Bách Luyện Thành Thần

Chương 3459: Kẻ ngáng đường

Buồm sáng Vân Linh này đến từ Tam Thập Tam Thiên, là một món tín vật Bỉ Ngạn loại hỗ trợ. Theo lý thuyết, chỉ cần đưa vào đủ năng lượng là có thể khiến cho tốc độ của buồm sáng Vân Linh nhanh tới mức vô hạnVì chỉ có thể giúp người ta chạy trốn nên món tín vật Bỉ Ngạn này không được ưa chuộng giữa muôn vàn tín vật Bỉ Ngạn trong Tam Thập Tam Thiên, nhưng Nữ Oa vẫn cố ý dung hợp nó, bây giờ cuối cùng cũng phát huy tác dụng.

Tốc độ của buồm sáng Vân Linh tuy nhanh nhưng năng lượng tiêu hao thật sự quá kinh khủng, cho dù Nữ Oa đã dồn hết Oa Ảnh vào đó cũng không cầm cự được lâu lắm.

Nhưng ngay cả tồn tại như Thông Thiên giáo chủ và A Hỏa thì phạm vi thần thức có thể cảm ứng được cũng có hạn, chỉ cần đến một khoảng cách nào đó là có thể bỏ trốn mất dạng.

Đi thẳng về hướng Đông, khoảng cách giữa Phục Hy và đám người Thông Thiên giáo chủ đã càng lúc càng xa, cuối cùng sắc mặt của Phục Hy mới thoải mái hơn một chút.

Những năm gần đây, hắn ta gặp phải ai cũng đối đầu trực diện, các vị Bất Hủ cảnh trong thế giới mẹ hễ gặp hắn ta đều nhân nhượng ba phần, lần này lại phải bỏ chạy, trong lòng Phục Hy cực kỳ hậm hực.

Sâu trong nội tâm Phục Hy không cảm thấy mình không thể chiến đấu một trận, nhưng nếu Nữ Oa đã vạch kế hoạch, hắn ta cũng chỉ có thể bỏ chạy…

Cuối cùng thần thức của Phục Hy cũng không cảm giác được sự tồn tại của Thông Thiên giáo chủ và A Hỏa nữa, bèn truyền âm cho Nữ Oa: “Cắt đuôi được bọn họ chưa?”

Tuy Nữ Oa đi phía trước Phục Hy, nhưng phạm vi thần thức nàng có thể cảm ứng được lớn hơn Phục Hy rất nhiều.

“Vẫn chưa, chỉ dựa vào tốc độ thì chắc chắn không thể chạy thoát” Nữ Oa bình tĩnh nói.

Tuy khoảng cách càng lúc càng lớn, nhưng năng lực truy đuổi của Thông Thiên giáo chủ và A Hỏa cũng không tầm thường, nếu cùng ở trong một đại châu thì khó mà thoát khỏi.

Nữ Oa nói xong thì vươn hai ngón tay thon dài ra, đầu ngón tay hiện lên những sinh linh nhỏ bé.

Những sinh linh này giống như sứa, đỉnh đầu như nấm, bề mặt có một vết nứt, trên đỉnh có hai cái sừng nhỏ, nhìn như một con quái vật mặt quỷ, bên dưới là xúc tu ngoe nguẩy, tỏa ra ánh sáng đối xứng.

“Mặt Nạ Sứa Quỷ, hóa hình!”

“Mặt Nạ Sứa Quỷ” là một tín vật Bỉ Ngạn hiếm thấy trong Tam Thập Tam Thiên, có thể dễ dàng hóa thành hình dạng các sinh linh khác, cũng là tín vật Bỉ Ngạn loại hỗ trợ.

Nữ Oa được xem là hóa thân của trí tuệ, bản thân nàng cực kỳ thông minh, nàng cũng tu luyện rất nhiều chân ý của đạo nên nắm giữ rất nhiều tín vật Bỉ Ngạn loại hỗ trợ.

Tín vật Bỉ Ngạn loại hỗ trợ không có nhiều sức mạnh, người bình thường cũng không muốn để nó chiếm dụng một môn chân ý của đạo, nhưng nhiều món tín vật Bỉ Ngạn loại hỗ trợ tập trung một chỗ lại có thể tạo thành hiệu quả kinh khủng.

“Ù ù ù…”

Những “Mặt Nạ Sứa Quỷ” nhanh chóng hóa thành dáng vẻ Phục Hy và Nữ Oa.

Nữ Oa giả như thả một con diều, nối liền với Phục Hy giả bằng Oa Ảnh, nhanh chóng bay về phía sau.

Không lâu sau, Phục Hy nhìn thấy hai bản thể giống hệt mình bay tới ngay trước mắt, hai người này cũng lôi một sợi Oa Ảnh bay về phía trước.

“Chúng ta đi về phía Tây!”

Nói xong, Nữ Oa kéo Phục Hy đi về phía Tây, còn đôi Nữ Oa và Phục Hy giả khác thì đi về hướng Đông và hướng Bắc.

A Hỏa và Thông Thiên giáo chủ theo sát đằng sau cảm nhận được biến hóa thì lập tức biến sắc.

Thần thức của bọn họ có thể dò xét từ khoảng cách vô cùng xa xôi, ít nhất thì trong phạm vi một đại châu bọn họ đều có thể dễ dàng cảm ứng được. Nhưng đi được một đoạn, mục tiêu đột nhiên trở nên mơ hồ, cảm giác mơ hồ này khiến bọn họ không thể phân biệt thật giả. Huống chi “Mặt Nạ Sứa Quỷ” mà Nữ Oa lấy ra đã đạt tới trình độ thật giả lẫn lộn.

A Hỏa và Thông Thiên giáo chủ vốn vô cùng tự tin, đột nhiên lại phát hiện đối phương chia ra làm ba thì đều trở nên lúng túng.

Mỗi người đều chỉ có một phần ba cơ hội, nếu đối phương tìm được chân thân thì có nghĩa là mình thất bại, đây là điều rất khó chấp nhận.

“Phân hình ra đuổi đi…” A Hỏa nhướng mày.

A Hỏa có thể phân ra mấy bản thể giống mình như đúc. Nếu không có Thông Thiên giáo chủ, nàng ta có thể làm như vậy, nhưng thân thể của nàng ta mới vừa bị La Chinh hấp thu một phần ba, nếu còn phân ra nữa, chỉ sợ sẽ bị Thông Thiên giáo chủ đánh không còn manh giáp.

Thông Thiên giáo chủ cũng có băn khoăn giống hệt. Y có một bí thuật đặc biệt có thể tạo ra một hộ vệ cường đại cho bản thân, hộ vệ có năm phần thực lực của y, tác dụng phụ là thực lực của bản thân cũng giảm xuống còn một nửa.

Hai người nước sông không phạm nước giếng bay song song một khoảng thời gian, cuối cùng lựa chọn mỗi người một ngả.

A Hỏa đuổi theo hai phân thân phía Bắc, Thông Thiên giáo chủ thì đuổi theo hai phân thân phía Đông, còn phía Tây thì không ai để ý tới.

Vận may đứng về phía Nữ Oa và Phục Hy, bọn họ đi về phía Tây.

Cảm giác được hai người kia thay đổi phương hướng, Nữ Oa thở phào một hơi: “Như vậy bọn họ cách chúng ta càng ngày càng xa”

Nàng rót vào một lượng lớn năng lượng vào buồm sáng Vân Linh, đủ để buồm sáng Vân Linh bay xa một đoạn, chờ khi hai người kia phân biệt được thật giả thì đã không thể quay đầu lại được nữa.

Sau khi chia quân làm ba, A Hỏa và Thông Thiên giáo chủ đều đẩy nhanh tốc độ lên ba phần, bọn họ muốn xác nhận đối tượng mà mình đuổi theo là thật hay giả.

Nhưng đuổi được một đoạn, tốc độ của người bọn họ đuổi theo đều giảm xuống rõ rệt!

“Là giả?”

A Hỏa nhướng mày, vội vàng dời lực chú ý sang mục tiêu truy đuổi của Thông Thiên giáo chủ.

Thông Thiên giáo chủ cũng phát hiện tốc độ của mục tiêu mà mình theo đuổi giảm xuống, cũng chú ý tới mục tiêu của A Hỏa…

Hai người lập tức phản ứng kịp, thay đổi phương hướng chạy về hướng Tây, mà lúc này Phục Hy và Nữ Oa đã đi tới biên giới Ly Hổ Châu.

Ra khỏi Ly Hổ Châu là có cơ hội đào thoát!

Nữ Oa và Phục Hy càng ngày càng lạc quan, nếu mang La Chinh đi một cách trót lọt thì phi vụ nhổ răng cọp lần này vô cùng thành công.

Nhưng ngay khi hai người sắp tới gần vách tường thì một thanh trường thương từ trong đó phóng ra!

Thanh trường thương này xuất hiện vô cùng đột ngột!

Với sự cảnh giác của Nữ Oa, tất cả mọi bẫy rập đều đã nằm trong tính toán của nàng, duy chỉ có vách tường là bị xem nhẹ, xem nhẹ Tà Thần có thể điều khiển vách tường và dò xét tất cả mọi thứ trong Ly Hổ Châu.

“Ầm!”

Tốc độ của phát thương này quá nhanh, xuyên qua đường hầm không gian, đâm thẳng vào buồm sáng Vân Linh.

Buồm sáng Vân Linh là một món tín vật Bỉ Ngạn loại hỗ trợ rất tốt, nhưng món tín vật Bỉ Ngạn này cũng vô cùng yếu ớt, bị trường thương vừa đâm đã tan, Nữ Oa lăn sang một bên, phải gắng gượng dừng lại.

Chẳng mấy chốc, Phục Hy cột ở đằng sau cũng chạy tới, nhìn chằm chằm vào vách tường, hỏi: “Lại làm sao vậy?”

Tồn tại có thể cản đường Nữ Oa tuyệt đối không hề yếu kém.

“Chỗ đó” Nữ Oa chỉ tay.

Vách tường như chất lỏng màu hổ phách cách đó không xa chảy thành dáng vẻ của Tà Thần, trường thương cô đặc cao độ đã trở về trong tay hắn ta.

“Nuốt một người còn chưa đủ, một người khác cũng phải để lại” Tà Thần chỉ vào La Chinh trên người Phục Hy.

“Muốn chết?”

Vẻ mặt Phục Hy cũng trở nên ác liệt, nếu chỉ là một hậu bối nắm giữ vách tường thì hẳn không phải đối thủ của y.
Bạn cần đăng nhập để bình luận