏ mạng.

“Này này này… Sao lại như vậy!” Giọng nói của Cam Cao Hàn pha chút lo lắng.

“La Chinh không sao chứ?” Ninh Hư Viễn lại bình tĩnh hơn rất nhiều.

“Có một tia sáng màu máu đang phóng tới đây!” Lý Bôi Tuyết đột nhiên vươn tay chỉ về một hướng.

Một tia sáng màu máu trong bức tranh bất hủ bắn thẳng về phía bọn họ, lúc nhìn thấy tia sáng này, tâm trạng tất cả mọi người trong Thiên Cung đều căng chặt.

“Vù!”

Cuối cùng tia sáng màu máu này vẫn lệch đi, bắn trúng một tảng đá Tam Thanh cách đó không xa, người treo trên tảng đá Tam Thanh kia là một thành viên tộc Tử Vân!

Người của Thiên Cung nhìn thấy tia sáng màu máu rơi xuống thì thở phào nhẹ nhõm. May mắn không phải La Chinh…

Người Thiên Cung thì nhẹ nhõm rồi, nhưng người tộc Tử Vân thì không nén nổi u sầu. Lần này tộc Tử Vân có năm người tiến vào bức tranh bất hủ, ngoại trừ “Ô Đãng” đứng đầu thì người có khả năng trở thành Bất Hủ cảnh nhất chính là người vừa bỏ mạng, sao bọn họ có thể không đau lòng?

Mấy chục tia sáng màu máu hạ xuống, các sinh linh Bỉ Ngạn vẫn nhìn chằm chằm lên bức tranh bất hủ.

Trang đầu tiên thoáng chốc đã có nhiều người chết như vậy, chỉ sợ những người còn lại cũng khó mà lo cho thân mình.

Quả nhiên…

Chỉ chốc lát sau, trên bức tranh bất hủ lại hiện lên hàng trăm chấm tròn màu máu, lại có hơn trăm người ngã xuống!

Sau khi những chấm tròn màu máu này hạ xuống, một vầng sáng trắng ở phía xa chợt xẹt qua bề mặt tấm đồng.

Hình ảnh chạm khắc trên bề mặt đồng thay lại đổi mới, các sinh linh Bỉ Ngạn lại dời mắt về phía đá Tam Thanh của những người đã chết.

Những thân thể mỏ neo treo quanh đá Tam Thanh đều bị xé vụn, rơi rụng khắp mặt đất…



Trong bức tranh bất hủ đã gió tanh mưa máu, nhưng các sinh linh Bỉ Ngạn trong bức tranh lại vô cùng bình tĩnh.

Diện tích bức tranh bất hủ vẫn tương đối lớn, hơn nữa vì biến thành một bức tranh cho nên tầm nhìn của các sinh linh Bỉ Ngạn ở đây cũng rất hạn chế, khu vực nào hơi xa một chút là đã không nhìn thấy nổi, đương nhiên không biết đã có nhiều người bỏ mạng như vậy.

Vị trí của La Chinh tương đối hẻo lánh, vừa khéo tránh được đám Trùng Mạc trí mạng này.

Nhưng lúc hắn đi về một phía để tìm kiếm thú trong tranh thì đột nhiên phát hiện trên mặt đất có một mảng đen ngòm.

La Chinh vốn tưởng đây là một con thú trong tranh cuộn mình, nhưng khi hắn kích động xông tới thì lại phát hiện đây là một “bức tranh” bị xé rách, còn thứ đen ngòm trên mặt đất là máu!

“Đây là một sinh linh Bỉ Ngạn, không phải thú trong tranh, lại còn bị xé nát?”

La Chinh thoáng giật mình: “Nguyên Thủy Thiên Tôn tiền bối, không phải ngài nói trong trang đầu tiên không có nguy hiểm gì sao?”

Nguyên Thủy Thiên Tôn cũng không lường trước được chuyện này, suy nghĩ một lúc rồi nói: “Có lẽ là trường hợp cá biệt, có một vài sinh linh Bỉ Ngạn thực lực quá yếu”

“Tốt xấu gì cũng là thân thể Vạn Kiếp, sinh linh Bỉ Ngạn thế nào mà lại bại dưới tay thú trong tranh?” La Chinh cảm thấy phân tích của Nguyên Thủy Thiên Tôn không được hợp lý.

Nguyên Thủy Thiên Tôn cũng thấy hơi khác thường, bèn bổ sung thêm: “Có lẽ là một loài thú trong tranh nào đó không nên xuất hiện tại trang đầu tiên đã xuất hiện, khả năng này cực kỳ bé nhỏ, nhưng vẫn tồn tại…”

Nếu là như vậy, đương nhiên La Chinh cũng phải cẩn thận.

Trong khi Nguyên Thủy Thiên Tôn và La Chinh đều đang phân tích thì chợt có ba gã sinh linh Bỉ Ngạn từ xa tiến tới, bọn họ chính là ba sinh linh Bỉ Ngạn tranh cướp thú trong tranh với La Chinh lúc trước!

Hình như có thứ gì đó đuổi theo sau lưng, ba sinh linh Bỉ Ngạn chạy tới đây với tốc độ không thể tin nổi, còn vừa chạy vừa kêu cứu!

La Chinh chưa phản ứng kịp nhưng Nguyên Thủy Thiên Tôn đã phát hiện ra.

“Đó là Trùng Mạc! Trang đầu tiên xuất hiện Trùng Mạc? La Chinh, chạy mau!” Nguyên Thủy Thiên Tôn vội cảnh cáo.

“Trùng Mạc?”

La Chinh sửng sốt một chút, giọng điệu cấp bách của Nguyên Thủy Thiên Tôn cho thấy tình hình cực kỳ nguy hiểm!

Sau đó hắn cũng nhìn thấy một hình chiếu phẳng màu đen lúc ẩn lúc hiện đang đuổi theo đằng sau ba gã sinh linh Bỉ Ngạn.

Hình chiếu màu đen lúc ẩn lúc hiện đó có tốc độ cực nhanh, chưa tới một nhịp thở đã đuổi kịp ba gã sinh linh Bỉ Ngạn kia. Sau đó hình phẳng màu đen và hình phẳng của ba sinh linh Bỉ Ngạn chồng lên nhau, thân thể sinh linh Bỉ Ngạn đã bị xé toạc, máu đen lan khắp bốn phía, như một bức tranh trừu tượng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận