Bách Luyện Thành Thần

Chương 2827: Cướp bóc

Lần thứ hai La Chinh đặt chân vào thần miếu đúng là đã thực hiện lời hứa, không trắng trợn dỡ bỏ thần miếu nữaCấu tạo của thần miếu tộc Hữu Hùng không phức tạp, La Chinh đi một hồi trong nửa sau thần miếu, người trong tộc bọn họ vẫn nhìn chằm chằm từng hành động của hắn. Theo như cảm xúc mà dương hồn bọn họ phát tán ra thì họ có vẻ vô cùng căng thẳng.

Người tộc Hữu Hùng thấy La Chinh nhìn xung quanh, đều hiểu hắn đang tìm kiếm gì đó.

Trong thần miếu có hai thứ quý giá nhất, đó là tín vật Bỉ Ngạn và kết tinh linh hồn.

Những tín vật Bỉ Ngạn ở đây bị La Chinh dọn sạch rồi, còn dư lại cũng chỉ có kết tinh linh hồn!

La Chinh nhìn lướt qua phía trước, trên mấy lối rẽ đều có người tộc Hữu Hùng đang đứng, nhưng số lượng nhiều nhất lại tập trung trên con đường đằng trước đây.

Hắn nở nụ cười, hành động của đám người này nói cho La Chinh rằng kết tinh linh hồn ở ngay tại con đường đó!

Lúc La Chinh tới gần, đám dương hồn này vẫn ngăn trước mặt hắn, không hề có ý nhường đường.

“Ngươi không thể đi vào” Một người nói: “Nơi này là nơi cơ mật của thần miếu chúng ta!”

La Chinh lắc đầu: “Ngươi cảm thấy ngươi có năng lực ngăn cản ta?”

Hắn hủy nửa cái thần miếu này rồi, sao có thể nói đạo lý với đám người này nữa?

Nhưng đám người này vẫn lù lù bất động…

La Chinh bước lên trước, chỉ đụng nhẹ một cái đã đánh văng đám người kia.

Có người cố gắng bắt La Chinh, nhưng bị hắn vung tay một cái liền văng ra xa, bay dọc theo con đường này và rơi vào chỗ sâu nhất trong thần miếu.

“Ôi…”

“Lần này là gieo gió gặt bão, không nên gây sự với Thiên Cung để rồi rước phải một sát tinh như vậy…”

“Phần kết tinh linh hồn của ta vẫn chưa được nhận, xem tình hình này thì hết hy vọng rồi”

“…”

Người tộc Hữu Hùng đều thở dài thườn thượt.

Người bình thường muốn nâng cao cảnh giới linh hồn trong Bỉ Ngạn, độ khó cao thế nào?

Thỉnh thoảng mới có thể khai quật được một chút kết tinh linh hồn trong Bỉ Ngạn, giống như thử vận may vậy!

Nhưng những đệ tử, những người trong tộc dựa vào những thế lực siêu cấp, nhờ vào sự bảo vệ của thế lực nhà mình sẽ tranh thủ được đầy đủ tài nguyên, ví dụ như La Chinh và Lăng Sương đặt chân vào cấp điện hồn chỉ cần một bước là được.

Giờ kết tinh linh hồn ở đây bị lấy đi đã chặt đứt hy vọng thăng cấp của những người này, trong lòng họ đương nhiên rất không cam, nhưng chẳng thể làm gì được.

Căn phòng trong cùng có một bức tường dày rộng, trên vách tường được bố trí một loạt lỗ nhỏ, mà phía trước bức tường này lại có vài tên tộc Hữu Hùng đang sử dụng không gian tu di điên cuồng thu kết tinh linh hồn.

Mấy người này là làm việc theo lệnh, trước lúc La Chinh xông tới, có thể mang đi bao nhiêu thì hay bấy nhiêu.

Thế nhưng thiết kế của thần miếu này đặt ra một giới hạn nghiêm ngặt, tốc độ hấp thu kết tinh linh hồn của bọn họ không nhanh. Mặc dù họ đã dốc hết sức nhưng cũng chỉ hút vào được một phần nhỏ kết tinh linh hồn.

“Cút hết đi!”

La Chinh lạnh giọng quát một tiếng.

Sắc mặt mấy người kia đầy kinh hãi, họ sợ mình bị La Chinh đánh chết nên đều thoát khỏi Bỉ Ngạn.

Phương thức thu hoạch kết tinh linh hồn của La Chinh rất đơn giản thô bạo, hắn đặt tay lên vách tường rồi đột nhiên vỗ một cái, vách tường “rắc” một tiếng vỡ ra. Đằng sau bức tường là một tảng đá lớn, trong tảng đá lớn có đầy lỗ nhỏ dày đặc như tổ ong, mỗi một lỗ nhỏ đều tỏa ra ánh sáng trắng chói lóa, toàn bộ kết tinh linh hồn đều nằm trong đó.

Hắn dùng một tay nhấc tảng đá lên, nghênh ngang đi ra ngoài.

Đám người kia thấy tảng đá này thì lòng thầm rỉ máu, có thể tưởng tượng tâm trạng họ ra sao.

La Chinh đi thẳng ra ngoài thần miếu, ném tổ ong xuống trước mặt Lăng Sương.

Thấy tảng đá lớn này, Lăng Sương cũng ngạc nhiên: “Ngươi bưng hết vốn liếng của người ta ra rồi!”

Loại đá này tên là Vạn Khổng Thạch, là vật tuyệt hảo chuyên dùng để cất giữ kết tinh linh hồn. Lúc bắt đầu xây dựng thần miếu, tảng đá này sẽ được niêm phong trong một bức tường dày, một vài đệ tử tìm được kết tinh linh hồn trong Bỉ Ngạn sẽ cất chúng vào đây. Đây cũng là cách mà Thiên Cung cất giữ kết tinh linh hồn.

“Mau nhét nó vào không gian tu di, đừng để đêm dài lắm mộng” La Chinh cười nói.

Lăng Sương gật đầu, đặt tay lên tảng đá kia, kết tinh linh hồn trong vô số lỗ nhỏ giống như nước chảy, hội tụ trong khung vuông trên tay nàng.

Nhìn khung vuông trong tay Lăng Sương, trong lòng La Chinh cũng thầm suy tính, hắn cũng nên đi lĩnh một không gian tu di thôi.

Thân thể của hắn không có khả năng dung nạp vật thể giống như linh hồn, mỗi lần thu được vật gì cũng phải nhờ Lăng Sương giữ giúp rồi lại chuyển cho dương hồn của hắn. Quá trình này rất bất tiện, không biết Thiên Cung có thể làm một không gian tu di cho thân thể của hắn hay không?

Đợi khi Lăng Sương thu nạp kết tinh linh hồn xong xuôi, La Chinh liền nâng Vạn Khổng Thạch trống rỗng lên và ném vào đống đổ nát trước cửa thần miếu, lúc này hai người mới nghênh ngang rời đi.

Đến cửa thần miếu Thiên Cung, thân thể La Chinh liền lặng lẽ rời khỏi Bỉ Ngạn…

Lần này số lượng kết tinh linh hồn thực sự rất nhiều, tuy tộc Hữu Hùng đã dời đi một phần nhưng phần dư lại cũng đủ để cho tám người đặt chân vào cấp điện hồn.

Dương hồn của La Chinh trở về thần miếu, Lăng Sương và hắn cùng đi tới mật thất, sau đó nàng liền chuyển đồ qua cho La Chinh.

“Không phải mỗi người một nửa sao?” La Chinh hỏi.

“Ta không cần” Lăng Sương kiên quyết lắc đầu.

Những kết tinh linh hồn này hoàn toàn là do La Chinh thu được, Lăng Sương chỉ hỗ trợ cất chứa mà lại lấy đi một nửa, nàng không làm được chuyện như vậy.

Thấy thái độ Lăng Sương kiên quyết như vậy, La Chinh cũng không miễn cưỡng nàng, sau này nếu có lúc cần hắn sẽ chia lại lần nữa.

Sau khi bước vào cấp điện hồn, La Chinh muốn đi tới Trọng Thiên cao hơn trong Bỉ Ngạn, nhưng đột nhiên xảy ra chuyện như vậy nên có lẽ việc này phải trì hoãn.

“Vốn đang định đi cùng ngươi đi tới Thập Tam Trọng Thiên, bây giờ xem ra không được rồi” La Chinh bất đắc dĩ nói.

Nghe La Chinh nói muốn dẫn mình đi cùng, Lăng Sương cũng che miệng cười: “Chúng ta vẫn nên quay về trước đi. Ta dám khẳng định, bây giờ cả Thiên Cung lẫn tộc Hữu Hùng đều loạn hết cả rồi!”

La Chinh vừa rời khỏi Bỉ Ngạn, khung cảnh xung quanh đã trở nên vặn vẹo, chớp mắt một cái hắn đã ngồi ngay ngắn trong phòng mình.

Hắn vừa hủy kết giới, đẩy cửa ra ngoài thì đã thấy trong sân xuất hiện ba người.

Hà Trì, Lâm Chiến Đình và Thu Âm Hà ngồi ngay ngắn giữa sân, Tiểu Nhân và Tiểu Hân đang cẩn thận pha trà. Ba nhân vật lớn đến thăm la công tử cùng một lúc, Tiểu Nhân và Tiểu Hân vô cùng áp lực, trên mặt hai người đều là vẻ lo lắng, trong lòng cũng suy đoán lung tung, sợ La công tử lại chọc phải phiền toái nào đó.

Ninh Vũ Diệp đứng trên lầu hai, tâm trạng của nàng cũng giống như Tiểu Nhân.

Nàng không nhìn ra thực lực của mấy người này, nhưng khí tức lộ ra trong mỗi cái giơ tay nhấc chân của họ đều mạnh đến mức khiến nàng kinh hồn bạt vía.

Ninh Vũ Diệp nghĩ mãi không ra tại sao nhân vật như vậy tới gặp La Chinh mà lại chịu chờ trong sân. Nàng vốn muốn gọi La Chinh ra nhưng ba người này lại từ chối, như thể sợ quấy rầy hắn vậy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận