Bách Luyện Thành Thần

Chương 1665: Quy luật do ta đặt ra

La Chinh vội vã tới đây, thấy hai võ giả đang chiến đấu ác liệt như vậy mà các võ giả Nhân tộc và Thánh tộc bên cạnh còn xúm vào xem, nên dĩ nhiên hắn biết hai võ giả này đang đấu một chọi mộtNhưng mục đích khiến hắn vội vàng đến Quỳ Thủy giới chính là để kết thúc cuộc hẹn đấu với Ma Ha, thế nên vốn dĩ hắn cũng không định tuân theo quy luật này.

Chỉ có kẻ yếu mới bám víu vào quy tắc, còn kẻ mạnh sẽ sáng tạo ra quy tắc, thậm chí còn đạp lên quy tắc!

“Muốn chết à, nhóc con?”

“Nếu không phải Quỳ Thủy giới chỉ cho phép đấu một chọi một thì Thánh tộc bọn ta đã nghiền đám Nhân tộc các ngươi thành tro từ lâu rồi!”

“Biết điều thì nhanh chóng cút đi!”

Thấy cảnh này, những võ giả Thánh tộc đang xúm vào xem cũng lập tức nhao nhao lên.

“Quy luật này do ai đặt ra?” La Chinh thản nhiên quét mắt một vòng, nhẹ nhàng vuốt đầu ngón tay…

“Đạo Tử điện hạ Ma Ha của chúng ta đặt ra!” Một võ giả Thánh tộc kiêu ngạo trả lời.

Đa số những võ giả Nhân tộc đổ về Quỳ Thủy giới đều là vì Ma Ha, nhưng bởi thật sự có quá nhiều người nên Ma Ha không thể đấu lần lượt với từng người được. Vì thế gánh nặng này bèn rơi xuống đầu những võ giả Thánh tộc.

Khóe môi La Chinh hơi nhếch lên: “Thì ra là vậy”

“Biết vậy mà còn không nhanh chân cút đi à!” Một võ giả Thánh tộc khác quát.

La Chinh lại lắc đầu: “Đây là quy tắc của Ma Ha chứ không phải của ta”

“Vậy quy tắc của ngươi là gì?”

Nghe La Chinh nói vậy, những võ giả Thánh tộc ở đây cảm thấy rất quái lạ. Thánh tộc chiếm ưu thế tuyệt đối ở Quỳ Thủy giới, võ giả Nhân tộc mà muốn khiêu chiến với Thánh tộc thì cũng phải cư xử cho đàng hoàng lễ phép!

“Quy tắc của ta chính là không bàn luật lệ với Thánh tộc!” Hắn cười nói, mắt hơi nhíu lại, cả người quay cuồng trong không gian rồi vọt về phía võ giả Thánh tộc kia như một con chim én điệu nghệ…

Võ giả Thánh tộc kia không ngờ La Chinh lại dám ra tay như vậy nên vừa cảm thấy hoa mắt thì La Chinh đã sượt qua người gã.

Gã còn đang kinh ngạc sững sờ, chưa kịp phản ứng lại thì một đóa Băng Phách Ma Diễm đã nở rộ trước ngực gã. Nó đi vào cơ thể gã bằng tốc độ cực nhanh, cơn tê cóng nhanh chóng ập đến, không ngừng lan theo kinh mạch đi khắp người, cuối cùng xâm nhập vào thế giới trong cơ thể gã.

Bây giờ thế giới trong cơ thể của võ giả Thánh tộc kia đã là một khoảng trời băng đất tuyết. Khi nhiệt độ giảm nhanh, vô số sinh linh đã hóa thành những khối băng cứng, những thứ được tạo ra từ chân nguyên cũng bị đông cứng chỉ trong nháy mắt, ngay cả biển chân nguyên cũng bị đóng băng. Vì thế, gã không thể vận chuyển chân nguyên, thậm chí còn không thể vận dụng công pháp để chống lại cơn tê buốt này!

Băng Phách Ma Diễm cháy rực, lập tức nuốt chửng cả người gã. Cuối cùng, gã biến thành một bức tượng băng không thể đến gần, mà trên khuôn mặt vẫn là vẻ kinh ngạc…

“To gan!”

“Lại dám đánh lén!”

“Giết tên nhóc Nhân tộc này đi!”

Đám võ giả Thánh tộc làm sao có thể ngờ được La Chinh nói đánh là đánh như vậy chứ?

Dù sao trước nay Thánh tộc vẫn luôn có vị trí quyết định trong Quỳ Thủy giới, nên họ chưa bao giờ gặp người nào kiêu ngạo như vậy. Tuy thấy Băng Phách Ma Diễm của La Chinh thực sự mạnh mẽ, nhưng lúc này võ giả Thánh tộc lại ỷ rằng mình đông, nên trong cơn tức giận họ bèn tụ tập lại!

Các võ giả Nhân tộc lúc này cũng sững sờ. Tên này từ đâu ra vậy? Không chỉ có thực lực mạnh mẽ mà còn có vẻ ngang ngược hơn cả Thánh tộc!

Ngay vào lúc những võ giả Nhân tộc còn đang phân vân không biết có nên ra tay giúp đỡ La Chinh hay không thì La Chinh đã lướt về phía những võ giả Thánh tộc. Bóng dáng hắn cứ như yêu ma, Băng Phách Ma Diễm trong tay chẳng khác gì một đóa hoa vô cùng đẹp đẽ. Mỗi khi lướt qua một võ giả Thánh tộc, hắn chỉ việc nhẹ nhàng giơ tay phóng ra.

Một đóa Băng Diễm xanh ngắt nhanh chóng nở bung trên người đối phương rồi lập tức tỏa ra cơn tê cóng không thể né tránh!

“Vút vút vút…”

Những võ giả Thánh tộc cũng có phản kháng, nhưng ngay cả vạt áo của La Chinh họ cũng không thể chạm vào được, ngược lại còn đồng loạt biến thành những bức tượng bằng băng. Băng Diễm cháy rực đang từ từ đốt rụi quanh thân họ, còn La Chinh thì thong thả đi ra từ trong đám tượng bằng băng này, trên mặt hắn nở một nụ cười thản nhiên.

Tuy nụ cười của hắn rất ôn hòa, nhưng vừa giơ tay đã giết chết những Giới Chủ của Thánh tộc kia như vậy khiến các võ giả Nhân tộc hoàn toàn bất ngờ. Vừa thấy La Chinh đi ra, họ đều không kìm được mà trưng ra vẻ mặt nể sợ rồi lùi lại vài bước.

“Ở đây còn cách thành Thiết Nguyệt xa lắm không?” La Chinh thản nhiên hỏi.

“Còn, còn khoảng hai triệu dặm nữa…” Một võ giả Nhân tộc trả lời. Tuy người này cũng có tu vi Giới Chủ, nhưng bỗng dưng lại tự hạ thấp một bậc khi ở trước mặt La Chinh, tựa như người đối diện là một Thiên Tôn.

“Ừ” La Chinh gật đầu. Mũi chân nhấn nhẹ xuống, cả người chao liệng như diều hâu rồi tiếp tục sử dụng thuật di chuyển không gian để đi tiếp.

Mãi sau khi La Chinh rời đi, những võ giả Nhân tộc ở đây mới cảm thấy như trút được gánh nặng…

“Không ngờ tên kia lại là một Giới Chủ!”

“Ngay cả Đại Giới Chủ bình thường cũng không đạt được đến tầm cỡ này, hay hắn cũng là một Đạo Tử?”

“Hừ, các ngươi mù hết rồi sao? Tên kia chính là La Chinh!” Một võ giả Nhân tộc nói ra thân phận của La Chinh.

La Chinh từng là thiên tài khiêu chiến trong cuộn tranh ở chiến trường mộng ảo, nên có không ít người nhớ rõ dáng vẻ của hắn.

Đi vào cấm địa Luyện Thần để tu luyện một chuyến đã khiến tu vi của La Chinh thăng tiến rất nhanh, khí tức của bản thân cũng thay đổi mạnh mẽ. Cả đoàn võ giả Nhân tộc này thực sự không nhận ra hắn ngay được. Lúc này được người khác nhắc nhở nên họ mới nhận ra. Đồng thời, vẻ mặt họ cũng trở nên kích động!

“Hình như đúng là La Chinh!”

“Không ngờ bây giờ hắn đã tu luyện đến mức này. Công pháp hệ băng kia của hắn quá đáng sợ”

“Chắc chắn hắn đến thành Thiết Nguyệt là để khiêu chiến với Ma Ha. Mọi người có trò hay để xem rồi!”

Cả đám võ giả Nhân tộc cũng bay về phía thành Thiết Nguyệt, đuổi theo La Chinh.

Với người bình thường thì quãng đường hai triệu dặm này xa tới mức cả đời họ không thể đi nổi, nhưng với Giới Chủ thì lại khá gần.

Một nén nhang sau…

Vùng đồi núi nhấp nhô bèn xuất hiện trong tầm mắt của La Chinh.

Một tòa thành hình bán nguyệt được xây dựng xung quanh dãy núi ở phía cuối…

“Vút…”

La Chinh nhảy vọt lên một bước, tia sáng màu trắng chợt lóe lên rồi vào trong thành Thiết Nguyệt.

Hiện giờ trong thành Thiết Nguyệt đã chẳng còn Thành chủ gì nữa, cấm chế và thần văn vốn được trang bị trong thành cũng đã sớm bị vứt đi. Mà cho dù có sử dụng cấm chế thì cũng không thể cản nổi các Giới Chủ hung dữ như hổ như sói ấy được.

Hiện tại trong thành Thiết Nguyệt đều là những cường giả Giới Chủ của Thánh tộc và Nhân tộc. Trong đó có một phần là đến vì muốn quan sát cuộc hẹn đấu giữa các Giới Chủ trước đó. Nhưng đa phần các võ giả còn lại đều khiêu chiến với nhau, sau đó hẹn nhau thi đấu…

Sau khi Ma Ha giết Hiên Viên Thần Phong, tất nhiên võ giả Thánh tộc cảm thấy rất đắc ý, chưa khi nào khí thế của họ lại kiêu ngạo đến vậy. Họ không ngừng gây hấn với các chủng tộc khác trong thành Thiết Nguyệt. Còn võ giả Nhân tộc, Yêu Dạ tộc hay Ma tộc thì đều đang nghiến chặt răng, trông như có thể bùng nổ bất kỳ lúc nào.

Lúc La Chinh vừa mới bước vào thành này, hắn đã thu hút sự chú ý của vài võ giả Thánh tộc!

“Giới Chủ Nhân tộc mới đến, ha ha!”

“Đạo Gia Lạt, ngươi khiêu chiến hắn đi!”

“Ta đi thử xem nào…”

Mấy võ giả Thánh tộc này đều nở nụ cười chế nhạo, một kẻ trong đó đi nhanh về phía La Chinh: “Này nhóc Nhân tộc, ngươi đến thành Thiết Nguyệt là để…”

Gã còn chưa kịp nói xong thì La Chinh đã lướt qua. Tuy chỉ sượt qua trong chớp mắt, nhưng một đóa hoa băng xanh ngắt đã nằm trên vai gã.

Vẻ mặt của La Chinh vẫn bình tĩnh như nước…

Đóa Băng Phách Ma Diễm kia lại cháy bùng lên…

Toàn bộ những võ giả Thánh tộc còn chưa phản ứng kịp thì La Chinh đã tăng tốc. Ngọn Băng Phách Ma Diễm kia trở thành lưỡi hái tử thần, bắt đầu gặt lấy sinh mạng của bọn họ!

“Phừng phừng phừng phừng phừng…”

Từng đóa Băng Phách Ma Diễm bùng cháy, làm hỗn loạn không khí ở đây, phát ra tiếng phun trào trầm thấp. Một dãy bảy tám võ giả lập tức bị Băng Diễm đốt cháy thành tượng băng, đứng bất động tại chỗ.

La Chinh không hề giảm tốc độ mà tiếp tục đi thẳng vào thành Thiết Nguyệt…

Nhờ hành động vừa rồi, hắn đã khiến các võ giả trong thành Thiết Nguyệt phải chú ý. Một đám Giới Chủ Thánh tộc lao ra, tất nhiên họ giận tái mặt khi thấy cảnh tượng như vậy. Suy cho cùng thì từ trước tới nay, các trận chiến đều diễn ra bên ngoài thành Thiết Nguyệt, không ngờ võ giả Nhân tộc trước mắt này lại phá vỡ quy tắc như thế!

Làm sao Thánh tộc có thể nhịn được?
Bạn cần đăng nhập để bình luận