Bách Luyện Thành Thần

Chương 2650: Uy lực của Tam Yên Kiếm

Khi La Chinh bắt đầu lĩnh ngộ Dung Thần Kiếm Điển, cả hang động bỗng yên tĩnh lạ thường“Ồ?”

La Chinh ngẩng đầu nhìn những thanh trường kiếm kia, chớp mắt vài lần.

Trường kiếm bám rậm rạp trên vách động đều tản ra kiếm ý riêng biệt của mình, tựa như hàng ngàn hàng vạn người cầm kiếm đối mặt với La Chinh. Kiếm ý đan chéo cùng nhau khiến suy nghĩ của hắn cũng trở nên bình thản.

“Hóa ra những thanh trường kiếm này không chỉ là cửa ải thử thách mà kiếm ý giao thoa với nhau còn có thể sinh ra hiệu quả như này?” La Chinh thầm nghĩ.

La Chinh không thể hiểu được nguyên lý trong đó, song hắn lại có thể tự trải nghiệm độ hiệu quả.

Dưới sự giao thoa đan chéo của những kiếm ý này, La Chinh nhanh chóng tập trung vào Dung Thần Kiếm Điển.

Dung Thần Kiếm Điển chỉ có ba thức, nhưng ba thức này đều biến hóa cực kỳ đa dạng. Thức thứ nhất chính là Tam Yên Kiếm, cũng là thức đơn giản nhất. Chữ “Tam” trong cái tên này không mang ý nghĩa dung hợp ba loại thần đạo, mà nó có nghĩa là ba tầng chồng chéo trong quá trình sử dụng năng lượng dung đạo.

La Chinh không ngừng suy đoán, hai mắt cũng ngày một sáng hơn.

Dù nhìn từ bất cứ khía cạnh nào, giá trị của Dung Thần Kiếm Điển cũng vẫn vượt xa kiếm điển vô thượng.

Điểm ràng buộc của Dung Thần Kiếm Điển e là cần có ngưỡng tu luyện quá cao. Dung hợp nhiều môn thần đạo lại với nhau là một việc vô cùng tốn sức và tốn thời gian, cho nên chẳng ai mặn mà gì với Dung Thần Kiếm Điển.

Đối với người khác thì ngưỡng cửa này rất khó vượt qua, nhưng La Chinh lại đã vượt qua từ rất lâu rồi.

Một khi thực sự tu luyện, hắn sẽ không gặp quá nhiều cản trở!

Một ngày…

Ba ngày…

Mười ngày…

La Chinh chầm chậm đứng dậy khỏi đệm ngọc, tay phải nhẹ nhàng buông thõng xuống, một thanh trường kiếm đã nằm trong tay.

Năng lượng dung đạo không ngừng nhen nhóm trong cơ thể, La Chinh nhấc chân lên và bước ra khỏi phạm vi của đệm ngọc.

“Vụt!”

Ngay khoảnh khắc khi mũi chân hắn vừa vượt qua khỏi phạm vi đệm ngọc, một thanh trường kiếm cắm trên nóc hang động đã lặng yên rời ra và phóng thẳng về hướng hắn.

Hai mắt La Chinh bỗng sắc bén lạ thường! Trường kiếm đột nhiên nâng lên, một ánh kiếm chói lòa hùng hậu chém ra!

Trước đây, Dung Đạo Kiếm của La Chinh chỉ đơn giản dựa vào sự bất ổn của năng lượng dung đạo để phát huy ra lực tiêu diệt bá đạo mà thôi, nhưng còn Tam Yên Kiếm thì khác hẳn!

Ánh kiếm này thật ra được chia làm ba đường kiếm, cũng chính là ba luồng năng lượng dung đạo, nhưng trong đó có một luồng chính và hai luồng phụ!

Trong khoảnh khắc chém kiếm ra, ba ánh kiếm này kết hợp vững chắc với nhau, thoạt nhìn thì không khác gì so với Dung Đạo Kiếm mà La Chinh dùng hồi trước, nhưng khi ánh kiếm này va chạm với thanh trường kiếm phóng từ nóc động xuống, hai luồng năng lượng dung đạo phụ trợ bỗng nổ tung. Ánh kiếm vốn mang màu sắc sặc sỡ bỗng chốc phát ra vầng sáng bạc chói lóa!

Năng lượng hủy diệt dữ dội nén chặt vào bên trong, kích phát ánh kiếm chủ đạo nằm ở chính giữa!

“Ầm!”

Vầng sáng màu trắng chói lòa chiếu khắp mọi ngóc ngách trong hang động, mà thanh trường kiếm phóng về phía La Chinh đã biến mất không còn dấu vết…

“Mạnh quá…” La Chinh chứng kiến uy lực của nhát kiếm vừa rồi cũng thoáng thất thần.

Cùng là một loại năng lượng, chẳng qua hắn thay đổi cách phóng ra thôi mà đã mang đến uy lực khác hẳn rồi. Mặc dù trong lúc tu tập Dung Thần Kiếm Điển, La Chinh cũng đã láng máng đoán trước được, thế nhưng uy lực của nhát kiếm này vẫn vượt xa sức tưởng tượng của hắn. Không biết Tam Yên Kiếm có bao nhiêu thần quân lực nữa?

Mà quan trọng hơn là, năng lượng dung đạo mà Tam Yên Kiếm tiêu hao ít hơn rất nhiều so với Dung Đạo Kiếm!

Trong lúc La Chinh ngẩn ngơ, có càng nhiều trường kiếm cắm chi chít trên đỉnh hang động bắt đầu rời ra và bay vụt về phía La Chinh từ khắp bốn phương tám hướng!

“Vèo vèo vèo…”

Mười mấy thanh trường kiếm nối đuôi nhau phóng đến chỗ La Chinh, trong mỗi một thanh đều ẩn chứa một thần quân lực, vậy đại khái tương đương với mười mấy người vừa bước vào Bỉ Ngạn cảnh cùng tấn công La Chinh.

Đương nhiên điều này không có nghĩa là La Chinh có thể đối đầu với mười mấy cường giả Bỉ Ngạn cảnh. Dù sao mấy thanh trường kiếm này chỉ có mỗi một đòn tấn công mà thôi, huống chi La Chinh có thể dự tính quỹ tích, tốc độ và cả uy lực của chúng nên độ khó đương nhiên không thể sánh bằng.

“Liệu mình có ra ngoài được bằng Tam Yên Kiếm không?”

La Chinh muốn thử một lần nên cũng không lập tức quay trở lại đệm ngọc.

Năng lượng dung đạo tại thế giới trong cơ thể hắn không ngừng hội tụ, La Chinh kiên định bước chân về phía trước, trường kiếm trong tay như cầu vồng, từng ánh kiếm vây quanh hắn chém ra khắp bốn phương tám hướng!

“Soạt soạt soạt soạt…”

“Ầm ầm ầm ầm ầm…”

Cứ mỗi một đường Tam Yên Kiếm bùng nổ là sẽ sinh ra ánh sáng chói lọi khiến hai mắt La Chinh không thể nhìn thấy tình hình xung quanh, vì vậy hắn chỉ đành dùng thần thức thay thế.

Hắn bước đi được hơn mười bước, cũng đã chém ra hơn mười kiếm.

Khi vầng sáng trắng toát tan hết, những thanh trường kiếm trước đó còn lao về phía hắn như cơn mưa đã biến đâu mất sạch.

La Chinh hé miệng mỉm cười, đang định đi tiếp về phía trước thì trường kiếm bám trên vách tường xung quanh bỗng rung nhẹ. Lần này lại có hơn trăm thanh trường kiếm hóa thành một cơn mưa lũ lượt ào về phía hắn.

La Chinh thấy vậy cũng hơi biến sắc, mũi chân nhún nhẹ trên mặt đất, thân hình nhoáng cái đã bay vụt về đệm ngọc.

“Keng keng keng keng…”

Hơn trăm thanh trường kiếm va mạnh vào khoảng không quanh đệm ngọc, bị ngăn lại bởi một sức mạnh vô hình nào đó.

Vẻ mặt của La Chinh không được tốt cho lắm: “Khó trách ông lão đeo mặt nạ kia bảo rằng mình có thể sẽ phải chết trong này. Đừng nói là chân thần, ngay cả những nhân vật vừa bước vào Bỉ Ngạn e là cũng khó mà đối phó…”

Tuy rằng sau tròn ba mươi ngày, gian phòng kia sẽ trực tiếp quẳng hắn ra ngoài, thế nhưng hắn lại không muốn rời đi bằng cách chật vật như thế.

“Lục Yên Kiếm…”

Uy lực của Lục Yên Kiếm cao hơn Tam Yên Kiếm, nhưng về mặt nguyên lý thì lại không khác nhiều. Theo như diễn giải trong Dung Thần Kiếm Điển thì đó chính là từng lớp mắt xích kích nổ năng lượng dung đạo, khiến cho uy lực được đẩy lên cao theo cấp số nhân. “Lục Yên Kiếm” tức là liên tục kích nổ năm lớp.

Còn về chữ “thiên” trong “Thiên Yên Kiếm” thì con số “nghìn” này chỉ là một số ảo, chỉ cần kích nổ bảy, tám lớp cũng đã được gọi là Thiên Yên Kiếm rồi. Chỉ có điều, trong Dung Thần Kiếm Điển cũng có viết rằng, số lớp kích nổ cao nhất có thể đạt đến nghìn lớp.

Khi ấy uy lực sẽ lớn đến nhường nào, La Chinh khó mà tưởng tượng nổi. Song, Dung Thần Kiếm Điển chỉ là một bản thiếu sót nên e là ngay đến chính Đông Hoàng cũng không thể phát huy đến cấp độ ấy.

Với uy lực của Tam Yên Kiếm thì đã dư sức đối phó với những thanh trường kiếm này rồi, chỉ có điều số lượng trường kiếm trong hang động quá nhiều, dù hắn có gắng gượng thi triển ra Lục Yên Kiếm thì e là vẫn khó mà rời đi…

Cuối cùng, La Chinh chỉ có thể dời mắt sang quyển “Cửu Thiểm Phân Quang Kiếm Điển”.

Lúc trước hắn đã phải suy tính rất kỹ mới không chọn “Kiếm Văn Thuật” mà chọn quyển này. Đương nhiên “Kiếm Văn Thuật” nghe thật sự rất tuyệt vời, chỉ cần thi triển ra là có thể giết sạch trong một đòn, song nó lại có yêu cầu quá cao đối với tu vi.

Huống chi, nếu chỉ xét về mỗi khía cạnh uy lực không thôi thì La Chinh đã có Dung Đạo Kiếm rồi, mà xét về mặt uy lực hay tốc độ thì “Cửu Thiểm Phân Quang Kiếm Điển” đều là sự lựa chọn tốt nhất.

Dù sao, thứ thích hợp với chính bản thân mình mới là tốt nhất…

Hai mươi ngày sau, La Chinh vẫn ngồi ngay ngắn trước đệm ngọc, tập trung nghiên cứu “Cửu Thiểm Phân Quang Kiếm Điển”. Đối với La Chinh, quyển này khó hơn Dung Thần Kiếm Điển nhiều. Nếu có điểm nào vướng mắc, La Chinh cũng chỉ có thể biến ra hóa thân và tập luyện thử tại thế giới trong cơ thể.

Thời gian ba mươi ngày qua nhanh như một cái chớp mắt, mà ở ngoài tháp luyện kiếm cũng đã qua ba ngày.

Ông lão đeo mặt nạ nhìn lướt qua những gian phòng trong tháp luyện kiếm, lòng thầm tính nhẩm chắc La Chinh sắp bị đá ra rồi. Ông ta chán ghét nhất là những tên trẻ tuổi không chịu nghe lời khuyên răn, không biết trời cao đất rộng. Lát nữa La Chinh bị đá ra, ông ta chắc chắn sẽ mỉa mai hắn vài câu.

Ông ta đang suy nghĩ thì bỗng nghe thấy một tiếng vang “rầm” trầm thấp, một gian phòng trong tháp luyện kiếm đột nhiên mở tung cửa, đồng thời có một người lăn xuống với bộ dáng cực kỳ nhếch nhác.
Bạn cần đăng nhập để bình luận