Bách Luyện Thành Thần

Chương 3526: Đồng bằng Thiên Lôi

Đối với hầu hết Bất Hủ cảnh thì Thái Thanh Thiên chẳng khác nào Tam Thập Tam Trọng Thiên, bởi vì cả đời họ đều không thể tiến vào Thượng Thanh ThiênMà trong Thái Thanh Thiên thì Ngạc Yêu tuyệt địa lại là nơi nguy hiểm nhất, ai xuyên qua Thiên Tẫn Đạo rơi thẳng vào trong Ngạc Yêu tuyệt địa đều gần như không còn khả năng sống sót.

Mỗi một Bất Hủ cảnh thông qua Thiên Tẫn Đạo đều phải đối mặt với mối nguy có thể mất mạng bất cứ lúc nào, cho nên rất nhiều cường giả Bất Hủ cảnh không muốn vào thám hiểm Tam Thanh Thiên. Đa số Bất Hủ cảnh đều dừng lại ở Tam Thập Nhị Trọng Bình Dịch Thiên để tu sinh dưỡng tức, dù sao trong Bình Dịch Thiên cũng an toàn tuyệt đối, dù hỗn độn có bị diệt vong hết sạch thì họ vẫn có thể sống sót đời đời kiếp kiếp.

“Ngươi rơi vào biên giới của Ngạc Yêu tuyệt địa, sau đó trốn ra được?” Phục Hy hỏi.

Nơi La Chinh bị truyền tống đến là bên trong Ngạc Thổ, chắc đây chính là tình huống tệ hại nhất.

Nhưng hắn chỉ khẽ gật đầu: “Giờ thì trốn ra được rồi. Ta đang ở đối diện đỉnh Thần Thệ cùng đỉnh Hồn Tán, ngươi và Nữ Oa nương nương đến đó là tìm được ta ngay”

“Ở đối diện… Vậy ngươi không cách xa Ngạc Yêu tuyệt địa lắm, như vậy cũng rất nguy hiểm” Sắc mặt Nữ Oa hơi tái đi.

“Chắc chúng không tìm đến được đâu” La Chinh lạnh nhạt cười nói.

Toàn bộ Ngạc Yêu tuyệt địa đều đã biến thành một vùng đất chết, còn sót lại hai vị Ngạc Yêu Vương thì e là khó mà tìm tới hắn.

Nữ Oa cùng Phục Hy trao đổi ánh mắt với nhau.

Chỉ riêng việc đến gần Ngạc Yêu tuyệt địa thôi cũng đã là hành động cực kỳ nguy hiểm rồi, vậy mà La Chinh còn trốn thoát khỏi đó được, đương nhiên hai người họ sẽ không nhát gan đến mức chỉ đi một chuyến mà cũng không dám.

“Ngươi tạm thời đừng nên vào Bỉ Ngạn, đợi bọn ta đến đỉnh Thần Thệ cùng đỉnh Hồn Tán rồi ngươi hẵng quay lại” Phục Hy nói.

Hai người lập tức ngồi xếp bằng đối diện với La Chinh và cùng nhau tiến vào trong Bỉ Ngạn.

Thấy sắc mặt của Phục Hy cùng Nữ Oa, La Chinh cũng nhìn ra được nỗi sợ trong lòng họ, nhưng họ vẫn không chùn bước mà lựa chọn mạo hiểm.

Phục Hy cùng Nữ Oa từng dạo chơi trong Thái Thanh Thiên một thời gian không ngắn nên đã vô cùng quen thuộc với toàn bộ Thái Thanh Thiên. Quan trọng nhất chính là con Quái Thiên Khuyển bên cạnh Phục Hy, nó như có năng lực biết trước được chuyện sẽ xảy ra nên có thể dự báo nguy hiểm cực kỳ chuẩn xác. Năng lực này rất hữu dụng trong thực tế, có thể giúp Phục Hy sớm tránh đi đủ loại nguy hiểm.

Vị trí của hai người trước đây cách Ngạc Yêu tuyệt địa cũng không xa lắm, đi đường hơn nửa này là đã đến phía Tây của Ngạc Yêu tuyệt địa.

Lúc Phục Hy cùng Nữ Oa đứng từ xa nhìn Ngạc Yêu tuyệt địa, trên mặt hai người đều toát lên vẻ quái dị.

“Sao Ngạc Yêu tuyệt địa lại đổi màu rồi?” Phục Hy hoang mang không hiểu gì cả.

Nữ Oa nhìn chằm chằm Ngạc Yêu tuyệt địa, cũng chìm trong suy tư, đôi mắt to của nàng lấp lóe. Suốt bao năm qua Ngạc Thổ vẫn luôn có một màu đỏ tươi, nghe nói toàn bộ Ngạc Thổ thật ra chính là một sinh linh sống, còn đám Ngạc Yêu chẳng qua chỉ là sinh linh do Ngạc Thổ tạo nên.

Bây giờ Ngạc Thổ chuyển sang màu đen tuyền là đã mạnh hơn sao?

Hiển nhiên hai người họ không định đến đó dò xét, dù họ cũng là người xuất sắc trong Bất Hủ cảnh nhưng xâm nhập vào trong Ngạc Yêu tuyệt địa thì cũng dữ nhiều lành ít.

“Đi hướng Bắc đi, có thể an toàn đi vòng qua…”

“Ừ, đi một khoảng về hướng Bắc là sẽ đi song song với Ngạc Yêu tuyệt địa, đây là con đường dẫn đến chỗ La Chinh vừa an toàn lại vừa nhanh nhất”

Hai người bàn bạc vài câu rồi đi tiếp, suốt đoạn đường vẫn luôn duy trì một khoảng cách với Ngạc Yêu tuyệt địa, con Quái Thiên Khuyển thì đi sát sau lưng Phục Hy. Không bao lâu sau, Quái Thiên Khuyển bỗng mở miệng nói: “Nơi này là một trong những nơi nguy hiểm nhất Thái Thanh Thiên, nhưng ta lại chẳng cảm giác được chút xíu nguy hiểm nào. Lạ thật…”

Quái Thiên Khuyển từng đi cùng Phục Hy tới Ngạc Yêu tuyệt địa rồi, lần trước nó luôn phải sống trong lo lắng hãi hùng, không ngừng nhắc nhở Phục Hy hãy rời khỏi nơi quỷ quái này.

Nhưng lần này Quái Thiên Khuyển lại không cảm nhận được bất cứ mối nguy hiểm nào, toàn bộ Ngạc Yêu tuyệt địa đều vô cùng yên ổn, thậm chí còn hơi tĩnh lặng nữa…

“Đương nhiên là lạ rồi, các ngươi nhìn kìa” Nữ Oa chỉ chỉ nơi xa.

Mấy chục con hươu sao đang gặm cỏ gặm hoa trên Ngạc Thổ màu đen, vậy mà trong Ngạc Thổ lại chẳng có Ngạc Yêu nào xuất hiện.

“Ngạc Yêu rất có ý thức về chủ quyền lãnh thổ, chúng tuyệt đối sẽ không cho phép đám hươu sao này đến gần. Chẳng lẽ chúng chết hết rồi?” Trong lòng Phục Hy nghiêm túc lại: “Là văn minh Nguyên Linh hay là tộc Vô Không ra tay?”

Nữ Oa nhíu mày, tốc độ mở rộng tộc đàn của Ngạc Yêu rất chậm, bình thường đều cố thủ tại Ngạc Thổ, văn minh Nguyên Linh sẽ không đi trêu chọc chủng tộc này, xưa nay cả hai vẫn luôn nước giếng không phạm nước sông. Còn tộc Vô Không thì lại càng không làm chuyện nhàm chán ấy vào lúc này.

Nhưng ngoại trừ hai thế lực đó thì còn ai có thể diệt trừ Ngạc Yêu…

Bọn họ vừa đi vừa kinh hoảng không thôi. Nửa đường thậm chí Phục Hy còn đến gần biên giới Ngạc Thổ màu đen, vậy mà vẫn không thấy Ngạc Yêu xuất hiện.

Sau khi đến nơi mà La Chinh đã nói, hai người đều rời khỏi Bỉ Ngạn.

Nữ Oa nhìn La Chinh, hỏi: “La Chinh, lúc ngươi rơi vào Ngạc Yêu tuyệt địa có từng gặp phải Ngạc Yêu không?”

Phục Hy cũng nhìn chằm chằm La Chinh, muốn tìm ra đáp án từ trên mặt hắn.

“Đương nhiên là có” La Chinh đáp.

“Còn sống chứ?” Hai mắt Nữ Oa sáng lên.

“Đúng vậy”

La Chinh lại gật đầu.

“Vậy ngươi có thể giải thích một chút lý do tại sao Ngạc Yêu trong toàn Ngạc Yêu tuyệt địa đều chết sạch cả rồi?” Phục Hy lớn tiếng nói.

Những người đang ở lại trên đỉnh Thâm Lam nghe vậy đều kinh ngạc và chấn động, sau đó dựng thẳng lỗ tai nghe ngóng.

“Ngạc Yêu chết hết rồi?”

“Vậy chẳng phải tuyệt địa chết người ấy bị phế bỏ rồi ư?”

“Đây là chuyện tốt, mặc dù ngươi và ta không cách nào tiến vào Tam Thập Tam Trọng Thiên, nhưng Bất Hủ cảnh thì có thể thám hiểm dễ dàng hơn một chút…”

Trên mặt La Chinh là nụ cười tự nhiên và hờ hững, hắn nói: “Chưa chết hết đâu, vẫn còn hai Ngạc Yêu Vương không biết đã chạy đi đâu rồi”

“Hai Ngạc Yêu Vương chạy đi…” Nữ Oa thì thào hỏi: “Vậy số còn lại thì sao?”

“Bị ta độc chết” La Chinh trả lời.

Phục Hy đã có dự cảm rằng chuyện này là do La Chinh làm ra, nhưng bây giờ nghe chính miệng La Chinh thừa nhận, Phục Hy vẫn hít mạnh vào một cái. Lần đầu tiên tên nhóc này đi vào Thái Thanh Thiên mà đã san bằng Ngạc Yêu tuyệt địa vang danh hung ác, chuyện như này phải nói là quá giả tưởng.

Đừng nói Phục Hy khó mà tin được, nếu tin tức này truyền đến tai văn minh Nguyên Linh cùng tộc Vô Không thì e rằng họ cũng sẽ có phản ứng như thế.

“Chuyện này không được lan truyền ra ngoài” Nữ Oa nói với những người trên đỉnh Thâm Lam.

Hiện giờ La Chinh đã là cái gai trong mắt hai thế lực lớn rồi, nếu biết hắn còn hủy hoại cả Ngạc Yêu tuyệt địa thì e rằng tộc Vô Không cùng văn minh Nguyên Linh sẽ càng đứng ngồi không yên.

Sau khi căn dặn xong, Nữ Oa cùng Phục Hy cũng dứt khoát nán lại trên đỉnh Thâm Lam và cùng La Chinh quay về lại Bỉ Ngạn.

Lúc vào Bỉ Ngạn, Phục Hy lại quay đầu nhìn Ngạc Yêu tuyệt địa đen thui để thăm dò và xác nhận lần nữa, cuối cùng hắn ta còn tự mình đạp chân lên phần Ngạc Thổ đen tuyền kia. Hắn ta cảm thán một lúc thật lâu, sau đó mới mang theo La Chinh cùng Nữ Oa xuất phát, tiến đến nơi mà Đông Hoàng Thái Nhất cùng lão Anh bị nhốt.

Bọn họ vượt qua đỉnh Thần Thệ cùng đỉnh Hồn Tán, tiến vào phía Đông Nam Thái Thanh Thiên. Vừa đi được một khoảng, họ bỗng nghe thấy từng tiếng nổ vang trời vọng đến từ xa.

“Phía trước là đồng bằng Thiên Lôi, nơi đây cực kỳ nguy hiểm, chúng ta đi đường vòng thôi” Phục Hy nói với La Chinh.

“Đi ngang qua đồng bằng có thể tiết kiệm không ít thời gian, nhưng quá mạo hiểm” Nữ Oa cất giọng tiếc nuối.

“Đồng bằng Thiên Lôi?” Hai mắt La Chinh lóe sáng: “Chắc chúng ta có thể băng qua nó đấy”

“Ngục Tỏa Lôi Quang” của Nguyên Thủy Thiên Tôn có thể khắc chế sấm sét nơi này đến mức gần như hoàn hảo, thậm chí còn có thể thu được bột Cố Lôi uy lực to lớn. Lúc ở Ngọc Thắng Thiên, La Chinh đã có ấn tượng rất sâu sắc về nó.
Bạn cần đăng nhập để bình luận