Bách Luyện Thành Thần

Chương 3528: Rừng Sí Phong

Phục Hy được La Chinh và Nữ Oa kéo về trong phạm vi bao phủ của Ngục Tỏa Lôi Quang, hắn ta nằm trên mặt đất thở hổn hển. Cơ bắp trên hai cánh tay của hắn ta đã bị sấm sét đánh thành than củi, không còn truyền lại chút cảm giác đau đớn nào, phải nói là hoàn toàn không còn cảm giác gìMay mà phần cơ thể nhô ra ngoài Ngục Tỏa Lôi Quang chỉ tới cùi chỏ, nếu còn kéo ra bên ngoài thêm một chút thì đầu của hắn ta cũng bị sấm sét “gội” cho luôn rồi, khả năng mất mạng là có.

Nữ Oa vươn tay ra, trong tay nàng xuất hiện một đoạn cành khô. Nàng rót một ít năng lượng Oa Ảnh vào trong cành khô khiến nó nhanh chóng nảy mầm rồi mọc ra hai lá cây màu xanh biếc, trong mỗi chiếc lá đều chứa đựng khí tức sinh mệnh.

Nàng hái hai chiếc lá xuống, nhẹ nhàng đắp lên hai tay Phục Hy, đôi cánh tay tựa như than củi của hắn ta bắt đầu mọc ra khối thịt màu đỏ tươi cùng với cơ bắp, kinh mạch, da dẻ… Sau mười mấy hơi thở, chút vết thương vừa rồi đã khỏi hẳn và hồi phục như lúc ban đầu.

Sau khi chữa khỏi cho Phục Hy, Nữ Oa mới để ý thấy La Chinh đang ngơ ngác nhìn về một điểm cách đó không xa. Nàng lấy làm lạ bèn hỏi: “Sao thế? Ngươi biết đám quái vật lông dài vừa rồi à?”

Nữ Oa tự nghĩ rằng mình kiến thức uyên bác, nhưng nàng cũng chưa bao giờ gặp quái vật nào như thế cả. Chỉ mỗi bộ lông thôi đã có thể ngăn chặn sấm sét, lại còn có thể tùy ý gọi một cánh cửa ra, đây là thế lực mới xuất hiện trong Tam Thanh Thiên ư?”

“Ta không biết đám quái vật lông dài đó…” La Chinh lắc đầu: “Nhưng ta biết cánh cửa kia…”

“Cửa… Hình như nó được chế tạo từ quy tắc không gian, trước kia ngươi từng trông thấy nó à?” Nữ Oa hỏi.

La Chinh gật đầu: “Nữ Oa nương nương có biết tiểu cô nương bên cạnh lão Anh không?”

“Ngươi đang nhắc đến Lăng Sương phải không?” Nữ Oa hỏi.

Mặc dù Lăng Sương chỉ là một đệ tử trong núi Thái Ất, nhưng dù gì nàng cũng là người mà lão Anh yêu thích nhất, với khả năng từng gặp một lần là không quên của Nữ Oa nương nương thì đương nhiên nàng có nhớ Lăng Sương.

“Đúng vậy” La Chinh gật đầu: “Lần trước sau khi lão Anh bị nhốt, Lăng Sương đã biến đi đâu mất, tìm khắp trong Thái Nhất Thiên Cung mà vẫn không thấy nàng đâu. Sau này Thái Nhất Thiên Cung tổng di cư mà nàng vẫn không lộ diện”

Nữ Oa hơi cau mày lại, nàng nghĩ mãi mà không rõ đột nhiên La Chinh lại nhắc đến Lăng Sương và mấy chuyện này thì có liên quan gì đến đám quái vật lông dài kia.

“Lúc ta và Lăng Sương cùng tiến vào Nhất Trọng Thiên, ta từng thi triển thần thông Đại Thống Trị Thuật. Khi điều khiển nàng, ta từng thấy một cánh cửa trong đầu nàng” La Chinh chỉ vào nơi mà cánh cửa vừa biến mất: “Nó gần như giống hệt với cánh cửa kia”

Nghe đến đây, sắc mặt của Nữ Oa cùng Phục Hy đều hơi thay đổi.

Người ngoài chỉ nói rằng Lăng Sương có chút thiên phú đặc biệt, lại được cường giả Bất Hủ cảnh là lão Anh yêu thương nên đương nhiên địa vị của nàng trong Thái Nhất Thiên Cung là rất cao. Bây giờ xem ra bí mật trên người Lăng Sương không chỉ có thế.

Cánh cửa kia vẫn luôn đóng kín…

Sau khi Lăng Sương mất tích, cánh cửa lại có thể mở ra tự do, giữa hai việc này e là có liên quan gì đó…

Lẽ nào Lăng Sương đã mở cánh cửa đó ra?

Tiếc là tình hình lúc nãy quá căng thẳng, không thì hắn chắc chắn sẽ thử kết nối trò chuyện với hai con quái vật một phen. Bây giờ muốn tìm kiếm e là không thể.

La Chinh mang theo Nữ Oa cùng Phục Hy đi qua đó rồi vươn tay chạm vào không trung nhằm tìm kiếm lực không gian còn sót lại. Nhưng vì sấm sét dày đặc xung quanh nên lực không gian còn lại đã tiêu tán hết sạch rồi.

Có lẽ Khởi Nguyên Thần Huyết có biện pháp tìm ra cánh cửa kia, nhưng ngay cả khi La Chinh rơi vào tình huống nguy cấp, Khởi Nguyên Thần Huyết cũng vẫn chậm chạp kéo dài thời gian, trông cậy vào nó chủ động giúp hắn là chuyện không thực tế.

“Ngươi đang nghĩ rằng nàng tiến vào cánh cửa đó rồi?” Nữ Oa nhìn ra được tâm sự của La Chinh.

La Chinh gật đầu: “Thậm chí nàng còn chưa đạt đến Thánh Hồn cảnh nữa, nàng chẳng có lý do gì để rời khỏi Thiên Cung cả…”

“Trong Bỉ Ngạn còn có rất nhiều bí mật chưa được mở ra, nàng thật sự biến mất trong Bỉ Ngạn cũng chẳng phải chuyện gì quái lạ. Chỉ có điều, cánh cửa này đã xuất hiện, vậy thì cuối cùng một vài điều huyền bí rồi sẽ nổi lên mặt nước thôi” Nữ Oa nhìn ra cảm xúc của La Chinh bèn nhẹ giọng an ủi.

Phục Hy chỉ thoáng liếc qua La Chinh một cái rồi lại tiếp tục tập trung tột độ đi thu gom bột Cố Lôi.

Sau khi vượt qua khu vực trung tâm của đồng bằng Thiên Lôi, trên đường đi Quái Thiên Khuyển đều rất bình tĩnh. Bọn họ cứ thế đi thẳng về hướng Bắc, cuối cùng bình yên băng qua đồng bằng.

“Số bột Cố Lôi này nếu kích phát cùng lúc thì uy lực khó mà tưởng tượng nổi, chà chà!” Toàn bộ bột Cố Lôi đều đã được gom vào trong nhẫn Tu Di của Phục Hy, nhiều bột Cố Lôi như vậy đủ để trở thành một đòn sát thủ cực mạnh. Vì có thu hoạch bất ngờ này nên đương nhiên Phục Hy rất vui vẻ.

Sau khi băng qua đồng bằng Thiên Lôi, trước mặt ba người là một rừng rậm màu đỏ, những cây Sí Phong cao nghìn mét vươn lên sừng sững, mật độ dày đặc, khiến cả trời đất nơi đây đều được chiếu sáng, cảnh sắc vô cùng tươi đẹp và ngập tràn màu sắc huyền ảo.

“Đẹp quá… Trong đó có tuyệt địa tử vong nào không?” La Chinh hỏi.

Nơi nào càng đẹp thì càng nguy hiểm, đây được xem là một kinh nghiệm được La Chinh tổng kết lại.

Chỉ có điều, lần này kinh nghiệm của hắn đã sai. Nữ Oa cười nói: “Rừng Sí Phong được xem là một khu vực an toàn hiếm hoi trong Tam Thanh Thiên, không ai lại đi giao đấu ở đây cả”

“Tại sao thế?” La Chinh tò mò hỏi.

“Ngươi nhìn đi!”

Nữ Oa giơ tay lên, vươn một ngón tay trắng nõn ra chỉ về phía rừng Sí Phong ở đằng xa, một chùm năng lượng Oa Ảnh bọc quanh ngón tay nàng và xoáy vòng bắn ra, sau đó chui vào trong rừng cây.

Ngay khoảnh khắc khi chùm năng lượng chui vào rừng cây, toàn bộ rừng Sí Phong bắt đầu lay động. Một luồng phản ứng năng lượng đang dâng lên trong rừng.

Phản ứng năng lượng này dữ dội đến mức gần như ép cả nhóm không thở nổi, ngược lại Quái Thiên Khuyển lại an tĩnh đến lạ. Nó biết hành động thăm dò của Nữ Oa là an toàn, tất nhiên áp lực vừa rồi chỉ là lời cảnh cáo của rừng Sí Phong.

“Vèo!”

Mặc dù Nữ Oa chỉ đưa ra một chùm năng lượng rất nhỏ để thăm dò thôi nhưng trong rừng Sí Phong vẫn có một chiếc lá phong bắn thật nhanh về phía Nữ Oa, đồng thời nổ ầm ầm trên người nàng.

Nữ Oa không tránh né, và nàng biết mình cũng chẳng thể tránh né. Tất nhiên sau đó nàng lập tức chữa trị cho vết thương be bét máu thịt trước ngực mình, đồng thời bình tĩnh nói với La Chinh: “Giờ thì biết rõ rồi chứ?”

“Kẻ nào ra tay là chúng sẽ tấn công kẻ đó?” La Chinh hỏi.

“Ừ, bởi vậy nơi này là một nơi ẩn núp tuyệt vời trong Tam Thanh Thiên. Không ít Bất Hủ cảnh sau khi thám hiểm Thái Thanh Thiên một phen thì tiến vào rừng Sí Phong để tự bảo vệ mình” Nữ Oa vừa gật đầu vừa nói: “Hơn nữa nơi ẩn núp trong Tam Thanh Thiên không chỉ có chỗ này”

“Đây cũng là một nguyên nhân giúp giải thích vì sao kẻ đến sau có thể chống lại văn minh Nguyên Linh trong Tam Thanh Thiên” Nguyên Thủy Thiên Tôn lên tiếng trong đầu La Chinh.

Ban đầu, lúc Nguyên Thủy Thiên Tôn dẫn Nhân tộc tiến vào Tam Thanh Thiên, bọn họ từng dựa vào những nơi ẩn núp này để tồn tại. Trên thực tế, hiện giờ Nguyên Thủy Thiên Tôn bản tôn cùng với những người khác cũng đang bị ngăn ở một nơi ẩn núp nào đó tương tự.

“Một khi vào nơi ẩn núp rồi thì đừng có bất cứ ý định tấn công nào, không thì sẽ bị thiệt thòi lớn”

Nữ Oa căn dặn một lần, sau đó ba người mới tiến vào trong phạm vi của rừng Sí Phong.

Như Nữ Oa đã nói, trong khu rừng Sí Phong rộng lớn này có không ít thứ đang ẩn nấp. Có vài kẻ là Bất Hủ cảnh đến từ Bình Dịch Thiên, cũng có một phần lớn là sinh linh của Thái Thanh Thiên…

Những sinh linh này vẫn luôn cẩn thận giữ khoảng cách với nhau. Sau khi thấy ba người La Chinh đi vào, mỗi một sinh linh đều lặng lẽ rời đi và ẩn nấp vào chỗ sâu hơn trong rừng.

Băng qua một nơi ẩn núp không có chút nguy hiểm nào là một chuyện hết sức dễ dàng, La Chinh cũng rất thức thời mà thả lỏng thân mình. Nào ngờ Khởi Nguyên Thần Huyết trong cơ thể hắn lại không có ý định để hắn thả lỏng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận