Bách Luyện Thành Thần

Chương 3802: Thoát khỏi bủa vây

Nữ Oa bản tôn kể sơ qua về tình hình hiện giờ của La ChinhSau khi nghe chuyện La Chinh bị rơi vào trong ảo cảnh, mấy người Nữ Oa, Phục Hy đều hết sức lo lắng.

“Hầu Linh Vương đâu? Lần này các ngươi vào Ngọc Thanh Thiên đã giúp đỡ nó không ít mà” Nữ Oa nói.

Lần ra trận này, họ đã chuẩn bị trước đủ mọi đường, có thể nói là gom hết cường giả của ba Linh Môn đi…

Nữ Oa bản tôn cười khổ, nói: “Chúng… không làm được, cuối cùng vẫn phải dựa vào La Chinh chém giết Xà Linh Vương. Nhưng đằng sau Xà Linh Vương còn giấu một tồn tại càng hùng mạnh hơn nữa, gã còn là nguồn gốc của mọi sự hỗn loạn này”

Mấy người Nữ Oa, Phục Hy cùng im lặng, tình hình đã tiến triển vượt ra ngoài dự đoán của bọn họ.

“Dùng Văn Minh Chi Khí của văn minh Thiên Chấp thử xem” Nữ Oa đề nghị.

Thế là họ lại đi đến trước một Văn Minh Chi Khí khác, sau đó gọi bóng người màu xanh lục trong Văn Minh Chi Khí này ra.

Bóng người màu xanh lục tận chứa tận trách đồng ý liên hệ với La Chinh, song vẫn thất bại…

Cuối cùng chỉ còn lại Văn Minh Chi Khí của văn minh Thanh Ngọc, nhưng vì hai Văn Minh Chi Khí trước đều đã thất bại nên cũng không cần thiết phải thử nữa.

“Nếu La Chinh thất bại thì mọi chuyện đều tiêu tùng…” Nư Oa mím chặt môi, trên gương mặt xinh đẹp tràn đầy vẻ lo lắng.

Mấy người còn lại cũng không có kế sách nào, không biết nên làm thế nào cho phải.

Ngay lúc cả đám đang buồn phiền thì Nữ Oa bỗng ngẩng đầu, ánh mắt dán chặt vào bầu trời màu máu kia.

Từ lúc La Chinh bắt đầu chiến đấu, trong bầu trời màu máu đã có rất nhiều luồng năng lượng đủ màu liên tục chảy qua, những năng lượng này đều hội tụ vào ngay chính giữa Vùng Đất Sơ Khai, không ngừng cung cấp cho La Chinh. Các sinh linh trong Vùng Đất Sơ Khai đều có thể cảm nhận được khí tức hùng hậu của những luồng năng lượng ấy.

“Khởi Nguyên Thần Huyết có trí tuệ, nó không phát hiện ra điểm khác thường ở La Chinh sao?” Nữ Oa hỏi.

Nữ Oa bản tôn suy tư một lúc, hàng lông mày thanh mảnh khẽ nhướng lên: “Có lẽ là chưa phát hiện ra. Có thể để nó thử một chút!”

“Khởi Nguyên Thần Huyết chỉ toàn nói chuyện với La Chinh thôi chứ chưa bao giờ kết nối với chúng ta” Phục Hy nhún vai.

Mặc dù mọi người đều biết bầu trời đỏ máu này có linh trí, La Chinh cũng từng nói với họ nhưng xưa nay chưa ai từng kết nối chuyện trò với nó cả.

“Không thử thì làm sao biết được!”

Nữ Oa bản tôn vừa dứt lời bèn lập tức thi triển dịch chuyển không gian, hướng thẳng đến đỉnh của Vùng Đất Sơ Khai, những người khác thì theo sát phía sau.

Đứng bên dưới bầu trời màu máu sẽ cảm nhận được một áp lực rất lớn. Họ còn chưa hoàn toàn đến gần thì từ trên bầu trời màu máu đã có tiếng nói vọng xuống như sấm giật: “Các ngươi, lui mau”

Hiện giờ nó đang gấp rút truyền năng lượng cho La Chinh liên tục nên đương nhiên không có thời gian rảnh đi để ý đến sinh linh của Vùng Đất Sơ Khai.

Chỉ có điều, Khởi Nguyên Thần Huyết mở miệng nói chuyện ngược lại khiến cả nhóm người đều vui mừng. Họ chỉ sợ Khởi Nguyên Thần Huyết không trả lời mà thôi.

Nữ Oa bản tôn bèn nói thẳng: “Ta là Nữ Oa giáng lâm từ địa đàn đến đây, La Chinh đang chìm trong ảo cảnh, ngươi có biết không?”

“Cái gì?”

Trong giọng nói đơn điệu của Khởi Nguyên Thần Huyết toát lên cảm xúc kinh ngạc rõ rệt.

Lúc Tâm Linh Cực Thái trùm lên La Chinh không những có thể che mắt La Chinh mà còn che mắt được cả Thái Thượng Lão Quân, trọng kiếm Bất Quy Tắc, thậm chí Khởi Nguyên Thần Huyết cũng không biết gì.

Khởi Nguyên Thần Huyết lập tức lo lắng không thôi.

Những kẻ trông giống loài người kia cứ xuất hiện liên tục không ngừng giống như vô cùng vô tận, mà La Chinh càng chiến đấu với chúng thì cảm xúc của La Chinh càng trở nên cực kỳ bất ổn.

Khởi Nguyên Thần Huyết có phát hiện ra điểm khác thường, song Tâm Linh Cực Thái có thể lặng lẽ ảnh hưởng đến năng lực suy xét nên nó không tài nào tìm ra được điểm khác thường ấy nằm ở đâu!

Không chỉ nó mà cả La Chinh, Thái Thượng Lão Quân cùng thanh trọng kiếm Bất Quy Tắc kia cũng vậy!

Nhưng bây giờ, nhờ có Nữ Oa bản tôn nhắc nhở mà Khởi Nguyên Thần Huyết đã phát hiện ra chuyện này kỳ lạ chỗ nào. Đúng là họ đã bị kẻ trông giống loài người làm u mê.

“Xoẹt xẹt!”

La Chinh đã không còn nhớ rõ mình chém giết bao nhiêu kẻ trông giống loài người rồi. Theo phán đoán của hắn thì gã gọi phân thân ra cũng sẽ bị tiêu hao rất nhiều sức lực, hắn cứ diệt trừ từng phân thân một cho đến khi gã không thể nào gọi phân thân ra nữa mới thôi.

Thế nhưng mấy kẻ này cứ đến liên tục liên tục, giết mãi không hết!

Thời gian dần trôi, hắn càng lúc càng nóng nảy, càng lúc càng cáu giận, cả đôi mắt đã biến thành màu đỏ rực, giống như muốn nuốt chửng người khác.

“La Chinh… La Chinh…”

Giọng của Khởi Nguyên Thần Huyết vọng đến từ thế giới bên trong cơ thể.

Mặc dù La Chinh nghe thấy, song âm thanh này như thể ở tận nơi chân trời xa xôi, hắn không hề có ý định sẽ phản ứng lại.

“La Chinh… La Chinh…”

Khởi Nguyên Thần Huyết lại gọi tiếp, gọi mãi, song La Chinh vẫn không có chút phản ứng nào.

Nó suy nghĩ một lúc, cuối cùng rót thẳng vào người La Chinh một luồng năng lượng cuồng bạo. Năng lượng này không tràn vào trọng kiếm Bất Quy Tắc mà chảy ngược trong mạch máu của La Chinh, sau đó nổ tung ngay giữa ngực hắn.

“Bụp!”

Trước ngực La Chinh toét ra một vết thương to bằng ngón tay, song La Chinh chỉ cúi đầu nhìn thoáng qua rồi lại tiếp tục điên cuồng nhắm thẳng đến kẻ trông giống loài người. Hắn tưởng đòn tấn công này là do gã làm ra nên đánh trả càng điên cuồng hơn!

“Vô dụng…”

Khởi Nguyên Thần Huyết nghĩ nghĩ, cuối cùng dứt khoát tấn công vào linh hồn La Chinh.

Bầu trời màu máu chớp nháy, một luồng khí tức màu nâu tụ lại ở giữa Vùng Đất Sơ Khai, tiến vào trong cơ thể La Chinh và hóa thành một cây kim nhọn, nhắm thẳng đến đầu hắn.

Nhưng ngay khoảnh khắc khi cây kim nhọn này vừa chui vào đầu, trong đầu La Chinh bỗng bắn ra một tia chớp màu trắng diệt trừ kim nhọn trong nháy mắt!

“Cái gì?”

Khởi Nguyên Thần Huyết thoáng sửng sốt, nhưng sau đó đã hiểu ra ngay.

Mặc dù năng lượng của thế giới ngăn thứ năm mạnh hơn thế giới ngăn thứ tư, nhưng sự khác biệt giữa đôi bên lại không quá lớn.

Dù sao, sau khi năng lượng của thế giới ngăn thứ năm được mở rộng thì cũng chỉ biến từ một trăm bốn mươi loại thành ba trăm bảy mươi ba loại. Nhưng còn thế giới ngăn thứ tư khi hàng cách xuống thế giới ngăn thứ ba thì biến luôn thành ba nghìn loại, độ chênh lệch này lớn vô cùng…

Tình hình hiện giờ của La Chinh rất giống với Khốn Tâm Thuật, nhưng hiển nhiên thần thông mà kẻ trông giống loài người phóng ra mạnh hơn Khốn Tâm Thuật của Khởi Nguyên Thần Huyết nhiều.

“Chỉ đành phải bào mòn từ từ…”

Sau khi suy nghĩ cẩn thận, Khởi Nguyên Thần Huyết tiếp tục dùng đòn tấn công linh hồn, đánh vào đầu La Chinh từng lần một.

Đương nhiên những đòn tấn công linh hồn này đều bị tia chớp trắng ngăn lại rồi dùng tốc độ sét đánh không kịp bưng tai mà dập tắt.

Tất nhiên tia chớp màu trắng rất mạnh, nhưng dù gì nó cũng có hạn. Dù La Chinh vẫn đang u mê không tỉnh, một mực chém giết những kẻ trông giống loài người kia và không ngừng hấp thu tia chớp màu trắng, nhưng tốc độ bổ sung vẫn không thể sánh bằng tốc độ hao hụt.

Những đợt tấn công linh hồn của Khởi Nguyên Thần Huyết mỗi lúc một nhiều thêm, tốc độ tiêu hao của tia chớp trắng càng nhanh hơn!

Vẻ hung ác trên mặt La Chinh giảm dần, đôi mắt vốn đỏ bừng chầm chậm có lại vẻ sáng tỏ.

“Ồ?”

Kẻ trông giống loài người ở cách đó không xa thấy cảnh này, trong sáu con mắt đều hiện lên vẻ kinh ngạc.

“Thế mà có thể thoát khỏi Tâm Linh Cực Thái? Không thể nào… Có người đang giúp ngươi…”

Mặc dù kẻ trông giống loài người rất kinh ngạc nhưng cũng không để bụng cho lắm. Ngay từ ban đầu, mục tiêu của gã đã không phải là La Chinh mà là thanh trọng kiếm Bất Quy Tắc kia. Chỉ cần thanh kiếm này tách ra khỏi La Chinh thì gã sẽ không còn gì phải e ngại nữa.

Tia chớp trong đầu La Chinh ít dần, rốt cuộc hắn cũng tỉnh táo lại. Lúc này hắn mới thấy rõ thứ mà mình vẫn đang chém giết nãy giờ không phải là kẻ trông giống loài người, mà là từng con côn trùng màu đen.
Bạn cần đăng nhập để bình luận