Bách Luyện Thành Thần

Chương 2258: Khiên Thiên Kính

Trong cốt tháp Xi Linh, các hoang thần của bộ tộc Xi Vưu xếp thành một hàng thật dài phía trước một cánh cửa truyền tống hình trứngCánh cửa truyền tống ấy kết nối với thế giới trong cơ thể lão Kim.

Lão Kim đã mở một đại lục riêng tại thế giới trong cơ thể của mình, đồng thời tạo ra một tòa cốt tháp thật lớn trên đại lục ấy.

Dù gì những hoang thần này sẽ không quen với việc rời khỏi cốt tháp, lão Kim làm vậy cũng vì quan tâm đến cảm xúc và tâm lý của người tộc mình.

Dù vậy, không ít hoang thần vẫn quyết định ở lại.

Những hoang thần ở lại lẳng lặng đứng ngoài hang động nhìn người tộc mình di chuyển, cảm xúc trong lòng vô cùng phức tạp.

Tin xấu là bọn họ sẽ mất đi sự che chở của cường giả khi người bị lưu đày đi mất.

Tin tốt là những người bị lưu đày của tộc lớn khác cũng rời đi, những hoang thần ở lại như bọn họ vẫn có tư cách xưng bá trên thế giới này với huyết thống của mình.

Sau khi phần lớn hoang thần vào thế giới trong cơ thể lão Kim, người bị lưu đày cũng bắt đầu tạm biệt các hoang thần ở lại.

Suy cho cùng, người bị lưu đày vẫn có cảm tình sâu đậm với những người trong tộc mình, không chỉ tặng cho bọn họ không ít pháp bảo lợi hại mà còn để lại không ít tài nguyên tu luyện trước khi chia tay.

Sau đó, bọn họ rời khỏi cốt tháp Xi Linh và tập trung với nhóm Minh Vi.

Từ lúc những người bị lưu đày cắt đứt dây xích nguyền rủa, Minh Vi và lão Kim đã cảnh cáo bọn họ không được có ý đồ với chiếc thuyền kia.

Những người bị lưu đày khác tuyệt đối không dám làm trái ý của Minh Vi và lão Kim, huống hồ chiếc thuyền đó vốn nằm trong tay bộ tộc Nữ Oa mà.

Bọn La Chinh, lão Kim và Trì Nghĩa hướng mắt về phía bắc, nơi cốt tháp Man Thủy tọa lạc.

Cho dù bọn họ cách nơi đó rất xa nhưng vẫn có thể thấy một ít ánh sáng vàng nhạt lơ lửng nơi chân trời, đó chính là Thần vực.

La Chinh hết sức kích động vì cuối cùng cũng có thể quay về Thần vực.

So với hắn, bọn lão Kim và Trì Nghĩa lại có tâm trạng phức tạp hơn.

Bọn họ vốn là người tộc Lê nên tin tức Xi Vưu bị đánh bại bởi Đế Hồng Thị khiến họ vô cùng kinh hoảng, đến mức gần như không dám tin. E rằng Thần vực kia chính là hy vọng duy nhất của tộc Lê, vì vậy tất nhiên bọn họ sẽ giúp đỡ La Chinh, nỗ lực vì tộc Lê.

“Xuất phát” Minh Vi thản nhiên nói.

Những người bị lưu đày của hai tộc lớn dẫn La Chinh dịch chuyển đến bên dưới cốt tháp Man Thủy.

Một dải sáng màu đỏ tươi kéo dài từ đỉnh cốt tháp Man Thủy lên cao và trói chặt lấy Thần vực.

“Chờ chúng ta bay đến Thần vực rồi, ta sẽ tháo Oa Ảnh ra” Minh Vi nói.

Dải sáng màu đỏ máu này do Oa Ảnh biến thành, mấy người Minh Vi chưa từng tháo nó ra.

Bởi vì La Chinh từng phục hồi động lực của Thần vực nên nó sẽ bay lên khỏi đáy hỗn độn nếu thoát khỏi sự ràng buộc của dải sáng, đến lúc đó muốn đuổi theo cũng không dễ.

Mọi người không nói chuyện nhiều mà bắt đầu dịch chuyển về phía trước.

Tòa cốt tháp này cao đến mấy chục nghìn tỉ mét, nếu La Chinh tự leo lên thì có lẽ sẽ phải tính thời gian theo năm mất.

Thế nhưng dưới sự dẫn dắt của cường giả Bỉ Ngạn cảnh, hắn đã leo đến đỉnh chóp chỉ sau vài canh giờ.

Thần vực vốn trông chỉ to cỡ quả trứng gà cũng dần biến lớn, khổng lồ tựa như một viên đá quý nằm ngang trên bầu trời tạo cho người ta cảm giác kỳ ảo.

Sau khi vượt qua đỉnh cốt tháp Man Thủy, cường giả Bỉ Ngạn cảnh hai tộc tiếp tục dịch chuyển, xuyên qua không trung rồi lại xuyên qua lần nữa.

Mấy ngày sau, bọn họ đã đến phía bên trái của Thần vực.

Hình thể của bọn họ chỉ như hạt bụi trước Thần vực, mà có lẽ còn không bằng hạt bụi nữa…

Ngay cả bọn Minh Vi cũng hơi rung động khi đối mặt với vật khổng lồ này.

“Không hổ là kiệt tác của Binh Chủ, có thể làm ra chiếc thuyền lớn đến vậy…” Minh Vi thốt ra lời khen ngợi.

Nghe vậy, vẻ đắc ý liền hiện rõ trên gương mặt của nhóm lão Kim và Trì Nghĩa, khó mà che giấu được.

Các đại năng thời Thái Cổ trong thế giới mẹ đều có tài năng và cống hiến riêng của mình, cái tên “Binh Chủ” của Xi Vưu không chỉ là hư danh đâu!

Chiếc thuyền Thần vực đang chở niềm hy vọng cuối cùng của tộc Lê nên ắt hẳn Xi Vưu đã tiêu hao không ít tâm huyết để xây dựng Thần vực trong hỗn độn.

“Kiệt tác của đại tù trưởng dĩ nhiên là phi phàm rồi” Lão Kim cười khà khà: “Chúng ta vào thôi!”

Dứt lời, lão Kim tiến một bước trong không trung, thân hình thoáng chốc đã dịch chuyển vào hư không rồi chui vào Thần vực.

Thế nhưng, ông ta vừa chui vào hư không, một tiếng “đùng” trầm đục chợt vang lên. Cả người ông ta ngã ra khỏi hư không, vẻ mặt ngạc nhiên.

Minh Vi thấy thế, đôi mắt hơi lóe lên: “Chiếc thuyền này có thiết lập một hàng rào không gian để ngăn cách với không gian bên ngoài ư?”

Lão Kim lúng túng vuốt vuốt râu mép: “Chắc là vậy, đại tù trưởng nhất định sẽ gia tăng phòng hộ để đảm bảo cho sự an toàn của người trong tộc…”

“Sao lại thế được? Tại sao lúc ta rời đi lại không bị gì?” Đôi mắt La Chinh ánh lên vẻ khác thường.

Lúc bị mẫu thân đưa ra ngoài, hắn không hề đụng phải hàng rào không gian nào cả.

Phù Nhị liếc nhìn La Chinh: “Ngươi là người Thần vực nên tất nhiên sẽ không gặp trở ngại khi ra vào, ngươi có thể làm dễ như trở bàn tay, còn chúng ta không phải nên sẽ bị Thần vực bài xích”

“Không hẳn” La Chinh lắc đầu: “Tại sao Hiên Viên Vệ có thể vào?”

Minh Vi cười khẽ, đạp mũi chân cho cơ thể trôi về phía trước và nói: “Chắc hẳn bọn họ đã tốn không ít công sức mới vào được Thần vực, ví dụ như sử dụng mánh khóe làm hỏng hàng rào của Thần vực”

Dứt lời, ánh mắt của Minh Vi trở nên sắc bén. Những điểm sáng đủ màu lấp lóe giữa ngón tay trắng nõn của nàng, mỗi một điểm sáng đều ẩn chứa năng lượng cực kỳ đáng sợ, chúng không ngừng xoay tròn thành một mũi nhọn như đinh ốc.

“Đi!”

Ngón tay mảnh dài của Minh Vi khẽ điểm, mũi nhọn được hình thành từ những điểm sáng đủ màu lập tức bắn thẳng về phía hàng rào Thần vực.

“Ầm ầm ầm ầm…”

“Ầm!”

Mũi nhọn xoay tròn với tốc độ cao trên hàng rào Thần vực rồi nhanh chóng nổ tung, một đốm sáng lóa mắt nở rộ.

Đợi đến khi đốm sáng tiêu tan, các cường giả Bỉ Ngạn cảnh đều biến sắc.

Hàng rào của Thần vực vẫn tỏa ra tia sáng vàng nhạt, hình bóng của một tấm khiên hình tam giác mơ hồ hiện lên bên trong.

Cũng chính vì bóng khiên ấy bảo vệ mà đòn tấn công mạnh mẽ của Minh Vi không hề khiến hàng rào hư hại dù chỉ một chút!

Hiện giờ đến Minh Vi cũng cười khổ: “Kiệt tác của Binh Chủ quả là quá siêu phàm…”

Minh Vi là người mạnh nhất trong số những cường giả Bỉ Ngạn cảnh…

Biểu cảm trên mặt mọi người đều cứng đờ khi thấy đòn tấn công toàn lực của nàng không thể phá hủy hàng rào Thần vực.

“Đó là khiên Thiên Kính, không ngờ đại tù trưởng lại dung nhập khiên Thiên Kính vào Thần vực. Rắc rối rồi đây” Trì Nghĩa chăm chú nhìn bóng khiên đang chậm rãi biến mất, cau mày nói.

* Waka là đơn vị duy nhất tại Việt Nam sở hữu bản quyền tác phẩm Bách luyện thành thần. Các cơ quan, tổ chức, cá nhân khác sao chép, đăng tải tác phẩm là vi phạm bản quyền. Waka sẽ tiến hành truy cứu trách nhiệm theo trình tự pháp luật. Trân trọng!
Bạn cần đăng nhập để bình luận