Bách Luyện Thành Thần

Chương 3042: Thế Giới Chi Thừa

Trong Thái Đích Cung, La Chinh gần như chưa bao giờ ra tay, hắn chỉ dùng những pho tượng này để đánh bại Thuần Hiên – một cường giả Hồn Nguyên cảnh. Nếu những pho tượng này lớn mạnh tới cấp độ đáng sợ thì theo lý thuyết, chúng cũng có thể nghiền ép được Tà ThầnSong, đa số người ở đây đều không biết chuyện nên trên mặt tràn đầy vẻ khó hiểu.

La Chinh lại khẽ lướt tay trên bàn cờ đá xanh một cái nữa, pho tượng Thanh Ngọc thứ hai cũng giáng lâm, sau đó là pho tượng thứ ba, thứ tư, thứ năm… Mỗi một pho tượng Thanh Ngọc đều tăng lên chừng một trăm thần quân lực, cả hình thể lẫn độ rắn chắc của chúng cũng mạnh thêm một bậc!

Chỉ mấy hơi thở sau, bên cạnh La Chinh đã có mười mấy pho tượng Thanh Ngọc.

Sự phát triển của pho tượng Thanh Ngọc là có quy luật. Pho tượng Thanh Ngọc thứ mười bốn đã đạt tới một nghìn thần quân lực, đây là sức mạnh yếu nhất ở ngưỡng cửa Hồn Nguyên cảnh. Đương nhiên, đó chỉ là đánh giá ở chỉ số sức mạnh. Còn trên thực tế, pho tượng Thanh Ngọc thứ mười bốn hoàn toàn không đủ để đối kháng với cường giả Hồn Nguyên cảnh, thậm chí nó còn chẳng phải đối thủ của cấp bậc như Lăng Sương hay Phượng Ca.

Lúc La Chinh cho pho tượng thứ hai mươi giáng lâm, vòng xoáy trên bầu trời cũng biến mất.

Toàn thân Tà Thần đã đen kịt, thân thể tựa như được làm từ thép đen. Khí tức nặng nề khiến người ta cảm thấy ngột ngạt tỏa ra từ trong người hắn ta, chiều cao của hắn ta đã được kéo dài gấp đôi, trên đôi bờ vai còn mọc ra một đống gai nhọn màu đen nhìn như răng nanh quái vật.

“Đây là lần đầu ta dùng Thế Giới Chi Thừa, chắc hẳn ngươi cảm thấy vinh hạnh lắm” Tà Thần cúi xuống nhìn La Chinh và nói.

“Thế Giới Chi thừa là cái gì…”

“Không rõ lắm. Ta chỉ biết tín vật Bỉ Ngạn có thể làm một thế giới giáng lâm đều là thứ cực kỳ khủng bố!”

“Chí ít thực lực hiện tại của Tà Thần có thể giết chết rất nhiều cường giả Hồn Nguyên cảnh trong tích tắc!”

Rất nhiều dị tộc thấy trạng thái hiện tại của Tà Thần thì cảm thấy yết hầu hơi khô. Đột phá được Hồn Nguyên cảnh là ước ao lớn của bọn họ, nhưng với thực lực hiện tại của người ta thì Hồn Nguyên cảnh chẳng là cái gì cả. Sao bọn họ có thể chịu nổi điều này chứ?

La Chinh cầm bàn cờ đá xanh, ngón tay ấn nhẹ vào những quân cờ kia và đẩy một cái. Toàn bộ pho tượng Thanh Ngọc lập tức sống lại, đi thẳng về phía Tà Thần.

“Vèo vèo vèo…”

Mười mấy pho tượng Thanh Ngọc đồng loạt bổ nhào về phía Tà Thần.

Tà Thần nhìn những pho tượng này một chút, trên mặt lộ ra vẻ khinh thường. Hắn ta đạp mấy cái trên không trung, sau đó đưa tay phẩy nhẹ về phía pho tượng Thanh Ngọc đang nhào về phía mình.

“Xoảng…”

Những pho tượng Thanh Ngọc này lập tức bị vỡ thành vô số mảnh, mấy mảnh vỡ xanh biếc rơi xuống như một cơn mưa.

“Đúng là làm cho người ta thất vọng, yếu quá!”

Tà Thần lắc đầu, tiếp tục cất bước trên không trung giống như đang bước trên những bậc thang vô hình.

Hắn ta không hề sốt ruột, hắn ta rất thích cảm giác này.

Hắn ta có thể cảm nhận rõ ràng sự e ngại, hoảng sợ và bất an của những người ở phía dưới.

Bây giờ hắn ta vẫn chưa đủ mạnh, nhưng không sớm thì muộn hắn ta cũng sẽ khiến toàn bộ sinh linh trong hỗn độn rơi vào trạng thái bất an, khi thấy hắn thì chỉ có thần phục chứ không còn lựa chọn nào khác.

Vẻ mặt La Chinh vẫn không hề biến hóa chút nào, tay hắn lại nhấn vào những quân cờ kia và nhẹ nhàng đẩy. Nhóm pho tượng Thanh Ngọc thứ hai lại nhào về phía Tà Thần một lần nữa.

Nhóm tiến công lần hai cũng có tổng cộng mười pho tượng.

Lúc trước, La Chinh chỉ cần giáng lâm mười bảy, mười tám pho tượng Thanh Ngọc là đã thắng được Thuần Hiên rồi.

“Vèo vèo vèo…”

Nhóm tượng thứ hai cao chừng mười mét, thân thể của chúng đã cực kỳ rắn chắc, ngay cả Thuần Hiên đã đột phá Hồn Nguyên cảnh cũng khó có thể phá hỏng được.

Đối mặt với đợt tiến công của nhóm tượng Thanh Ngọc thứ hai, mặt Tà Thần vẫn không hề biến đổi chút nào. Hắn ta chỉ nhẹ nhàng vọt lên, thân thể lộn nhào tạo thành một đường vòng cung trên không trung. Thậm chí chưa ai kịp nhìn thấy Tà Thần ra tay như thế nào, những pho tượng Thanh Ngọc kia lại vỡ vụn một lần nữa.

“Quá yếu, quá yếu…” Trên mặt Tà Thần tràn đầy vẻ khi thường.

Hắn ta lại bước trên “bậc thang” vô hình kia, tiếp tục chậm rãi đi về phía La Chinh.

Vẻ mặt La Chinh dần trở nên nghiêm túc.

Nhờ có “Thế Giới Chi Thừa” mà Tà Thần đã trở nên rất mạnh, có thể nói là được thay da đổi thịt.

Vẻ mặt La Chinh vẫn rất bình tĩnh, ngón tay của hắn lại đặt lên bàn cờ đá xanh một lần nữa. Nhóm tượng Thanh Ngọc thứ ba lại xông lên.

Bản thân nhóm tượng Thanh Ngọc này có hai, ba nghìn thần quân lực, vượt xa rất nhiều cường giả Hồn Nguyên cảnh. Thân thể của chúng không đến mức kinh khủng như khi dung hợp Hồn Nguyên Chi Linh, nhưng cũng không hề kém cạnh…

Thế nhưng nhóm tượng Thanh Ngọc thứ ba vẫn không thể chịu nổi một đòn của Tà Thần, chúng vừa mới tới gần hắn ta là đã bị phá hủy một cách dễ dàng.

Rất nhiều dị tộc ở dưới thấy cảnh này đều tim đập chân run. Tín vật Bỉ Ngạn loại giáng lâm mấy nghìn thần quân lực đều không thể chịu nổi một đòn của tên nhãi này…

Dù những dị tộc này là người ưu tú trong đại tộc, nhưng muốn giải quyết một pho tượng Thanh Ngọc như thế này cũng không hề dễ dàng. Mặc dù mấy pho tượng Thanh Ngọc này không có năng lực đặc biệt gì, nhưng chỉ sức chịu đựng của chúng thôi cũng đã rất đáng sợ rồi.

“Ca ca…” Trên mặt La Yên tràn đầy vẻ lo lắng.

Ánh mắt La Chinh cũng bắt đầu căng thẳng hơn, nhưng hắn vẫn nhẹ lướt tay trên bàn cờ như trước. Nhóm tượng Thanh Ngọc thứ tư lại giáng lâm xuống lần nữa.

Hắn biết rõ những pho tượng này không thể nào đánh bại được Tà Thần.

Bàn cờ này chỉ có thể chứa được tám mươi mốt con cờ, con gọi ra sau sẽ hơn con trước một trăm thần quân lực. Tính theo cách này thì pho tượng Thanh Ngọc mạnh nhất có thể đạt tới tám nghìn một trăm thần quân lực.

Từng ấy sức mạnh đã cực kỳ đáng sợ rồi, rất nhiều cường giả Hồn Nguyên cảnh khó có thể đạt tới con số này.

Nhưng cứ đánh nhau như thế thì sợ rằng chỉ dùng sức mạnh thuần túy khó mà giải quyết được vấn đề…

Đương nhiên La Chinh có mưu tính của riêng mình, chí ít hắn có thể dùng bàn cờ đá xanh để thăm dò một phần thực lực của Tà Thần, từ đó có thể đoán được cực hạn của hắn ta là bao nhiêu.

Chỉ có điều, làm như thế này sẽ tốn rất nhiều Thần Tinh… Muốn gọi toàn bộ những pho tượng Thanh Ngọc trên bàn cờ giáng lâm thì số Thần Tinh cần dùng sẽ là một con số trên trời!

Tà Thần có thể nhìn ra ý đồ của La Chinh, những hắn ta vốn chẳng quan tâm, hoặc có thể nói là hắn ta đang thuận theo ý của La Chinh.

Tà Thần muốn La Chinh hiểu rằng, dù hắn có giãy giụa như thế nào cũng chẳng có tác dụng, kết cục của hắn chính là bị Tà Thần cắn nuốt và hòa thành một thể. Hắn ta muốn giết người và giết luôn cả tâm!

Nhóm pho tượng Thanh Ngọc thứ tư lại bị Tà Thần đánh vỡ nát, nhưng lần này hắn ta không còn làm được dễ dàng như trước nữa. Ít ra hắn ta phải đập vào mỗi pho tượng Thanh Ngọc một cái làm chúng lần lượt vỡ nát.

Tà Thần cười nói: “Có một chút cũng khá đấy, nhưng vẫn còn yếu lắm…”

“Nhóm thứ năm…”

“Nhóm thứ sau…”

Cứ một lần pho tượng Thanh Ngọc mạnh hơn lên, độ khó khi Tà Thần giải quyết chúng cũng bị nâng lên. Lúc nhóm tượng Thanh Ngọc thứ bảy ra trận, trên mặt Tà Thần thoáng lộ ra vẻ thận trọng.

“Rầm!”

Tà Thần đấm ra một quyền nhưng không thể đập vỡ pho tượng Thanh Ngọc như trước, thậm chí còn chẳng thể tạo ra một vết nứt.

“Nếu chỉ dựa vào sức mạnh thì những tượng ngọc này có tư cách làm đối thủ của ta. Đáng tiếc…”

Hai tay Tà Thần đột nhiên mở rộng ra, dọc theo cánh tay của hắn ta xuất hiện từng chiếc gai xương màu đen. Thân thể Tà Thần lóe lên, xông về phía pho tượng Thanh Ngọc gần mình nhất.

Không biết những chiếc gai xương này làm bằng chất liệu gì mà mấy pho tượng Thanh Ngọc kiên cố kia lại mềm mại giống như thân thể bằng xương bằng thịt, thoắt cái đã bị gai xương đâm thủng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận