Bách Luyện Thành Thần

Chương 3488: Độ cứng của pho tượng

Hang động gần nhất trên đồng bằng chỉ cách vài trăm mét, thoáng cái La Niệm đã đến nơiMặc dù các hang động này đều rỗng cả nhưng tình hình bên trong đó lại hết sức phức tạp. Ví dụ như một vài hang thì ngập trong chất lỏng có tính ăn mòn, có hang đầy khí độc trôi lững lờ, không những thế còn có một vài hang như chứa cả một mặt trời hoàn chỉnh bên trong, lửa cháy rừng rực nóng ran.

Tốc độ của pho tượng kia thật sự quá nhanh, lúc La Niệm chạy được đến gần vùng đồng bằng thì nó chỉ còn cách cậu chừng mười mét!

Hiện giờ không còn thời gian cho La Niệm suy xét nữa, cậu lại tung người nhảy lên và kéo Khương Tử Nha nhảy vào hang động gần nhất.

“Rắc, soạt!”

Mục tiêu của pho tượng kia là đuổi giết kẻ xâm nhập, cho dù La Niệm rời khỏi cây cột thì nó vẫn sẽ truy đuổi đến cùng.

La Niệm vừa nhảy vào trong hang, nó cũng lập tức nhảy vào theo.

“Ù…”

Hàng nghìn hàng vạn điểm sáng tựa như những giọt mưa rơi tùy ý, rơi vào trong hang động bên dưới.

La Niệm và Khương Tử Nha nhanh chóng biến về hình thái bình thường, hai người họ vẫn đang rơi xuống.

Khương Tử Nha đã rất rành ứng phó loại tình huống như này rồi, vừa khôi phục lại như cũ, ông đã túm lấy sợi dây thừng bên hông và nhẹ nhàng nhấc lên, tức khắc ổn định mình và La Niệm giữa không trung.

Hai người vừa ổn định lại thì trên không chợt vang lên tiếng xé gió, pho tượng kia vươn một bàn tay thật to của mình ra và hướng về phía đầu Khương Tử Nha định bóp lấy.

Những pho tượng trên cây cột không được ban cho năng lực gì cả, nhưng độ cứng của chúng rất cao và sức mạnh cũng rất lớn! Bàn tay của nó một khi túm được đầu Khương Tử Nha là có thể bóp nát đầu ông ngay tức khắc!

Ánh mắt của Khương Tử Nha sắc sảo cỡ nào chứ? Thoắt cái ông đã phản ứng lại kịp, nhận ra đối thủ mà mình đối mặt lần này không hề tầm thường.

Trong lúc gấp gáp, đầu ông đột nhiên rụt xuống, khiến pho tượng bóp hụt vào khoảng không. Đồng thời, cơ thể ông bỗng nghiêng sang một bên, bàn tay hơi vung lên, một bóng roi màu vàng đã quất về phía pho tượng.

“Bốp!”

Ngay khoảnh khắc khi roi Đả Thần tiếp xúc với pho tượng, một tiếng nổ tung trời vang lên.

La Niệm bên cạnh không chịu nổi, chỉ có thể bịt tai kêu lên đầy đau đớn, đồng thời còn có máu tươi chảy ra qua kẽ tay cậu.

Khương Tử Nha nhíu mày, đưa tay chộp nhẹ lấy La Niệm, thoáng chốc đã đưa cậu vào lối đi không gian, đồng thời sức mạnh trong cơ thể ông tuôn hết về phía roi Đả Thần!

Ông chưa bao giờ thấy pho tượng nào cứng rắn đến thế, gắng gượng chịu một roi của ông mà chẳng bị tổn hại gì!

“Giết chết, kẻ xâm nhập…”

Pho tượng kia bị quất bay đi một khoảng rồi lập tức bay vòng trở lại, nhưng nghênh đón nó lại là vô tận bóng roi.

Từng bóng roi màu vàng quất từ trái sang phải, sau khi vẽ ra một độ cong dài đến mấy chục nghìn mét thì khuấy động không gian tạo ra hết gợn sóng không gian này đến gợn sóng không gian khác, cuối cùng dùng tốc độ sét đánh không kịp bưng tai quất lên pho tượng.

Sau một hơi thở, Khương Tử Nha đã quất ra hơn nghìn nhát roi.

Tốc độ của pho tượng vốn rất nhanh, nhưng không có bất kỳ một thân pháp nào trợ giúp nên vẫn quá vụng về, chỉ có thể dựa vào thân thể không thể phá nát của mình mà cố gắng chống chọi.

“Bốp bốp bốp bốp bốp…”

Tiếng roi quất hệt như hạt đậu nổ, quanh quẩn trong thế giới trống rỗng này.

Khương Tử Nha càng tấn công tới thì trong lòng càng kinh ngạc.

Uy lực của roi Đả Thần mạnh nhường nào, bản thân ông biết rất rõ!

Trong thế giới hỗn độn, dù đối thủ lợi hại cỡ nào cũng không thể chịu đựng nhiều lần tấn công như vậy…

Pho tượng không hề bắt mắt này cũng không tính là loại đồ vật đặc biệt gì, thế mà có thể chịu nổi sự tiến công toàn lực của ông lâu đến thế.

Pho tượng này được đúc bằng vật liệu gì?

“Két…”

Dưới những đòn tấn công không ngừng nghỉ của Khương Tử Nha, pho tượng vốn đã bị bào mòn vô số năm rốt cuộc không gắng gượng nổi nữa, một cánh tay bị đánh gãy.

Sau đó, cánh tay thứ hai, hai chân, thân thể, đầu bị bóng roi màu vàng mài mòn từng chút một, cuối cùng bị quất đến chia năm xẻ bảy.

Sau khi đánh bại pho tượng, Khương Tử Nha vươn tay chụp giữa không trung, thả La Niệm trong lối đi không gian ra, đồng thời chữa trị cho cậu một lúc rồi mới hỏi với vẻ mặt nghiêm trọng: “Đây là pho tượng chạy xuống từ bốn cây cột à?”

“Đúng vậy” La Niệm nhìn chằm chằm đống nát vụn kia và gật đầu. Ngay cả Khương Tử Nha mà cũng phải tốn thời gian lâu đến vậy mới diệt trừ được, không khó để nhìn ra thực lực của pho tượng này như nào.

“Ngươi đi lên cây cột, pho tượng kia liền phát động tấn công?” Khương Tử Nha hỏi.

Ông không hề nhạy cảm chút nào đối với thời gian trong thế giới Huyền Lượng, không biết được La Niệm đã nán lại trên cây cột bao lâu.

“Không phải” La Niệm lắc đầu, hơi do dự lên tiếng: “Có lẽ vì ta đụng vào thứ không nên thay đổi…”

“Thứ không nên thay đổi? Trên cột có cái gì?” Khương Tử Nha lại hỏi.

La Niệm liền kể lại cho Khương Tử Nha nghe về những trang sách cùng với tia sáng trên cây cột.

“Tia sáng ở đây… kết nối với mọi thứ trong Bỉ Ngạn?” Trên mặt Khương Tử Nha lộ ra vẻ khó nói nên lời, hiển nhiên ông đã khiếp sợ đến cực hạn.

Có rất nhiều giả thuyết được đưa ra liên quan đến Bỉ Ngạn, trong đó được ủng hộ nhất chính là “Năng lượng đến từ thế giới Huyền Lượng”.

Giả thuyết vẫn luôn không có cách kiểm chứng ấy rốt cuộc hôm nay đã được chứng minh.

Khương Tử Nha tận tai nghe được vẫn cảm thấy không thể tưởng tượng nổi…

Tất cả mọi sức mạnh, thần thánh, lực lượng kinh khủng trong Bỉ Ngạn không ngờ đều dựa hết vào bốn cây cột to lớn này!

Bây giờ xem ra tình hình của “thế giới” khác trong Bỉ Ngạn cũng không khác là bao.

Bốn cây cột này e là điểm bắt nguồn của mọi việc.

Mà La Niệm tùy tiện sửa đổi vị trí của tia sáng, thay đổi bản chất và thuộc tính của tín vật Bỉ Ngạn càng khiến cho Khương Tử Nha không thể tưởng tượng hơn nữa.

“Lần đầu tiên ta thay đổi còn đỡ, đến lần thứ hai thì pho tượng kia liền đuổi tới. Chắc pho tượng bên trên không chỉ có một” Trên mặt La Niệm thoáng vẻ buồn bực. Cậu vốn cho rằng mình có thể làm bất cứ gì mình muốn, nhưng xem ra mọi việc không đơn giản đến thế.

Thấy vẻ mặt hậm hực của La Niệm, Khương Tử Nha khẽ mỉm cười nói: “Ngươi tiếp tục đi lên cây cột kia, dụ pho tượng khác xuống đây không được à?”

“Dụ xuống…” La Niệm nghĩ đến vẫn còn hơi sợ: “Lỡ không chạy thoát được thì sao?”

Pho tượng sứt mẻ khắp nơi này còn hơi ngu ngốc một chút, lỡ đụng phải một pho tượng có chút trí tuệ thì cậu khó mà may mắn thoát khỏi.

“Vẫn cứ dùng biện pháp ban đầu thôi” Khương Tử Nha vươn tay ra, Tam Linh Kiến Vật Chân Ý lập tức tuôn trào, dây thừng thắt giữa ông và La Niệm kéo dài ra không ngừng.

Khương Tử Nha ở lại thế giới này, còn La Niệm thì cầm lấy dây thừng leo lên. Khi có bất cứ động tĩnh gì, cậu có thể dùng dây thừng báo cho Khương Tử Nha biết, Khương Tử Nha sẽ trực tiếp kéo cậu từ trên đó vào đây là được…



Trên đỉnh Thâm Lam của Lê Sơn, một giọt máu tươi nhỏ xuống từ vết thương trên đầu ngón tay La Chinh.

Giọt Khởi Nguyên Thần Huyết sệt cực kỳ này rơi vào một cái đầm nước trong xanh, không hòa vào cùng nước trong đó.

Máu tươi hệt như một con côn trùng đỏ nho nhỏ, đột nhiên nhảy bật lên và hướng thẳng về phía ngón tay La Chinh, chui vào vết thương trên ngón tay hắn.

“Tách!”

La Chinh đưa tay nhẹ nhàng bắn ra, bắn giọt Khởi Nguyên Thần Huyết này quay ngược về đầm nước.

Khởi Nguyên Thần Huyết quay về đầm nước có vẻ bực bội bất an, nó lượn một vòng trong đầm rồi lại bỗng nhiên chui vào dưới đáy đầm.

Chỉ trong chớp mắt, nhiệt độ trong cả đầm nước nhanh chóng tăng lên, sương mù màu trắng phun trào hệt như có một thứ gì đó nhiệt độ cực cao vừa ném vào đầm nước. Chẳng bao lâu sau, cả một đầm nước lớn đã bị bốc hơi sạch sẽ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận