Bách Luyện Thành Thần

Chương 3436: Phối hợp khắng khít

Ý định của Thần Nông là muốn mang khối thủy tinh màu đỏ kia rời đi với tốc độ nhanh nhất. Nếu như thuyền trưởng ra tay ngăn cản, ông ta sẽ thả con rắn không gian raCon rắn không gian này là chủng tộc gần như tuyệt chủng ở trong Tam Thanh Thiên, sinh tồn trong hư không, bây giờ chỉ còn ba con còn sống, trong đó một con nằm trong tay Thần Nông.

Đương nhiên, Thần Nông có được con rắn không gian này là do tộc Nguyên Linh tặng.

Con rắn không gian có thể tạm thời thay đổi tính chất và trạng thái của lối đi không gian, bảo đảm ngoài mình ra không ai có thể tiến vào lối đi không gian này.

Chỉ cần thuyền trưởng không phá hết lối đi không gian của ông ta, đương nhiên ông ta có thể mang theo La Chinh bỏ trốn, mọi chuyện đều thuận lý thành chương.

Nhưng ông ta còn chưa kịp ném La Chinh vào lối đi không gian, khối thủy tinh màu đỏ đã bị dính Ô Trọc Chi Yên, cảnh tượng đó khiến vẻ mặt Thần Nông cực kỳ u ám.

Thực lực của ông ta không hề yếu hơn Cơ Hiên Viên, chỉ có điều tính tình Thần Nông ôn hòa không hiếu chiến. Trong thế giới mẹ, số lần thấy Thần Nông ra tay đã ít lại càng ít.

“Có gan dám động vào đồ của ta” Cơn giận nổi lên trong mắt Thần Nông, một tay ông ta nắm khối thủy tinh màu đỏ, một tay cầm Thần Nông Xích xông về phía Linh Ngộ.

Đối mặt với cường giả Bất Hủ cảnh, Nhĩ Thử Linh Ngộ vẫn giữ được bình tĩnh.

Mắt thấy Thần Nông dùng tốc độ cực nhanh đến gần, Linh Ngộ hít một hơi thuốc lá thật sâu.

“Ầm!”

Nó còn chưa kịp phun đống khói kia ra, Thần Nông đã bổ một xích vào đầu Linh Ngộ.

Nhưng chớp mắt khi cây xích kia đánh xuống, nó dễ dàng chẻ đôi đỉnh đầu của Linh Ngộ, thân thể Linh Ngộ như bị mặt trời gay gắt nướng cháy không ra hình dạng gì, dưới cái xác chỉ là một vốc cát bụi mà thôi.

“Vù, vù…”

Đám bụi kia lan ra, lại nhanh chóng tạo thành một lồng giam bằng khói mù, vây Thần Nông ở bên trong.

“Thần Nông các hạ thân là cường giả Bất Hủ cảnh, thực lực siêu nhiên, Linh Ngộ ta vẫn luôn kính ngưỡng, nhưng hôm nay chỉ đành đắc tội”

Người trên Hắc Thuyền và những thế lực khác có một chút khác biệt, bọn họ đều là những kẻ cực kỳ liều mạng, trước khi gia nhập Hắc Thuyền đã không thèm bận tâm đến chuyện sống chết. Đối thủ có lợi hại hơn nữa, bọn họ cũng dám đấu một trận.

Ở trong lồng giam xuất hiện ba “Linh Ngộ”, ba thân thể này hiển nhiên đều là khói mù biến thành.

“E rằng ngươi không đắc tội nổi!”

Thần Nông khẽ giơ trường xích màu xanh lá trong tay lên, lăng không đạp một cái. Từ bên ngoài thân thể Thần Nông hiện ra một luồng sáng, một pháp tắc không gian cao thâm chuyển động ở bên ngoài thân thể ông ta. Rõ ràng ông ta chỉ vung ra một kiếm nhưng ba hóa thân từ sương mù đều bị đánh tan!

Ông ta vừa chém tan hóa thân từ sương mù, cách đó không xa lại có ba hóa thân khác xuất hiện…

Thần Nông nâng xích đạp hờ một bước, mắt thấy sắp lao tới trước thì ông ta đột ngột quay người đâm một nhát.

“Phập!”

Thần Nông Xích không đâm hụt, trong hư không hiện ra một vết máu.

Bóng người của Linh Ngộ từ từ hiện lên, sức sống trên người nó bắt đầu biến mất nhanh chóng, hóa thành từng đốm sáng xanh biếc hội tụ trên Thần Nông Xích.

“Chút tài mọn này đã đủ để ngươi dám múa rìu qua mắt thợ?” Thần Nông lạnh lùng hỏi.

Trên mặt Linh Ngộ không có vẻ đau khổ, ngược lại nở nụ cười: “Có lẽ…”

Sau đó thân thể nhanh chóng thối nát, hóa thành một thi thể mặt mũi đáng sợ, đây vẫn không phải là Linh Ngộ bản tôn.

Cùng lúc đó, một băng vải màu trắng rơi xuống khối thủy tinh màu đỏ trong tay Thần Nông. Băng vải kia không có trọng lượng cũng lặng yên không một tiếng động, nháy mắt khi nó rơi vào trong khối thủy tinh màu đỏ lập tức khuếch tán ra như thủy ngân chảy dưới đất.

Toàn bộ khối thủy tinh màu đỏ đều bị băng vải bọc kín, đồng thời từ bên trong băng vải kia truyền tới một sức kéo khổng lồ, bất chợt kéo lên trên.

Thần Nông không kịp đề phòng, khối thủy tinh màu đỏ lại rời khỏi tay!

Có điều Thần Nông phản ứng cực nhanh, mắt thấy khối thủy tinh màu đỏ bị một băng vải lôi đi, ông ta thuấn di một bước đuổi kịp khối thủy tinh bị bọc bởi băng vải, giữ nó lại.

Lúc ông ta giữ khối thủy tinh màu đỏ lại, một luồng sức mạnh hùng hậu ở một đầu khác nắm lấy băng vải kéo mạnh, kéo cả bản thân Thần Nông đi, luồng sức mạnh đó kinh khủng nhường nào!

“So sức lực ai lớn hơn à?”

Sắc mặt Thần Nông trầm xuống, thần quân lực trong cơ thể chợt bùng nổ.

Cường độ thân thể, sức mạnh, tốc độ, linh hồn giữa Bất Hủ cảnh và Thánh Hồn cảnh đều có sự chênh lệch rất lớn.

Sức mạnh của Thần Nông bộc phát ra, băng vải kia cũng không kéo nhúc nhích được chút nào.

“Đứt!”

Trường xích trong tay Thần Nông vung lên, băng vải bị chém đứt trong nháy mắt.

Ông ta nắm phía sau khối thủy tinh màu đỏ, chân mày lại hơi nhíu lại, sức nặng của khối thủy tinh không đúng!

Thần Nông vội vàng đưa tay kéo đứt băng vải quấn quanh khối thủy tinh màu đỏ, ở bên trong lại hiện ra một tảng đá lớn đen sì!

Khối thủy tinh màu đỏ chứa La Chinh đã bị đánh tráo.

“Đắc tội rồi”

Cách đó không xa, Nhĩ Thử Linh Ngộ kia lại xuất hiện, nó cúi người về phía Thần Nông, sau một tiếng “phừng” lập tức biến thành tro bụi tản đi…

Trong mắt Bất Hủ cảnh, Thánh Hồn cảnh giống như một con kiến hôi.

Số lượng cường giả Thánh Hồn cảnh bên trong tộc Thần Nông Thị nhiều hơn Hắc Thuyền khoảng mười lần.

Cho dù những cường giả Thánh Hồn cảnh này có tín vật Bỉ Ngạn Tam Thanh Thiên nhưng vẫn không đủ để đối kháng với Thần Nông, đây chính là chênh lệch.

Nhưng hiển nhiên những người trên Hắc Thuyền mạnh hơn Thánh Hồn cảnh tầm thường nhiều, bọn họ phối hợp với nhau lại có thể cướp được La Chinh từ tay Thần Nông!

Một cảm giác bị lừa đột nhiên nảy sinh.

Đây là khuất nhục cực lớn!

“Dám trêu đùa ta? Cái giá phải trả lớn lắm đấy!”

Thần Nông cực kỳ có giáo dưỡng cuối cùng cũng để lộ vẻ dữ tợn.

Trên trán ông ta xuất hiện một kẽ hở nhỏ, một con mắt lộ ra từ trong kẽ hở đó. Sau khi bề ngoài con ngươi hiện lên một cái khung hình tam giác, một luồng ánh sáng chợt lóe lên. “Quỷ Thanh” dính một trận đòn của Phục Hy nên hơi suy yếu nằm trên mặt đất thở hổn hển, giờ phút này trong đôi mắt y bỗng nhiên hiện lên cái khung hình tam giác. Thân thể y như bị đôi mắt của mình khống chế, con ngươi lồi ra, ép nửa người trên của y ngồi dậy, đồng thời đầu xoay một vòng ba trăm sáu mươi độ một cách đầy quỷ dị.

Trong quá trình chuyển động, ở cổ y còn phát ra tiếng “cạch cạch”, cổ chuyển động như thế, cần cổ nhất định đã gãy lìa.

Nhưng y không cảm thấy đau chút nào, nhắm mắt lại, không ngờ lại mềm nhũn ngã xuống mặt đất, thần trí khôi phục bình thường.

Sau khi tỉnh lại Quỷ Thanh hoàn toàn không biết đã xảy ra chuyện gì, chỉ có điều cơn đau đớn dữ dội từ cổ truyền đến khiến y nhe răng nhếch miệng, không nhịn được mắng mấy câu.

Sau khi Quỷ Thanh nhìn một vòng bốn phương tám hướng, một thị giác kỳ lạ lại truyền tới đầu Thần Nông.

Giờ phút này dường như Thần Nông đang nhìn xuống toàn bộ Ly Hổ Châu, việc to việc nhỏ trong Ly Hổ Châu toàn bộ đều phơi bày trước mặt ông ta, rất nhanh Thần Nông đã lưu ý tới một cảnh vật cách xa ngoài trăm dặm.

Trong hư không cách xa ngoài trăm dặm có một chiếc phi thuyền không gian độc lập đang bay lờ lững, thành viên Hắc Thuyền ở trong đó hoặc ngồi hoặc tựa, khối thủy tinh màu đỏ chứa La Chinh bị băng vải kéo đi đã được kéo vào bên trong phi thuyền không gian.

Thần Nông suy nghĩ, đối thủ của mình chắc hẳn là thuyền trưởng.

Nếu thuyền trưởng cướp La Chinh đi thì cũng hợp tình hợp lý thôi, nhưng bây giờ lại bị đám Thánh Hồn cảnh kia dễ dàng cướp mất La Chinh, trong lòng ông ta lại tức giận.

“Chết đi!”

Thân hình Thần Nông bỗng nhiên trở nên to lớn, Thần Nông Xích cũng đồng thời to lên.

Ông ta bước ra một bước đã vượt qua khoảng cách trăm dặm, thanh Thần Nông Xích trong tay chém về phía hư không. Ông ta chém một nhát, hư không cũng sụp đổ nghiêm trọng, chém như vậy, chiếc phi thuyền không gian kia ắt không có lý gì còn nguyên vẹn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận