Bách Luyện Thành Thần

Chương 3424: Máu trong chén

Con khỉ đồng này vừa lao ra một nửa thì người đồng ở bên cạnh đã bước ra ngăn cản trước mặt nó, vươn tay kéo con khỉ trở về“Rầm rầm rầm…”

Bọn họ đạp chân lên sân đồng, phát ra âm thanh vang dội.

Khỉ đồng ré lên một tiếng rồi hỏi ngược lại: “Sao lại ngăn cản ta?”

“Đã không còn là thời đại của chúng ta nữa, nơi này bị bỏ hoang bao nhiêu năm, chúng ta không cần phải một mực giữ gìn cho bọn họ” Người đồng nói.

Chim đồng và rắn đồng nghe người đồng nói vậy cũng đột ngột dừng bước, bây giờ bọn họ tuân thủ quy tắc xưa kia còn có ý nghĩa gì sao?

“Ta mặc kệ, ta chỉ biết người ngoài không được phép đặt chân vào đây!”

Khỉ đồng vô cùng linh hoạt, thân thể to lớn nhoáng lên một cái, giãy thoát khỏi tay người đồng rồi vọt tới chỗ La Chinh, nhưng chỉ một câu của người đồng đã khiến khỉ đồng phải dừng bước.

“Nếu hắn không phải người ngoài thì sao?”

“Khóa thời gian vây chặt, không đời nào có người ngoài tiến vào Vĩnh Hằng thần đình”

“Ngươi cảm thấy hắn có năng lực tiến vào từ khóa thời gian?”

“Ta không chắc lắm…”

Khỉ đồng thoáng do dự.

“Ta có thể xem xem hắn có tư cách này hay không, cho dù không có cũng có thể để hắn thử một chút” Người đồng nói.

Cho dù biết rõ nơi này đã bị bỏ hoang nhưng bọn họ vẫn trung thành với sứ mệnh của mình.

Người tiến vào Vĩnh Hằng thần đình, phần lớn chỉ có thể lấy được huyết mạch cấp nguyên dưới đáy, một vài người có thể đạt được huyết mạch cấp căn nguyên, cực ít người có thể lấy đi một loại trong bốn loại huyết mạch cấp bản nguyên.

Mỗi một người tiến vào Tứ Tượng đình viện đều là tồn tại đứng đầu của thế giới này. Nhưng ngay cả bọn họ cũng thường xuyên thất bại, mười người có hai ba người thành công đã là vô cùng may mắn…

Về phần huyết mạch cấp khởi nguyên, người lấy được nó lại càng ít hơn nữa, người tới từ thế giới này đều không có tư cách, cho nên đáng lẽ cái tên nhân loại thình lình xuất hiện này không có tư cách mới đúng.

Khỉ đồng chần chừ một chút mới nói: “Ngươi sống lâu quá nên hồ đồ rồi hả? Ngoại trừ bọn họ thì còn ai có tư cách, cho nên giết hắn không có gì sai”

Nghe khỉ đồng nói, trên mặt La Chinh hiện lên vẻ cảnh giác.

Ban đầu văn minh Thiên Chấp không phiên dịch lời những pho tượng này nói, nhưng hiện tại trung tâm Thiên Chấp đã khởi động, La Chinh có thể nghe rành mạch từng chữ.

Đối phương cho rằng hắn không có tư cách đi vào nơi này nên định giết chết hắn.

Người đồng cũng nở nụ cười: “Nếu hắn đã đến đây, vậy cứ để hắn vào là được, nếu hắn không có tư cách thì sẽ khó mà thoát khỏi cái chết, ngươi đỡ phải ra tay mà còn cho hắn một cơ hội, thế nào?”

Thu hoạch huyết mạch cấp bản nguyên thất bại sẽ phải trả giá, ví dụ như những cái cây do “Vạn Đạo Sinh Diệt” biến thành, ví dụ như “Vô Lượng Thủy Không” bị khối lập vương không gian giam cầm vĩnh viễn.

Huyết mạch cấp khởi nguyên này sẽ càng thêm khắc nghiệt, một khi thất bại hắn nhất định sẽ chết.

Khỉ đồng thoáng do dự, nó cảm thấy cho La Chinh cơ hội là vấy bẩn Vĩnh Hằng thần đình, nhưng rắn và chim ở bên cạnh lại đồng loạt lên tiếng.

“Cho hắn một cơ hội cũng không phải chuyện gì to tát”

“Thế nào rồi cũng chết, vậy cứ để hắn chọn chết như thế nào đi”

Thật ra rắn đồng và chim đồng đã sống ở đây quá lâu, chẳng qua là muốn xem vài trò mới mẻ mà thôi.

La Chinh có thể lấy được huyết mạch cấp khởi nguyên hay không, sống hay chết, bọn họ không hề quan tâm.

Nếu tất cả đều nghĩ như vậy, khỉ đồng cũng biết có cố chấp cũng chẳng nghĩa lý gì. Nó chỉ có thể mất kiên nhẫn hừ một tiếng, lùi lại hai bước rồi trừng La Chinh bằng ánh mắt thù địch.

“Loạt soạt loạt soạt…”

Người đồng đi đến trước mặt La Chinh và hỏi: “Ngươi hiểu được lời ta nói?”

La Chinh gật đầu, một tiếng hợp xướng từ trong cơ thể hắn truyền ra: “Có thể”

“Phương thức nói chuyện gì lạ vậy” Người đồng nhìn La Chinh một cái: “Có thể nói chuyện là tốt nhất, ban nãy lời bọn ta nói ngươi đều nghe hiểu, trước mắt ngươi chỉ có một con đường”

“Rầm!”

Người đồng giẫm chân một cái, sân đồng bắt đầu tỏa ra hào quang lấp lánh.

Chiếc chén giữa sân tỏa ra ánh sáng lấp lánh, ánh sáng này tạo thành một con đường lóng lánh, trải dài tới dưới chân La Chinh.

“Dung hợp được huyết mạch thì ngươi sẽ được sống, dung hợp thất bại thì sẽ chết, đây là cơ hội đồng loại ban cho ngươi, ngươi hãy nắm chắc” Người đồng vừa nói vừa đi tới cây cột của mình.

“Tiền bối…”

Trong lòng La Chinh có vô số nghi hoặc.

Nhưng pho tượng đồng này cũng không phải tiền bối gì đó, bọn họ chẳng qua chỉ là những con rối bằng đồng có trí nhớ và tình cảm mà thôi.

Bọn họ không thèm chú ý tới những yêu cầu khác của La Chinh.

Bốn pho tượng nhanh chóng trở về cây cột của mình, ánh sáng trong mắt tối đi, biến thành một pho tượng thực sự.

La Chinh nhìn con đường lấp lánh dưới chân, khẽ nhướng mày: “Xem ra không còn đường lui?”

La Chinh đã nghe rõ rành mạch cuộc đối thoại giữa các pho tượng. Kế thừa huyết mạch cấp khởi nguyên không phải dựa vào nghị lực, thiên phú, thực lực gì mà phải có được tư cách nào đó.

Nhìn vào thái độ của con khỉ kia thì biết, rõ ràng là hắn không có tư cách này…

Không có tư cách, có nghĩa là hắn nhất định phải chết.

“Sợ là không có cơ hội quay đầu lại” Trong đầu vang lên tiếng cười khổ của Nguyên Thủy Thiên Tôn.

La Chinh cũng thở ra một hơi: “Xem ra người nhện bị nhốt ở tầng dưới cũng không biết tình hình thực tế, bây giờ chỉ có thể tiếp tục kiên trì”

Lúc ở trong vòng xoáy lớn, La Chinh còn hơi vững tin. Dù sao năng lực độc đáo mà Hồ Nữ giao cho hắn cũng giúp hắn có thể đi lại tự do trong bức tranh bất hủ.

Nhưng ở nơi này La Chinh không có chỗ dựa nào đặc biệt, nhất là khi đạt được huyết mạch “cấp khởi nguyên” đã vượt qua yêu cầu của Hồ Nữ, hắn không yên lòng chút nào.

Theo con đường này, La Chinh đi tới trước mặt cái chén cao bằng thân người.

“Ù!”

Lúc La Chinh tới gần cái chén, ánh sáng lại dâng lên thành một cái cầu thang, cầu thang cao ngang bằng với miệng chén.

La Chinh bước lên cầu thang, cảnh tượng trong chén thu hết vào đáy mắt.

Trong chén đựng chất lỏng màu đỏ, chất lỏng đặc quánh đang không ngừng chuyển động, trong quá trình chuyển động thường xuất hiện một vết nứt sâu thẳm, vết nứt lởm chởm như răng nanh của một con quái vật.

La Chinh vừa bước lên cầu thang, chất lỏng trong chén đã có phản ứng, chính giữa xuất hiện một khe nứt sâu thẳm. Khe nứt nhanh chóng lan rộng rồi biến thành một con quái vật há rộng cái miệng như chậu máu…

La Chinh đứng trên bậc thang do dự một hồi, sau đó từng bước tiến vào miệng quái vật.

Dòng máu đặc quánh quấn lên người La Chinh, bao vây lấy hắn, từ bên ngoài nhìn vào giống như mặc một bộ quần áo dính máu bó sát người.

“Ọc ọc ọc…”

Sau mấy nhịp thở, bề mặt bộ đồ dính máu bắt đầu nổi lên vô số bọt nước li ti, như đang sôi trào.

Độ dày của bộ đồ dính máu bắt đầu thu lại, dòng máu đặc quánh đã bắt đầu dung hợp với La Chinh.
Bạn cần đăng nhập để bình luận