Bách Luyện Thành Thần

Chương 2598: Lật đổ kỷ lục

Nhưng Nguyệt Bạch Lật vừa nói lời này chưa được bao lâu thì nhóm đệ tử thứ hai phát động đấu kiếm chân ý với La Chinh cũng bắt đầu phản ứng. Bọn họ cũng giống hệt ba đệ tử đầu tiên, mới đầu trên mặt toàn là vẻ mừng rỡ khôn xiết, sau đó lập tức không màng đến gì khác mà bắt đầu lẩm nhẩm chân ý của đạo, thử minh chứng ý nghĩ trong lòng mình…Nhóm đệ tử thứ hai phát động đấu kiếm chân ý với La Chinh có khoảng hai, ba mươi người. Bọn họ cùng nhau bắt đầu đột phá gông cùm cản trở bản thân mình, điều này khó mà gọi là trùng hợp.

“Sau khi các đệ tử so đấu với La Chinh xong là có thể đột phá ngưỡng giới hạn ngay lập tức?”

“Chân ý của đạo mà hắn rót vào thần kỳ đến thế ư?”

“Điều này chứng tỏ cách thức lĩnh ngộ chân ý Kiếm Vận Vĩnh Hằng của hắn rất đặc biệt… Hoặc phải nói là… rất chính xác!”

Lúc này, ngay cả Đại kiếm tư cũng không giấu nổi vẻ ngạc nhiên. Ông ta hơi há miệng, nói: “Cái này… sao có thể chứ…”

Đại kiếm tư chủ trì “quan kiếm” từ rất lâu rồi, song chưa bao giờ trông thấy cảnh tượng nào ly kỳ và không hợp với lẽ thường như này!

Các cung chủ cũng vừa khiếp sợ vừa mừng thầm. Nhoáng cái La Chinh đã trợ giúp cho mấy chục đệ tử học cung đột phá, đương nhiên mang lại lợi ích rất lớn cho học cung bọn họ!

“Có lẽ vì bản thân La Chinh vô cùng phù hợp với chân ý Kiếm Vận Vĩnh Hằng. Khí tức chân ý của hắn hết sức hoàn hảo, khí tức để lại trong đầu các đệ tử khác sau trận đấu kiếm chân ý cũng cực kỳ tinh khiết, cho nên hiệu quả mang đến cũng là cực phẩm. Tình huống như này… Ta từng nghe nói một hai lần nhưng chưa bao giờ xảy ra ở Đạo Kiếm Cung của chúng ta” Thu Hàn Yên thản nhiên nói.

Tham Thiên Đại Kiếm cũng có thể truyền ngược lại cho các đệ tử khí tức chân ý Kiếm Vận Vĩnh Hằng tương thích, song dù sao nó cũng đưa ra hướng dẫn trên phạm vi toàn cục, và nó chỉ là một vật chết.

Trong khi đó, La Chinh lại đang ở mức hơn ba nghìn chữ giống hệt các đệ tử khác, chân ý mà hắn cảm ngộ được mới là thứ mà họ cần nhất hiện nay nên đương nhiên hiệu quả mang lại sẽ vượt trội hơn hẳn Tham Thiên Đại Kiếm.

Cung chủ Yêu Kiếm Cung chớp mắt, trong lòng bỗng nảy ra một ý nghĩ bèn nói: “Nếu như vậy chúng ta có nên bảo La Chinh ngừng tu luyện lại, để hắn dừng ở phạm vi ba nghìn chữ?”

Hơn ba nghìn chữ là một ngưỡng giới hạn không lớn không nhỏ, rất nhiều đệ tử học cung bị kéo chân ở giai đoạn này. Nếu La Chinh lưu lại ở đây thì sau này tốc độ tu luyện của các đệ tử học cung sẽ tăng lên rất nhiều.

Thế nhưng lời này thật quá vô sỉ, có ai cam tâm tình nguyện ra sức vì người khác mà chậm trễ việc tu luyện của mình chứ?

Ngay cả Nguyệt Bạch Lật cũng cảm thấy đề nghị này không thể nào chấp nhận nổi nên không hề lên tiếng.

Còn Thu Thắng Thủy vừa nghe xong liền cười nhạo: “Thu Vân Nhi, đệ tử trong Yêu Kiếm Cung của ngươi là người, vậy đệ tử trong Ngưng Kiếm Cung của ta không phải là người à? Cả đám vô dụng trong Yêu Kiếm Cung của ngươi gộp lại e là cũng chẳng giá trị bằng một La Chinh!”

Thu Vân Nhi bị lời của Thu Thắng Thủy làm mất mặt bèn lạnh giọng nói: “Ta cũng chỉ đề nghị mà thôi. Huống chi La Chinh gia nhập vào Ngưng Kiếm Cung các ngươi còn chưa được một tháng phải không? Hơn nữa, nói thế nào hắn cũng chỉ là người ngoài, ta chỉ đang muốn tốt cho Thu gia chúng ta, cho Nguyệt Bạch gia, thậm chí là cho toàn bộ Đạo Kiếm Cung này!”

“Thật thế à?” Thu Thắng Thủy cười lạnh: “Theo ta thấy thì dạng này chắc Đạo Kiếm Cung không giữ nổi La Chinh rồi. Nếu ngươi cảm thấy đề nghị này không tệ thì cứ tự mình đi nói với hắn đi, nếu sau này hắn có thể vang danh trong Thái Nhất Thiên Cung và quay lại trả thù thì Thu Vân Nhi ngươi cứ một mình đứng ra gánh chịu nhé. Ngươi thấy sao?”

Nghe đến đây, gương mặt Thu Vân Nhi hơi đanh lại, cuối cùng không nói gì thêm nữa. Nàng ta biết La Chinh không thể nào đồng ý chuyện như này, trừ khi mang danh nghĩa của Đạo Kiếm Cung ra gây áp lực cho hắn. Nhưng nếu làm vậy thì e là sẽ hoàn toàn đắc tội tên nhóc ấy.



Ở trên đài, Lại Hoa Bắc, Liễu Từ An và cả nhóm người Thu Tư Nguyên cùng Nguyệt Bạch Hạo đều đần mặt ra, nhìn La Chinh lẩm nhẩm chân ý Kiếm Vận Vĩnh Hằng bằng giọng du dương trầm bổng.

“La Chinh huynh không bị ngưỡng giới hạn gì sao?” Lại Hoa Bắc ngây ngẩn nói.

Phải biết rằng giới hạn của hắn ta là mười hai chữ, mười hai chữ đấy…

Liễu Từ An cũng trưng ra vẻ mặt vô cùng phức tạp, nói: “Khi còn ở Thiên Dung thành, ta chưa bao giờ nghe thấy có ai làm được đến mức này. Ngay cả thành chủ cũng không được…”

“Đừng mang thành chủ của các ngươi ra mà so sánh, ông ta chỉ là thành chủ của một Thiên Dung thành nho nhỏ mà thôi. Đạo Kiếm Cung bọn ta vẫn có người không gặp ngưỡng giới hạn trong giai đoạn ba nghìn chữ đầu, hơn nữa số lượng còn không ít… Trong nhóm đệ tử đồng lứa hiện giờ, Thu Dịch và Nguyệt Bạch Thành có khả năng ấy đấy. Ta nhớ kỷ lục lần đầu tiên của Thu Dịch là bốn nghìn ba trăm chữ, Nguyệt Bạch Thành là bốn nghìn hai trăm năm mươi chữ” Thu Tư Nguyên nói.

“Lợi hại thế cơ à! Đạo Kiếm Cung quả nhiên là nơi ngọa hổ tàng long…” Liễu Từ An kinh ngạc thốt lên.

So ra, các thiên tài trong Thiên Dung thành nho nhỏ hay thậm chí là cả Thiên Đô Châu đều không đáng để nhắc tới…

Nguyệt Bạch Hạo khoanh tay, khẽ cười nói: “Nhưng La Chinh đại ca thì không giống thế. Ta thấy lần này huynh ấy có khi còn vượt kỷ lục của Thu Dịch đấy!”

Trong lúc họ đang trò chuyện, La Chinh vẫn lẩm nhẩm đọc liên tục không hề gián đoạn. Bây giờ hắn đã vượt qua ba nghìn tám trăm chữ, tiến thẳng đến mức bốn nghìn chữ rồi.

Hình kiếm của La Chinh trên Tham Thiên Đại Kiếm càng lúc càng cao hơn. Ở giai đoạn này, số đệ tử học cung cũng thưa thớt dần, người tìm đến hắn để tiến hành đấu kiếm chân ý cũng ít hơn hẳn.

Có điều, sau khi các đệ tử học cung nhận ra “tác dụng kỳ diệu” của La Chinh thì chẳng ai dại dột mà bỏ qua cơ hội này cả, hầu hết đều điều khiển hình kiếm của mình chờ đợi La Chinh.

Vì vậy, hình kiếm La Chinh đi đến đâu cũng gặp phải đấu kiếm chân ý, vô hình chung tăng thêm độ khó cho việc tu luyện của hắn.

“Bốn nghìn chữ…”

“Xem ra muốn lật đổ kỷ lục của Thu Dịch và Nguyệt Bạch Thành rồi!”

“Không biết liệu hắn có phá vỡ được kỷ lục này không…”

Thu Dịch và Nguyệt Bạch Thành vốn vẫn đang quyết liệt đấu kiếm chân ý với nhau.

Toàn bộ chân ý Kiếm Vận Vĩnh Hằng có tổng cộng chín nghìn bốn trăm bốn mươi chín chữ, hiện giờ hai người họ đã bước vào giai đoạn chín nghìn chữ rồi, chỉ còn thiếu một bước nữa thôi là có thể thúc đẩy dương hồn và tiến vào biển Chân Ý mà họ hằng mong ước.

Hình kiếm của cả hai đều hiện trên phần đỉnh chóp của Tham Thiên Đại Kiếm, vượt xa các đệ tử còn lại. Hiện giờ người đạt hạng ba trong học cung cũng mới đọc được chưa đến bảy nghìn chữ mà thôi.

Thứ mà họ để ý là kỷ lục mà mình lưu lại.

Lần đầu lĩnh ngộ chân ý Kiếm Vận Vĩnh Hằng, Thu Dịch đã cán mốc bốn nghìn ba trăm chữ, còn Nguyệt Bạch Thành là bốn nghìn hai trăm năm mươi chữ. Kỷ lục này không ai trong số các đệ tử học cung có thể sánh được, dù mang ra so với nhóm đệ tử học cung trước đó thì cũng có thể đứng ở ba mươi hạng đầu.

Hai người họ đều khá hài lòng đối với kỷ lục mà mình lập ra, và họ cũng không cho rằng trong lớp đệ tử đồng lứa sẽ có kẻ nào vượt qua được.

Nhưng ngày hôm nay, đệ tử mới được tuyển vào Ngưng Kiếm Cung đã vượt mức bốn nghìn, đây là điều mà Nguyệt Bạch Thành và Thu Dịch không bao giờ nghĩ tới.

“Đệ tử Ngưng Kiếm Cung ngoại trừ đám công tử bột của các gia tộc thì toàn là những người bình thường đến từ mấy địa phương nhỏ. Lần này sao lại có nhân vật tầm cỡ này ngoi lên chứ?” Nguyệt Bạch Thành nhíu mày hỏi.

Một đệ tử bên cạnh y nói: “Ngược lại ta có nghe nói một chút về nội tình bên trong. Hình như nhóm người mới đến này là vì phát hiện ra áo mộ của cung chủ tiền nhiệm nên mới được nhận vào đây. Ta nghi ngờ không biết tên nhóc kia có phải đã nhận được duyên phúc gì từ cung chủ tiền nhiệm hay không?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận