Bách Luyện Thành Thần

Chương 3284: Nặn thân thể

Trong mắt Nữ Oa, Phục Hy và những người khác, Khương Tử Nha quả thực là một tiếu bốiTrong trận chiến Chung Yên, toàn bộ văn minh Nhân Tổ đều vô cùng thê thảm, Nhân Tổ hy sinh bản thân cũng không thể ngăn cản.

Lúc đó Khương Tử Nha tuy có uy vọng trong Nhân tộc nhưng không được tính là nhân vật chính trong trận chiến Chung Yên. Trong lúc hỗn loạn, không ai để ý tới hướng đi của ông. Ai ngờ được ông lại bị trục xuất vào không gian Tắc Sơn, vùng đất Khí Hôi!

Cách hơn một ngàn kỷ nguyên Hỗn Độn, thầy trò gặp lại, Khương Tử Nha cực kỳ kích động.

“Tử Nha…”

Tồn tại như Nguyên Thủy Thiên Tôn có thể nói là đã hiểu rõ tất cả, giờ nhìn thấy ái đồ của mình năm xưa, sắc mặt cũng trở nên kích động.

La Chinh lại bĩu môi. Tìm hiểu lâu như vậy, hóa ra Vô Ưu Vương lại là đồ nhi của Nguyên Thủy Thiên Tôn.

“Sao ngươi lại bị trục xuất tới vùng đất Khí Hôi?” Nguyên Thủy Thiên Tôn hỏi.

Trên mặt Khương Tử Nha hiện lên vẻ mơ màng. Thời gian đã trôi qua quá lâu, nhớ lại những chuyện quá khứ cũng khiến ông vô cùng mất sức. Suy nghĩ một lát, ông mới kể lại vì sao mình lại bị trục xuất và đã gặp những chuyện gì trong không gian này.

Trong đó có một vài chuyện La Chinh đã từng nghe qua, nhưng bây giờ nghe Khương Tử Nha chính miệng kể lại càng thêm tường tận.

Thì ra Khương Tử Nha tuy là đồ đệ của Nguyên Thủy Thiên Tôn nhưng thực lực cũng không hề thua kém nhóm Nữ Oa, Hậu Nghệ và những người trong tranh khác, thậm chí trong Hỗn Độn số bảy mươi bảy, chính ông là người đã dẫn dắt rất nhiều cường giả bước vào Bất Hủ cảnh, trở thành người trong tranh!

Trong mười hai đồ đệ của Nguyên Thủy Thiên Tôn, địa vị của Khương Tử Nha là quan trọng nhất.

Khương Tử Nha kể xong chuyện quá khứ, kể cả những chuyện ông từng gặp phải trong không gian Tắc Sơn, lúc này Nguyên Thủy Thiên Tôn mới thở dài một hơi rồi nói: “Trước kia chúng ta đã tận dụng sở trường của các tiền bối, chuẩn bị mười phương án, cuối cùng lại thất bại… Từ đó về sau vẫn luôn bị tộc Nguyên Linh chèn ép, không ngờ cuối cùng vẫn còn sót lại một cơ hội để ngươi phát hiện ra vị trí này”

Thấy sư tôn cảm thán như vậy, Khương Tử Nha khó hiểu ra mặt: “Không biết sư tôn có ý gì?”

Nguyên Thủy Thiên Tôn nhìn Khương Tử Nha chằm chằm, nói: “Trong một khoảng thời gian dài, chúng ta và tộc Nguyên Linh tranh giành một lối ra tại Bỉ Ngạn nhưng vẫn không thể giành được, tới nay vẫn nằm trong tay tộc Nguyên Linh, đây cũng là một trong những lý do khiến chúng ta mắc kẹt ở Tam Thập Tam Trọng Thiên…”

“Lối ra, ý sư tôn là tại Tam Thập Tam Trọng Thiên còn có một lối ra?” Khương Tử Nha hỏi.

Khương Tử Nha cũng là người trong tranh, cũng từng tới Tam Thập Tam Trọng Thiên. Nhưng lúc ở Tam Thập Tam Trọng Thiên, hiểu biết của Nhân tộc về Bỉ Ngạn còn chưa được thông thấu như bây giờ, cho nên Khương Tử Nha không biết Tam Thập Tam Trọng Thiên còn có lối ra.

“Đúng” Trong mắt Nguyên Thủy Thiên Tôn ánh lên hứng thú nồng đậm: “Nhiều năm trôi qua, ta từng có rất nhiều phỏng đoán về bên ngoài Hỗn Độn, nhưng vẫn chỉ là phỏng đoán, nếu không tự mình ra ngoài một chuyến, tất cả chỉ là lý luận suông. Tử Nha, phải dẫn ta đi nhìn xem”

“Tất nhiên rồi!” Khương Tử Nha nói.

Ông đứng dậy, dường như nhớ ra gì đó, lập tức nói với La Chinh: “Mời theo ta một chuyến, ta phải giúp sư tôn và các tiền bối tạo ra thân thể bằng xương bằng thịt!”

Nói xong, Khương Tử Nha vung tay một cái, ông và La Chinh đã cùng dịch chuyển đến một nơi khác.

Khương Tử Nha có thể khống chế thời gian và không gian trong không gian Tắc Sơn, nơi này là do ông định đoạt.

La Chinh chỉ cảm thấy đảo lộn một trận, sau đó nhìn thấy phía trước xuất hiện một ngọn núi cao hơn mười trượng, dường như núi này cũng là một phần của đống đổ nát, bề mặt nhão nhão dính dính, giống như bùn đất ẩm ướt.

“Vô Ưu… Khương Tử Nha tiền bối, đây là cái gì?” La Chinh tò mò hỏi.

Khương Tử Nha mỉm cười nói: “Đây là đất sét niết bàn!”

La Chinh chớp mắt, không biết đất sét niết bàn là vật gì.

Nhưng ánh mắt Nguyên Thủy Thiên Tôn và nhóm Nữ Oa lại sáng lên, lập tức nói: “Theo ta được biết, hẳn là thế giới mẹ không có vật này?”

Trong mắt Nữ Oa, tất cả mọi thứ trong không gian Tắc Sơn đều được “cắt bỏ” từ thế giới mẹ, nhưng đất sét niết bàn là một loại tín vật Bỉ Ngạn, có thể giúp sinh linh Bỉ Ngạn nặn lại thân thể, thứ này không thể nào bị “cắt bỏ” vào nơi này.

“Vật này không đến từ thế giới mẹ hay Bỉ Ngạn, là ta lấy được từ thế giới Huyền Lượng!” Khương Tử Nha cười nói.

“Ngươi có thể lấy đồ vật từ thế giới Huyền Lượng về đây?” Nữ Oa kinh ngạc ra mặt.

Nguyên Thủy Thiên Tôn biết ngoài Hỗn Độn có một thế giới khác, nhưng bởi vì chưa từng nhìn thấy thế giới Huyền Lượng, nếu Khương Tử Nha đã đặt tên cho khu vực bên ngoài Hỗn Độn, nhóm Nữ Oa cũng dùng cái tên này.

“May mắn” Khương Tử Nha nói: “Có đất sét niết bàn, có thể nặn thân thể cho các vị, tuy chỉ có thể hoạt động trong không gian Tắc Sơn…”

Sau đó Khương Tử Nha vươn tay về phía đất sét niết bàn, nhẹ nhàng nắm lấy, những khối đất sét mềm nhũn gồ lên trên ngọn núi đất sét niết bàn, sau đó hóa thành hình người, chậm rãi đi xuống chân núi.

Trong lúc đi xuống, dung mạo, tóc tai, hình dạng của bọn họ đều dần dần hiện ra.

Trong lúc biến ảo, Khương Tử Nha cũng vận chuyển chân ý Tam Linh Kiến Vật, tạo ra quần áo cho những người này, bao quanh thân thể bọn họ, tránh bất lịch sự.

Nguyên Thủy Thiên Tôn và mọi người vốn sống nhờ trong thân thể La Chinh, khí hồn của bọn họ xuất hiện theo phương thức giáng lâm thông qua tín vật Bỉ Ngạn, chỉ cần La Chinh cho phép, khí hồn có thể rời đi.

“Vù vù vù vù…”

Các khí hồn đều nhập vào trong thân thể do đất sét niết bàn tạo thành.

Thấy sư tôn, các tiền bối, các cường giả xưa kia một lần nữa xuất hiện trước mặt mình, trong mắt Khương Tử Nha dâng lên một niềm kích động khó lòng kìm nén.

Ông như được trở về Hỗn Độn số bảy mươi bảy, thế giới của hàng nghìn hàng vạn tinh vực mà Nhân tộc là chúa tể.

Chờ các vị anh kiệt thích ứng với thân thể, Khương Tử Nha mới dẫn mọi người đi tới hang động.

Để đào ra hang động này tốn rất nhiều sức lực, hang động rất nhỏ, mọi người phải xếp hàng tiến vào. Khương Tử Nha, Nguyên Thủy Thiên Tôn và Nữ Oa đi đầu tiên, La Chinh vì đã từng tới một lần nên đi ở cuối hàng.

Ngay khi La Chinh đang chờ đợi thì thế giới trong cơ thể chợt vang lên giọng nói của Thanh Ngọc Chi Linh: “La Chinh, La Niệm muốn xem thế giới Huyền Lượng, cho hắn tham quan chút được không?”

“La Niệm?” La Chinh sửng sốt.

Sau khi giao phó La Niệm cho Thanh Ngọc Chi Linh, hắn cũng không quản nữa.

Hiện tại Thiên Cung bị tấn công, thời thế loạn lạc, hắn cũng không định cho La Niệm ra khỏi thế giới trong cơ thể.

Nhưng thả ra không gian Tắc Sơn cũng không cần phải đưa ra lựa chọn.

Quan trọng nhất là Khương Tử Nha từng nói năng lượng giải mã Phạn văn càng cao thì khi bước vào thế giới Huyền Lượng sẽ càng thành thạo lão luyện.

Mà La Niệm gần như có thể đọc hiểu Phạn Văn ngay tức khắc, không biết có thể nhanh chóng thích ứng với thế giới Huyền Lượng hay không?

“Có thể, đợi các tiền bối Nhân tộc tham quan xong, ta sẽ thả nó ra” La Chinh nhờ Thanh Ngọc Chi Linh truyền lời cho La Niệm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận