Bách Luyện Thành Thần

Chương 3905: Chiến đấu trên mặt phẳng

Đốm sáng chậm rãi bay về phía La Chinh, hòa làm một thể với La Chinh một lần nữaGiọng nói của Tòng lại vang lên ở tận sâu trong linh hồn La Chinh: “Thực tại mà ta trao cho ngươi không đủ, ngươi phải tạo ra thực tại của mình”

“Có gì khác nhau?” La Chinh hỏi.

“Đương nhiên là khác, đây có lẽ là ý nghĩa mà ta vẫn luôn tìm kiếm, cũng là ý nghĩa của việc ngươi xuất hiện” Tòng nói.

Đối với loài người, sau khi sinh ra, khi uống ngụm sữa đầu tiên thỏa mãn ham muốn ăn uống thì cũng tự nhiên tiếp nhận được ý nghĩa của sinh mệnh, từ từ lớn lên, theo đuổi sức mạnh, tiền tài, tình yêu, quyền lợi, cầu trường sinh… Nhưng “Tòng” sinh ra từ Vùng Đất Hoàn Mỹ, nó cần gì thì nhất định có được điều đó, từ thế giới ngăn cao đến thế giới ngăn thấp không có gì đáng để nó theo đuổi, điều này ngược lại thúc đẩy nó đi tìm nguồn gốc căn nguyên.

Tại sao thế giới phải tồn tại? Đằng sau thế giới là gì?

Vấn đề nhìn như đơn giản đó, chính nó không thể tìm ra câu trả lời, người ngoài lại càng không thể.

Mặc dù “Ác” cũng có sức mạnh tương đương, nhưng tên này ngoài việc liều mạng hàng cách ra thì hoàn toàn không có hứng thú thảo luận với “Tòng”.

Trước kia “Tòng” còn hâm mộ “Ác”, tên này chỉ cần liên tục hàng cách là xong chuyện, đâu việc gì phải suy nghĩ nhiều như thế?

Từng tầng thế giới hàng cách xuống, cuối cùng xuất hiện một cặp tồn tại ngoại lệ là La Chinh và Tà Thần, sao “Tòng” có thể dễ dàng bỏ qua?

La Chinh nghe thấy lời “Tòng” nói cũng cảm thấy không biết phải làm sao, ý nghĩa của hắn chính là cho người nhà một môi trường sống yên ổn, vậy thì có thể ở lại tòa Tiên Phủ vừa rồi là được, thế nhưng “Tòng” lại lôi hắn ra!

“Ta còn có được thực tại như vậy nữa không?” La Chinh hỏi.

“Nhất định có thể, ta sẽ giúp ngươi!” Tòng trả lời.

“Vậy được…” La Chinh hơi phấn chấn hơn một chút.

Thực tại mà “Tòng” nói đúng là động lực lớn nhất đối với La Chinh, hắn hy vọng có cơ hội gặp lại người nhà của mình, cho dù hy vọng này nhỏ đến đáng thương thì hắn cũng sẽ không bỏ qua.

Bên trong thế giới Bích bỗng xuất hiện hai cái chấm tròn, đôi mắt của La Chinh được tạo ra, tiếp theo là đầu, thân thể…

Bởi vì là hình thái mặt phẳng nên hoàn toàn không cần phải tiến hành sáng tạo theo quy luật của “người”, hình thái người không có chút ưu thế nào bên trong thế giới Bích, ngược lại còn phiền phức, cho nên “Tòng” kiến nghị La Chinh sáng tạo bản thân thành hình thái giáp trùng hoặc nhuyễn trùng.

Nhiều chân, nhiều cánh, nhiều mắt, hình thái như vậy có thể chiếm được rất nhiều ưu thế trong thế giới Bích, có thể quan sát nhiều phương hướng hơn, tốc độ cũng sẽ nhanh hơn.

Nhưng La Chinh không cách nào tiếp nhận được, cuối cùng vẫn sáng tạo ra một hình người cơ bản.

Sau khi thân thể được sáng tạo ra, đôi mắt của La Chinh bắt đầu cảm nhận được ánh sáng, đập vào mắt là một sợi dây nhỏ đầy màu sắc.

“Chỉ có thể nhìn thấy những đường nét này thôi à?” La Chinh hỏi.

“Về mặt thị giác thì đúng là như vậy, chỉ có thể nhìn thấy những đường nét dài ngắn và sáng tối, nhưng ngươi có thể phóng thần thức ra, dùng thần thức tìm tòi vào trong những đường nét kia và suy đoán ra dáng vẻ vốn có của chúng” Tòng trả lời.

La Chinh làm theo lời “Tòng” nói.

Thần thức cũng chỉ có thể truyền dọc theo mặt phẳng của thế giới Bích này, nhưng sau khi tìm tòi vào trong đường nét kia là có thể nhìn thấy thứ đằng sau đường nét đó.

Nhưng toàn bộ Thâm Không đều bị hàng cách thành từng mảnh vụn bừa bãi lộn xộn, cho dù dùng thần thức ngấm vào bên trong, La Chinh cũng khó mà phân biệt được hình dáng của những mảnh vỡ này…

Sau khi di chuyển một khoảng trên mặt phẳng, chiếu vào mắt hắn chính là một sợi dây nhỏ màu xám tro.

La Chinh theo thường lệ phóng thần thức ra, nhưng thần thức chìm vào trong sợi dây nhỏ màu xám tro kia và lập tức biến mất tăm. Thần thức đã bị hấp thu!

“Sợi dây màu xám tro này!” Hắn thoáng sửng sốt, lúc này mới kịp phản ứng: “Đây chính là tầng đất màu xám tro không thể phá hủy kia, tầng đất màu xám tro cũng bị hàng cách rồi à?”

Sinh linh ở thế giới ngăn thấp vĩnh viễn không thấy được toàn cảnh ở thế giới ngăn cao hơn, nếu như ban đầu La Chinh ra đời ở bên trong thế giới Bích ngăn thứ hai thì hắn vĩnh viễn chỉ có thể nhìn thấy một sợi dây màu xám tro cản đường đi, không thể nào tưởng tượng ra tầng đất màu xám tro là thứ gì.

“Tầng đất màu xám tro thuộc về thế giới ngăn thứ mấy?” La Chinh bỗng nhiên đưa ra một câu hỏi.

“Vấn đề này ta không biết…” Tòng nói.

Tầng đất này đã hình thành từ bên rìa Vùng Đất Hoàn Mỹ, cho dù hàng cách thế nào cũng không bị ảnh hưởng.

Lúc hai người đang thảo luận về vấn đề của thế giới ngăn thứ hai thì từ xa bỗng xuất hiện hai đường nét màu đen một trái một phải, tốc độ di chuyển của chúng rất nhanh, chạy thẳng đến chỗ La Chinh đồng thời còn muốn hợp lại thành một!

“Khí tức năng lượng mạnh thật!” Trong lòng La Chinh cả kinh.

Mặc dù hắn còn chưa chuẩn bị xong tinh thần chiến đấu trong thế giới Bích, nhưng lúc cảm nhận được nguy hiểm thì đã bắt đầu lùi về phía sau theo bản năng, đồng thời phóng thần thức về phía trước.

Thông qua thần thức, trong đầu La Chinh nhanh chóng phân biệt ra được hình thể của đường nét màu đen kia, đó là một cây kéo màu đen khổng lồ, động tác hai đường màu đen hợp lại với nhau là muốn “cắt” La Chinh ra.

La Chinh lùi về sau với tốc độ cực nhanh, tránh thoát một kiếp, nhưng hắn nhanh chóng phát hiện ra bên trái, bên phải, đằng sau cũng xuất hiện những đường nét màu đen giống vậy, cây kéo kia đã bao vây hắn.

“Tà Thần? Là ngươi?” La Chinh dùng thần thức liên lạc với xung quanh.

Nếu mình không chết, Tà Thần cũng sẽ không chết, cường độ công kích tới mức này tất nhiên là do Tà Thần phát động.

Nhưng trước đây sau khi hai người chiến đấu mãi mà không phân được thắng bại thì đã ngừng công kích, bây giờ không biết vì mục đích gì mà Tà Thần lại tiếp tục tấn công La Chinh lần nữa.

La Chinh không nhận được câu trả lời, mắt thấy khí tức của đường cong màu đen kia càng ngày càng mạnh, “cây kéo” đang tiến đến gần với tốc độ rất cao.

Ý niệm trong lòng La Chinh khẽ động, bên ngoài thân thể hắn bắt đầu xuất hiện một sợi tơ màu vàng, đó là một vòng tròn màu vàng vây quanh người hắn.

Sau khi vòng tròn kia xuất hiện thì lặng lẽ khuếch trương ra bốn phương tám hướng.

Nếu Tà Thần theo dõi trong bóng tối sẽ nhìn thấy được sợi tơ màu vàng đó nhanh chóng đánh về phía cây kéo.

Cây kéo màu đen hiển nhiên rất sắc bén, nhưng vừa chạm vào vòng vàng đã nhanh chóng tan biến, cứ thế hóa thành từng mảnh vụn màu đen lớn nhỏ.

Cây kéo vừa mới bị La Chinh giải quyết, từng sợi dây đỏ lại xuất hiện.

Sợi dây màu đỏ là từng xoắn ốc màu đỏ, chúng lại tấn công về phía La Chinh lần nữa.

La Chinh vẫn khuếch tán ra một luồng ánh sáng màu vàng, nơi tia sáng màu vàng đi qua, sợi dây màu đỏ lập tức bị nuốt sạch.

“Tà Thần, tấn công như vậy không có tác dụng gì đâu. Năng lượng bên trong thế giới Bích ngăn thứ hai càng trở nên vụn vặt, càng dễ bị phá giải…”

“…”

La Chinh phóng thần thức ra bốn phương tám hướng để tiến hành liên lạc, lần này hắn bắt được bóng người của Tà Thần.

Tà Thần ở thế giới Bích có bốn cặp mắt, đúng lúc có thể quan sát được bốn hướng xung quanh, thân thể hình tròn, bên trên có gai nhọn, đây chính là một con côn trùng hình dạng quái dị.

“Vậy thì sao? Nếu đã không còn gì để mất, vậy thì cứ đánh một trận cho đã đời!” Tà Thần dùng thần thức đáp lại.

“Đúng là chúng ta đã không còn gì để mất, nhưng chúng ta có thể giành lại được” La Chinh đáp lại.

“Giành lại được? Giành lại được cái gì? Giành lại được quyền lợi sống trong cái thế giới tồi tàn này?” Tà Thần hỏi ngược lại.

Tà Thần vô cùng bất mãn với thế giới Bích ngăn thứ hai, một thế giới chỉ có thể nhìn thấy từng đường cong khô khan vô vị tới cỡ nào kia chứ?
Bạn cần đăng nhập để bình luận