Bách Luyện Thành Thần

Chương 1950: Giải thoát

Đại Tù trưởng trong lời người hành hình chính là người chỉ huy cao nhất của thành Ưng này“Ừ” La Chinh thản nhiên gật đầu.

Vậy nên người hành hình vội vàng bỏ đi, còn mấy người Ưng tộc đang chờ bị hành hình cũng nhìn hắn bằng ánh mắt kinh ngạc.

“Ngươi… thực sự có thể làm được?”

“Ngươi có thể tái tạo cánh gãy cho chim ưng vua sao?”

“Sao có thể!”

Những người Ưng tộc hơi kích động, nên giọng nói cũng run rẩy theo.

Họ bằng lòng chịu phạt!

Vốn dĩ làm chim ưng vua bị thương là lỗi lầm không thể tha thứ được, còn tệ hại hơn so cả việc tính mạng của họ bị đe dọa nữa.

Nên khi nghe La Chinh hứa hẹn như vậy, tất nhiên họ vui sướng không thôi. Nhưng cùng lúc đó, họ cũng sợ hắn chỉ là kẻ lừa gạt, khiến họ mừng hụt một phen.

“Kéc…”

Chỉ chốc lát sau, một tràng tiếng chim ưng kêu lên.

Trên bầu trời xuất hiện một vệt đen. Một con chim ưng giương cánh lượn một vòng rồi bay vút về phía La Chinh.

Ngay khi vệt sáng màu đen xuất hiện, tất cả chim ưng ở thành Ưng này đều im lặng lạ thường. Những con chim ưng đậu ở các góc đều gập cánh lại, ưỡn ngực như những chiến binh đứng nghiêm điểm danh.

“Con chim ưng này, lớn quá” La Chinh ngẩng đầu nhìn.

Vòng lông trên cổ nó có màu vàng nhạt, còn khí thế lại khiến La Chinh cảm nhận được sự đe dọa mạnh mẽ. Con chim ưng vua này… có sức chiến đấu ngang hắn!

Nó đáp xuống trước mặt hắn chỉ trong nháy mắt. Một người Ưng tộc cường tráng nhảy xuống từ trên lưng nó.

Người Ưng tộc kia cởi chiếc áo choàng kỳ lạ ra, là một người đàn ông trung niên có trán rộng. Người này chính là Đại Tù trưởng của thành Ưng.

Đại Tù trưởng đi đến trước mặt La Chinh rồi hỏi bằng ngôn ngữ của Ưng tộc: “Ngươi có thể tái tạo cánh gãy cho chim ưng vua?”

Khác với những người Ưng tộc kia, Đại Tù trưởng không hề nghi ngờ lời nói của La Chinh. Dù sao chuyện này vẫn cần phải xử lý ngay.

“Có thể” Hắn gật đầu.

Nghe vậy, con chim ưng vua sau lưng Đại Tù trưởng kêu lên một tiếng “Kéc”. Chắc nó hiểu lời La Chinh nói, đôi mắt ưng sắc bén của nó nhìn chằm chằm vào hắn.

Đại Tù trưởng nhìn sâu vào mắt La Chinh rồi hỏi: “Ngoài việc tha mạng cho những người này, ngươi còn yêu cầu nào nữa không?”

Trong mắt Đại Tù trưởng, tha mạng cho những người này vốn là chuyện đương nhiên. Huống hồ vốn dĩ họ không có quan hệ gì với người đến từ bên ngoài này, nên đó không được tính là yêu cầu.

“Tất nhiên là có” Hắn hơi mỉm cười: “Thả cô gái mà các ngươi đã bắt giữ kia nữa”

Nghe lời đề nghị của hắn, khuôn mặt của Đại Tù trưởng có vẻ chần chừ: “Nàng giết chim ưng của bọn ta, là kẻ thù của bọn ta”

“Ta đảm bảo nàng sẽ không ra tay nữa” La Chinh nói.

Đại Tù trưởng suy nghĩ một chút rồi sau đó gật đầu.

Dù sao, nếu thả ra rồi mà còn định gây sự thì nàng cũng không phải đối thủ của thành Ưng này.

Được Đại Tù trưởng dẫn đường, La Chinh đi lên tòa tháp phía sau tường thành Ưng.

Mở cửa xong là thấy ngay con chim ưng vua gãy cánh lúc trước đang nằm đó. Tuy vết thương đã được băng bó tỉ mỉ, nhưng nó không còn cơ hội chao liệng trên bầu trời nên trông nó có vẻ vô cùng buồn bã.

“Mời” Đại Tù trưởng ra hiệu.

La Chinh gật đầu, vỗ nhẹ tay. Trong tay hắn lập tức có thêm một viên kim đan tròn vo màu trắng sữa, tỏa ra một luồng hương dịu ngọt.

Mùi hương vừa lan tỏa đã thu hút sự chú ý của con chim ưng vua và Đại Tù trưởng kia ngay.

Viên kim đan màu trắng sữa đó chỉ là một viên kim đan ngũ chuyển do La Chinh đổi được lúc ghé qua đảo nổi Hàm gia, có khả năng tái tạo các chi bị gãy của thần một cách nhanh chóng.

Lúc này, khi hắn cầm viên kim đan đi về phía chim ưng vua, con chim ưng vua đứt cánh chợt cảnh giác hẳn. Nó không chỉ không chịu ăn viên đan dược này mà còn làm tư thế tấn công…

Không biết làm thế nào nên hắn đành quay đầu nhìn về phía Đại Tù trưởng.

Ngay sau đó, Đại Tù trưởng lấy ra một cây sáo trúc, thổi một đoạn. Ưng tộc có thể giao tiếp với chim ưng vua qua cây sáo này.

Đoạn nhạc du dương khẽ thổi đến, quả nhiên con chim ưng vua đã bình tĩnh hơn nhiều, cuối cùng cũng ngoan ngoãn mở miệng ra.

La Chinh vươn tay bắn ra, kim đan vụt bay thẳng vào miệng chim ưng vua, được nó nuốt chửng…

Ngay sau đó, hắn mỉm cười mà lùi sang một bên.

“Kéc, kéc…” Chim ưng vua có vòng lông vũ màu vàng nhạt sau lưng Đại Tù trưởng kêu lên hai tiếng, đôi mắt hiện lên vẻ lo lắng.

Trên mặt Đại Tù trưởng cũng là vẻ lo lắng không thôi. Hắn nhìn con chim ưng vua rồi hỏi: “Khi nào… có tác dụng?” Trong mắt ông ta, dù đan dược của La Chinh có tác dụng thần kỳ đến mấy thì cũng không thể mọc ra một cái cánh trong thời gian ngắn được. Như vậy thì quá thần kỳ.

“Nhanh thôi” Hắn thản nhiên cười nói.

Cho dù là thần thì ăn được kim đan ngũ chuyển này cũng có thể nhanh chóng mọc lại các chi bị hư hại cơ mà. Chẳng qua các chi gãy mới phục hồi lại này cần được rèn luyện lại lần nữa, vì dù sao nó cũng không thể bằng các chi vốn có được.

Nhưng trong thế giới này, phục hồi cánh gãy gần như đã có thể coi là kỳ tích.

Hắn vừa nói dứt lời thì cơ thể của chim ưng vua chợt run lên, lông vũ màu đen khắp người nó nhanh chóng bùng ra. Ngay lập tức, vết thương vốn đã được băng bó kỹ giờ lại trào máu. Một luồng năng lượng màu xanh trong hội tụ ở chỗ cánh gãy.

Xương cốt, cơ bắp, máu bắt đầu được bồi đắp, dần dần mọc ra với tốc độ mà mắt thường có thể thấy được!

“Nhanh, nhanh, nhanh quá… Đây thực sự là kỳ tích” Đại Tù trưởng mở to mắt, khuôn mặt đầy vẻ không thể tưởng tượng nổi.

“Kéc, kéc, kéc…” Chim ưng vua sau lưng Đại Tù trưởng cũng kêu lên vui mừng.

Chẳng mấy chốc, một cái cánh mới toanh đã mọc ra, từng chiếc lông vũ đen bóng cũng mọc theo!

“Vù vù…”

Chim ưng vua vẫy cánh, tạo ra từng đợt gió lốc. Nó bay vòng quanh ra cửa sổ cạnh tòa tháp rồi chợt lao lên trời cao.

“Vô… Vô cùng cảm ơn…”

Vẻ phấn khích trên khuôn mặt của Đại Tù trưởng không còn gì có thể diễn tả nổi. Hắn đưa tay phải lên ngực, cúi đầu thật mạnh về phía La Chinh.

Tiềm năng của chim ưng vua khi trưởng thành là vô tận, nên bị tổn thất bất cứ con chim ưng vua nào thì cũng là mất mát lớn với người Ưng tộc. Dù sao thì trong hơn một nghìn con chim ưng thì mới có thể cho ra đời một con chim ưng vua!

Sau khi con chim ưng vua kia bay ra khỏi tòa tháp, nó bay đến đâu, từng tiếng reo vui của người Ưng tộc bên ngoài vang lên đến đó. Cả đời họ chưa từng gặp được kỳ tích như vậy. Sau bất ngờ thì chính là niềm vui sướng vô cùng…

Những tiếng hô ngạc nhiên truyền vào tai Mục Ngưng. Nàng ngước nhìn chim ưng vua trên bầu trời, khuôn mặt đầy vẻ tủi thân.

Từ sau khi gặp La Chinh vào mấy ngày trước, tên đó không hề xuất hiện trước mặt nàng nữa. Hắn đã rời khỏi thành của những người mặc áo choàng kia rồi sao?

“Thật nhẫn tâm, thấy chết mà không cứu!” Nàng nghiến chặt răng, oán hận nói: “Dù Mục gia và La gia là kẻ thù thì sao, ta cũng có xem ngươi là kẻ thù đâu…”

Không biết những người mặc áo choàng kia sẽ giam nàng đến bao giờ, không chừng có ngày lại bị hành hình rồi bị những con chim ưng khốn kiếp kia ăn thịt mất…

Nghĩ đến đây, lòng đã buồn lại càng buồn hơn. Ngay cả người mạnh mẽ như nàng cũng suýt khóc. Nàng thật sự không muốn chết oan ở cái nơi quái quỷ này.

Nhưng vào lúc này, một bóng người lặng lẽ xuất hiện.

Mục Ngưng nhận ra điều gì đó, vừa ngẩng đầu lên lần nữa thì bắt gặp La Chinh đang nở nụ cười thản nhiên đứng nhìn mình.

Nhưng trong mắt nàng, nét cười kia mang thoáng có vẻ khinh miệt.

“Ngươi còn đến làm gì?” Vẻ mặt Mục Ngưng nhanh chóng đen lại.

Không ngờ La Chinh chỉ vẫy tay rồi nói gì đó với những người mặc áo choàng kia. Hai người mặc áo choàng đi đến, mở cửa lồng giam ra.

Mục Ngưng không rời khỏi lồng giam ngay lập tức mà đột ngột đứng dậy. Nàng lui hai bước về phía sau, khuôn mặt càng lộ vẻ cảnh giác: “Ngươi định làm gì?”

“Thả ngươi” La Chinh thản nhiên nói.

“Thả ta ư?” Mục Ngưng thực sự không dám tin vào tai mình.

La Chinh nhún vai, không nói gì nữa rồi quay đầu bỏ đi.

Mục Ngưng đờ đẫn đứng trong lồng giam. Rốt cuộc hắn đã dùng cách nào mà có thể khiến những người mặc áo choàng kia dễ dàng thả nàng ra như vậy?

Trong chớp mắt bóng dáng La Chinh biến mất ở lối rẽ, nàng mới chạy khỏi nhà giam rồi đuổi theo…

***

*Waka là đơn vị duy nhất sở hữu bản quyền tác phẩm Bách luyện thành thần. Các cơ quan, tổ chức, cá nhân khác sao chép, đăng tải tác phẩm là vi phạm bản quyền. Waka sẽ tiến hành truy cứu trách nhiệm theo trình tự pháp luật. Trân trọng!

Người Ưng tộc tổ chức một bữa tiệc thịnh soạn để cảm ơn La Chinh.

Mục Ngưng ngồi bên cạnh hắn.

Từ tù nhân biến thành khách quý, tâm trạng của nàng thay đổi rất nhiều. Thấy những người Ưng tộc kia tôn kính với La Chinh như thế, nàng lại càng nghĩ mãi không hiểu. Ngoài ra, có vẻ như tên này đã học được ngôn ngữ của người Ưng tộc trong thời gian ngắn.

Tên này có thể giao tiếp tự nhiên với họ, còn nàng thì lại ngẩn ngơ như kẻ điếc trong bữa tiệc.

Sau khi cụng ly vài lần, trong lúc ăn uống linh đình, La Chinh mới bắt đầu tìm hiểu những thông tin quan trọng về thế giới này từ Đại Tù trưởng.

Mục đích hắn giúp đỡ Ưng tộc chỉ để hy vọng có thể hiểu biết về bản chất của thế giới này càng sớm càng tốt. Có thể thấy, rất có rất có khả năng thế giới này được xây dựng bởi ấn ngọc kia, chắc chắn nó có chỗ để điều khiển ấn ngọc.

Ngoài La Chinh, những vị thần đại viên mãn kia cũng đến thế giới này.

Tuy thần đại viên mãn của Kiếm tộc đã chết bất thường trong sa mạc, nhưng những người khác chưa chắc đã gục ngã dễ dàng như vậy.

Chắc chắc họ sẽ dùng mọi cách để tìm ra cách thức, hắn phải tận dụng thời gian.
Bạn cần đăng nhập để bình luận